Chương 100
Lâm Minh Trạch lạnh lẽo nhìn Cảnh Du,
- RÈ.
Cảnh Du sợ hãi co cẳng chạy đi, Lâm Minh Trạch bò đến bên cạnh Lạc Dư,
- A..rè( Đứng dậy)
Mặt Lạc Dư ướt nhẹp, cậu đứng dậy rũ rũ lông,
Lâm Minh Trạch:-...
- A a a.
Lạc Dư ngẩng đầu lên nhìn, ặc, mặt Lâm Minh Trạch, ừm, cậu vẩy hết nước miếng của tên Cảnh Du kia lên người hắn rồi,
- A a.
Lạc Dư dùng đệm thịt lau đi vệt nước trên mặt hắn, nghĩ nghĩ một chút, cậu vươn cổ ra,
- A a a( lên đây đi)
Lâm Minh Trạch nghi hoặc nhưng hắn vẫn làm theo bò lên người Lạc Dư quấn vào cổ cậu.
"Vèo"
- A a ( Ta chơi với)
Lạc Dư mang theo Lâm Minh Trạch chạy đến chỗ đám nhóc con trong lớp chơi,
- A ơ.
Lạc Dư lắc lư suýt nữa thì ngã lăn ra đất nhưng rất nhanh cậu đã thích ứng với cái vòng miễn phí trên cổ mình.
"Ầm"
"choang"
"Lách cách"
"Gâu gâu"
"Gào"
"..."
Lóp học bị đám người Lạc Dư tàn phá thảm hại, mấy đứa lớp bên cạnh ngó nhìn nhưng cửa khóa rồi chúng nó chỉ có thể tò mò đứng bên lớp mình nhìn sang,
- Có chuyện gì vậy.
Giáo viên nghe thấy âm thanh liền chạy tới,
"Cạch cạch"
Cửa không mở được giáo viên liền hét lên gọi người mang chiều khóa tới,
Đám người Lạc Dư:-...
- A a a ( Mau về chỗ mình)
Lạc Dư ra lệnh, một đám nhóc con xô đẩy nhau chạy về giường mình nhảy lên giả vờ nhắm mắt.
Giáo viên vào lớp,
- Lạc, Dưuuuu..
Lạc Dư mở mắt ra, cậu mang theo Lâm Minh Trạch trên cổ đi về phía cô giáo,
- A a.
Cô giáo tức điên,
- A cái gì mà a, con lại gây chuyện.
Lạc Dư lắc đầu ủy khuất, cô giáo hừ hừ:
- A Dư, trong lớp có máy theo dõi, con mới đến nên hình như ta chưa nói với con thì phải.
- A a a.
Cô giáo lần này không mềm lòng,
- Bữa trưa hôm nay con không được ăn.
- A a.
Cô giáo nghĩ đã dọa được Lạc Dư liền quay đầu ra ngoài đi kêu người dọn dẹp,
- A a( đi chưa)
Bạn sóc đứng bên cửa sổ,
- A a( Đi xa rồi)
Lạc Dư lập tức thu lại nước mắt ưu nhã trở về giường của mình, nhịn một bữa mà thôi, không phải cậu chưa từng bị như vậy.
Đến trưa,
Lạc Dư mím môi ngồi một góc, cậu nằm xuống nhắm mắt lại, hừ, cậu mới không thèm.
Lâm Minh Trạch ngậm lấy đĩa thức ăn đặt xuống trước mặt cậu,
- A rè rè..
Lạc Dư lấy hai chân trước cầm lấy tai che đầu,
- A a( mang đi)
Lâm Minh Trạch đẩy đẩy đĩa thức ăn,
- A rè( Có cà rốt)
Lạc Dư vẫn không nhìn hắn, không phải thỏ nào cũng thích ăn cà rốt đâu, cậu ghét nó. Lâm Minh Trạch bất đắc dĩ không biết phải làm sao, cuối cùng hắn cũng không ăn mà nằm xuống bên cạnh cậu.
- Gâu gâu...
Cảnh Du thấy Lạc Dư không ăn thì nó cũng không ăn chạy đến chỗ hai người nằm, Lâm Minh Trạch liếc mắt lạnh lùng nhìn nó.
Mấy con khác trong lớp nhìn nhau,
"Lạch cạch"
Cả lớp 13 đứa đồng loạt bỏ ăn chạy đến nằm chơi với Lạc Dư,
- A ~ a..
- Gào...
Lạc Dư ngẩng đầu lên, mắt cậu có chút ươn ướt,
- A a ( Sao các ngươi không ăn)
Mấy đứa nhóc xán lại thi nhau dỗ Lạc Dư, lúc giáo viên đến dọn dẹp thì sắc mặt liền biến đổi, mấy đứa trẻ không ăn nỡ sảy ra cái gì thì sao.
- Nào, nào, mau ăn đi.
Giáo viên thở dài đặt một đĩa thức ăn xuống trước mặt Lạc Dư,
- A Dư, ăn đi.
Lạc Dư đẩy đẩy đĩa thức ăn ra xa, cậu mới không cần bố thí, mấy đứa nhóc cũng nằm im không nhúc nhích,
- Ầy, được rồi, được rồi, A Dư, cô xin lỗi được chưa, ngoan, ăn đi được không, con xem các bạn vì con mà nhịn đói kìa.
Lạc Dư chớp mắt, những đứa nhóc cũng nhìn cậu,
- A a( ăn đi)
Lạc Dư kéo đĩa thức ăn đến trước mặt, đám nhóc cũng chạy đi lấy phần của mình đến, một đám 13 đứa ăn như hổ đói, bọn họ đang tuổi ăn tuổi lớn a.
...
Mấy hôm sau,
- A a a ( Xông lên)
Lạc Dư đeo trên cổ một con rắn đen ngồi trên đầu Cảnh Du chỉ huy đồng bọn tấn công mấy đứa lớp bên cạnh,
- Gào...
Thấy lớp bên cạnh đang thắng thế, Lạc Dư tức giận nhảy xuống đất,
- A a( Chó con, xông lên)
- Gâu..
Cảnh Du sủa một tiếng lao lên cắn xé, Lạc Dư mang theo Lâm Minh Trạch ngủ gật trên cổ chạy tới, lợi dụng tốc độ nhanh cào cho mấy đứa kia vài nhát,
- A a ( Chúng ta vô địch)
- Gào..
- Gâu..
Lạc Dư chống tay nghênh ngang mang theo đồng bọn trở về lớp, hừ, muốn đấu với cậu, tu thêm mười năm nữa đi.
Lâm Minh Trạch ở trên cổ Lạc Dư ngáp một cái mở mắt ra,
- A a( Ngươi tỉnh rồi à rắn thúi)
Lâm Minh Trạch rời khỏi người Lạc Dư lạnh nhạt về giường của mình,
- Ơ, A...
Lạc Dư tức giận, lại không để ý đến cậu,
- Da...
Lạc Dư đè Lâm Minh Trạch xuống vỗ bôm bốp vào mặt hắn,
- A a a..( Này thì không chơi với ta)
Lâm Minh Trạch cũng tức không nhẹ, có con thỏ nào giống Lạc Dư không, bạo lực như thế này lần đầu hắn thấy a, thỏ lớp bên cạnh tuy xấu nhưng ngoan hơn Lạc Dư nhiều.
" Bốp"
'Vút"
Lâm Minh Trạch dùng đuôi quất một cái,
- A rè ( Cút đi)
- A a( Ta đánh chết ngươi)
- Gâu..
Lâm Minh Trạch trong lớp không thích nói chuyện nên chẳng thân với một ai, Lạc Dư thì ngược lại, cậu là lão đại của họ a.
Cảnh Du khởi xướng nhảy lên đè Lâm Minh Trạch để Lạc Dư đánh, đám kia thấy vậy cũng hùa theo lao lên đập hắn ta.
- A rè... ( Cút)
- A a( Hắn không chơi với chúng ta, đánh, đánh mạnh vào)
- RÈ.
Cảnh Du sợ hãi co cẳng chạy đi, Lâm Minh Trạch bò đến bên cạnh Lạc Dư,
- A..rè( Đứng dậy)
Mặt Lạc Dư ướt nhẹp, cậu đứng dậy rũ rũ lông,
Lâm Minh Trạch:-...
- A a a.
Lạc Dư ngẩng đầu lên nhìn, ặc, mặt Lâm Minh Trạch, ừm, cậu vẩy hết nước miếng của tên Cảnh Du kia lên người hắn rồi,
- A a.
Lạc Dư dùng đệm thịt lau đi vệt nước trên mặt hắn, nghĩ nghĩ một chút, cậu vươn cổ ra,
- A a a( lên đây đi)
Lâm Minh Trạch nghi hoặc nhưng hắn vẫn làm theo bò lên người Lạc Dư quấn vào cổ cậu.
"Vèo"
- A a ( Ta chơi với)
Lạc Dư mang theo Lâm Minh Trạch chạy đến chỗ đám nhóc con trong lớp chơi,
- A ơ.
Lạc Dư lắc lư suýt nữa thì ngã lăn ra đất nhưng rất nhanh cậu đã thích ứng với cái vòng miễn phí trên cổ mình.
"Ầm"
"choang"
"Lách cách"
"Gâu gâu"
"Gào"
"..."
Lóp học bị đám người Lạc Dư tàn phá thảm hại, mấy đứa lớp bên cạnh ngó nhìn nhưng cửa khóa rồi chúng nó chỉ có thể tò mò đứng bên lớp mình nhìn sang,
- Có chuyện gì vậy.
Giáo viên nghe thấy âm thanh liền chạy tới,
"Cạch cạch"
Cửa không mở được giáo viên liền hét lên gọi người mang chiều khóa tới,
Đám người Lạc Dư:-...
- A a a ( Mau về chỗ mình)
Lạc Dư ra lệnh, một đám nhóc con xô đẩy nhau chạy về giường mình nhảy lên giả vờ nhắm mắt.
Giáo viên vào lớp,
- Lạc, Dưuuuu..
Lạc Dư mở mắt ra, cậu mang theo Lâm Minh Trạch trên cổ đi về phía cô giáo,
- A a.
Cô giáo tức điên,
- A cái gì mà a, con lại gây chuyện.
Lạc Dư lắc đầu ủy khuất, cô giáo hừ hừ:
- A Dư, trong lớp có máy theo dõi, con mới đến nên hình như ta chưa nói với con thì phải.
- A a a.
Cô giáo lần này không mềm lòng,
- Bữa trưa hôm nay con không được ăn.
- A a.
Cô giáo nghĩ đã dọa được Lạc Dư liền quay đầu ra ngoài đi kêu người dọn dẹp,
- A a( đi chưa)
Bạn sóc đứng bên cửa sổ,
- A a( Đi xa rồi)
Lạc Dư lập tức thu lại nước mắt ưu nhã trở về giường của mình, nhịn một bữa mà thôi, không phải cậu chưa từng bị như vậy.
Đến trưa,
Lạc Dư mím môi ngồi một góc, cậu nằm xuống nhắm mắt lại, hừ, cậu mới không thèm.
Lâm Minh Trạch ngậm lấy đĩa thức ăn đặt xuống trước mặt cậu,
- A rè rè..
Lạc Dư lấy hai chân trước cầm lấy tai che đầu,
- A a( mang đi)
Lâm Minh Trạch đẩy đẩy đĩa thức ăn,
- A rè( Có cà rốt)
Lạc Dư vẫn không nhìn hắn, không phải thỏ nào cũng thích ăn cà rốt đâu, cậu ghét nó. Lâm Minh Trạch bất đắc dĩ không biết phải làm sao, cuối cùng hắn cũng không ăn mà nằm xuống bên cạnh cậu.
- Gâu gâu...
Cảnh Du thấy Lạc Dư không ăn thì nó cũng không ăn chạy đến chỗ hai người nằm, Lâm Minh Trạch liếc mắt lạnh lùng nhìn nó.
Mấy con khác trong lớp nhìn nhau,
"Lạch cạch"
Cả lớp 13 đứa đồng loạt bỏ ăn chạy đến nằm chơi với Lạc Dư,
- A ~ a..
- Gào...
Lạc Dư ngẩng đầu lên, mắt cậu có chút ươn ướt,
- A a ( Sao các ngươi không ăn)
Mấy đứa nhóc xán lại thi nhau dỗ Lạc Dư, lúc giáo viên đến dọn dẹp thì sắc mặt liền biến đổi, mấy đứa trẻ không ăn nỡ sảy ra cái gì thì sao.
- Nào, nào, mau ăn đi.
Giáo viên thở dài đặt một đĩa thức ăn xuống trước mặt Lạc Dư,
- A Dư, ăn đi.
Lạc Dư đẩy đẩy đĩa thức ăn ra xa, cậu mới không cần bố thí, mấy đứa nhóc cũng nằm im không nhúc nhích,
- Ầy, được rồi, được rồi, A Dư, cô xin lỗi được chưa, ngoan, ăn đi được không, con xem các bạn vì con mà nhịn đói kìa.
Lạc Dư chớp mắt, những đứa nhóc cũng nhìn cậu,
- A a( ăn đi)
Lạc Dư kéo đĩa thức ăn đến trước mặt, đám nhóc cũng chạy đi lấy phần của mình đến, một đám 13 đứa ăn như hổ đói, bọn họ đang tuổi ăn tuổi lớn a.
...
Mấy hôm sau,
- A a a ( Xông lên)
Lạc Dư đeo trên cổ một con rắn đen ngồi trên đầu Cảnh Du chỉ huy đồng bọn tấn công mấy đứa lớp bên cạnh,
- Gào...
Thấy lớp bên cạnh đang thắng thế, Lạc Dư tức giận nhảy xuống đất,
- A a( Chó con, xông lên)
- Gâu..
Cảnh Du sủa một tiếng lao lên cắn xé, Lạc Dư mang theo Lâm Minh Trạch ngủ gật trên cổ chạy tới, lợi dụng tốc độ nhanh cào cho mấy đứa kia vài nhát,
- A a ( Chúng ta vô địch)
- Gào..
- Gâu..
Lạc Dư chống tay nghênh ngang mang theo đồng bọn trở về lớp, hừ, muốn đấu với cậu, tu thêm mười năm nữa đi.
Lâm Minh Trạch ở trên cổ Lạc Dư ngáp một cái mở mắt ra,
- A a( Ngươi tỉnh rồi à rắn thúi)
Lâm Minh Trạch rời khỏi người Lạc Dư lạnh nhạt về giường của mình,
- Ơ, A...
Lạc Dư tức giận, lại không để ý đến cậu,
- Da...
Lạc Dư đè Lâm Minh Trạch xuống vỗ bôm bốp vào mặt hắn,
- A a a..( Này thì không chơi với ta)
Lâm Minh Trạch cũng tức không nhẹ, có con thỏ nào giống Lạc Dư không, bạo lực như thế này lần đầu hắn thấy a, thỏ lớp bên cạnh tuy xấu nhưng ngoan hơn Lạc Dư nhiều.
" Bốp"
'Vút"
Lâm Minh Trạch dùng đuôi quất một cái,
- A rè ( Cút đi)
- A a( Ta đánh chết ngươi)
- Gâu..
Lâm Minh Trạch trong lớp không thích nói chuyện nên chẳng thân với một ai, Lạc Dư thì ngược lại, cậu là lão đại của họ a.
Cảnh Du khởi xướng nhảy lên đè Lâm Minh Trạch để Lạc Dư đánh, đám kia thấy vậy cũng hùa theo lao lên đập hắn ta.
- A rè... ( Cút)
- A a( Hắn không chơi với chúng ta, đánh, đánh mạnh vào)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất