Hệ Thống Công Lược Anh Em Tốt

Chương 2: Hệ thống

Trước Sau
Buộc định thành công, Lạc Dư bị âm thanh máy móc lạnh băng làm tỉnh lại.Cậu ngơ ngác, đây là đâu vậy, ba mẹ cậu đâu.

Hệ thống :/ Xin chào kí chủ, tôi là..../

Giọng nói của Hệ thống vừa vang lên, Lạc Dư lập tức sợ hãi, mặt trắng bệch, nhìn xung quanh không có một bóng người mắt cậu đỏ lên hét :

- Ai, ai vậy, mau ra đây..

Hệ thống nhìn cái người đang sợ hãi co ro một góc thì đơ ra, rõ ràng người nó chọn chỉ số thể hiện rất cao mà, IQ phải nói là cao nhất trong các kí chủ mà nó từng đi theo...nhưng, sao nó đột nhiên lại thấy kí chủ lần này lại có chút ..ngu..ngốc thế nhỉ.

Hệ thống tự nhiên lại cảm thấy mình hình như chọn nhầm người rồi, nhưng nó không thể đổi người được a, bọn nó chỉ được chọn một kí chủ, trừ phi họ chết trong thế giới nhiệm vụ không thì nó và kí chủ sẽ không thể tách rời a.

Hệ thống không biết phải làm sao với Lạc Dư, đành biến thành hình dáng một con mèo con trắng muốt, chạy đến chân Lạc Dư cọ cọ kêu " meo" một tiếng.

Lạc Dư ngây người nhìn con mèo xinh đẹp trước mắt nhịn không được ôm lấy nó xoa xoa cái đầu trắng muốt, mềm mại của nó.

Lạc Dư nghi hoặc:

- Mèo nhỏ, sao em lại xuất hiện ở đây, em biết nơi này là chỗ nào không a.

Lạc Dư nhìn con mèo đang tròn mắt nhìn mình mà bật cười, cậu thật ngốc a, sao lại đi hỏi mấy cái này với một con mèo được chứ, nó làm sao hiểu được cậu nói gì chứ.

Hệ thống âm thầm phun tào trong đầu, kí chủ mới này quả nhiên đầu óc có vấn đề, vậy mà lại đi nói chuyện với một con mèo a,đột nhiên nó đơ ra, ặc, vậy mà nó lại nói mình là mèo, nó là hệ thống a, quả nhiên không thể ở với người ngu, như vậy sẽ ngu đi a.

Nó âm thầm quyết định tránh xa Lạc Dư, nó không muốn ngu đâu, hừ hừ. Nó nhảy ra khỏi lồng ngực Lạc Dư, bay lơ lửng trên không trung hếch mặt nên nói:

-/ giới thiệu một chút, ta là hệ thống 250, sau này ngươi sẽ là kí chủ mới của ta/

1 phút, 2 phút...250 có chút nghi hoặc nhìn xuống chỗ Lạc Dư. Cậu đang mở to mắt nhìn nó, thật đáng yêu nha, cậu đột nhiên muốn xoa đầu nó a.

Lạc Dư đang rối rắm không biết có nên bắt nó xuống sờ một chút không thì thấy 250 cúi xuống dùng đôi mắt mèo tròn vo, vô tội nhìn mình.

Cậu không chịu được nữa mà vươn tay ôm lấy nó vào lòng xoa xoa nhéo nhéo khuôn mặt mập mạp của 250.

Sờ sướng quá à, cậu thích thú nhào nặn 250 mà không thèm nhìn khuôn mặt mèo cứng đờ không một chút cảm xúc của nó .

250 bày ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, mặc kệ cho Lạc Dư thích làm gì thì làm.

Mấy tiếng sau, cuối cùng Lạc Dư cũng buông tha cho nó, 250 nhìn lông trên người mình đã mất đi hơn một nửa thì trợn ngược mắt, nó thề, sau này nó nhất định sẽ tránh xa cái con người ác độc này, lông nó sắp rụng hết rồi, hu.

Trong mắt 250 xuất hiện ánh nước, nhưng nó còn chưa khóc thì người nào đó đã mếu máo:



- Đây rốt cuộc là nơi nào, hức.

250 hít sâu một hơi, nó không thèm chấp với con người thiểu năng này.

Hệ thống :/ kí chủ, đây là không gian hệ thống, cậu đã chết rồi, là tôi đưa cậu đến đây/

Cậu nhìn con mèo nhỏ trước mắt mình, cậu thật sự chết rồi sao. Nước mắt rơi xuống, cậu không muốn chết một chút nào, dù cậu có ghét thân thể mình đến mấy thì cậu cũng chưa từng nghĩ đến cái chết , cậu muốn sống, muốn sông thật tốt a.

Hệ thống nhìn người đang khóc nấc lên trước mặt mình thì có chút hối hận, nó không nên nói những lời tàn nhẫn như vậy với tên ngốc này a.

250 giật giật hai cái tai mình nói:/ Muốn sống lại không/ .

Lạc Dư nghe 250 nói có thể sống lại thì hai mắt lập tức sáng lên, nhưng đột nhiên cậu lại nghĩ đến, trong sách của ông từng nói, con người đã chết thì không thể nào sống lại a, có khi nào con mèo con này lừa cậu không.

Lạc Dư nhăn mũi, hơn nữa, người chết đi sống lại không phải cương thi à, cậu không muốn làm cương thi đâu, trong sách nói cương thi hình rất thúi a, cậu không muốn mình lúc nào cũng thúi hoắc đâu.

Nghĩ vậy, Lạc Dư lập tức lắc đầu nguầy nguậy:

- Không, ta không muốn sống lại, chết rất tốt, ta muốn chết.

250 đang đắc ý vì mình nghĩ ra được cách khiến Lạc Dư chịu đi làm nhiệm vụ thì nghe thấy câu nói đó của cậu.

250 cứng đờ, nó không kịp phản ứng lại, không phải cậu muốn sống à, sao đột nhiên lại muốn chết.

Mặt 250 co rúm lại nhìn cậu đang vô cùng nghiêm túc, mở to mắt nhìn chằm chằm nó. Nó có chút phát hỏa, nghiến răng phát ra đại chiêu:

/ Vậy cậu có muốn thân thể mình giống như người bình thường không, tôi có thể giúp cậu/

Lạc Dư nghiêm túc suy nghĩ, cậu muốn. Cậu mím môi, gật đầu nói:

- Tôi phải làm gì.

hệ thống :/ Nhiệm vụ của cậu là công lược..mà thôi, vào nhiệm vụ cậu sẽ rõ, giờ nói với đầu óc này của cậu thì cũng chẳng hiểu được/

Cậu phồng má, con mèo nhỏ này lại dám chê cậu ngu, Lạc Dư tức giận:

- mèo mướp thúi, sau này ta sẽ gọi ngươi là mèo mướp thúi.

250 đang định nói gì, thấy cậu gọi mình là con mèo thúi thì tức giận phản bác:



/ Ngươi mới thúi, tiểu ngu ngốc/.

- Ngươi mới ngốc..

/ ngươi ngốc/

Chưa nói được mấy câu nghiêm túc thì một người một mèo lại lao vào đánh nhau.

Một tiếng sau, hai người,à không , phải là một người một mèo.Người thì trên mặt có mấy nốt cào, quần áo cũng bị cào rách mấy chỗ, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy đắc ý.

Còn mèo thì, haha, 250 đau lòng liếm láp chỗ da bị mất một nhúm lông, tên độc ác, vậy mà dám dựt hết lông của nó, nó phải đi bảo dưỡng mới được.

250 tức giận máy móc nói:

- / Phải chăng xác định mở xem thông tin cá nhân/

Lạc Dư đang vui vẻ nên cũng không thèm chấp nhặt với con mèo thúi,tuy vậy sợ tiếp xúc với người khác nhưng cậu không sợ mèo nha, giọng nói cậu mang theo ý cười:

- Mở.

Thông tin cá nhân:

- Tên: Lạc Dư

- Tuổi: 18

- Giới tính: Song tính

- Linh hồn: 1 ( một điểm có thể ở lại thế giới nhiệm vụ một năm)

- Tích Phân: 0

- Nhiệm vụ hoàn thành: 0

- Kĩ năng: 17 thứ tiếng

- Quà tân thủ: Công pháp đế cấp hệ Thủy ( Tùy theo thế giới mới được dùng), hương quýt.

250 nhìn bảng kĩ năng của kí chủ nó mà muốn ngất ngay tại chỗ, 17 ngôn ngữ, 18 tuổi.

250 không biết nên khóc hay nên cười, kí chủ ngu ngốc của nó vậy mà biết 17 loại ngôn ngữ, haha, 250 có chút câm nín.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau