Hệ Thống Đang Báo Hỏng

Chương 69: Thế giới thú nhân 12

Trước Sau
Người nào đó  đến đây…. chỉ để  gặp người yêu.

Trận đấu đối kháng ảo được chia làm ba khu.

Đại lục ở thủ đô là khu thi đấu trung bộ, dựa theo đó chia thành khu vực phía đông và phía tây.Nhưng bởi vì hệ thống được kết nối toàn cầu nên sẽ không phải chịu những hạn chế của việc cư trú, mà sẽ được chọn lựa ngẫu nhiên. Cho nên mỗi người đều đã cùng những người dự thi ở hai khu vực khác đánh qua nhiều trận.Bây giờ sẽ xếp hạng khu vực, chẳng qua là muốn người dân địa phương hiểu rõ người mạnh ở từng khu.

Ban tổ chức vẫn đang thống kê số liệu, tất cả video đã phát ra sau nửa giờ mới tuyên bố bảng tổng kết xếp hạng.Hơn nữa sẽ có số liệu tỉ mỉ để so sánh, cho thấy rõ Đường Du xếp hạng nhất khu phía Đông cũng là người xếp hạng đầu trong bảng tổng kết.

Trước đây có không ít người đã xem qua video hạng nhất của ba khu, đều bị Đường Du làm cho ngây ngẩn, hiện giờ đều có cảm giác quả nhiên là như thế.Còn những người khác sau khi nhìn thấy tên người trên bảng xếp ở trang web chính thức bèn đổ xô đến cột xếp hạng tổng kết, vừa mở video ra xem, cũng ngây ngẩn theo.

Phong cách của trận đấu cũng là ngẫu nhiên, trường hợp hiếm hoi lắm mới có thể rút được quyền sử dụng vũ khí đối chiến, nhưng đều là một số vũ khí lạnh, chọn hay không là tùy nguyện vọng cá nhân.Nửa đoạn đầu của video là đối chiến tay không, đoạn sau mới sử dụng vũ khí.

Vì thế mọi người liền nhìn đến Đường Du nhanh chóng áp sát đối thủ, liên kích sắc bén nhẹ nhàng thu thập đối thủ, có khi còn bẻ gẫy mấy khúc xương của đối phương.Đến khi có thể sử dụng vũ khí, cậu ấy còn hung bạo hơn, cầm kiếm cứ thế mà chém người không chút do dự.

May mắn thì bị cậu ấy chém một nhát mất mạng, còn xui xẻo thì… vây thì không phải chỉ bị chém.Mọi người nhìn vào màn hình máu bay như hoa, đều sợ ngây cả người, phần bình luận nháy mắt tăng chóng mặt.

“Tui phắc, tui chịu hông nổi, ai ấn xem chậm đi, mọi người nhìn cho kỹ, khóe miệng của cậu ấy khẽ cong kìa!”

“Tui ấn rồi, đang quỳ đây, cứ như sát khí có thể tràn ra ngoài.”

“Tui cũng quỳ!Đối kháng ảo mô phỏng rất chân thật, ngay cả cảm giác chém người cũng tương tự.Thế nhưng cậu ấy ngay cả ánh mắt đều không buồn chớp, người bình thường ai có thể ra tay được a a a!”

“Thắp nến cho đối thủ của cậu ấy.”

“Nhưng mà… Tuy là hung bạo, nhưng tui vẫn bị mê mẩn đến không chịu nổi! Nam thần a a a a! Hơn nữa mọi người có chú ý không, tốc độ và thực lực cuả nam thần cũng không phải mạnh nhất, nhưng lại xếp hạng nhất trong bảng tổng kết, đây là chính là thực lực lấn áp a a a!”

“Nam thần +10000000000 “

Bất kể khi nào kẻ mạnh đều hấp dẫn ánh mắt người khác, một số lượng lớn người ngay lập tức trở thành fan hâm mộ của Đường Du.Chẳng mấy chốc fan club đã thành lập, bọn họ nhìn ghi chú tuổi cậu là 18, suy đoán đủ kiểu thân phận của cậu, thuận tiện quỳ liếm video.

Có một số người cảm thấy như vậy quá đẫm máu, không chỉ làm cho mọi người trở nên tàn bạo khát máu, mà còn gây ra bóng ma tâm lý cho người dự thi.Nhóm Fan đã nhanh chóng phản công, nói nếu đã tham gia thì đừng sợ này sợ kia, hơn nữa toàn bộ vòng đấu loại cường độ cao như vậy, ai đánh xong mấy trận đều sẽ nổi nóng, liên quan gì đến việc dùng vũ khí hay không?

Hai bên cãi nhau một trận, có fan cắt đoạn ghi chú báo danh và tin tức tỉ mỉ của video gửi qua.Trên đó viết rõ ràng ban tổ chức đã sớm nghĩ đến những yếu tố này, có đội ngũ chuyên nghiệp, đánh giá tư vấn tâm lý các kiểu.Hậu kỳ theo dõi suy nghĩ rất chu đáo, hơn nữa vũ khí quyết đấu rất ít, Đường Du đánh nhiều trận nhưng chỉ dùng vũ khí trong năm trận.

Sau khi nhóm fan thấy đám người kia không sùng sục lên nữa, cảm thấy mỹ mãn tiếp tục liếm màn hình

Lão Tử Là Thích Khách và bọn người Phong Lương Dạ cũng đang xem video, há há miệng:

“Mạnh quá đi mất! A Vũ đây là đại thần thật hả?”

Diệu Vũ lẳng lặng nhìn thân ảnh kia, không trả lời.

Lão Tử Là Thích Khách thì thào: “Tui biết cậu ấy lợi hại, nhưng không ngờ trong hiện thực cậu ấy lại mạnh đến như thế…”

Những người còn lại cũng thật bất ngờ, bởi vì quái và boss trong game  đều có cột máu, bị thương cũng sẽ không ngã.Bọn họ chỉ có thể nhìn đến công kích khủng bố của Đường Du mà không thấy những cái khác.Bây giờ xem người thật quyết đấu, bọn họ thấy cậu ngược người ta đến nỗi họ không cách nào đánh trả, thậm chí còn chém mấy người, đương nhiên bị tác động không nhỏ.

Mọi người im lặng, hai mắt tỏa ánh sáng xem lại lần nữa, lần đầu là rung động, lần sau là nhiệt huyết.

Bọn họ không nén được xem thêm mấy lần.

Khi Cố Kỳ trở về, bọn họ đã xem xong mười người hạng đâu, đang xem lại trận quyết đấu của Đường Du.

Anh ngẩng đầu, nhìn thấy trên hình chiếu bán trong suốt ở trước ghế sô pha, em họ đeo mặt nạ cùng đối thủ giao chiến trong tiếng nhạc, kiếm trong tay giơ lên chém xuống, chỉ phút chốc đã cắt đứt đối phương.Ngay sau đó động tác không ngừng, lại liên tiếp nhanh chóng chém mấy người, quả thực là máu tươi văng khắp nơi.

Cố Kỳ: “…”

Thương Túc, rốt cuộc anh đã làm gì em họ tôi!

Lão Tử Là Thích Khách nhìn anh: “A Kỳ về rồi hả, tới đây tới đây, đại thần rất trâu!”

“…” Cố Kỳ cố gắng giữ vững vẻ mặt, im lặng đi tới.

Có vài người cũng trong bang Bạch Long, bị Đường Du thuyết phục sâu sắc, tỏ vẻ muốn từ xa xa ngắm nhìn cậu. Cố Kỳ nhìn vẻ mặt phấn khích của bọn họ, không cách nào tưởng tượng chờ khi bọn họ biết đó chính là em họ sẽ phản ứng thế nào, tiếp tục im lặng. Lão Tử Là Thích Khách cảm thấy vô cùng tự hào khi quen biết đại thần, nhưng không thể để lộ ra nội dung nhiệm vụ, bèn ra một chủ ý cho họ..

Thế là đêm đó mọi người đăng nhập vào game, lúc đứng trên đường ở thành Thủy Tương làm bộ như đi ngang qua, thấy được Đường Du đang ngồi trên phượng hoàng của Ân Triển thong thả bay ra ngoài.Hai người không biết đang nói gì, Đường Du xoay người nhào vào trong lòng Ân Triển, quyến luyến cọ cọ.

Mọi người: “…”

Nói bậy, đại thần sao có thể đáng yêu nhu thuận như thế?

Có người hỏi: “A Vũ, anh chắc chắn không nhận nhầm người chứ?”

Diệu Vũ cũng nhìn thấy một màn đó.

Gã đã nhận ra từ lâu, người này ở trước mặt Ân Triển sẽ bỏ xuống tất cả phòng bị, dường như không hề giữ lại chút gì.Điều này đối với cao thủ đứng đầu mà nói khó có khả năng, trừ khi bọn họ quen biết. Nhưng theo tình hình nhiều lần trước đây, nếu thật sự quen biết, người này sẽ không phải vất vả tìm kiếm đối phương.Cho nên càng nghĩ, gã chỉ có thể cho ra giải thích là người này quá yêu đối phương.

Gã thản nhiên nói: “Chắc chắn.”

Những người kia xoa cằm: “Hổng lẽ đại thần lúc bình thường và khi đối chiến là hai kiểu tính cách? Hay là nói lúc yêu đương chỉ số thông minh giảm… A a a, cậu ấy lại đây!”

Bọn người Diệu Vũ không để ý tới bạn mình, chờ Đường Du đến gần liền đi cùng bọn họ.

Sau vài ngày thu thập vật liệu, cuối cùng cũng làm xong dây chuyền, vừa rồi là Ân Triển đi lấy vòng cổ. Mọi người nhanh chóng tới sơn trại, đến trước mặt tên thủ lĩnh.Lúc trước bọn họ cũng không biết vòng cổ liên quan gì với việc cô đơn.Nhưng khi tên thủ lĩnh có được cái vòng cổ cuối cùng, thì gã lấy luôn bảy sợi khác ra treo hết lên tay vịn rồi vui tươi hớn hở cầm khăn bắt đầu lau chùi, họ im lặng.

Mọi người: “…”

Tốt xấu gì mi cũng là thủ lĩnh sơn tặc, có thể đừng ngu vậy được không?

Tên thủ lĩnh ngâm nga bài hát, cẩn thận tỉ mỉ lau chùi vòng cổ, hoàn toàn không để ý đến bọn họ. Mọi người yên lặng nhìn gã chùi từ đầu đến cuối, từ cái thứ nhất đến cái thứ tám, sau đó coi như bảo bối bỏ vào trong hộp, thái độ đối với bọn họ tốt hơn chút:

“Mọi người rất có thành ý, nhưng nếu thả tên này… Nếu tao thả sẽ không có vợ nữa.”

Mọi người không trả lời, đồng loạt nhìn nhiệm vụ mới xuất hiện: khuyên bảo thủ lĩnh bỏ ý định tìm vợ.

“…” Lang Vương nói:”Kêu gã FA hả?Vậy tàn nhẫn lắm.”

Lam Điện nói: “Nếu không anh làm vợ gã đi?”

Lang Vương nói: “Cút đi, tui đã có tiểu hồ ly.”

“Chán ghét nha, người ta còn chưa đồng ý đâu ~”

Khuynh Thế Tiểu Hồ nhất thời ngượng ngùng, Lang Vương đương nhiên không thèm nghĩ gì sáp lại gần.Lam Điện đối với hai người bọn họ muốn miễn dịch rồi, nhìn lão Đại:

“Làm sao mà khuyên đây? Bê cái gương tới cho gã soi?”

“Ngươi cho là bình thường gã không soi gương?”



Ân Triển cười nói: “Lúc trước ta đến thư phòng của gã, nhìn thấy trên giá sách có hai cuốn tiểu thuyết, tựa là 《 Cô vợ nhỏ của tôi》và 《 Cô vợ nhỏ bám người 》.Nếu không phải là sau đó nhìn thấy nhiều sợi vòng cổ như thế thì mới bắt đầu ta còn định mua cho gã mấy cuốn tiểu thuyết.”

Lam Điện hiểu ngay: “Cho nên bây giờ chúng ta cần đi mua mấy quyển tiểu thuyết, thể loại bi tình?”

Ân Triển gật đầu: “Thử xem sao.”

Mọi người lại đến thành Thủy Tương, tìm hết một lần chỉ tìm được hiệu sách, nhưng lại không thấy ông chủ đâu.Ân Triển tảo thấy phố đối diện có một quầy hàng, liền tiến lên cùng người gia đối thoại.

Bác gái Vương bán đồ ăn nói: “Sáng sớm ông chủ đó đánh nhau với người ta, mém chút đánh chết người, bị bắt vô đại lao rồi!”

Nhiệm vụ nháy mắt làm mới, trên đó viết hai chữ: cướp ngục.

Mọi người: “…”

Giỡn cái gì vậy chời!

Lão Tử Là Thích Khách nói: “Trong ngục giam đều là NPC, làm sao mà đánh?”

“Không nhất thiết là phải cướp.”

Nói rồi Ân Triển dẫn bọn họ đi một vòng xung quanh đại lao, tìm được một góc chết định đào hố nhưng kết quả hoàn toàn không thành công. Mọi người ngẩng đầu muốn hỏi tiếp theo nên làm gì, thì thấy Ân Triển đang nhìn chằm chằm một chỗ, họ cũng nhìn theo.Dưới tàng cây cách đó không xa có một con chó, chốc chốc lại bào bào trên mặt đất.

Cố Kỳ mấy người thói quen hắn tư duy, hỏi: “Anh muốn để nó đào hố?”

Ân Triển nói: “Nhìn thử xem ở đây có bán mấy thứ linh tinh như xương cốt không.”

Đường Du đã mở ra bản đồ NPC phân bố ử thành Thủy Tương để tìm kiếm: “Cửa hàng của tiểu Vương có.”

Mọi người đều nghĩ thầm đại lao kiên cố như thế làm sao một con chó đào được chứ.Họ nửa tin nửa ngờ đi mua trở về, sau đó chỉ thấy Ân Triển dắt con chó đến cạnh tường, rồi dùng sức ném khúc xương qua bên tường.Con chó thấy thế, kêu lên một tiếng rồi bắt đầu bào hố, chỉ trong chớp mắt đã đào được một cái hố nhỏ.

Mọi người: “…”

Má ơi đây là chó đó hả!

Bọn họ rất may mắn, có lẽ là đại lao có thói quen cho phép các phạm nhân thông khí.Ông chủ hiệu sách đúng lúc ở gần bức tường, nhìn thấy có cái hố liền chui ra.Gã đối thoại với Đường Du mấy câu, rồi nhanh chân chạy ra ngoài thành.

Lão Tử Là Thích Khách hỏi: “Còn cuốn sách đó?”

Đường Du nói: “Ông ta là chủ hiệu sách, có lẽ biết kể chuyện xưa.”

Lão Tử Là Thích Khách ồ một tiếng, theo bọn họ về sơn trại.Thủ lĩnh nhìn thấy nhiều ra một người, hơn nữa còn là đào phạm, thì bực bội:

“Mau cút đi, đừng dẫn lũ quan sai lại đây.”

Ông chủ không để ý, cùng tên thủ lĩnh cãi nhau.Ngay sau đó ông ta xắn tay áo lên lao vô tẩn cho tên thủ lĩnh một trận. Thủ lĩnh kêu gào thảm thiết, hoảng hốt co ro trên chủ tọa, vẻ mặt đáng thương.

Mọi người: “…”

Nói chứ nhân thiết của hai người kia hình như hơi ngược?

Ông chủ thì thoải mái, hiên ngang ngồi xuống chủ tọa, đem tên thủ lĩnh đẩy vào sát góc.Ông ta cảm kích cám ơn bọn người Đường Du, nghe nói bọn họ đến là muốn cứu Lý A Thiên, thì nhìn tên thủ lĩnh:

“Cưới vợ có gì mà tốt? Chưa nghe qua câu chuyện bà vợ nam ác độc, cô vợ âm độc chứ gì?”

Thủ lĩnh nói: “Chưa.”

“Qua đây, tôi kể cho mà nghe…”

Ông chủ nói xong liền bắt đầu kể cho gã nghe. Game bắt đầu cho qua nhanh, bọn người Đường Du không nghe thấy tiếng, chỉ có thể nhìn thấy ngày đêm luân phiên thay đổi.Ước chừng sau ba ngày ba đêm, vẻ mặt tên thủ lĩnh tuyệt vọng nhìn về phía trước, biểu tình đờ đẫn, một câu cũng không nói.

Ông chủ hỏi: “Còn muốn cưới vợ không?”

Thủ lĩnh đờ đẫn lắc lắc đầu.

Mọi người: “…”

Đến tột cùng là mi đã trải qua những hủy hoại thê thảm cỡ nào?

“Không biết tại sao, tui vẫn cảm thấy anh bạn này hơi đáng thương…”

Lang Vương còn chưa nói hết, đã thấy mấy tên quan sai chạy vào đến.Tên thủ lĩnh và ông chủ không nói lời gì đã giao đấu cùng bọn họ. Ân Triển thấy quan sai đánh luôn cả bọn họ thì biết nên đứng về phía nào, thế là cũng gia nhập.

Lần này đánh nhau với NPC, lực tấn công khá là mạnh.Ân Triển nhìn thoáng qua lượng máu hiểu ngay họ phải chết.Nhưng hắn lại lo lắng có giới hạn thời gian, nên cùng bọn họ chống đỡ một hồi mới bị đối phương đánh chết. Thủ lĩnh và ông chủ vẫn ngoan cường chống cự như cũ, nhưng dần dần cũng bắt đầu lộ ra suy yếu.Ông chủ muốn thủ lĩnh chạy đi, thủ lĩnh lại cảm thấy người ở trên địa bàn của mình thì mình phải có nghĩa vụ giúp đỡ.Hai người đẩy tới đẩy lui thì quyết định đồng sinh cộng tử, cuối cùng bị quan sai dùng dây xích trói chung luôn.

Cuộc chiến đấu chấm dứt, bọn người Đường Du nhanh chóng sống lại.

Quan sai tiến đến hỏi bọn họ đang làm gì. Đường Du nhìn khung đối thoại nháy mắt xuất hiện, liền chọn vào mục “Tới cứu người”.Lúc này tên thủ lĩnh cũng chêm một câu bọn họ bị gã ép buộc nên mới giúp đỡ.Quan sai vốn cũng không biết chuyện bọn họ dẫn chó đào hố, nên chỉ mắng cho bọn họ một trận, rồi dẫn hai tên phạm nhân rời đi.

Mọi người thấy hai người đi được một nửa, tên thủ lĩnh trọc lóc kia tựa vào trên vai lão bản, còn nói gì mà hết hạn ngồi tù rồi thì cùng mở hiệu sách.Bọn họ đều im lặng, FML rốt cuộc là ai nghĩ ra nội dung nhiệm vụ này thế hả?Khẩu vị nặng vậy á?

Đường Du lặng im một giây mới tỉnh táo lại cởi dây trói cho Lý A Thiên, trả mặt dây chuyền cho gã, cũng nói cho gã biết đã tìm được bảo bảo.

Lý A Thiên rất vui mừng, mời họ đến nhà gã ăn cơm.Gã còn nhắc đến trong thư hồng nương có viết nếu tìm được bảo bảo, nếu được thì tiện thể mua vài thứ trở về. Đường Du nói:

“Mấy ngày anh chưa ăn cơm rồi, tôi thấy không tiện lắm đâu.”

Lý A Thiên đương nhiên coi như không nghe thấy:

“Chờ tôi mua đồ xong, chúng ta cùng về nhà!”

Đường Du hỏi: “Tôi có thể đến nhà anh trước để chờ không?”

Ân Triển cười nắm tay cậu đi ra ngoài. Mọi người cũng đành nhận mệnh, từ từ đi theo Lý A Thiên xuống núi.Trên đường họ lại làm thêm hai nhiệm vụ nữa, mặc dù cũng hơi kì quái, nhưng có Ân Triển ở đây nên bọn họ thuận lợi vượt qua, thong thả về đến nhà hồng nương.Cùng lúc đó, hệ thống phát ra tin tức vàng chói lóa.

[ hệ thống ] chúc mừng người chơi Nhạc Chính Hoằng, Lam Điện, Bạc Hà Hạ, Lang Vương, Ân Triển, Vi Mệnh Danh, Lão Tử Là Thích Khách, Khuynh Thế Tiểu Hồ, Ngũ Tiểu, Đế Quốc Tiểu Mãnh, Mộng Thoại Lý hoàn thành nhiệm vụ Song Hoàn Tình Duyên!Chính thức mở ra nhiệm vụ phu thê!

Toàn sever sôi trào!

Kênh thế giới kênh trong nháy mắt bùng nổ.Bởi vì nhiệm vụ ẩn của trò chơi này vẫn luôn điệu thấp, dù hoàn thành cũng sẽ không có thông cáo.Bây giờ không chỉ được thông cáo còn nhiều xuất hiện thêm nhiệm vụ phu thê, đó là cái gì vậy?

[ thế giới ] Thu Thu Thu: lại là Nhạc Chính Hoằng!

[ thế giới ] Cuộc Sống Bay Cao: tui phắc có ai ở hiện trường không, nói dùm coi chuyện gì xảy ra!

[ thế giới ] Phi Thường Khoái Hoạt: Tui ở đó! Bọn họ vừa vào chủ thành tui đã nhìn chằm chằm.Bên cạnh NPC hệ thống hôn nhân có thêm một NPC tên là Lý A Thiên, hai người là vợ chồng, nhiệm vụ phu thê là nhận ở chỗ bọn họ!

[ thế giới ] Hồng Điệp: tui có một cảm giác xấu…

[ thế giới ] Hôm Nay Cũng Là Manh Manh Đát: tui cũng có một…



[ thế giới ] Muốn Ăn Mì: mọi người đang nói cái gì?

[ thế giới ] Hồng Điệp: ví dụ như nếu Lý A Thiên đã ở chủ thành để phân bố nhiệm vụ, thì sau này sẽ không đi đâu nữa…

[ thế giới ] Hôm Nay Cũng Là Manh Manh Đát: ừm, một tháng sau gã vẫn ở chủ thành…

[ thế giới ] Thủy Phố: cho nên nhiệm vụ ẩn này chỉ làm được duy nhất một lần thôi hả!

Kênh lại bùng nổ lần nữa.

Giờ phút này những người trong sự kiện dựa theo thường lệ vào một phó bản vây thành vòng tròn, rồi bắt đầu hòa bình chia vật phẩm.

Tuy rằng nhiệm vụ lần này không khó bằng nhiệm vụ con thỏ, nhưng bởi vì chỉ làm được duy nhất một lần nên phần thưởng cũng vô cùng phong phú.Đường Du vẫn nhiều hơn bọn họ một mảnh nhỏ bí mật.Còn lại những thứ khác thì cần phân chia, Ân Triển thấy bên trong có khối ngọc bài, vẻ mặt khẽ thay đổi, cầm nó lên:

“Ta muốn cái này.”

Mọi người nhìn thấy thuyết minh thì hiểu liền, còn thuận tiện liếc nhìn Đường một cái.

Đường Du thì nhìn ca cậu.

Ân Triển nghiêng người cười, hôn cậu.

Cũng giống như lần trước, giải thưởng một lần này cũng hoàn toàn mới mẻ, làm cho một nhóm người hâm mộ ghen tỵ. Mọi người hài lòng rời khỏi phó bản, trò chuyện vài câu rồi giải tán. Bên chỗ Đường Du lúc này đã khuya, ôm ca cậu một chốc rồi logout đi ngủ.

Vòng loại trận đấu đối kháng ảo kết thúc, tuyển thủ sẽ có một thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.Trong thời gian này ban tổ chức sẽ hẹn 500 trăm người đứng đầu để tiến hành cuộc đánh giá tâm lý, thời gian tùy tuyển thủ chọn.Sau khi Đường Du nghe nói thì bấm gọi số của Thương Túc bảo gã từ chối. Thương Túc hỏi:

“Không muốn hẹn?”

Đường Du bình tĩnh mà hỏi lại: “Anh cảm thấy tôi cần hả?”

Thương Túc đánh giá cậu: “Hình như là không cần.Có điều cứ đi một lần, nếu không tôi gọi chuyên gia đến trò chuyện bây giờ luôn?”

Đường Du nghĩ ngợi, gật đầu đồng ý,Cậu kiên nhẫn trò chuyện cùng chuyên gia trong chốc lát, cứ thế kết thúc việc đánh giá. Thương Túc nghe chuyên gia nói với gã người nào đó hoàn toàn không có vấn đề, lại cảm thấy tò mò với Đường Du.Gã nghĩ thầm thẳng nhóc này rốt cuộc là như thế nào giết người không chớp mắt?

Gã lại nhìn người nào đó: “Trận đấu tiếp theo năm ngày sau bắt đầu, tần suất lần này không cao như vậy, sẽ chọn phát trực tiếp một số trận, đến khi vào bách cường thì sẽ trực tiếp toàn bộ quá trình.”

Đường Du trả lời: “Đến ngày 6 tháng sau đánh xong không?”

“Chưa xong, càng về sau càng chậm…”

Thương Túc nói rồi chợt ngừng, nhớ tới  vị thái tử nào đó đúng là đến vào ngày 6, nhưng ngẫm lại chắc không liên quan đến việc này đâu:

“Ngày 6 cậu bận gì thế?”

Đường Du vui vẻ nói: “Anh đánh thắng tôi, rồi tôi sẽ nói cho anh biết.”

Thương Túc: “…”

Nhóc chết tiệt!

Qua ngày hôm nay, Đường Du lại tiếp tục cuộc sống tìm kiếm nhiệm vụ ẩn.

Danh tiếng của cậu càng nổi hơn trước, thường xuyên bị người ta theo dõi.Nhưng mà cậu không quan tâm điều này, nắm tay ca cậu, chậm rãi đi qua các đường phố..

Mọi người đi theo dõi mỗi ngày đều bị ngược: “Thật ra bọn họ chỉ là đang hẹn hò?”

“Biết đâu là đang tìm nhiệm vụ ẩn?”

“Nhìn không giống… Lại hôn nữa kìa …”

“Đừng có ngược cẩu như vậy mà T^T “

Mọi người theo vài ngày, thực sự bị ngược hết chịu nổi, quay đầu bỏ chạy. Đường Du thì tiếp tục tìm kiếm manh mối, không phát hiện gì liền nghỉ ngơi một đêm.Sáng sớm ngày hôm sau thức dậy, xuất phát đến trận đấu.

Là tuyển thủ xếp hạng nhất trong tổng danh sách, có vô số fan nên trận đấu của cậu đương nhiên là phát trực tiếp.Các fan đã chờ trên mạng từ sớm, mà điểm thi đấu vì đề phòng tin tức tuyển thủ bị bại lộ, nên từ sau 500 cường đã mở một con đường chuyên dụng.Đường Du mem theo con đường đi vào, đưa ra mã hóa, dưới ánh mắt kích động của nhân viên công tác đi vào khu nghỉ ngơi.Cậu lẳng lặng đợi một lúc rồi vào hệ thống.

Lần này vận may khá tốt, cậu rút được có thể sử dụng vũ khí để đối chiến.Cậu không cần nghĩ đã chọn trường kiếm. Tuyển thủ thấy thế im lặng một chút, thấy cậu muốn đến đây liền vội vàng đầu hàng.

Đường Du: “…”

Nhóm fan cười như điên, tuy rằng hơi đáng tiếc không thể nhìn thấy thân thủ của nam thần. Nhưng thấy đối phương sợ nam thần như thế, vẫn hò la sung sướng.

Đường Du thầm nghĩ thật là lãng phí hết tình cảm, lại quay về trường học.

Tiếp theo cứ hai ngày sẽ có một trận đấu, lúc rảnh rỗi thì cậu vào game chơi,Ân Triển vẫn luôn ở bên cậu.Khi cậu đánh xong trận thứ hai tiến vào trước một trăm cường, bọn họ cũng đến ngày xuất phát.

Từ tinh cầu Kayla đến bạch thụy tinh phải bay khoảng mười ngày, Đường Du ngoan ngoãn chờ ca đến.Sau đó đánh xong một trăm cường tiến vào năm mươi cường, đối thủ vừa hay là Diệu Vũ.

Đường Du liếc gã một cái, vọt thẳng tới.

Diệu Vũ hiểu rõ phong cách của cậu, cũng đã xem video rất nhiều lần, nên giữ vững tinh thần nghiêm túc ứng chiến.Nhưng hiện thực không giống trong game có dời lại, tuy rằng đã chuẩn bị, nhưng đến lúc chân chính đối đầu vẫn bị người này áp chế mạnh mẽ.Gã không kiên trì được bao lâu đã thua.

Gã ngẩng đầu: “Cậu không có gì muốn nói với tôi?”

Đường Du nghĩ nghĩ: “Có.”

Diệu Vũ ừ một tiếng, lẳng lặng chờ.

Đường Du kinh ngạc nói: “Thì ra là anh hả, khéo ghê.”

Diệu Vũ: “…”

Đường Du hỏi: “Anh muốn tôi nói câu này đó hả?”

Diệu Vũ bị cậu làm cho không biết nói gì, dứt khoát rời khỏi hệ thống, đợi vào game lại nói sau.Vì thế Đường Du chậm rì rì trở lại ký túc xá, nhìn xem ngày, tâm tình sung sướng.

Bây giờ ngoại trừ trận đấu, còn một đề tài khác nóng bỏng chính là chuyến viếng thăm của thái tử tinh cầu Kayla.Vô số các chuyên gia và những người đam mê chính trị đều đang thảo luận mục đích và ý nghĩa của chuyến đi này, điều này dẫn đến mối quan hệ giữa hai hành tinh sẽ bị ảnh hưởng sâu đến mức nào, tin tức cứ thế kéo đến ùn ùn.

Lão Tử Là Thích Khách là người yêu thích chính trị, mỗi ngày đều phải xem tin tức, thuận tiện cùng nhóm bạn tốt chia sẻ tin tức hay ho.Gã dự đoán không ít khả năng, đồng thời còn thề thốt đó đều là sự thật.

Mỗi lần Cố Kỳ đều im lặng, trên tinh cầu này ngoài đương sự ra e rằng chỉ có anh biết, người nào đó lại đây… chỉ để gặp người yêu.

Spoid chap sau:

“Bảo bối, kết hôn nhé?”

Đường Du vẫn như cũ không trả lời, nhưng chủ động cởi quần áo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau