Chương 69: Giới Hạn Manh Sát (9)
Dù đầu óc còn mơ mơ màng màng, nhưng cũng đủ để Thẩm Manh nhận ra cảm giác hạ thân đang bị một thứ gì đó vừa thô, vừa to, liên tục ra vào mạnh mẽ khiến hắn chỉ có thể bị động thừa nhận. Khoái cảm ngập trời khiến hắn chẳng còn kịp suy nghĩ gì liền bị hôn lấy. Khuôn mặt tuyệt đại của Ly Tranh gần trong gang tấc, lông mi dài hơi rủ xuống như cánh bướm khẽ chập chờn, y đang dùng miệng hôn lấy Thẩm Manh một cách nóng bỏng và điên cuồng.
"Ô..ô... ưm...."
Nước bọt không kịp nuốt theo khoé miệng chảy ra, nụ hôn càn quấy như muốn siết chặt hắn vào trong lòng. Phía dưới cực kỳ ngứa ngáy và sướng vô cùng, luôn có một côn th*t nóng bỏng ra ra vào vào khiến Thẩm Manh chỉ còn có thể thuận theo người bên trên. Mất một lúc hắn mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn là đang bị cưỡng hiếp, đang bị cưỡng hiếp đó!!!
Nhưng cũng không phải, bởi đối tượng là Ly Tranh cho nên không phải. Hắn không biết tại sao y lại phải làm vậy, nhưng đã làm rồi thì thuận theo thôi. Chẳng lẽ y có ham mê cưỡng gian hay sao???
Nghĩ vậy, Thẩm Manh vươn tay ôm lấy cổ Ly Tranh, cố tình làm sâu hơn nụ hôn này. Hắn đưa lưỡi lên, chủ động quấn quýt lấy y, cùng y điên cuồng yêu.
Ly Tranh thấy Thẩm Manh tỉnh liền hôn lấy hắn, y không muốn nghe thấy lời từ chối của hắn. Không muốn nhìn thấy sự chán ghét của hắn, nó cứ như một bản án tử hình đối với y vậy. Cái khoảnh khắc Thẩm Manh chủ động đáp lại, Ly Tranh đã rất kinh ngạc. Đồng tử vàng kim co lại, động tác cũng tạm dừng. Như thể y không dám tin sự việc trước mắt lại không phải là giấc mơ của y. Thẩm Manh đột nhiên bị dừng lại liền cảm giác rất hư không, hắn khó chịu vặn vẹo mông, ngẩng đầu nhìn Ly Tranh: "Không muốn dừng..."
Câu nói của Thẩm Manh cứ như một liều thuốc kích thích với Ly Tranh. Y nở nụ cười tuyệt đẹp khiến Thẩm Manh thất thần ngắm nhìn. Nhưng chưa đợi hắn hồi thần, Ly Tranh đã đè hắn nằm úp xuống giường, cầm eo hắn kéo lui về phía y buộc phải nâng cao mông lên. Dùng tư thế y luôn tưởng tượng để đi vào ngay lúc hắn tỉnh.
"A!"
Một phát đi vào liền vào tận nơi sâu nhất, hậu huyệt ẩm ướt nóng bỏng cuốn chặt lấy côn th*t giống như không muốn nó đi ra. Ly Tranh thực sự muốn trở nên điên luôn ngay lập tức. Y chưa bao giờ cảm thấy thoả mãn như vậy, từ đằng sau ôm lấy Thẩm Manh liền liên tục thao hắn. Mỗi lần rút ra đâm vào đều mạnh mẽ chọc đến điểm mẫn cảm, cọ xát vào chỗ đó khiến hắn không nhịn nổi nước mắt sinh lý mà khóc nấc lên.
"Chú... tôi yêu chú đến điên rồi. Mỗi lần nhìn thấy chú không đề phòng đứng trước mặt tôi... tôi liền muốn đè chú xuống giống như bây giờ. Thao chú đến chết."
Thẩm Manh nghe câu được câu không, chỉ biết hùa theo Ly Tranh sa vào ái tình nhục dục khó kiềm chế. Cả hai lăn lộn, quấn quýt ái muội rất lâu, cho đến lúc đói bụng mới dừng lại trận kích tình mãnh liệt này. Trong đầu Thẩm Manh lúc này chỉ còn duy nhất suy nghĩ, cmn người yêu ở thế giới này thật biến thái.
Y thay đổi tư thế rất nhiều lần, có vài tư thế còn có độ khó cao khiến hắn sợ đến nỗi mặt tái mét. Y lại nói rất thích, vì mỗi lần như vậy hậu huyệt hắn lại hút chặt lại khiến y rất sung sướng. Thẩm Manh bị bắn đến đầy bụng, cả người đầy tinh dịch nóng đến hồ đồ mà đi ngủ. Ly Tranh còn rất thoả mãn mà ôm hắn đi vào phòng tắm, lấy mỹ danh là giúp hắn tắm rửa lại làm thêm một lần.
Hắn thề, nhất định sẽ hạn chế người này chạm vào hắn. Quá mệt, chịu không nổi.
"Ô..ô... ưm...."
Nước bọt không kịp nuốt theo khoé miệng chảy ra, nụ hôn càn quấy như muốn siết chặt hắn vào trong lòng. Phía dưới cực kỳ ngứa ngáy và sướng vô cùng, luôn có một côn th*t nóng bỏng ra ra vào vào khiến Thẩm Manh chỉ còn có thể thuận theo người bên trên. Mất một lúc hắn mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn là đang bị cưỡng hiếp, đang bị cưỡng hiếp đó!!!
Nhưng cũng không phải, bởi đối tượng là Ly Tranh cho nên không phải. Hắn không biết tại sao y lại phải làm vậy, nhưng đã làm rồi thì thuận theo thôi. Chẳng lẽ y có ham mê cưỡng gian hay sao???
Nghĩ vậy, Thẩm Manh vươn tay ôm lấy cổ Ly Tranh, cố tình làm sâu hơn nụ hôn này. Hắn đưa lưỡi lên, chủ động quấn quýt lấy y, cùng y điên cuồng yêu.
Ly Tranh thấy Thẩm Manh tỉnh liền hôn lấy hắn, y không muốn nghe thấy lời từ chối của hắn. Không muốn nhìn thấy sự chán ghét của hắn, nó cứ như một bản án tử hình đối với y vậy. Cái khoảnh khắc Thẩm Manh chủ động đáp lại, Ly Tranh đã rất kinh ngạc. Đồng tử vàng kim co lại, động tác cũng tạm dừng. Như thể y không dám tin sự việc trước mắt lại không phải là giấc mơ của y. Thẩm Manh đột nhiên bị dừng lại liền cảm giác rất hư không, hắn khó chịu vặn vẹo mông, ngẩng đầu nhìn Ly Tranh: "Không muốn dừng..."
Câu nói của Thẩm Manh cứ như một liều thuốc kích thích với Ly Tranh. Y nở nụ cười tuyệt đẹp khiến Thẩm Manh thất thần ngắm nhìn. Nhưng chưa đợi hắn hồi thần, Ly Tranh đã đè hắn nằm úp xuống giường, cầm eo hắn kéo lui về phía y buộc phải nâng cao mông lên. Dùng tư thế y luôn tưởng tượng để đi vào ngay lúc hắn tỉnh.
"A!"
Một phát đi vào liền vào tận nơi sâu nhất, hậu huyệt ẩm ướt nóng bỏng cuốn chặt lấy côn th*t giống như không muốn nó đi ra. Ly Tranh thực sự muốn trở nên điên luôn ngay lập tức. Y chưa bao giờ cảm thấy thoả mãn như vậy, từ đằng sau ôm lấy Thẩm Manh liền liên tục thao hắn. Mỗi lần rút ra đâm vào đều mạnh mẽ chọc đến điểm mẫn cảm, cọ xát vào chỗ đó khiến hắn không nhịn nổi nước mắt sinh lý mà khóc nấc lên.
"Chú... tôi yêu chú đến điên rồi. Mỗi lần nhìn thấy chú không đề phòng đứng trước mặt tôi... tôi liền muốn đè chú xuống giống như bây giờ. Thao chú đến chết."
Thẩm Manh nghe câu được câu không, chỉ biết hùa theo Ly Tranh sa vào ái tình nhục dục khó kiềm chế. Cả hai lăn lộn, quấn quýt ái muội rất lâu, cho đến lúc đói bụng mới dừng lại trận kích tình mãnh liệt này. Trong đầu Thẩm Manh lúc này chỉ còn duy nhất suy nghĩ, cmn người yêu ở thế giới này thật biến thái.
Y thay đổi tư thế rất nhiều lần, có vài tư thế còn có độ khó cao khiến hắn sợ đến nỗi mặt tái mét. Y lại nói rất thích, vì mỗi lần như vậy hậu huyệt hắn lại hút chặt lại khiến y rất sung sướng. Thẩm Manh bị bắn đến đầy bụng, cả người đầy tinh dịch nóng đến hồ đồ mà đi ngủ. Ly Tranh còn rất thoả mãn mà ôm hắn đi vào phòng tắm, lấy mỹ danh là giúp hắn tắm rửa lại làm thêm một lần.
Hắn thề, nhất định sẽ hạn chế người này chạm vào hắn. Quá mệt, chịu không nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất