Hệ Thống Dưỡng Thành Nam Chủ

Chương 81: Người yêu đến từ tương lai (2)

Trước Sau
Trường Mussochist chia làm sáu khu, khu A là dành cho con cháu nhà hào môn có quyền thế nhất và con cháu nhà giàu có thành tích xuất sắc. Khu B là của con cháu hào môn và con cháu nhà giàu có thành tích bình thường và loại không muốn học. Khu C là khu của giáo viên và kí túc giáo viên. Khu D là khu kí túc học sinh, Khu E là khu dành cho các hoạt động học tập như thí nghiệm, thư viện và hoạt động thể chất như sân thể dục, hồ bơi...vv. Khu F là cantin và y tế và nhà kho, cũng là nơi mà học sinh thích nhất trong trường.

Thẩm Manh thành tích thường thường, học ở Khu B. Như mọi hôm sau một đống tiết học nhàm chán, hắn lại lả lướt hạnh phúc tới cantin. Chỉ là vừa thấy người kia, mọi sự vui vẻ liền tan thành mây khói. Giáo thảo của trường - Tần Tu Xuyên.

Tâm trạng nhất thời trở nên khó chịu, hắn có chút muốn lập tức xoay người bỏ đi, nhưng nếu không ăn thì lát nữa sẽ rất đói, hắn không thể về đến nhà. Thẩm Manh đắn đo một lúc, quyết định coi y như không tồn tại, lặng lẽ tới chỗ bán đồ, định mua một ít bánh đóng gói cùng sữa mang lên lớp, còn hơn là nhìn thấy Tần Tu Xuyên.

Tần Tu Xuyên từ lúc thấy Thẩm Manh vào cửa liền không nhịn được mà dán mắt theo hắn. Thấy hắn tránh mình như vậy liền khẽ rũ mi mắt, che đi sự xót xa dưới đáy mắt, chỉ dám len lén nhìn hắn mà không dám lại gần.

Ba tháng trước, y bị tai nạn xe cộ, tạm thời rơi vào trạng thái thực vật. Cũng nhờ đó mà thức tỉnh lại trí nhớ bị phong ấn từ tương lai, cứu lại được một mạng. Đồng thời cũng nhớ ra tại sao bản thân lại ở thế giới này, tại sao lại nhất quyết phải là Thẩm Manh đến đánh thức y trong tiềm thức mới được.

Tần Tu Xuyên nguyên bản là người đến từ tương lai, nền văn minh đã trở nên vượt bậc, nhân loại phát triển kéo theo sự gia tăng của tội phạm, nhất là bọn buôn người. Năm đó, y đã bị bắt cóc khỏi Tần gia ở tương lai, bị tống tới thời điểm trung gian là nơi này làm địa điểm giao dịch, may mắn chạy trốn lại được Thẩm Manh cứu giúp. Sống cùng nhau ba năm, Thẩm Manh còn chỉ coi y là em trai, y đã coi hắn là bạn đời, thầm thề rằng lớn lên phải cưới hắn. Thế nhưng Tần gia lại tìm thấy y, mang y trở về tương lai. Qua vài năm đợi y lớn lên, Thẩm Manh đã bị bọn tội phạm năm đó vì trả thù mà giết chết lâu rồi.

Không ai hiểu được lúc đó Tần Tu Xuyên tuyệt vọng tới mức nào, y điên đến nỗi dựa vào sức mạnh của mình phá tan cả một đường hầm thời không lớn, giết vô số tội phạm. Không ai có thể ngăn cản được tinh thần lực huỷ diệt của y, bởi chỉ cần đến gần y, mọi thứ đều bị tan thành tro bụi. Nếu không nhờ Lam Diệu lúc đó ngăn lại cơn phẫn nộ của y, chỉ sợ giờ Tần Tu Xuyên đã trở thành sát nhân xuyên thời không. Nhưng mà, y hắc hoá.

Mãi cho đến khi Lam Diệu nói cho y rằng, có một cơ hội để quay lại thời gian một lần nữa, y mới tạm ngưng việc dấn thân vào quyền lực ngày một lớn. Chỉ là một lần quay lại này, y phải mất đi trí nhớ, và chỉ có thể hồn xuyên. Lần này, con quái vật Tần gia to lớn lại không một ai dám cản bước chân của Tần Tu Xuyên nữa, chỉ có thể sợ hãi mặc y điều khiển, thuận lợi quay về quá khứ.

Nhưng Tần Tu Xuyên lại mắc sai lầm, y sinh ra ở Tần gia quá khứ lại là con của vợ cả. Vô cùng ghét đối với những kẻ liên quan đến tiểu tam, vì nó đã khiến mẹ của khối thân thể hiện tại qua đời. Vì thế, Thẩm Manh đối với Tần Tu Xuyên bị mất trí nhớ chẳng khác nào một thứ đê tiện. Dù không làm gì, nhưng với thái độ lạnh nhạt cộng thêm câu nói ngay ngày đầu tiên vào trường đối với Thẩm Manh đã khiến hai người xé mặt nhau suốt hai năm.

"Tôi không thích đồ rẻ mạt như cậu."

Cũng vì ấn tượng ban đầu, mà Tần Tu Xuyên đã nói ra câu nói đó. Nhưng khi đó, trái tim y như bị thứ gì đâm xuyên, cực kỳ đau đớn, cũng vô cùng hối hận vì đã nói ra câu nói kia. Sự kiêu ngạo lại không cho phép y nói xin lỗi, nhưng sau đó y đã thích thầm Thẩm Manh lúc nào chẳng hay. Rốt cuộc có mất trí nhớ, y vẫn chẳng thể nào kiềm chế nổi thứ tình cảm kia. Sau khi rơi vào trạng thái thực vật, tư duy cũng nhất định phải kéo Thẩm Manh vào.

Đó cũng là lý do, ở các vị diện, Tần Tu Xuyên luôn luôn là đứa bé. Cũng giống như ngày mưa đó, y gặp được ánh sáng của đời mình trong lúc chật vật nhất.

Thẩm Manh thấy Tần Tu Xuyên không để ý đến hắn liền thở phào nhẹ nhõm, mua xong đồ ăn liền lập tức lên lớp. Lại trải qua những tiết học nhàm chán, không biết bao giờ lão công mới xuất hiện đây, hắn thèm thao... à nhầm, hắn nhớ y lắm rồi.

Tần Tu Xuyên, người thừa kế Tần gia độc nhất. Nếu hào môn được xếp thành dạng kim tự tháp, thì Tần gia nhất định là ở trên đỉnh tháp. Từ thương giới đến quan giới, bạch đạo đến hắc đạo, đều có sự can thiệp của Tần gia với địa vị cực cao. Mà Tần Tu Xuyên từ nhỏ giữa một đám con trai con gái của cha y, đã bộc lộ tài năng thừa kế kinh diễm, còn nhỏ mà đã quyết đoán độc lập. Và đặc biệt là vô cùng tàn nhẫn và bạc tình. Không ai có thể làm dao động địa vị người thừa kế của y, dù là đám con riêng kia của cha cũng chẳng thể làm gì. Có lời đồn rằng, có một người tình nhân của Tần lão gia muốn giết chết Tần Tu Xuyên để con ả ta có quyền thừa kế, lại bị chính Tần Tu Xuyên tính kế lại và giết chết không nương tay. Khi y trở về với đồng phục dính máu, không ai còn dám có bất kỳ ý tưởng gì với y nữa. Thế nhưng vì Tần Tu Xuyên vẫn luôn có tính cách lạnh nhạt, nên mọi người đã không còn biết đến sự kiện kia. Câu chuyện đó chỉ còn được truyền lại trong Tần gia, để cảnh cáo những kẻ dám đánh chủ ý vào y.



Không chỉ gia thế, tướng mạo của Tần Tu Xuyên cũng là đỉnh cao, thành tích cũng vô cùng xuất sắc. Không ít tiểu thư hào môn khác đánh tiếng với Tần gia, ngỏ ý muốn làm vị hôn thê của Tần Tu Xuyên nhưng đều bị y từ chối thẳng thừng.

Thẩm gia cũng từng muốn để đích nữ của mình đến để quyến rũ Tần Tu Xuyên, nhưng khác với mọi người. Thẩm gia lại nhận được câu trả lời của y là:

"Nếu là người khác... tôi nhất định sẽ đồng ý. Còn không, lần sau còn mang loại như này tới, Thẩm gia các người cũng không cần tồn tại nữa đâu."

Câu nói đó đã khiến cả giới hào môn ngỡ ngàng, bàn tán cả một thời gian rất lâu. Thẩm gia chủ đương nhiên không phải kẻ ngu, biết được nhất định Tần Tu Xuyên đã nhìn trúng người trong Thẩm gia, nhưng ông ta lại không biết là ai. Cũng không thể mang bừa được, càng không thể hỏi, chỉ có thể đoán.

Đoán đúng, Thẩm gia một bước lên mây. Đoán sai, Thẩm gia sẽ bị dìm xuống đáy bùn.

Tần Tu Xuyên: nếu Thẩm gia mang Thẩm Manh đến. Y nhất định sẽ cưới Thẩm Manh ngay lập tức.

Thẩm Manh vẫn chẳng hay biết gì về việc Tần Tu Xuyên đã yêu thảm hắn. Hí hửng chơi game cùng Bingbong thâu đêm, đến nỗi còn dậy muộn giờ học.

—————————————————

Lam Diệu tắt màn hình 3D lơ lửng trước mặt mình, kết thúc công việc của ngày hôm nay. Chuyện của Tần Tu Xuyên hắn đã giải quyết tốt, Tần gia tạm thời do hắn nắm quyền cũng đi vào quỹ đạo thuận lợi. Mọi thứ đều giống như chưa có gì xảy ra, Tần Tu Xuyên vẫn như cũ là gia chủ Tần gia quyền thế ngập trời.

Đó là năng lực của Lam Diệu, chỉ cần hắn muốn, tất cả mọi thứ ở thế giới này đều phải quy thuận hắn.

Lam Diệu nhìn sang màn hình bên cạnh, chiếu cảnh Tần Tu Xuyên đang muốn tiếp cận Thẩm Manh mà khe khẽ thở dài, nói một câu rất nhỏ mà chỉ hắn mới có thể nghe thấy:

"Được theo đuổi người mình yêu tự do như thế, ngươi thật sự hạnh phúc đấy, em trai."

Lam Diệu thật sự ghen tỵ với Tần Tu Xuyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau