Chương 23
Thẩm Úc Tiều thật sự không muốn làm, anh nói với hệ thống trong ý thức của mình: [Tối qua em ấy vừa mới đóng máy nên rất mệt, không thể để cho em ấy ngủ thêm một lúc nữa sao?]
Hệ thống: [Hả? Không phải là do tối qua hai người làm chuyện đó lâu quá nên mới mệt à?]
Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tổng giám đốc Thẩm đang xụ mặt xuống.
Không phải chứ đại ca, cậu đang ở trước ống kính đấy! Hệ thống vội vàng đánh thức Thẩm Úc Tiều, trước khi anh thẹn quá hóa giận, hệ thống ngoan ngoãn giải thích: [Bởi vì ký chủ phản ứng tiêu cực đối với chương trình thực tế này, dẫn đến lượng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp giảm xuống, lúc thể hiện tình cảm không có người xem thì còn có ý nghĩa gì nữa! Nhắc nhở: vẫn còn mười ba phút.]
Thẩm Úc Tiều hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế biểu cảm của mình rồi đứng lên một lần nữa.
Rất ít người xem còn hy vọng anh sẽ đi tìm cậu, thậm chí họ còn tán gẫu hết câu này đến câu khác, có lẫn cả fans và anti fans của Lương Trung Tuyền, cả phòng phát sóng trực tiếp rất hỗn loạn.
Tiếc là Tổng giám đốc Thẩm vẫn luôn không làm theo kịch bản, lần này anh không uống nước cũng không vận động xương cốt mà đi ra ngoài rồi lên lầu.
Khán giả và đạo diễn:!!
Cuối cùng ảnh đế Lương cũng sắp xuất hiện! Mọi người đã đợi rất lâu, cuối cùng cũng đợi được! Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, lượng khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp thứ ba tăng lên nhanh chóng, thậm chí fans ở hai phòng phát sóng trực tiếp đầu cũng vào xem, họ vô cùng tò mò về ảnh để Lương tới giờ vẫn chưa xuất hiện.]
Khi Thẩm Úc Tiều đi đến cửa phòng, lượng khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới hơn hai mươi nghìn người.
Thế nhưng tổng giám đốc Thẩm không đi vào luôn mà đứng ở cửa mở ra một khe nhỏ trước.
Chỉ nhìn thấy ảnh đế Lương cuộn mình trong chăn, môi mím chặt, vẻ mặt thanh thản, đẹp trai một cách quá đáng.
Cậu thật sự đang ngủ.
Tổng giám đốc Thẩm nhíu mày lại, anh không muốn người khác nhìn thấy dáng vẻ đẹp trai này của chồng mình chút nào.
Thế nhưng hệ thống rác rưởi này vẫn đang đếm thời gian nên anh đành phải mở cửa ra, bóng lưng khi bước về phía giường nhìn có chút buồn tẻ.
Khi máy quay đi tới gần, màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp dần dần bị bình luận “a a a” của fans Lương Trung Tuyền chiếm giữ, toàn bộ những lời trêu chọc và nghi ngờ cậu đang giả vờ ngủ đều bị lấn át, nên rất ít người có thể nhìn thấy.
“Lương Trung Tuyền” Tổng giám đốc bá đạo nhất quyết không gục ngã, cũng không đến gần, chỉ đứng ở bên mép giường lạnh lùng nói: “Tỉnh dậy.”
Có thể là do giọng nói quá nhỏ nên ảnh đế Lương không có chút phản ứng nào.
Hệ thống khốn nạn nhắc nhở: [Tám phút.]
“Lương Trung Tuyền” Tổng giám đốc Thẩm cố kiềm chế cái tay muốn đánh người của mình, anh từ từ ngồi xuống bên mép giường, dịu dàng vỗ nhẹ vào vai cậu: “Đã hơn tám giờ rồi, mau dậy đi.”
Ảnh đế Lương lẩm bẩm một tiếng, tự nhiên nắm lấy tay của tổng giám đốc Thẩm, giống như ôm gấu bông, ôm chặt tay anh vào lòng rồi đổi tư thế ngủ.
Lương Trung Tuyền không tỉnh dậy, tổng giám đốc Thẩm bị cậu nắm tay nên nghiêng cả người, anh ngại ngùng nhìn vào ống kính, nhìn có vẻ rất lúng túng.
Không được đánh người, máy quay đang quay, không được đánh người.
Giọng nói của tổng giám đốc Thẩm vẫn như cũ không có gì thay đổi, nhưng nếu ảnh đế Lương đã tỉnh dậy thì chắc chắn cậu có thể nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi của bảo bối nhà mình: “Dậy đi, nhanh lên.”
Ảnh đế Lương đế vẫn không nhúc nhích như cũ.
Thẩm Úc Tiều: …
Sau đó, hơn ba mươi nghìn người xem ở phòng phát sóng trực tiếp đã nhìn thấy, người có hơn một trăm nghìn fans, “quý ông hiện đại” dịu dàng như ngọc, một cái cây già trong ngành giải trí, ảnh đế Lương, bị chính tổng giám đốc Thẩm nhà mình dùng gối đè mạnh lên mặt.
Tất cả mọi người:!!!
Anh đang dùng sức để đè người yêu sao? Anh đang dùng sức để đánh thức một bệnh nhân hôn mê thì có?
Các fans đều bị hành động của tổng giám đốc Thẩm ngược đến khóc, sôi nổi bình luận, mong tổng giám đốc Thẩm sẽ buông tha cho ảnh đế Lương.
Thế nhưng Lương Trung Tuyền lại không hề tức giận, theo thói quen cậu nắm chặt lấy tay tổng giám đốc Thẩm rồi chơi đểu, dùng sức kéo mạnh anh xuống, ôm người ở ngoài chăn vào trong lòng, tiện thể hôn anh một cái: “Đừng nghịch nữa, để em ngủ thêm một lát nữa.”
Một loạt hành động được thực hiện rất thuần thục, không chỉ khiến tổng giám đốc Thẩm trở tay không kịp mà khán giả cũng bị dọa cho sợ, có phải ảnh đế Lương ngủ đến mức ngu người rồi không? Sao lại dám biến kim chủ của mình thành gối ôm?
Hệ thống: [Còn năm phút! Ký chủ cố lên!]
Tổng giám đốc Thẩm suýt nữa thì không kìm được định nép người vào trong lòng ảnh đế Lương, lúc này anh mới duỗi tay ra nhéo lên mũi Lương Trung Tuyền.
Vài giây sau Lương Trung Tuyền bị ngộp thở nên tỉnh dậy.
Đôi tay cậu ôm chặt lại, cúi đầu tức giận cắn vào cằm tổng giám đốc Thẩm một cái.
[Ting, nhiệm vụ bảy đã hoàn thành, chỉ số tình cảm +2, tổng chỉ số tình cảm 15.]
Nhiệm vụ đã hoàn thành, nhưng Thẩm Úc Tiều không còn tâm tư để quan tâm đến chuyện này, anh nhìn Lương Trung Tuyền đang nhắm mắt chơi xấu ở trước mặt, không thể không đỡ trán, chắc tên ngốc này đã quên mất hôm nay sẽ quay chương trình.
Anh chống tay lên định thoát khỏi vòng tay của ảnh đế Lương: “Em bỏ ra, vò nát quần áo của anh rồi.”
Lương Trung Tuyền cảm thấy khó hiểu: “Ở nhà anh mặc làm gì…”
Còn chưa kịp nói xong, khó khăn lắm ảnh đế Lương mới mở được mắt ra nhìn người xem và máy quay.
Sau đó Thẩm Úc Tiều bị ném ra khỏi chăn, anh nhìn thấy Lương Trung Tuyền nằm cuộn mình trong chăn, nhắm mắt lại rồi nhanh chóng phát ra tiếng ngáy ngủ.
Thoạt nhìn giống như đang muốn trốn tránh hiện thực.
Sóng bình luận đều cười đến mức sắp vỡ bụng, không ngờ ảnh đế Lương vốn luôn lịch lãm, dịu dàng lại còn có dáng vẻ buồn cười như vậy! Bởi vậy cậu không bao giờ tham gia các chương trình tạp kỹ là vì sợ dáng vẻ ngốc nghếch này của mình bị phát hiện sao?
Các fan đã hét lên “dễ thương quá”, sóng bình luận tràn ngập tiếng ha ha ha và những chiếc cầu vồng gửi cho Lương Trung Tuyền.
Thế nhưng một số người lại lo lắng, lúc nãy khi tổng giám đốc Thẩm gọi ảnh đế Lương dậy, bởi vì có máy quay ở đó nên anh mới giữ bình tĩnh, lăn lộn được một lúc mà bây giờ ảnh đế Lương lại nằm xuống, có phải tổng giám đốc Thẩm sắp bùng nổ rồi không?
Fans nhớ lại hình ảnh khuôn mặt thần tượng của mình bị dìm cũng trở nên nóng vội.
Nếu một cặp đôi bình thường mà đánh nhau như thế thì có thể là đang đùa, nhưng ảnh đế Lương lại đang được tổng giám đốc Thẩm bao nuôi!
Những bình luận “ha ha ha” đã giảm dần thay vào đó là sự lo lắng của fans dành cho ảnh đế Lương và sự hả hê của những người qua đường khi nhìn thấy người gặp phải rắc rối.
Thế nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lần này tổng giám đốc Thẩm lại khiến cho mọi người thất vọng, giống như tái hiện lại quá khứ, anh đứng ở bên mép giường, từ cao nhìn xuống lặp lại: “Lương Trung Tuyền, dậy đi, đã gần tám giờ rồi.”
Lúc này, ảnh đế Lương đang “ngủ say” mới từ từ mở mắt ra, mỉm cười rồi nói với bảo bối của mình: “Chồng yêu, chào buổi sáng” Sau đó đưa mắt nhìn về phía hai chiếc máy quay, cử chỉ lịch sự, dịu dàng nói: “Chào mọi người, không ngờ mọi người lại đến đây sớm như vậy.”
Theo quy định người quay phim không được nói chuyện, chỉ có thể di chuyển ống kính lên xuống như thể đang gật đầu.
Ảnh đế Lương nở một nụ cười nhân hậu, sau đó quay lại nhìn tổng giám đốc Thẩm.
Tổng giám đốc Thẩm ném quần áo của cậu lên giường, lạnh lùng nói: “Giả tạo” Giống như người vừa rồi diễn với ảnh đế Lương không phải là anh.
Cuối cùng cũng bị mắng, xem ra bảo bối đã bình thường lại rồi, ảnh đế Lương cũng không giả vờ nữa, cậu mỉm cười xốc chăn lên rồi nhẹ nhàng đứng dậy, cầm lấy quần áo mà bảo bối đã chọn cho mình rồi chủ động hôn lên mặt anh một cái: “Đợi em một lúc, em sẽ nấu cháo cho anh.”
Có ảnh đế Lương ở bên cạnh, tổng giám đốc Thẩm không còn phải giả vờ nữa, anh khôi phục lại dáng vẻ vốn có của mình, lạnh lùng đẩy khuôn mặt đang sáp vào mình ra, chán ghét nói: “Đợi em chắc anh chết đói mất.”
Hệ thống: [Hả? Không phải là do tối qua hai người làm chuyện đó lâu quá nên mới mệt à?]
Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tổng giám đốc Thẩm đang xụ mặt xuống.
Không phải chứ đại ca, cậu đang ở trước ống kính đấy! Hệ thống vội vàng đánh thức Thẩm Úc Tiều, trước khi anh thẹn quá hóa giận, hệ thống ngoan ngoãn giải thích: [Bởi vì ký chủ phản ứng tiêu cực đối với chương trình thực tế này, dẫn đến lượng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp giảm xuống, lúc thể hiện tình cảm không có người xem thì còn có ý nghĩa gì nữa! Nhắc nhở: vẫn còn mười ba phút.]
Thẩm Úc Tiều hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế biểu cảm của mình rồi đứng lên một lần nữa.
Rất ít người xem còn hy vọng anh sẽ đi tìm cậu, thậm chí họ còn tán gẫu hết câu này đến câu khác, có lẫn cả fans và anti fans của Lương Trung Tuyền, cả phòng phát sóng trực tiếp rất hỗn loạn.
Tiếc là Tổng giám đốc Thẩm vẫn luôn không làm theo kịch bản, lần này anh không uống nước cũng không vận động xương cốt mà đi ra ngoài rồi lên lầu.
Khán giả và đạo diễn:!!
Cuối cùng ảnh đế Lương cũng sắp xuất hiện! Mọi người đã đợi rất lâu, cuối cùng cũng đợi được! Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, lượng khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp thứ ba tăng lên nhanh chóng, thậm chí fans ở hai phòng phát sóng trực tiếp đầu cũng vào xem, họ vô cùng tò mò về ảnh để Lương tới giờ vẫn chưa xuất hiện.]
Khi Thẩm Úc Tiều đi đến cửa phòng, lượng khán giả ở phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới hơn hai mươi nghìn người.
Thế nhưng tổng giám đốc Thẩm không đi vào luôn mà đứng ở cửa mở ra một khe nhỏ trước.
Chỉ nhìn thấy ảnh đế Lương cuộn mình trong chăn, môi mím chặt, vẻ mặt thanh thản, đẹp trai một cách quá đáng.
Cậu thật sự đang ngủ.
Tổng giám đốc Thẩm nhíu mày lại, anh không muốn người khác nhìn thấy dáng vẻ đẹp trai này của chồng mình chút nào.
Thế nhưng hệ thống rác rưởi này vẫn đang đếm thời gian nên anh đành phải mở cửa ra, bóng lưng khi bước về phía giường nhìn có chút buồn tẻ.
Khi máy quay đi tới gần, màn hình trong phòng phát sóng trực tiếp dần dần bị bình luận “a a a” của fans Lương Trung Tuyền chiếm giữ, toàn bộ những lời trêu chọc và nghi ngờ cậu đang giả vờ ngủ đều bị lấn át, nên rất ít người có thể nhìn thấy.
“Lương Trung Tuyền” Tổng giám đốc bá đạo nhất quyết không gục ngã, cũng không đến gần, chỉ đứng ở bên mép giường lạnh lùng nói: “Tỉnh dậy.”
Có thể là do giọng nói quá nhỏ nên ảnh đế Lương không có chút phản ứng nào.
Hệ thống khốn nạn nhắc nhở: [Tám phút.]
“Lương Trung Tuyền” Tổng giám đốc Thẩm cố kiềm chế cái tay muốn đánh người của mình, anh từ từ ngồi xuống bên mép giường, dịu dàng vỗ nhẹ vào vai cậu: “Đã hơn tám giờ rồi, mau dậy đi.”
Ảnh đế Lương lẩm bẩm một tiếng, tự nhiên nắm lấy tay của tổng giám đốc Thẩm, giống như ôm gấu bông, ôm chặt tay anh vào lòng rồi đổi tư thế ngủ.
Lương Trung Tuyền không tỉnh dậy, tổng giám đốc Thẩm bị cậu nắm tay nên nghiêng cả người, anh ngại ngùng nhìn vào ống kính, nhìn có vẻ rất lúng túng.
Không được đánh người, máy quay đang quay, không được đánh người.
Giọng nói của tổng giám đốc Thẩm vẫn như cũ không có gì thay đổi, nhưng nếu ảnh đế Lương đã tỉnh dậy thì chắc chắn cậu có thể nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi của bảo bối nhà mình: “Dậy đi, nhanh lên.”
Ảnh đế Lương đế vẫn không nhúc nhích như cũ.
Thẩm Úc Tiều: …
Sau đó, hơn ba mươi nghìn người xem ở phòng phát sóng trực tiếp đã nhìn thấy, người có hơn một trăm nghìn fans, “quý ông hiện đại” dịu dàng như ngọc, một cái cây già trong ngành giải trí, ảnh đế Lương, bị chính tổng giám đốc Thẩm nhà mình dùng gối đè mạnh lên mặt.
Tất cả mọi người:!!!
Anh đang dùng sức để đè người yêu sao? Anh đang dùng sức để đánh thức một bệnh nhân hôn mê thì có?
Các fans đều bị hành động của tổng giám đốc Thẩm ngược đến khóc, sôi nổi bình luận, mong tổng giám đốc Thẩm sẽ buông tha cho ảnh đế Lương.
Thế nhưng Lương Trung Tuyền lại không hề tức giận, theo thói quen cậu nắm chặt lấy tay tổng giám đốc Thẩm rồi chơi đểu, dùng sức kéo mạnh anh xuống, ôm người ở ngoài chăn vào trong lòng, tiện thể hôn anh một cái: “Đừng nghịch nữa, để em ngủ thêm một lát nữa.”
Một loạt hành động được thực hiện rất thuần thục, không chỉ khiến tổng giám đốc Thẩm trở tay không kịp mà khán giả cũng bị dọa cho sợ, có phải ảnh đế Lương ngủ đến mức ngu người rồi không? Sao lại dám biến kim chủ của mình thành gối ôm?
Hệ thống: [Còn năm phút! Ký chủ cố lên!]
Tổng giám đốc Thẩm suýt nữa thì không kìm được định nép người vào trong lòng ảnh đế Lương, lúc này anh mới duỗi tay ra nhéo lên mũi Lương Trung Tuyền.
Vài giây sau Lương Trung Tuyền bị ngộp thở nên tỉnh dậy.
Đôi tay cậu ôm chặt lại, cúi đầu tức giận cắn vào cằm tổng giám đốc Thẩm một cái.
[Ting, nhiệm vụ bảy đã hoàn thành, chỉ số tình cảm +2, tổng chỉ số tình cảm 15.]
Nhiệm vụ đã hoàn thành, nhưng Thẩm Úc Tiều không còn tâm tư để quan tâm đến chuyện này, anh nhìn Lương Trung Tuyền đang nhắm mắt chơi xấu ở trước mặt, không thể không đỡ trán, chắc tên ngốc này đã quên mất hôm nay sẽ quay chương trình.
Anh chống tay lên định thoát khỏi vòng tay của ảnh đế Lương: “Em bỏ ra, vò nát quần áo của anh rồi.”
Lương Trung Tuyền cảm thấy khó hiểu: “Ở nhà anh mặc làm gì…”
Còn chưa kịp nói xong, khó khăn lắm ảnh đế Lương mới mở được mắt ra nhìn người xem và máy quay.
Sau đó Thẩm Úc Tiều bị ném ra khỏi chăn, anh nhìn thấy Lương Trung Tuyền nằm cuộn mình trong chăn, nhắm mắt lại rồi nhanh chóng phát ra tiếng ngáy ngủ.
Thoạt nhìn giống như đang muốn trốn tránh hiện thực.
Sóng bình luận đều cười đến mức sắp vỡ bụng, không ngờ ảnh đế Lương vốn luôn lịch lãm, dịu dàng lại còn có dáng vẻ buồn cười như vậy! Bởi vậy cậu không bao giờ tham gia các chương trình tạp kỹ là vì sợ dáng vẻ ngốc nghếch này của mình bị phát hiện sao?
Các fan đã hét lên “dễ thương quá”, sóng bình luận tràn ngập tiếng ha ha ha và những chiếc cầu vồng gửi cho Lương Trung Tuyền.
Thế nhưng một số người lại lo lắng, lúc nãy khi tổng giám đốc Thẩm gọi ảnh đế Lương dậy, bởi vì có máy quay ở đó nên anh mới giữ bình tĩnh, lăn lộn được một lúc mà bây giờ ảnh đế Lương lại nằm xuống, có phải tổng giám đốc Thẩm sắp bùng nổ rồi không?
Fans nhớ lại hình ảnh khuôn mặt thần tượng của mình bị dìm cũng trở nên nóng vội.
Nếu một cặp đôi bình thường mà đánh nhau như thế thì có thể là đang đùa, nhưng ảnh đế Lương lại đang được tổng giám đốc Thẩm bao nuôi!
Những bình luận “ha ha ha” đã giảm dần thay vào đó là sự lo lắng của fans dành cho ảnh đế Lương và sự hả hê của những người qua đường khi nhìn thấy người gặp phải rắc rối.
Thế nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lần này tổng giám đốc Thẩm lại khiến cho mọi người thất vọng, giống như tái hiện lại quá khứ, anh đứng ở bên mép giường, từ cao nhìn xuống lặp lại: “Lương Trung Tuyền, dậy đi, đã gần tám giờ rồi.”
Lúc này, ảnh đế Lương đang “ngủ say” mới từ từ mở mắt ra, mỉm cười rồi nói với bảo bối của mình: “Chồng yêu, chào buổi sáng” Sau đó đưa mắt nhìn về phía hai chiếc máy quay, cử chỉ lịch sự, dịu dàng nói: “Chào mọi người, không ngờ mọi người lại đến đây sớm như vậy.”
Theo quy định người quay phim không được nói chuyện, chỉ có thể di chuyển ống kính lên xuống như thể đang gật đầu.
Ảnh đế Lương nở một nụ cười nhân hậu, sau đó quay lại nhìn tổng giám đốc Thẩm.
Tổng giám đốc Thẩm ném quần áo của cậu lên giường, lạnh lùng nói: “Giả tạo” Giống như người vừa rồi diễn với ảnh đế Lương không phải là anh.
Cuối cùng cũng bị mắng, xem ra bảo bối đã bình thường lại rồi, ảnh đế Lương cũng không giả vờ nữa, cậu mỉm cười xốc chăn lên rồi nhẹ nhàng đứng dậy, cầm lấy quần áo mà bảo bối đã chọn cho mình rồi chủ động hôn lên mặt anh một cái: “Đợi em một lúc, em sẽ nấu cháo cho anh.”
Có ảnh đế Lương ở bên cạnh, tổng giám đốc Thẩm không còn phải giả vờ nữa, anh khôi phục lại dáng vẻ vốn có của mình, lạnh lùng đẩy khuôn mặt đang sáp vào mình ra, chán ghét nói: “Đợi em chắc anh chết đói mất.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất