Chương 88
Thẩm Úc Tiều ngẩng đầu, âm trầm mà nhìn cậu, Lương ảnh đế lại không hề biết nguy hiểm mà tiếp tục cho là mình thông minh, ý đồ cúi xuống nghiêng đầu qua nghe giọng của “đứa bé”.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Lương ảnh đế đã bị Tổng giám đốc Thẩm nhéo một cái, khóc hu hu mà đi theo vợ yêu nhà cậu ra ngoài.
Có rất nhiều người trên đường, tổ diễn viên đại khái là bởi vì kiếm tiền bằng chương trình tạp kỹ nên đặc biệt sẵn lòng chi tiền, hai người nhìn đám diễn viên đang tự do hoạt động trên đường, thật sự có cảm giác được trở về thời cổ đại, Thẩm Úc Tiều nghiêng đầu nhìn Lương Trung Tuyền đang mặc trang phục diễn, góc nghiêng của đối phương đẹp như một bức tranh, lúc cậu không cười khí thế cậu để lộ ra hoàn toàn không thua kém anh chút nào cả, nhìn cậu thật sự giống một vị tướng quân trẻ tuổi lúc nào cũng tràn đầy sức sống, khiến người khác nhịn không được mà muốn lại gần.
Anh chợt nhớ đến “sách hướng dẫn” mà anh nhìn thấy khi nhận được món quà của hệ thống, làm sao anh nỡ buông tay một người như Lương Trung Tuyền đây? Là hiểu lầm lớn đến mức nào mới có thể khiến anh đưa ra quyết định ly hôn? Mà anh vậy mà cũng tin nó? Trong khoảng thời gian kiếm được chỉ số tình cảm này, hai người đã giải quyết toàn bộ khúc mắc với nhau rồi, hiện giờ Thẩm Úc Tiều không hề sợ sẽ xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào nữa, nhưng vẫn còn canh cánh trong lòng cái gọi là “hiểu lầm” đó, cho dù là thế giới song song, cho dù là chuyện không xảy ra trên người mình, chỉ cần nghĩ đến việc nếu như hệ thống không xuất hiện, bản thân anh sẽ vì một chút hiểu lầm mà đánh mất Lương Trung Tuyền thì trong lòng anh lại cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Giống như Lương Trung Tuyền hiện giờ, cho dù dạ dày anh không bị sao hết nhưng cậu vẫn luôn lo lắng cho anh, mỗi lần tốc độ ăn cơm của anh hơi nhanh một chút đều bị cậu lải nhải nhắc nhở, mỗi lần ăn xong đều bị cậu túm ra ngoài đi dạo tiêu cơm.
Nghĩ đến tiêu cơm, anh lại nhớ đến chuyện cậu nói cậu mang thai, độ ấm trong mắt Tổng giám đốc Thẩm ngay lập tức giảm xuống, anh ngước lên khẽ nhìn Lương Trung Tuyền.
Lương ảnh đế đang chăm chú nhìn hai người đóng vai ông chủ và khách hàng đang tự mình thêm lời thoại, đột nhiên bị đánh một cái, còn tưởng rằng bé ngoan nhà cậu đang tức giận vì cậu nhìn người khác, thế là nhanh chóng chuyển từ nắm tay sang ôm eo anh, tay còn lại thì nắm chặt lấy cánh tay của anh, cười nói: “Lại đây nào, vợ yêu, cẩn thận dưới chân.” Động tác này cực kỳ giống động tác người chồng dìu cô vợ đang mang thai vậy, thế là Lương ảnh đế lại âm thầm vui vẻ trong lòng.
Hầu hết mọi người đang bình luận trên màn hình đều đang cười nhạo Lương Trung Tuyền mỗi ngày đều làm ra vài hành động muốn tìm đường chết lặp đi lặp lại, nhưng có rất nhiều khán giả có tâm đều phát hiện ra điều khác thường.
____ Có phải chỉ có một mình tôi là cảm thấy không thoải mái khi nghe nó không? Lương ảnh đế làm lặp đi lặp lại như thế, có phải là muốn có con rồi hay không…
Liên quan đến vấn đề “con cái” của Gay, đây vẫn luôn là một vấn đề rất nhạy cảm. Sau khi pháp luật cho phép hai người đồng tính kết hôn với nhau, lúc kết hôn đồng tính vừa mới được thông qua, có vài người đồng tính nam có xu hướng tính dục nhất định lại hy vọng có thể có người “nối dõi tông đường” đã lên tiếng bày tỏ quan điểm việc mang thai hộ là hợp pháp, thậm chí vì muốn có con, trước tiên họ sẽ lừa kết hôn với một người phụ nữ nào đó, đợi sau khi sinh con xong, sẽ ngay lập tức ly hôn cô gái đó, cướp đi quyền được nuôi con, sau đó sẽ kết hôn với người được xem là “tình yêu đích thực” của họ, bởi vì những hành động trơ trẽn này mà những người vốn ủng hộ sự bình đẳng giữa những người có xu hướng giới tính thứ ba cũng bắt đầu lên tiếng phản đối, mãi cho đến khi hành động mang thai hộ và lừa kết hôn được quy định trong luật hình sự thì tình trạng này mới tốt hơn một chút, nhưng vẫn có không ít người trong lòng vẫn còn cảnh giác, trừ phi nhận nuôi, nếu không thì chỉ sợ rằng những đôi chồng chồng đồng tính ra nước ngoài mang thai hộ, đều sẽ bị dư luận lên tiếng tẩy chay, thậm chí là bạo lực mạng.
Nếu như Lương Trung tuyền thật sự bị đổ oan “muốn có con”, vậy thì điều đợi cậu ở phía sau không chỉ là chuyện hình tượng bị sụp đổ nữa rồi.
Có fan ý thức được điều này đã nhanh chóng đi phản bác người lên tiếng gây sự đó, nhưng không nói đến chuyện này còn tốt, một khi nói đến chuyện này thì tất nhiên sẽ khó tránh khỏi việc này bị làm to lên.
Hệ thống đột nhiên phát huy tác dụng, truyền luôn cái màn hình vào trong ý thức của ký chủ, đọc được mấy cái diễn giải quá mức này của khán giả, Thẩm Úc Tiều
im lặng trong vài giây, sau đó giơ tay đẩy chồng yêu nhà mình.
Lương ảnh đế còn tưởng mình lại bị đánh nữa, nhanh chóng rụt cổ lại, sau đó bắt gặp ánh mắt bất đắc dĩ của Tổng giám đốc Thẩm mới thở phào nhẹ nhõm, cười nắm chặt tay anh nói: “Sao vậy bé ngoan, đi mệt rồi à? Hay là chúng ta nghỉ một lát?”
Thẩm Úc Tiều trực tiếp hỏi cậu: “Có phải em muốn có con không?”
Lương Trung Tuyền chẳng hiểu ra sao cả, vội hỏi lại: “Muốn có con làm gì? Em lại không thể sinh được.”
Sau đó, cậu đột nhiên nghĩ tới gì đó, vậy là giả vờ giả vịt mà kêu lên: “A a a chuyện lần trước anh còn để ý đúng không, em chỉ muốn chọc anh mà thôi, không có ý gì đâu, hay là đổi thành anh đến sờ em nhé.” Nói rồi, cậu túm lấy tay của Thẩm Úc Tiều đặt lên bụng mình, giống như hờn dỗi mà cong khóe miệng, giọng điệu ngang ngược: “Anh đến nghe thử xem, đây là cục cưng của anh nha.”
Đây là lần đầu tiên Lương ảnh đế dùng giọng điệu oán giận như vậy nói chuyện với Tổng giám đốc Thẩm, nghe vậy cơn giận trong lòng Thẩm Úc Tiều vì đọc phải mấy trên màn hình lúc nãy ngay lập tức biến mất, sau đó anh cũng chẳng quan tâm đến chuyện “đứa trẻ” nữa, dù sao thì Lương ảnh đế cũng là người đến cả việc anh nuôi chó mà cũng ghen cho được, vậy thì làm sao có thể nghĩ đến việc muốn có con cơ chứ, cho dù Tổng giám đốc Thẩm thật sự có thể sinh được, sợ rằng cậu cũng không muốn.
Đám người lúc nãy dẫn ra cuộc chiến của hai bên cũng đã bị cấm ngôn từ sớm rồi, trên màn hình tự nhiên cũng không còn những bình luận cắn xé nhau nữa, tất cả khán giả nhìn về phía người quay phim đang kéo ống kính lại gần thấy Lương ảnh đế cố ý ưỡn bụng mình lên lại bắt đầu trêu chọc Lương ảnh đế không biết sống chết, mong chờ sẽ thấy được cảnh cậu bị đánh.
Nhưng cảnh bị đánh không xảy ra, chỉ nghe thấy giọng Tổng giám đốc Thẩm mang theo ý cười từ microphone truyền đến: “Cục cưng của anh không phải là em sao?”
Khán giả: !!!
Lương ảnh đế hiển nhiên hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, muốn hôn đối phương, lại sợ bị đánh, vậy là cậu ôm chặt anh một lát, trên mặt đều là nụ cười hạnh phúc, khí thế của đại tướng quân không còn sót lại chút gì cả, nhưng nhìn vào mắt cậu, cái cảm giác đó khiến người khác cũng nhịn không được mà muốn cười.
Nói là một lời không hợp thì đánh mà? Nói là hoặc là NO hoặc là NO DIE mà?
Vì sao lại đột nhiên cưng chiều cậu thế này!
Khán giả một bên bình luận trên màn hình biểu thị họ không thể chấp nhận được việt Lương ảnh đế không bị đánh, một bên thì cầm điện thoại mà gào khóc hu hu, sao Kiều Kiều có thể đáng yêu như vậy kia chứ! Sao sao hai người này lại ngọt như thế kia chứ!
[Ting, thể hiện tình cảm, + 2 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 72]
[Ting, thể hiện tình cảm, + 5 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 77]
Thẩm Úc Tiều bị hai tiếng ting liên tiếp này đánh cho trở tay không kịp, trước kia, khi chỉ số tình cảm được cộng thêm, hệ thống sẽ nói nguyên nhân, nhưng lần này trực tiếp đổi thành “thể hiện tình cảm”, trong đầu anh lúc này đang hét lên với hệ thống.
Hệ thống nói: “Haizzz? Tôi còn chưa nói với anh hả? Sau khi chỉ số tình cảm đạt được 70, ký chủ đã đạt được thành tựu “Xuất hiện cùng màn hình rất ngọt ngào”, hệ thống sẽ không thông báo nhiệm vụ nữa, chỉ cần hai người khiến cho “người qua đường bị nhồi một miệng đầy thức ăn cho chó”, vậy thì có thể tự động nhận được chỉ số tình cảm, sau khi chỉ số tình cảm đạt được 100 vậy thì có thể biết được thật ra bên trong món quà lớn có gì, sự đáp trả chủ động và tự nguyện của ký chủ sẽ gia tăng tốc độ đạt được chỉ số tình cảm, ký chủ cố lên! Chỉ còn một bước nữa thôi là đạt được CP quốc gia rồi!]
Thẩm Úc Tiều yên lặng chấp nhận những quy định mà hệ thống bày ra, sau đó yên lặng mà dựa lại gần Lương Trung Tuyền hơn: “Tìm một nơi nào đó ngồi xuống đi.”
Trên khuôn mặt của Lương Trung Tuyền hiện lên vẻ “quả nhiên là như vậy”, cậu cười cười khẽ vuốt tóc anh: “Ha ha quỷ hẹp hòi, em biết ngay là anh mệt mà, còn ngại gì nữa cơ chứ.” Cậu nắm lấy tay vợ yêu nhà cậu, đi đến quán nước bên đường ngồi xuống, hỏi ông chủ đang đứng ở bên cạnh: “Ngồi ở đây có cần phải trả tiền không?”
NPC khoát tay cười: “Lương tướng quân là anh hùng của đất nước chúng ta, ngài nể mặt tôi mà ngồi xuống đây đã là vinh hạnh cho cái quán nhỏ này rồi!” Nói rồi, ông chủ rót trà cho hai người, sau đó xoay người rời đi làm việc, hiển nhiên là không muốn làm “bóng đèn”.
Khi hai người ngồi một chỗ, Lương ảnh đế có thói quen dính lên người Tổng giám đốc Thẩm, nhưng lại không nghĩ tới đối phương lại nhanh hơn một bước, trước giữ chặt lấy cánh tay cậu, sau đó từ từ ngả đầu tựa vào vai cậu, giống như là một đứa nhỏ sau khi đi mệt rồi thì dựa vào người cha mẹ mình mà làm nũng vậy.
Đây là lần đầu tiên Tổng giám đốc Thẩm làm như vậy nhưng lại không hề có cảm giác không tự nhiên mà lại tùy ý thể hiện sự ỷ lại của mình vào Lương Trung Tuyền, Lương ảnh đế và khán giả thấy vậy thì có cảm giác tự nhiên được anh cưng chiều sinh ra cảm giác vừa mừng vừa sợ, nhưng vẻ mặt hiển nhiên của anh lại khiến cho khán giả cảm thấy chỉ là anh quá mệt mà thôi, vậy nên quên mất dáng vẻ ngụy trang ngày thường, chỉ cảm thấy anh đáng yêu đến mức khiến người khác đau lòng, đến ngay cả việc nhìn anh cũng phải thật cẩn thật, chỉ sợ anh sẽ đột nhiên phản ứng lại, sau đó lại bày ra dáng vẻ lạnh nhạt, che dấu cảm xúc của mình như ngày thường.
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên trong đầu anh: [Ting, thể hiện tình cảm, +2 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 79]
Quả nhiên, giây tiếp theo, Lương ảnh đế đã bị Tổng giám đốc Thẩm nhéo một cái, khóc hu hu mà đi theo vợ yêu nhà cậu ra ngoài.
Có rất nhiều người trên đường, tổ diễn viên đại khái là bởi vì kiếm tiền bằng chương trình tạp kỹ nên đặc biệt sẵn lòng chi tiền, hai người nhìn đám diễn viên đang tự do hoạt động trên đường, thật sự có cảm giác được trở về thời cổ đại, Thẩm Úc Tiều nghiêng đầu nhìn Lương Trung Tuyền đang mặc trang phục diễn, góc nghiêng của đối phương đẹp như một bức tranh, lúc cậu không cười khí thế cậu để lộ ra hoàn toàn không thua kém anh chút nào cả, nhìn cậu thật sự giống một vị tướng quân trẻ tuổi lúc nào cũng tràn đầy sức sống, khiến người khác nhịn không được mà muốn lại gần.
Anh chợt nhớ đến “sách hướng dẫn” mà anh nhìn thấy khi nhận được món quà của hệ thống, làm sao anh nỡ buông tay một người như Lương Trung Tuyền đây? Là hiểu lầm lớn đến mức nào mới có thể khiến anh đưa ra quyết định ly hôn? Mà anh vậy mà cũng tin nó? Trong khoảng thời gian kiếm được chỉ số tình cảm này, hai người đã giải quyết toàn bộ khúc mắc với nhau rồi, hiện giờ Thẩm Úc Tiều không hề sợ sẽ xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào nữa, nhưng vẫn còn canh cánh trong lòng cái gọi là “hiểu lầm” đó, cho dù là thế giới song song, cho dù là chuyện không xảy ra trên người mình, chỉ cần nghĩ đến việc nếu như hệ thống không xuất hiện, bản thân anh sẽ vì một chút hiểu lầm mà đánh mất Lương Trung Tuyền thì trong lòng anh lại cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Giống như Lương Trung Tuyền hiện giờ, cho dù dạ dày anh không bị sao hết nhưng cậu vẫn luôn lo lắng cho anh, mỗi lần tốc độ ăn cơm của anh hơi nhanh một chút đều bị cậu lải nhải nhắc nhở, mỗi lần ăn xong đều bị cậu túm ra ngoài đi dạo tiêu cơm.
Nghĩ đến tiêu cơm, anh lại nhớ đến chuyện cậu nói cậu mang thai, độ ấm trong mắt Tổng giám đốc Thẩm ngay lập tức giảm xuống, anh ngước lên khẽ nhìn Lương Trung Tuyền.
Lương ảnh đế đang chăm chú nhìn hai người đóng vai ông chủ và khách hàng đang tự mình thêm lời thoại, đột nhiên bị đánh một cái, còn tưởng rằng bé ngoan nhà cậu đang tức giận vì cậu nhìn người khác, thế là nhanh chóng chuyển từ nắm tay sang ôm eo anh, tay còn lại thì nắm chặt lấy cánh tay của anh, cười nói: “Lại đây nào, vợ yêu, cẩn thận dưới chân.” Động tác này cực kỳ giống động tác người chồng dìu cô vợ đang mang thai vậy, thế là Lương ảnh đế lại âm thầm vui vẻ trong lòng.
Hầu hết mọi người đang bình luận trên màn hình đều đang cười nhạo Lương Trung Tuyền mỗi ngày đều làm ra vài hành động muốn tìm đường chết lặp đi lặp lại, nhưng có rất nhiều khán giả có tâm đều phát hiện ra điều khác thường.
____ Có phải chỉ có một mình tôi là cảm thấy không thoải mái khi nghe nó không? Lương ảnh đế làm lặp đi lặp lại như thế, có phải là muốn có con rồi hay không…
Liên quan đến vấn đề “con cái” của Gay, đây vẫn luôn là một vấn đề rất nhạy cảm. Sau khi pháp luật cho phép hai người đồng tính kết hôn với nhau, lúc kết hôn đồng tính vừa mới được thông qua, có vài người đồng tính nam có xu hướng tính dục nhất định lại hy vọng có thể có người “nối dõi tông đường” đã lên tiếng bày tỏ quan điểm việc mang thai hộ là hợp pháp, thậm chí vì muốn có con, trước tiên họ sẽ lừa kết hôn với một người phụ nữ nào đó, đợi sau khi sinh con xong, sẽ ngay lập tức ly hôn cô gái đó, cướp đi quyền được nuôi con, sau đó sẽ kết hôn với người được xem là “tình yêu đích thực” của họ, bởi vì những hành động trơ trẽn này mà những người vốn ủng hộ sự bình đẳng giữa những người có xu hướng giới tính thứ ba cũng bắt đầu lên tiếng phản đối, mãi cho đến khi hành động mang thai hộ và lừa kết hôn được quy định trong luật hình sự thì tình trạng này mới tốt hơn một chút, nhưng vẫn có không ít người trong lòng vẫn còn cảnh giác, trừ phi nhận nuôi, nếu không thì chỉ sợ rằng những đôi chồng chồng đồng tính ra nước ngoài mang thai hộ, đều sẽ bị dư luận lên tiếng tẩy chay, thậm chí là bạo lực mạng.
Nếu như Lương Trung tuyền thật sự bị đổ oan “muốn có con”, vậy thì điều đợi cậu ở phía sau không chỉ là chuyện hình tượng bị sụp đổ nữa rồi.
Có fan ý thức được điều này đã nhanh chóng đi phản bác người lên tiếng gây sự đó, nhưng không nói đến chuyện này còn tốt, một khi nói đến chuyện này thì tất nhiên sẽ khó tránh khỏi việc này bị làm to lên.
Hệ thống đột nhiên phát huy tác dụng, truyền luôn cái màn hình vào trong ý thức của ký chủ, đọc được mấy cái diễn giải quá mức này của khán giả, Thẩm Úc Tiều
im lặng trong vài giây, sau đó giơ tay đẩy chồng yêu nhà mình.
Lương ảnh đế còn tưởng mình lại bị đánh nữa, nhanh chóng rụt cổ lại, sau đó bắt gặp ánh mắt bất đắc dĩ của Tổng giám đốc Thẩm mới thở phào nhẹ nhõm, cười nắm chặt tay anh nói: “Sao vậy bé ngoan, đi mệt rồi à? Hay là chúng ta nghỉ một lát?”
Thẩm Úc Tiều trực tiếp hỏi cậu: “Có phải em muốn có con không?”
Lương Trung Tuyền chẳng hiểu ra sao cả, vội hỏi lại: “Muốn có con làm gì? Em lại không thể sinh được.”
Sau đó, cậu đột nhiên nghĩ tới gì đó, vậy là giả vờ giả vịt mà kêu lên: “A a a chuyện lần trước anh còn để ý đúng không, em chỉ muốn chọc anh mà thôi, không có ý gì đâu, hay là đổi thành anh đến sờ em nhé.” Nói rồi, cậu túm lấy tay của Thẩm Úc Tiều đặt lên bụng mình, giống như hờn dỗi mà cong khóe miệng, giọng điệu ngang ngược: “Anh đến nghe thử xem, đây là cục cưng của anh nha.”
Đây là lần đầu tiên Lương ảnh đế dùng giọng điệu oán giận như vậy nói chuyện với Tổng giám đốc Thẩm, nghe vậy cơn giận trong lòng Thẩm Úc Tiều vì đọc phải mấy trên màn hình lúc nãy ngay lập tức biến mất, sau đó anh cũng chẳng quan tâm đến chuyện “đứa trẻ” nữa, dù sao thì Lương ảnh đế cũng là người đến cả việc anh nuôi chó mà cũng ghen cho được, vậy thì làm sao có thể nghĩ đến việc muốn có con cơ chứ, cho dù Tổng giám đốc Thẩm thật sự có thể sinh được, sợ rằng cậu cũng không muốn.
Đám người lúc nãy dẫn ra cuộc chiến của hai bên cũng đã bị cấm ngôn từ sớm rồi, trên màn hình tự nhiên cũng không còn những bình luận cắn xé nhau nữa, tất cả khán giả nhìn về phía người quay phim đang kéo ống kính lại gần thấy Lương ảnh đế cố ý ưỡn bụng mình lên lại bắt đầu trêu chọc Lương ảnh đế không biết sống chết, mong chờ sẽ thấy được cảnh cậu bị đánh.
Nhưng cảnh bị đánh không xảy ra, chỉ nghe thấy giọng Tổng giám đốc Thẩm mang theo ý cười từ microphone truyền đến: “Cục cưng của anh không phải là em sao?”
Khán giả: !!!
Lương ảnh đế hiển nhiên hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, muốn hôn đối phương, lại sợ bị đánh, vậy là cậu ôm chặt anh một lát, trên mặt đều là nụ cười hạnh phúc, khí thế của đại tướng quân không còn sót lại chút gì cả, nhưng nhìn vào mắt cậu, cái cảm giác đó khiến người khác cũng nhịn không được mà muốn cười.
Nói là một lời không hợp thì đánh mà? Nói là hoặc là NO hoặc là NO DIE mà?
Vì sao lại đột nhiên cưng chiều cậu thế này!
Khán giả một bên bình luận trên màn hình biểu thị họ không thể chấp nhận được việt Lương ảnh đế không bị đánh, một bên thì cầm điện thoại mà gào khóc hu hu, sao Kiều Kiều có thể đáng yêu như vậy kia chứ! Sao sao hai người này lại ngọt như thế kia chứ!
[Ting, thể hiện tình cảm, + 2 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 72]
[Ting, thể hiện tình cảm, + 5 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 77]
Thẩm Úc Tiều bị hai tiếng ting liên tiếp này đánh cho trở tay không kịp, trước kia, khi chỉ số tình cảm được cộng thêm, hệ thống sẽ nói nguyên nhân, nhưng lần này trực tiếp đổi thành “thể hiện tình cảm”, trong đầu anh lúc này đang hét lên với hệ thống.
Hệ thống nói: “Haizzz? Tôi còn chưa nói với anh hả? Sau khi chỉ số tình cảm đạt được 70, ký chủ đã đạt được thành tựu “Xuất hiện cùng màn hình rất ngọt ngào”, hệ thống sẽ không thông báo nhiệm vụ nữa, chỉ cần hai người khiến cho “người qua đường bị nhồi một miệng đầy thức ăn cho chó”, vậy thì có thể tự động nhận được chỉ số tình cảm, sau khi chỉ số tình cảm đạt được 100 vậy thì có thể biết được thật ra bên trong món quà lớn có gì, sự đáp trả chủ động và tự nguyện của ký chủ sẽ gia tăng tốc độ đạt được chỉ số tình cảm, ký chủ cố lên! Chỉ còn một bước nữa thôi là đạt được CP quốc gia rồi!]
Thẩm Úc Tiều yên lặng chấp nhận những quy định mà hệ thống bày ra, sau đó yên lặng mà dựa lại gần Lương Trung Tuyền hơn: “Tìm một nơi nào đó ngồi xuống đi.”
Trên khuôn mặt của Lương Trung Tuyền hiện lên vẻ “quả nhiên là như vậy”, cậu cười cười khẽ vuốt tóc anh: “Ha ha quỷ hẹp hòi, em biết ngay là anh mệt mà, còn ngại gì nữa cơ chứ.” Cậu nắm lấy tay vợ yêu nhà cậu, đi đến quán nước bên đường ngồi xuống, hỏi ông chủ đang đứng ở bên cạnh: “Ngồi ở đây có cần phải trả tiền không?”
NPC khoát tay cười: “Lương tướng quân là anh hùng của đất nước chúng ta, ngài nể mặt tôi mà ngồi xuống đây đã là vinh hạnh cho cái quán nhỏ này rồi!” Nói rồi, ông chủ rót trà cho hai người, sau đó xoay người rời đi làm việc, hiển nhiên là không muốn làm “bóng đèn”.
Khi hai người ngồi một chỗ, Lương ảnh đế có thói quen dính lên người Tổng giám đốc Thẩm, nhưng lại không nghĩ tới đối phương lại nhanh hơn một bước, trước giữ chặt lấy cánh tay cậu, sau đó từ từ ngả đầu tựa vào vai cậu, giống như là một đứa nhỏ sau khi đi mệt rồi thì dựa vào người cha mẹ mình mà làm nũng vậy.
Đây là lần đầu tiên Tổng giám đốc Thẩm làm như vậy nhưng lại không hề có cảm giác không tự nhiên mà lại tùy ý thể hiện sự ỷ lại của mình vào Lương Trung Tuyền, Lương ảnh đế và khán giả thấy vậy thì có cảm giác tự nhiên được anh cưng chiều sinh ra cảm giác vừa mừng vừa sợ, nhưng vẻ mặt hiển nhiên của anh lại khiến cho khán giả cảm thấy chỉ là anh quá mệt mà thôi, vậy nên quên mất dáng vẻ ngụy trang ngày thường, chỉ cảm thấy anh đáng yêu đến mức khiến người khác đau lòng, đến ngay cả việc nhìn anh cũng phải thật cẩn thật, chỉ sợ anh sẽ đột nhiên phản ứng lại, sau đó lại bày ra dáng vẻ lạnh nhạt, che dấu cảm xúc của mình như ngày thường.
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên trong đầu anh: [Ting, thể hiện tình cảm, +2 chỉ số tình cảm, tổng chỉ số tình cảm 79]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất