Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu
Chương 119: Khí chất omega (15)
Phương Ly Ngôn bị Cẩm Lý siết đau, nhẹn một hơi, đành phải dừng lại động tác, dịu dàng hướng vòng tay lên hai đỉnh hồng hồng, nhẹ nhàng xoa nắn, một tay khác lướt xuống eo, cố gắng giảm bớt căng cứng của Cẩm Lý:" Ngoan, thả lỏng."
Cẩm Lý nằm dưới, cực kỳ ấm ức.
Tại sao lần nào cũng trực tiếp đâm tới, rồi lại bắt trẫm thả lỏng? Ngươi không thể giúp trẫm khuếch trương thật tốt rồi mới đâm tới hay sao?
Cẩm Lý nghẹn một bụng ấm ức trong lòng, bên dưới đau đớn như bị xé làm hai nửa, còn trướng đau hơn những lần trước, tựa như có một bức mảnh bị xé rách bên trong vậy.
" Hức..."
Thô to quá! Sâu quá huhu! Cơ thể mình lạ quá! Chịu không nổi nữa.
Cẩm Lý không hiểu sao lại thật sự khóc nấc lên.
Phương Ly Ngôn nhìn thấy nước mắt trong suốt của anh, lúc này mới tá hỏa.
" Đừng khóc... đừng khóc... anh không làm nữa được không?" Phương Ly Ngôn đau lòng, nhịn xuống sưng đau bên dưới, thật sự rút ra khỏi Cẩm Lý.
Cảm giác trướng đau biết mất, Cẩm Lý lúc này mới giảm đi căng thẳng, nằm bẹp trên giường thở dốc.
" Thật sự rất đau sao?"
Đệch, ngươi thử nằm xuống để trẫm tới xem.
Cẩm Lý trong lòng phản ứng kịch liệt, lại không hiểu sao lắc đầu.
Cẩm Lý:"..." trẫm vốn là muốn gật, lắc đầu không phải ý của trẫm.
Phương Ly Ngôn vốn muốn buông tha cho Cẩm Lý, ai ngờ lại nhận được cái lắc đầu của anh. Đau đến căng cứng nhưng vẫn đối với y lắc đầu, là vẫn muốn cùng y làm có đúng không?
Trình độ tự bổ não của mục tiêu nhiệm vụ, chúng ta đã được chứng kiến qua rất nhiều. Cho nên chỉ cần một hành động nhỏ của anh, đã có thể đem ý chí tắt ngấm của Phương Ly Ngôn thổi bùng lên.
Phương Ly Ngôn đáy lòng vui vẻ, đắt xuống gáy Cẩm Lý một nụ hôn.
Tiếp sau đó, Cẩm Lý liền tiếp tục coppy cá rán, còn Phương Ly Ngôn là người đầu bếp, điên cuồng lật và bị lật trên giường.
A a a a cứu trẫm.
\[...\] Ký chủ giỏi nhất, cố lên!
\---
Sớm hôm sau, Cẩm Lý ôm cái eo đau, hung dữ ném người ra ngoài cửa.
Phương Ly Ngôn bị ném nhưng tâm tình vẫn vui vẻ, gương mặt không dấu nổi nét tươi cười.
Đám ngươi hầu:"..."
Được rồi, việc đáng sợ hơn hôm qua bọn họ đã được chứng kiến rồi, việc này có là gì chứ! Bọn họ sẽ sớm quen thôi.
Cẩm Lý hôm nay có cuộc họp quan trọng liên quan đến hướng đi tiếp theo trên con đường chinh phục đỉnh cao của mình, bởi vậy sau khi ném người đi, liền ôm theo eo nhức mỏi trèo tường rời đi.
\---
Cẩm Lý mặc một thân quần áo kín đáo, thần thần bí bí leo lên xe đã được chuẩn bị sẵn.
" Cẩm thiếu." Vị tài xế theo lệ chào hỏi.
Cẩm Lý ngồi vào xe, phất tay:" Đi thôi."
Phòng họp cấp cao.
Cẩm Lý là người chủ trì cuộc họp, nên có mặt trong phòng sớm nhất, ngồi trên ghế điều hành mọi thứ, hôm qua làm thật sự rất kịch liệt eo thì mỏi, mông thì đau... Cẩm Lý ngồi thời gian dài trên ghế, liền không thoải mái.
Tiểu trợ lý phát hiện trạng thái của anh không tốt, quan tâm hỏi:" Ngài có sao không?"
Cẩm Lý đỏ mặt, duy trì bộ dạng không biểu cảm phất tay:" Không sao?"
Họp nhanh nhanh, trẫm còn phải chuồn về.
Đối tác lần lượt bước vào, Cẩm Lý dùng chút thời gian còn lại xem lại bản kế hoạch.
" Cẩm Lý."
Chất giọng trầm ấm mang theo tia tức giận vang trong phòng họp.
Đám người đang gấp gáp tìm chỗ ngồi khác để tránh xa đại ma vương:"..."
Cẩm Lý đang xem kế hoạch:"..."
Chất giọng quen thuộc, âm vực quen thuộc... khiến lỗ nhỏ phía dưới của Cẩm Lý bất giác co lại.
Trong tình thế này... không dám nhìn thẳng.
Cẩm Lý theo quán tính run sợ, cúi gằm mặt, hận không thể ngay lúc này biến mất khỏi đây.
Phương Ly Ngôn khí thế âm trầm đi về nơi Cẩm Lý đang ngồi, từng bước từng bước chậm rãi, đứng cạnh Cẩm Lý.
Phòng họp yên tĩnh đến nỗi, Cẩm Lý có thể nghe thấy tiếng thở vững vàng thuộc về Phương Ly Ngôn.
" Cái... Phương tổng, xin chào." Cẩm Lý cố gắng kéo ra một nụ cười, bật người khỏi ghế, hướng tay phải về phía Phương Ly Ngôn.
Phương Ly Ngôn:"..."
Cẩm Lý cúi đập đầu, trong lúc chờ đợi Phương Ly Ngôn đáp lại, não anh liền linh hoạt suy nghĩ các trường hợp phản ứng của y để có thể dễ dàng đối phó lại.
Nếu y chấp nhận bắt tay và làm như không quen biết anh, quá hoàn hảo, mọi sự bình an.
Nếu y ở trước mặt đám người này tỏ ra quen biết anh, anh sẽ cố gắng nhận mình là bạn tâm giao của y.
Còn nếu y có những hành động quá phận... ừm... đông người thế này, chắc sẽ không có hành động gì quá phận đúng không?
Cẩm Lý vẫn cúi người hướng tay về phía Phương Ly Ngôn, Phương Ly Ngôn vẫn trẫm mặc nhìn Cẩm Lý, đám người trong phòng họp đều là những người từng trải, đương nhiên có thể phát hiện ra tình thế này không đúng, nhưng cũng chỉ là nghĩ Phương Ly Ngôn là alpha trội nên ghét bỏ không muốn bắt tay với một omega mà thôi.
Phương Ly Ngôn sau quãng thời gian trầm mặc, không một tiếng động báo trước, bế bống Cẩm Lý lên.
" A"
Cẩm Lý bất ngờ ôm lấy cổ y, nội tâm gào thét.
Đệch đệch, thả trẫm xuống, trẫm còn chưa xong việc đâu.
\---
Mùng 1 may mắn
Cẩm Lý nằm dưới, cực kỳ ấm ức.
Tại sao lần nào cũng trực tiếp đâm tới, rồi lại bắt trẫm thả lỏng? Ngươi không thể giúp trẫm khuếch trương thật tốt rồi mới đâm tới hay sao?
Cẩm Lý nghẹn một bụng ấm ức trong lòng, bên dưới đau đớn như bị xé làm hai nửa, còn trướng đau hơn những lần trước, tựa như có một bức mảnh bị xé rách bên trong vậy.
" Hức..."
Thô to quá! Sâu quá huhu! Cơ thể mình lạ quá! Chịu không nổi nữa.
Cẩm Lý không hiểu sao lại thật sự khóc nấc lên.
Phương Ly Ngôn nhìn thấy nước mắt trong suốt của anh, lúc này mới tá hỏa.
" Đừng khóc... đừng khóc... anh không làm nữa được không?" Phương Ly Ngôn đau lòng, nhịn xuống sưng đau bên dưới, thật sự rút ra khỏi Cẩm Lý.
Cảm giác trướng đau biết mất, Cẩm Lý lúc này mới giảm đi căng thẳng, nằm bẹp trên giường thở dốc.
" Thật sự rất đau sao?"
Đệch, ngươi thử nằm xuống để trẫm tới xem.
Cẩm Lý trong lòng phản ứng kịch liệt, lại không hiểu sao lắc đầu.
Cẩm Lý:"..." trẫm vốn là muốn gật, lắc đầu không phải ý của trẫm.
Phương Ly Ngôn vốn muốn buông tha cho Cẩm Lý, ai ngờ lại nhận được cái lắc đầu của anh. Đau đến căng cứng nhưng vẫn đối với y lắc đầu, là vẫn muốn cùng y làm có đúng không?
Trình độ tự bổ não của mục tiêu nhiệm vụ, chúng ta đã được chứng kiến qua rất nhiều. Cho nên chỉ cần một hành động nhỏ của anh, đã có thể đem ý chí tắt ngấm của Phương Ly Ngôn thổi bùng lên.
Phương Ly Ngôn đáy lòng vui vẻ, đắt xuống gáy Cẩm Lý một nụ hôn.
Tiếp sau đó, Cẩm Lý liền tiếp tục coppy cá rán, còn Phương Ly Ngôn là người đầu bếp, điên cuồng lật và bị lật trên giường.
A a a a cứu trẫm.
\[...\] Ký chủ giỏi nhất, cố lên!
\---
Sớm hôm sau, Cẩm Lý ôm cái eo đau, hung dữ ném người ra ngoài cửa.
Phương Ly Ngôn bị ném nhưng tâm tình vẫn vui vẻ, gương mặt không dấu nổi nét tươi cười.
Đám ngươi hầu:"..."
Được rồi, việc đáng sợ hơn hôm qua bọn họ đã được chứng kiến rồi, việc này có là gì chứ! Bọn họ sẽ sớm quen thôi.
Cẩm Lý hôm nay có cuộc họp quan trọng liên quan đến hướng đi tiếp theo trên con đường chinh phục đỉnh cao của mình, bởi vậy sau khi ném người đi, liền ôm theo eo nhức mỏi trèo tường rời đi.
\---
Cẩm Lý mặc một thân quần áo kín đáo, thần thần bí bí leo lên xe đã được chuẩn bị sẵn.
" Cẩm thiếu." Vị tài xế theo lệ chào hỏi.
Cẩm Lý ngồi vào xe, phất tay:" Đi thôi."
Phòng họp cấp cao.
Cẩm Lý là người chủ trì cuộc họp, nên có mặt trong phòng sớm nhất, ngồi trên ghế điều hành mọi thứ, hôm qua làm thật sự rất kịch liệt eo thì mỏi, mông thì đau... Cẩm Lý ngồi thời gian dài trên ghế, liền không thoải mái.
Tiểu trợ lý phát hiện trạng thái của anh không tốt, quan tâm hỏi:" Ngài có sao không?"
Cẩm Lý đỏ mặt, duy trì bộ dạng không biểu cảm phất tay:" Không sao?"
Họp nhanh nhanh, trẫm còn phải chuồn về.
Đối tác lần lượt bước vào, Cẩm Lý dùng chút thời gian còn lại xem lại bản kế hoạch.
" Cẩm Lý."
Chất giọng trầm ấm mang theo tia tức giận vang trong phòng họp.
Đám người đang gấp gáp tìm chỗ ngồi khác để tránh xa đại ma vương:"..."
Cẩm Lý đang xem kế hoạch:"..."
Chất giọng quen thuộc, âm vực quen thuộc... khiến lỗ nhỏ phía dưới của Cẩm Lý bất giác co lại.
Trong tình thế này... không dám nhìn thẳng.
Cẩm Lý theo quán tính run sợ, cúi gằm mặt, hận không thể ngay lúc này biến mất khỏi đây.
Phương Ly Ngôn khí thế âm trầm đi về nơi Cẩm Lý đang ngồi, từng bước từng bước chậm rãi, đứng cạnh Cẩm Lý.
Phòng họp yên tĩnh đến nỗi, Cẩm Lý có thể nghe thấy tiếng thở vững vàng thuộc về Phương Ly Ngôn.
" Cái... Phương tổng, xin chào." Cẩm Lý cố gắng kéo ra một nụ cười, bật người khỏi ghế, hướng tay phải về phía Phương Ly Ngôn.
Phương Ly Ngôn:"..."
Cẩm Lý cúi đập đầu, trong lúc chờ đợi Phương Ly Ngôn đáp lại, não anh liền linh hoạt suy nghĩ các trường hợp phản ứng của y để có thể dễ dàng đối phó lại.
Nếu y chấp nhận bắt tay và làm như không quen biết anh, quá hoàn hảo, mọi sự bình an.
Nếu y ở trước mặt đám người này tỏ ra quen biết anh, anh sẽ cố gắng nhận mình là bạn tâm giao của y.
Còn nếu y có những hành động quá phận... ừm... đông người thế này, chắc sẽ không có hành động gì quá phận đúng không?
Cẩm Lý vẫn cúi người hướng tay về phía Phương Ly Ngôn, Phương Ly Ngôn vẫn trẫm mặc nhìn Cẩm Lý, đám người trong phòng họp đều là những người từng trải, đương nhiên có thể phát hiện ra tình thế này không đúng, nhưng cũng chỉ là nghĩ Phương Ly Ngôn là alpha trội nên ghét bỏ không muốn bắt tay với một omega mà thôi.
Phương Ly Ngôn sau quãng thời gian trầm mặc, không một tiếng động báo trước, bế bống Cẩm Lý lên.
" A"
Cẩm Lý bất ngờ ôm lấy cổ y, nội tâm gào thét.
Đệch đệch, thả trẫm xuống, trẫm còn chưa xong việc đâu.
\---
Mùng 1 may mắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất