Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu
Chương 222: Bên trên là hoàng thượng (23)
Lần đầu tiên làm chuyện xấu phải hứng chịu hậu quả!! Hậu quả còn đến rất nhanh. Nhưng Cẩm Lý duy trì thái độ chuyên nghiệp, nhấc tay một lần nữa muốn tiếp tục đánh người... một phát không ngất, cần nhanh chóng bổ sung thêm nhát thứ hai để chữa cháy a!!
Có điều Cẩm Lý ăn đau cơ thể đã không còn nghe theo sai khiến nữa, một cú đánh kia đã dùng hết sức lực còn lại của anh rồi, chân vốn đã mềm nhũn liền đổ sụp xuống làm anh trực tiếp muốn ngã ngồi, tay không phải tìm nơi để bám mà là nhanh chóng đưa lên môi, điên cuồng xoa.
Sau gáy dù vẫn còn truyền đến đau đớn, Ngôn Tu lại dễ dàng trấn áp nó xuống, đơn giản ôm lấy eo Cẩm Lý giúp Cẩm Lý chống đỡ thân người, ngăn không cho Cẩm Lý ngồi xuống nền đất lạnh.
Cẩm Lý uất ức ôm miệng, cả gương mặt phấn hồng chỉ lộ ra đôi mắt trừng Ngôn Tu, ai oái:" Ngươi cút ra."
Ngôn Tu nheo mắt nhìn Cẩm Lý, ngoài mặt thì tỏ ra nguy hiểm, đáy mắt lại không giấu được quan tâm:" Em lại chơi trò đánh ngất anh?"
Hở chút là lại muốn đánh ngất người khác, em không thương anh nữa có đúng không?
Cảm thấy bị tổn thương a!
Cẩm Lý:" Ta.. ta mới không có, ngươi đừng vừa mới tỉnh liền vu oan người tốt!" Trẫm không thể nhận, có chết cũng không nhận, trẫm là ai chứ! Chỉ cần trẫm không nhận ngươi cũng không có bằng chứng.
Đại lão thức thứ nhất: Làm sai không thể nhận.
" Được rồi, bỏ tay ra anh xem nào!" Ngôn Tu không chấp nhặt tính khí trẻ con chết cũng không nhận của Cẩm Lý, trong lúc Cẩm Lý còn giận dỗi sờ sờ môi, y đã có thể bế anh đặt xuống long sàn.
Ngôn Tu nghiêm túc tóm lấy tay đang sờ loạn của Cẩm Lý, nghiêm túc muốn giúp anh xem vết thương.
Cẩm Lý:"..." Tại sao trẫm phải nghe lời ngươi, trẫm mới không thèm nghe.
Đại lão thức thứ hai: Không thể tùy tiện nghe lời người khác.
Cẩm Lý không nói một lời, cương quyết lấy hai tay bụp chặt miệng, không cho Ngôn Tu có cơ hội cạy ra.
Ngôn Tu:" Cẩm Lý, đừng náo nữa... ngoan, để anh xem giúp em."
Cẩm Lý điên cuồng bụp chặt miệng, dùng hai mắt trừng lớn nhìn Ngôn Tu, điên cuồng nghiêng người tránh né.
Đại lão thức thứ ba: phải cứng mới giành được chiến thắng.
Trẫm mới không thèm ngoan, tại sao trẫm phải ngoan chứ!
Cẩm Lý phản kháng, Ngôn Tu cũng không chịu thua, dùng sức gỡ hai tay Cẩm Lý ra.
Cẩm Lý nghiêng người né tránh Ngôn Tu, đến một độ cong nhất định, eo nhỏ không còn đủ lực chống đỡ nữa, trực tiếp ngã ngửa xuống long sàn, hai chân vẫn còn thả xuống bên dưới. Ngôn Tu lúc này cũng không khá hơn là bao, một chân đứng trên mặt đất, một chân chống ở mép dường, cả người phải cong theo độ cong của Cẩm Lý, tận đến hiện tại, cũng gần như đã nằm bò trên người Cẩm Lý rồi.
Cẩm Lý không còn đường né tránh nữa, nhưng vẫn kiên quyết không chịu thua, nửa người bị Ngôn Tu đè ép không thể cử động, đảo mắt một hồi liền quay đầu úp vào trong gối, hai tay bảo trì tư thế giữ chặt miệng, kiên quyết không để Ngôn Tu đạt được mục đích.
Ngôn Tu lúc này nửa lôi nửa kéo, cũng cứng đầu muốn kéo hai tay của Cẩm Lý ra.
" Cẩm Lý, em mau thả tay ra." Ngôn Tu dùng sức muộn kéo đầu Cẩm Lý ra khỏi gối.
" Ư... Ư.." Bởi vì hai tay bịt chặt miệng không thể nói được, Cẩm Lý kiên quyết dùng âm giọng phản kháng.
Lôi lôi kéo kéo, hai đại nam nhân bên ngoài ngang tàn hiểm hách, hiện tại chẳng khác nào hai đứa trẻ lớn xác đang cùng nhau đùa giỡn, chăn đệm bằng phẳng gần như đã trượt hết xuống sàn nhà.
Cấm Lý cứng đầu không chịu ra, kết quả bị máu từ lòng bàn tay thấm vào miệng khiến cho khó chịu, đành phải buông lòng tay ra để máu chảy ngược ra ngoài giải thoát cho cái miệng đầy máu tanh của mình. Ngôn Tu nắm bắt rất nhanh, nhằm đúng lúc luồn ngón tay vào bên trong, đem cả người Cẩm Lý đều bốc lên khỏi chăn.
Cả gương mặt của Cẩm Lý nhanh chóng bại lộ ra không khí, đối diện với Ngôn Tu.
Ngôn Tu:"...."
Cẩm Lý thẹn quá hóa giận, khóe mắt giật giật:" Ngươi không phải rất ghét ta sao? Còn lôi kéo ta ở lại làm gì? Để ta đi cho khuất mắt ngươi."
" Anh không có ý đó!"
" Vậy thì là ý gì chứ? Mấy ngày trước, ở tại nơi này, ngươi còn chỉ thằng vào mặt ta nói nữa đó! Hôn mê một giấc liền quên rồi? Đừng tưởng ngươi trúng độc ta sẽ...." sẽ tha cho ngươi.
Đại lão thức thứ tư: Trẻ nhỏ làm sai không thể tùy tiện tha thứ.
Ngôn Tu:"..." Chót dại chọc giận bà xã đại nhân ở nhà thì phải làm sao? Online chờ lời khuyên, cần gấp!
Ngôn Tu bị nói trúng điểm đen, không muốn để Cẩm Lý tiếp tục tố cáo mình nữa, cường thế ngăn chở anh!
Nụ hôn lần này rơi xuống lại càng thêm bá đạo, môi lưỡi quấn lấy nhau, y khẽ liếm lên viết thương trên môi Cẩm Lý. Vị trí vết thương hằn một dấu rất rõ, dù không còn chảy máu nhưng đã xưng lên một cục nhỏ.
Ngôn Tu ôn nhu liếm lấy cánh môi của Cẩm Lý, tựa như muốn đem nó nuốt trọn xuống bụng, chiếm lấy toàn bộ ngọt ngào của anh.
Nụ hôn mang theo vị máu.
Cẩm Lý bị mút đau, săn oán hận trong lòng, lần này dùng sức rất lớn cắn lên môi Ngôn Tu.
Đại lão thức thứ năm: Ăn miếng trả miếng mới là chính đạo.
----
Có bạn nào muốn cung cấp ý tưởng cho các vị diện của truyện Hệ thống khởi động, truy tìm lò sưởi không?
Nhắn tin với mình qua Blog Hết tiền đu Anh sẽ xóa blog ... để trao đổi thêm nha!!
Nghiêm túc đây!
Có điều Cẩm Lý ăn đau cơ thể đã không còn nghe theo sai khiến nữa, một cú đánh kia đã dùng hết sức lực còn lại của anh rồi, chân vốn đã mềm nhũn liền đổ sụp xuống làm anh trực tiếp muốn ngã ngồi, tay không phải tìm nơi để bám mà là nhanh chóng đưa lên môi, điên cuồng xoa.
Sau gáy dù vẫn còn truyền đến đau đớn, Ngôn Tu lại dễ dàng trấn áp nó xuống, đơn giản ôm lấy eo Cẩm Lý giúp Cẩm Lý chống đỡ thân người, ngăn không cho Cẩm Lý ngồi xuống nền đất lạnh.
Cẩm Lý uất ức ôm miệng, cả gương mặt phấn hồng chỉ lộ ra đôi mắt trừng Ngôn Tu, ai oái:" Ngươi cút ra."
Ngôn Tu nheo mắt nhìn Cẩm Lý, ngoài mặt thì tỏ ra nguy hiểm, đáy mắt lại không giấu được quan tâm:" Em lại chơi trò đánh ngất anh?"
Hở chút là lại muốn đánh ngất người khác, em không thương anh nữa có đúng không?
Cảm thấy bị tổn thương a!
Cẩm Lý:" Ta.. ta mới không có, ngươi đừng vừa mới tỉnh liền vu oan người tốt!" Trẫm không thể nhận, có chết cũng không nhận, trẫm là ai chứ! Chỉ cần trẫm không nhận ngươi cũng không có bằng chứng.
Đại lão thức thứ nhất: Làm sai không thể nhận.
" Được rồi, bỏ tay ra anh xem nào!" Ngôn Tu không chấp nhặt tính khí trẻ con chết cũng không nhận của Cẩm Lý, trong lúc Cẩm Lý còn giận dỗi sờ sờ môi, y đã có thể bế anh đặt xuống long sàn.
Ngôn Tu nghiêm túc tóm lấy tay đang sờ loạn của Cẩm Lý, nghiêm túc muốn giúp anh xem vết thương.
Cẩm Lý:"..." Tại sao trẫm phải nghe lời ngươi, trẫm mới không thèm nghe.
Đại lão thức thứ hai: Không thể tùy tiện nghe lời người khác.
Cẩm Lý không nói một lời, cương quyết lấy hai tay bụp chặt miệng, không cho Ngôn Tu có cơ hội cạy ra.
Ngôn Tu:" Cẩm Lý, đừng náo nữa... ngoan, để anh xem giúp em."
Cẩm Lý điên cuồng bụp chặt miệng, dùng hai mắt trừng lớn nhìn Ngôn Tu, điên cuồng nghiêng người tránh né.
Đại lão thức thứ ba: phải cứng mới giành được chiến thắng.
Trẫm mới không thèm ngoan, tại sao trẫm phải ngoan chứ!
Cẩm Lý phản kháng, Ngôn Tu cũng không chịu thua, dùng sức gỡ hai tay Cẩm Lý ra.
Cẩm Lý nghiêng người né tránh Ngôn Tu, đến một độ cong nhất định, eo nhỏ không còn đủ lực chống đỡ nữa, trực tiếp ngã ngửa xuống long sàn, hai chân vẫn còn thả xuống bên dưới. Ngôn Tu lúc này cũng không khá hơn là bao, một chân đứng trên mặt đất, một chân chống ở mép dường, cả người phải cong theo độ cong của Cẩm Lý, tận đến hiện tại, cũng gần như đã nằm bò trên người Cẩm Lý rồi.
Cẩm Lý không còn đường né tránh nữa, nhưng vẫn kiên quyết không chịu thua, nửa người bị Ngôn Tu đè ép không thể cử động, đảo mắt một hồi liền quay đầu úp vào trong gối, hai tay bảo trì tư thế giữ chặt miệng, kiên quyết không để Ngôn Tu đạt được mục đích.
Ngôn Tu lúc này nửa lôi nửa kéo, cũng cứng đầu muốn kéo hai tay của Cẩm Lý ra.
" Cẩm Lý, em mau thả tay ra." Ngôn Tu dùng sức muộn kéo đầu Cẩm Lý ra khỏi gối.
" Ư... Ư.." Bởi vì hai tay bịt chặt miệng không thể nói được, Cẩm Lý kiên quyết dùng âm giọng phản kháng.
Lôi lôi kéo kéo, hai đại nam nhân bên ngoài ngang tàn hiểm hách, hiện tại chẳng khác nào hai đứa trẻ lớn xác đang cùng nhau đùa giỡn, chăn đệm bằng phẳng gần như đã trượt hết xuống sàn nhà.
Cấm Lý cứng đầu không chịu ra, kết quả bị máu từ lòng bàn tay thấm vào miệng khiến cho khó chịu, đành phải buông lòng tay ra để máu chảy ngược ra ngoài giải thoát cho cái miệng đầy máu tanh của mình. Ngôn Tu nắm bắt rất nhanh, nhằm đúng lúc luồn ngón tay vào bên trong, đem cả người Cẩm Lý đều bốc lên khỏi chăn.
Cả gương mặt của Cẩm Lý nhanh chóng bại lộ ra không khí, đối diện với Ngôn Tu.
Ngôn Tu:"...."
Cẩm Lý thẹn quá hóa giận, khóe mắt giật giật:" Ngươi không phải rất ghét ta sao? Còn lôi kéo ta ở lại làm gì? Để ta đi cho khuất mắt ngươi."
" Anh không có ý đó!"
" Vậy thì là ý gì chứ? Mấy ngày trước, ở tại nơi này, ngươi còn chỉ thằng vào mặt ta nói nữa đó! Hôn mê một giấc liền quên rồi? Đừng tưởng ngươi trúng độc ta sẽ...." sẽ tha cho ngươi.
Đại lão thức thứ tư: Trẻ nhỏ làm sai không thể tùy tiện tha thứ.
Ngôn Tu:"..." Chót dại chọc giận bà xã đại nhân ở nhà thì phải làm sao? Online chờ lời khuyên, cần gấp!
Ngôn Tu bị nói trúng điểm đen, không muốn để Cẩm Lý tiếp tục tố cáo mình nữa, cường thế ngăn chở anh!
Nụ hôn lần này rơi xuống lại càng thêm bá đạo, môi lưỡi quấn lấy nhau, y khẽ liếm lên viết thương trên môi Cẩm Lý. Vị trí vết thương hằn một dấu rất rõ, dù không còn chảy máu nhưng đã xưng lên một cục nhỏ.
Ngôn Tu ôn nhu liếm lấy cánh môi của Cẩm Lý, tựa như muốn đem nó nuốt trọn xuống bụng, chiếm lấy toàn bộ ngọt ngào của anh.
Nụ hôn mang theo vị máu.
Cẩm Lý bị mút đau, săn oán hận trong lòng, lần này dùng sức rất lớn cắn lên môi Ngôn Tu.
Đại lão thức thứ năm: Ăn miếng trả miếng mới là chính đạo.
----
Có bạn nào muốn cung cấp ý tưởng cho các vị diện của truyện Hệ thống khởi động, truy tìm lò sưởi không?
Nhắn tin với mình qua Blog Hết tiền đu Anh sẽ xóa blog ... để trao đổi thêm nha!!
Nghiêm túc đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất