Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu
Chương 3: Bác sĩ của thời đại (2)
Nam trung niên dáng người thô kệch cao lớn, nói đánh là đánh, đám người viện trưởng vốn làm nghề y, giá trị vũ lực không lớn, dựa trên thiếp lập, đều lùi lại một bước.
Cẩm Lý vẫn duy trì vị trí, rất nhanh đã đứng cách đám người viện trưởng một khoảng.
Rất tốt, không vướng chân vướng tay.
Cấm Lý nghiêng người, dễ dàng thoát khỏi cú đấm của nam trung niên, ưu nhã nhấc tay, đơn giản bắt được cánh tay của nam trung niên, bẻ ra sau.
Nam trung niên ăn đau, điên cuồng kêu la:" Con mẹ chúng mày thả tao ra. Đồ quỷ hút máu."
" Thả chồng tao ra." Nữ trung niên kích động chạy tới, thể nhưng vừa chạm đến cánh tay của Cẩm Lý lại lật người ngã ngào xuống đất, hai khóc ba nháo.
" Bớ người ta, bác sĩ đánh người..."
Đám phóng viên ở phía sau không ai bảo ai, điên cuồng chụp hình.
" Cẩm Lý, đừng làm loạn lên nữa." Viện trưởng gấp gáp chạy tới:" Mau buông người ta ra."
" Phòng vệ chính đáng."
" Anh mau buông ra, để tôi xử lý."
Cẩm Lý mím môi, mặt lạnh nhìn về phía vợ chồng nhà nọ, chỉ cần tinh tế có thể dễ dàng thấy được nét vui mừng ánh lên trong mắt của nữ trung niên. Trầm mặc một lúc, cuối cùng Cẩm Lý vẫn thả tay ra, xoay người rời đi, mặc kệ phía sau tiếp tục ồn ào.
Sự việc được viện trưởng dùng tiền đè xuống. Dù sao cũng là bệnh viện lớn, mấy thứ như này gặp không ít lần, viện trưởng biểu thị rất có kinh nghiệm.
Rất nhanh mọi người đều ném sự kiện này qua một bên, lực chú ý dồn hết vào việc tính tình Cẩm Lý thay đổi 180 độ. Anh sẽ không chào hỏi người khác, không quan tâm người khác, không giúp đỡ người khác, sắc mặt luôn duy trì một trạng thái, lạnh lùng thờ ơ.... ngoài việc trình độ chuyên ngành vẫn luôn rất tốt ra, hay phải nói là còn tốt hơn trước... thì mọi sinh hoạt đời thường đều thay đổi.
Đám nữ y tá trong bệnh viện sắp loạn hết lên rồi.
Trời ơi, tại sao lại có một người khí chất giống y hệt vương tử trong tiểu thuyết vậy chứ! So với ảnh đế còn đỉnh hơn....
Cẩm Lý mắt điếc tai ngơ, luôn không quan tâm đến mọi việc xung quanh.
Ngày ngày đều cố gắng hoàn thành nhiệm vụ đó.
[ Nhiệm vụ hòa ái: Mời bảo vệ Kinh Bắc, giúp Kinh Bắc trị khỏi chân.]
Cẩm Lý đang duy trì trạng thái mặt lạnh thời điểm hệ thống ngoi lên, sắc mặt khẽ biến nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như cũ, ngoài mặt chậm rãi ăn, trong lòng đã có thể soạn ra một bản thảo 1000 chữ tế sống Ái Hòa Nhất Kinh.
[ Suy nghĩ của kí chủ không phù hợp với thiết lập của hệ thống.]
Hệ thống vù vù đưa ra cảnh báo, cực kì có tâm với nghề, chờ đợi lắng nghe câu hỏi của Cẩm Lý. Đợi một lúc, Cẩm Lý cuối cùng cũng tùy tiện đưa ra câu hỏi.
Kinh Bắc là đứa nào?
Hệ thống đã chuẩn bị tốt câu trả lời, nhanh chóng bày ra một tập tài liệu.
[ Tư liệu về đối tượng nhiệm vụ, phía sau còn có gợi ý giúp hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, kí chủ có thể chầm chậm xem.]
\-\-\-\-
Kinh Bắc- thiếu gia tập đoàn Kinh thị.
....
Dừng dừng dừng... tại sao các ngươi có thể tìm được lắm thể loại tổng tài như vậy chứ? Trên mạng cũng vậy, nơi nào cũng thấy các thể loại tổng tài xếp hàng... chỉ có quyền lực hơn, không có quyền lực nhất.
[ Ký chủ, đối tượng nhiệm vụ là do chúng tôi khổ tâm chọn lọc từ rất nhiều người... ngài không thể đem mấy thứ linh tinh ngài đọc được ra so sánh.] Hệ thống nhỏ cũng biết tổn thương đó.
Các ngươi không thể chơi người thường được hay sao?
[ Tổng tài cũng là người thường mà. Không hề có siêu năng lực nha.]
....
[...] Dù sao đối tượng nhiệm vụ cũng đã được thiết lập rồi, mặc kệ, nó vẫn nên off, bảo toàn năng lượng.
\-\-\-\-
Kinh Bắc- thiếu gia tập đoàn Kinh thị.
Từ nhỏ đã là thiên tài, là một đứa trẻ rất hoạt bát, hòa đồng, cha mẹ yêu quý, người người kính ngưỡng.
Có điều, vào sinh nhật 16 tuổi của y, gia đình gặp biến cố, bữa tiệc bị thế lực thù địch gài bom, hại chết ba mẹ cùng em trai, chỉ còn y may mắn sống sót, hai chân lại bị thương đến gân cốt, dù có kĩ thuật hiện đại đến đâu cũng không thể chữa trị.
Lại nói, sau khi sự kiện kinh hoàng kia xảy ra, Kinh thị như rắn mất đầu, nội chiến ngoại chiến khiến công ty điêu đứng, vậy mà một đứa trẻ khi đó mới 16 tuổi lại có thể đem Kinh thị vực dậy, phát triển lớn mạnh như nay.
Truyền thuyết về Kinh Bắc không ai không biết.
Các vụ phụ huynh đều đem Kinh Bắc ra làm tấm gương vượt khó cho đứa con yêu của mình.
\-\-\-
Đối với thiết lập nhân vật kiểu này, Cẩm Lý nhất quyết không nêu ý kiến gì.
Thiết lập nhân vật ấy mà, tùy tiện viết vài cái là ra. Anh đây đương nhiên không cho là thật.
Phía sau nữa là rất nhiều thông tin cá nhân và lịch trình hàng ngày của Kinh Bắc. Cẩm Lý không đọc, trực tiếp lật xuống cuối, tiêu đề in chữ nổi bật: Gợi ý công lược đối tượng nhiệm vụ.
Cẩm Lý đọc xong, mặt biến sắc, đem trang cuối xé rách, vứt vào thùng rác bên cạnh.
Quả nhiên không thể tin tưởng được cái tên hệ thống dởm kia mà.
[...] Bổn hệ thống có giấy chứng nhận đàng hoàng đó, có cần tôi lôi ra cho ngài xem không. Đậu! Hệ thống cũng biết tổn thương đó. Rồi ngài sẽ đánh mất tôi sớm thôi.
Cẩm Lý vẫn duy trì vị trí, rất nhanh đã đứng cách đám người viện trưởng một khoảng.
Rất tốt, không vướng chân vướng tay.
Cấm Lý nghiêng người, dễ dàng thoát khỏi cú đấm của nam trung niên, ưu nhã nhấc tay, đơn giản bắt được cánh tay của nam trung niên, bẻ ra sau.
Nam trung niên ăn đau, điên cuồng kêu la:" Con mẹ chúng mày thả tao ra. Đồ quỷ hút máu."
" Thả chồng tao ra." Nữ trung niên kích động chạy tới, thể nhưng vừa chạm đến cánh tay của Cẩm Lý lại lật người ngã ngào xuống đất, hai khóc ba nháo.
" Bớ người ta, bác sĩ đánh người..."
Đám phóng viên ở phía sau không ai bảo ai, điên cuồng chụp hình.
" Cẩm Lý, đừng làm loạn lên nữa." Viện trưởng gấp gáp chạy tới:" Mau buông người ta ra."
" Phòng vệ chính đáng."
" Anh mau buông ra, để tôi xử lý."
Cẩm Lý mím môi, mặt lạnh nhìn về phía vợ chồng nhà nọ, chỉ cần tinh tế có thể dễ dàng thấy được nét vui mừng ánh lên trong mắt của nữ trung niên. Trầm mặc một lúc, cuối cùng Cẩm Lý vẫn thả tay ra, xoay người rời đi, mặc kệ phía sau tiếp tục ồn ào.
Sự việc được viện trưởng dùng tiền đè xuống. Dù sao cũng là bệnh viện lớn, mấy thứ như này gặp không ít lần, viện trưởng biểu thị rất có kinh nghiệm.
Rất nhanh mọi người đều ném sự kiện này qua một bên, lực chú ý dồn hết vào việc tính tình Cẩm Lý thay đổi 180 độ. Anh sẽ không chào hỏi người khác, không quan tâm người khác, không giúp đỡ người khác, sắc mặt luôn duy trì một trạng thái, lạnh lùng thờ ơ.... ngoài việc trình độ chuyên ngành vẫn luôn rất tốt ra, hay phải nói là còn tốt hơn trước... thì mọi sinh hoạt đời thường đều thay đổi.
Đám nữ y tá trong bệnh viện sắp loạn hết lên rồi.
Trời ơi, tại sao lại có một người khí chất giống y hệt vương tử trong tiểu thuyết vậy chứ! So với ảnh đế còn đỉnh hơn....
Cẩm Lý mắt điếc tai ngơ, luôn không quan tâm đến mọi việc xung quanh.
Ngày ngày đều cố gắng hoàn thành nhiệm vụ đó.
[ Nhiệm vụ hòa ái: Mời bảo vệ Kinh Bắc, giúp Kinh Bắc trị khỏi chân.]
Cẩm Lý đang duy trì trạng thái mặt lạnh thời điểm hệ thống ngoi lên, sắc mặt khẽ biến nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như cũ, ngoài mặt chậm rãi ăn, trong lòng đã có thể soạn ra một bản thảo 1000 chữ tế sống Ái Hòa Nhất Kinh.
[ Suy nghĩ của kí chủ không phù hợp với thiết lập của hệ thống.]
Hệ thống vù vù đưa ra cảnh báo, cực kì có tâm với nghề, chờ đợi lắng nghe câu hỏi của Cẩm Lý. Đợi một lúc, Cẩm Lý cuối cùng cũng tùy tiện đưa ra câu hỏi.
Kinh Bắc là đứa nào?
Hệ thống đã chuẩn bị tốt câu trả lời, nhanh chóng bày ra một tập tài liệu.
[ Tư liệu về đối tượng nhiệm vụ, phía sau còn có gợi ý giúp hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, kí chủ có thể chầm chậm xem.]
\-\-\-\-
Kinh Bắc- thiếu gia tập đoàn Kinh thị.
....
Dừng dừng dừng... tại sao các ngươi có thể tìm được lắm thể loại tổng tài như vậy chứ? Trên mạng cũng vậy, nơi nào cũng thấy các thể loại tổng tài xếp hàng... chỉ có quyền lực hơn, không có quyền lực nhất.
[ Ký chủ, đối tượng nhiệm vụ là do chúng tôi khổ tâm chọn lọc từ rất nhiều người... ngài không thể đem mấy thứ linh tinh ngài đọc được ra so sánh.] Hệ thống nhỏ cũng biết tổn thương đó.
Các ngươi không thể chơi người thường được hay sao?
[ Tổng tài cũng là người thường mà. Không hề có siêu năng lực nha.]
....
[...] Dù sao đối tượng nhiệm vụ cũng đã được thiết lập rồi, mặc kệ, nó vẫn nên off, bảo toàn năng lượng.
\-\-\-\-
Kinh Bắc- thiếu gia tập đoàn Kinh thị.
Từ nhỏ đã là thiên tài, là một đứa trẻ rất hoạt bát, hòa đồng, cha mẹ yêu quý, người người kính ngưỡng.
Có điều, vào sinh nhật 16 tuổi của y, gia đình gặp biến cố, bữa tiệc bị thế lực thù địch gài bom, hại chết ba mẹ cùng em trai, chỉ còn y may mắn sống sót, hai chân lại bị thương đến gân cốt, dù có kĩ thuật hiện đại đến đâu cũng không thể chữa trị.
Lại nói, sau khi sự kiện kinh hoàng kia xảy ra, Kinh thị như rắn mất đầu, nội chiến ngoại chiến khiến công ty điêu đứng, vậy mà một đứa trẻ khi đó mới 16 tuổi lại có thể đem Kinh thị vực dậy, phát triển lớn mạnh như nay.
Truyền thuyết về Kinh Bắc không ai không biết.
Các vụ phụ huynh đều đem Kinh Bắc ra làm tấm gương vượt khó cho đứa con yêu của mình.
\-\-\-
Đối với thiết lập nhân vật kiểu này, Cẩm Lý nhất quyết không nêu ý kiến gì.
Thiết lập nhân vật ấy mà, tùy tiện viết vài cái là ra. Anh đây đương nhiên không cho là thật.
Phía sau nữa là rất nhiều thông tin cá nhân và lịch trình hàng ngày của Kinh Bắc. Cẩm Lý không đọc, trực tiếp lật xuống cuối, tiêu đề in chữ nổi bật: Gợi ý công lược đối tượng nhiệm vụ.
Cẩm Lý đọc xong, mặt biến sắc, đem trang cuối xé rách, vứt vào thùng rác bên cạnh.
Quả nhiên không thể tin tưởng được cái tên hệ thống dởm kia mà.
[...] Bổn hệ thống có giấy chứng nhận đàng hoàng đó, có cần tôi lôi ra cho ngài xem không. Đậu! Hệ thống cũng biết tổn thương đó. Rồi ngài sẽ đánh mất tôi sớm thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất