Hổ Tế

Chương 265

Trước Sau
Buổi hòa nhạc vẫn chưa bắt đầu, nhưng hiện trường đã không có ít người bắt đầu thì thầm bàn tán.

“Nghe nói, buổi nhạc hội lần này đến cả Lưu Sướng Lưu đại sư cũng đã đích thân đến đây!”

“Thật hay giả vậy? Lưu Sương đại sư đã nhiều năm không biểu diễn, đây có phải là tin hành lang hay không?”

“Này! Chuyện này là do đích thân Lãng Lãng thừa nhận, Lưu Sướng Lưu đại sư dù sao cũng là cây cổ thụ trong giới nghệ thuật piano trong nước, hơn nữa cũng chính là giáo viên hướng dẫn của Lãng Lãng; tham gia buổi nhạc hội này cũng không có gì kỳ quái, nói không chừng lát nữa đây Lưu Sướng Lưu đại sư sẽ đích thân diễn tấu, hai nhân vật cấp thế giới không biết thể ma sát ra hoa lửa như thế nào, thật sự khiến người ta vô cùng mong chò!”

“Lưu Sướng?” Dương Tiêu lên tiếng, có chút kinh ngạc.

Ông lão này hắn vài năm trước ở Châu Âu đã từng gặp mặt qua, cũng được xem là đại sư đánh đàn piano số một số hai trong nước.

Cung Linh Nhi ngồi một bên kinh ngạc nói: “Thế nào? Anh quen Lưu đại sư sao?”

“Không quen biết!” Dương Tiêu liền tìm cách tránh né vấn đề này.

Cung Linh Nhi chu môi nói: “Nếu đã không quen biết thì còn nói cái gì nữa chứ? Vừa nhìn liền biết anh không biết chút gì về đàn piano.”

Dương Tiêu tiếp tục giữ im lặng không lên tiếng.

Không đến một phút sau, đàn trong khán phòng lập tức vụt tắt, mọi ánh sáng chiều rọi lên cây đàn piano trên sân khấu.



Dưới ánh mắt quan sát của tất cả mọi người, một thanh niên dáng người thon dài, khuôn mặt nho nhỏ khoác âu phục bước ra.

“Lãng Lãng! Lãng Lãng!”

Người thanh niên vừa bước ra, khắp khán phòng như nổ tung.

Khắp khán phòng đa số là phái nữ, dù sao cũng có rất nhiều thiếu nữ đều vì vẻ đẹp của Lãng Lãng mà đến đây.

“Trời ơi! Lãng Lãng thật đẹp trai, so với trên truyền hình còn đẹp trai hơn!”

Từng tiếng kinh ngạc hoan hô vang lên, không ít thiếu nữ bắt đầu gào lên muốn sinh con cho Lãng Lãng.

Đến nữa phút sau, Lãng Lãng lúc này mới cầm micro gửi lời cảm ơn đến các vị khán giả có mặt hôm nay, sau đó vô cùng thân sĩ bước đến ngồi xuống trước cây đàn piano trên sân khấu.

Đỉnh đang đang đỉnh đỉnh đinh!

Khi những ngón tay thon dài trắng nõn của Lãng Lãng vuốt ve lên từng phím đàn piano, từng điệu nhạc đẹp đẽ vang lên, và tiếng la hét trong hội trường dần biến mắt. Hàng ngàn người bắt đầu say mê chìm đắm thưởng thức bữa tiệc âm nhạc.

Lãng Lãng là nghệ sĩ biểu diễn đàn piano trẻ tuổi nhất là đại diện tiêu biểu cho thế hệ nghệ sĩ trẻ trong nước hiện nay, quả thật tài năng vô cùng xuất sắc. Tiết tấu hoàn hảo, chuyển động gọn gàng dứt khoát, và các nốt nhạc bật lên rõ ràng và ngọt ngào, mang lại cảm giác tươi mới khiến mọi người cảm thấy tinh thần sảng khoái. Nhiều phút trôi qua, một bản hòa tấu liền kết thúc.

Phái nữ có mặt tại hiện trường lại một lần nữa gào thét vang trời.

“Woa! Nghe thật là hay, lỗ tai tôi muốn mang thai luôn rồi, Lãng Lãng anh thật quá lợi hại!”



“Tôi hiếm khi được nghe thứ âm nhạc thuần túy như vậy.

Không ngờ Lãng Lãng lại chơi hay đến như vậy, mang đến cho mọi người cảm giác đắm chìm. Cảm giác đó tuyệt vời đến không còn lời nào diễn tả được.”

Hàng ngàn phụ nữ vô cùng hâm mộ khi nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của Lãng Lãng, thậm chí một số phụ nữ còn bí mật gửi nụ hôn gió đến Lãng Lãng.

“Thật quá tuyệt vời! Mặc dù kĩ năng đàn piano của tôi không tệ, nhưng không thể không nói, nếu như thi tài với Lãng Lãng, tôi không hề có bất kỳ khả năng chiến thắng nào” Cung Linh Nhi nói ra từ tận đáy lòng.

Dương Tiêu có chút kinh ngạc nói: “Bản hòa tấu Song of Herding Sheep?”

Lời này của Dương Tiêu không sai, đây chính là bản hòa tấu đàn piano của ca khúc Song of Herding Sheep, khi đàn lên vô cùng hàm súc.

*Ò? Anh biết bản hòa tấu đàn piano của ca khúc Song of Herding Sheep sao? Anh cảm thấy Lãng Lãng đàn như thế nào?” Cung Linh Nhi hiếu kỳ hỏi.

Ngay giây phút này, trong đầu Dương Tiêu không ngừng hiện lên vô số hình ảnh, khiến cho khuôn mặt của hắn ta trở nên vô cùng phức tạp, giống như đang trầm mặc nhớ lại những chuyện trong quá khứ.

Trong lúc Cung Linh Nhi đang vô cùng mong chờ, sắc mặt Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Thật ngại quá, đối với tôi mà nói, bản hòa tấu này không đủ tư cách biểu diễn trên sân khấu!”

Cái gì? Lời này vừa nói ra, hiện trường ồn ào náo nhiệt lập tức im hơi lặng tiếng.

Xoạt Xoạt Trong giây phút, có mấy ngàn cặp mắt lập tức tập trung hướng về phía Dương Tiêu. Tất cả các khán giả có mặt đều kinh ngạc, người đàn ông này vậy mà lại nói bản hòa tấu này của Lãng Lãng không có tư cách biểu diễn trên sân khấu?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau