Hổ Tế

Chương 281

Trước Sau
“Vậy thì tốt!” người con gái ấy lại lần nữa liếc mắt nhìn sang Dương Tiêu, cả khuôn mặt đầy vẻ châm chọc.

Hơn nữa chiếc túi xách mà cô gái này nhìn trúng chính là chiếc túi xách màu hồng mà Đường Đường thích.

Dương Tiêu trầm giọng nói: “Chiếc túi xách này là do chúng tôi nhìn thấy trước. Tôi muốn chiếc túi xách này rồi!”

Lời này khiến cho nữ nhân viên bán hàng cùng cô gái kia đều quay lại ngước nhìn Dương Tiêu, trên mặt tràn ngập sự khinh thường.

Nữ nhân viên bán hàng vênh váo hống hách nói: “Thả rắm!

Chiếc túi xách này rõ ràng là đã được Vương tiểu thư đặt hàng trước, như thế nào lại trở thành thứ mà anh nhìn trúng?”

Dương Tiêu cười châm chọc nói: “Nếu như đã là sản phẩm đặt trước, vậy tại sao cô còn sắp xếp lên kệ hàng, nếu như đã xếp lên kệ hàng, tất nhiên chính là muốn bán cho người khác, lời tôi nói có đạo lý hay không?”

Bị Dương Tiêu chất vấn, nữ nhân viên bán hàng nhất thời không còn lời nào để nói. Vương tiểu thư này quả thực đã đặt trước, nhưng vị Vương tiểu thư này thật ra chỉ là tiểu tam của người khác, nữ nhân viên bán hàng cũng sợ cô ta sẽ không đến mua hàng, nên đã đem chiếc túi này đặt lên trên kệ hàng cho các khách hàng khác có cơ hội mua, cũng chính là phòng trường hợp Vương tiểu thư này không đến dẫn đến chiếc túi này bỏ lỡ thời cơ tiêu thụ tốt nhát.

Hiện tại, Vương tiểu thư đã đến, cô ta tất nhiên sẽ đứng về phía Vương tiểu thư, căn bản sẽ không hướng về Dương Tiêu.

Nữ nhân viên bán hàng cười lạnh nói: “Đây là cửa hàng của tôi, tôi muốn đặt ở đâu thì cứ đặt ở đó, liên quan gì đến anh!”

Dương Tiêu làm sao có thể dễ dàng nhường nhịn cho nữ nhân viên bán hàng này tiếp tục kiêu ngạo hồng hách được chứ. Coi thường hắn thì cũng bỏ qua đi, vậy mà lại ngay trong sinh nhật của Đường Đường xỉ nhục con bé, chuyện này Dương Tiêu không cách nào nhẫn nhịn được. Hơn nữa Đường Đường vô cùng thích chiếc túi này cho nên hôm nay hắn nhất định phải đoạt được nó.

Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Vậy sao? Thì ra còn có cách nói như vậy sao? Nếu đã như vậy, thì đừng trách tôi gọi điện thoại khiếu nại, xem thử rốt cuộc có phải giống như những gì cô vừa nói hay không?”

Lời này của Dương Tiêu, khiến cho nữ nhân viên bán hàng tức điên lên, Nếu như tên nghèo nàn này khiếu nại lên trên, thì cô không tránh được việc bị chủ quản mắng cho một trận.

Nữ nhân viên bán hàng lập tức nỗi giận tại chỗ nói: “Được lắm tên nghèo hèn này, cậu dám uy hiếp tôi?”



Đường Đường không muốn khiến chuyện này càng náo loạn càng lớn, cô liền kéo Dương Tiêu sợ sệt nói: “Anh rễ bỏ đi, chúng ta đi thôi!”

“Có nghe thấy không? Còn không nhanh chóng biến đi!” nữ nhân viên bán hàng cho rằng Đường Đường sợ hãi, nên liền diễu võ dương oai nói.

Dương Tiêu dịu dàng nói: “Không sao, có anh rễ ở đây; không có ai có thể ức hiếp được eml”

Nghe câu nói này của hắn, trái tim Đường Đường như dâng lên một dòng nước ấm, ánh mắt khi nhìn Dương Tiêu tràn ngập tình yêu cùng sự hâm mộ. . Truyện Đông Phương

Những năm nay, cô đều một mình ở bên ngoài tự lực cánh sinh. Cũng là lần đầu tiên có người bảo vệ, cảm giác này thật sự rất tốt.

Dương Tiêu nhìn nữ nhân viên bán hàng nghiêm túc nói: “Tôi nói lại lần cuối cùng, chiếc túi xách này chúng tôi nhất định muốn lấy, ngoài ra cô cũng phải xin lỗi chúng tôi; nếu không tôi cũng không để ý đến việc khiếu nại cô đâu, để cô mắt công việc này!”

Bị Dương Tiêu uy hiếp, nữ nhân viên bán hàng tức đến mức lỗ mũi muốn xì khói nói: “Cậu…cậu dám uy hiếp bà đây? Bà đây chính là phó cửa hàng, cậu dám đuổi việc tôi? Cậu như thế nào lại lợi hại như vậy?”

“Phó cửa hàng? Tôi còn cho rằng cả cửa hàng này đều là của cô chứ!” Dương Tiêu khinh bỉ nói.

Vương tiểu thư lúc này khinh thường nhìn Dương Tiêu nói: “Anh nói anh muốn chiếc túi xách này, vậy anh có đủ tiền mua không?”

Cảm nhận được ý khinh thường từ vị Vương tiểu thư này, Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Đừng nói là một chiếc túi xách, cho dù cả cửa hàng này tôi cũng có thể mua được!”

Cái gì? Mua cả cửa hàng?

Lời này vừa thốt ra, nữ nhân viên bán hàng cùng vị Vương tiểu thư kia đều kinh ngạc không thôi. Sau khi khôi phục tinh thần, nữ nhân viên bán hàng liền khinh thường nói: “Được! Có bản lĩnh thì cậu cứ mua lại, đừng giống như kẻ vô dụng khiến tôi coi thường cậu!”

Ngay giây phút này, cả khuôn mặt nữ nhân viên bán hàng dần trở nên lạnh lùng, giống như Dương Tiêu chính là một thằng hề chỉ chuyên nói khoác lác, còn những lời vừa rồi chỉ là bốc phét mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau