Chương 289
Những năm nay, đã không biết có bao nhiêu dốc hết tiền bạc để tặng quà cho các blogger, tính chất cũng giống như vậy thôi.
Tần Lãng Hiên lúc này liền liếc mắt ra hiệu cho đám đàn em, đám đàn em này lâp tức lĩnh hội được ánh mắt của Tần Lãng Hiên vừa rồi có ý gì!
“Nếu như đã là bạn trai của Đường Đường vậy thì cũng là bạn bè với Tần Lãng Hiên tôi, người anh em Tiêu Dương này, ngồi ngồi, mau ngồi xuống; cứ xem như đây là nhà mình, không cần khách sáo!” Tần Lãng Hiên giả vờ nhiệt tình nói.
Tiếp sau đó, hắn sẽ làm như vô tình mà để lộ ra thân phận của bản thân, xỉ nhục Dương Tiêu, khiến cho Dương Tiêu tự biết khó mà rút lui.
Thân phận thật của Dương Tiêu tất nhiên không thể bại lộ, hắn chỉ có thể đảo ngược tên mình để tự giới thiệu thành Tiêu Dương.
“Đừng bước qua đó!” Đường Đường kéo tay Dương Tiêu, cô tất nhiên biết rằng bụng dạ tên Tần Lãng Hiên này tuyệt đối không có gì tốt đẹp.
Tần Lãng Hiên sảng khoái cười nói: “Đường Đường, lời này có ý gì chứ? Anh cùng người anh em Tiêu Dương này vừa gặp như đã quen, tại sao lại không thể ngồi xuống uống vài ly kết giao bạn bè chứ?”
Hành hạ cả một ngày, Dương Tiêu thật sự cảm thấy mệt mỏi.
Lại nói, nơi này là buổi tụ họp các sinh viên đại học, ngoại trừ Đường Đường, Dương Tiêu cũng không quen biết bất kỳ ai khác.
Tên Tần Lãng Hiên này chính là một kẻ khẩu phật tâm xà, trong nụ cười giấu đao, nếu như không hù họa hắn một phen, e rằng sau này Đường Đường cũng sẽ gặp không ít phiền phức.
Nhằm giải quyết hậu quả sau này cho Đường Đường, hắn cũng phải xem thử lòng dạ tên Tần Lãng Hiên này rốt cuộc chứa thứ gì, “Đúng vậy Đường Đường, anh có chút khát nước, ngồi xuống uống một hai ly mà thôi!” vừa nói, Dương Tiêu liền ngồi xuống bên cạnh Tần Lãng Hiên.
Nhìn thấy Dương Tiêu đã mắc lừa, nội tâm Tần Lãng Hiên cười lạnh không ngừng; tiểu tử tiếp sau đó xem tôi làm thế nào để chỉnh chết cậu.
Một đám đàn em của Tần Lãng Hiên cũng bắt đầu ngồi xuống, trên mặt toàn là ý châm chọc. Đường Đường tức đến mức giẫm chân đành đạch, cô không thể ngờ rằng Dương Tiêu như vậy mà lại chủ động mắc câu, không lẽ anh rễ không nhận ra tên Tần Lãng Hiên này đang cố ý gây chuyện hay sao?
Khi vừa yên vị, Tần Lãng Hiên tiếp tục nói: “Tiêu Dương đại ca, em đến từ Tần gia Trung Nguyên, chính là Tần gia của một trong mười đại gia tộc của thành phố Trung Nguyên, không biết anh có nghe qua hay chưa?”
Dương Tiêu cười nhạt một tiếng: “Có nghe qua!”
Hắn chính là biết rõ Tần Lãng Hiên cố ý lấy thân phân ra đè ép bản thân mình, nhưng đáng tiếc Dương Tiêu không dễ mắc lừa như vậy.
Đến gia chủ Cung gia của gia tộc lớn mạnh nhất của Trung Nguyên hắn cũng quen biết, chứ đừng nói đến một Tần gia nho nhỏ.
Nhìn thấy Dương Tiêu mặt không chút biểu cảm, trái tim Tần Lãng Hiên không ngừng mắng Dương Tiêu giả thần giả quỷ.
Người bình thường chỉ cần nghe thấy bản thân hắn đến từ Tần gia một trong mười đại gia tộc Trung Nguyên, liền lập tức nhanh chóng quỳ xuống nịnh hót, tên này vậy mà lại không chút phản ứng nào, chuyện này rõ ràng khiến cho Tần Lãng Hiên tức giận không thôi.
Tần Lãng Hiên tiếp tục hỏi: “Không biết Tiêu Dương đại ca học ở trường đại học nào?”
“Hải! Tôi chưa từng học đại học!” Dương Tiêu thành thật trả lời.
Nghe câu trả lời này của hắn, Tần Lãng Hiên càng thêm chắc chắn Dương Tiêu chính là công nhân chuyển gạch ngoài công trình.
Tần Lãng Hiên tiếp tục truy hỏi: “Ö? Tiêu Dương đại ca vừa nhìn liền biết tài cao bắc đầu, vậy mà lại chưa từng học đại học, thật đáng tiếc! Không biết hiện tại anh đang làm công việc gì?”
Câu hỏi này quả thật có chút làm khó hắn, bản thân cũng không thể nói với Tần Lãng Hiên mình hiện tại chính là đàn ông nội trợ. Nếu như nói bản thân chính là đàn ông nội trợ, không phải đã tự vạch trần thân phận của mình hay sao.
Cho nên Dương Tiêu lạnh nhạt trả lời: “Tôi là bác sĩ!”
“Bác sỹ sao?” Tần Lãng Hiên vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn như thế nào cũng cảm thấy Dương Tiêu không hề giống với hình tượng bác sĩ.
Dương Tiêu gật đầu trả lời: “Không sai, tôi chính là bác sĩ!”
Đắn đo một chút, Dương Tiêu vẫn tùy tiện nói ra một thân phận, dù sao hắn cũng không bốc phét, Dương Tiêu hắn quả thực biết y thuật.
Tần Lãng Hiên châm chọc nói: “Nghề bác sĩ rất tốt! Tiêu Dương đại ca còn trẻ tuổi như vậy, y thuật nhất định đã tinh thông, e rằng đến thần y Liễu Giang Hà danh tiếng lẫy lừng cũng không phải là đối thủ của anh?”
“Có lẽ là như vậy!” Dương Tiêu cũng không chút khiêm tốn trả lời.
Dựa theo thực lực của hắn, quả thật vượt xa so với Liễu Giang Hà.
Lời này, khiến cho Tần Lãng Hiên cùng đám anh em của mình đều chết lặng. Ôi mẹ tôi ơi!
Tên này vậy mà lại tự thừa nhận y thuật của mình so với thần y Liễu Giang Hà còn cao minh hơn? Chăm chú quan sát Dương Tiêu, một đám người ngồi xung quanh liền lộ ra ánh mắt khinh thường. Giống như đang nói, anh mẹ nó không bốc phét sẽ chết hay sao?
Tần Lãng Hiên lúc này liền liếc mắt ra hiệu cho đám đàn em, đám đàn em này lâp tức lĩnh hội được ánh mắt của Tần Lãng Hiên vừa rồi có ý gì!
“Nếu như đã là bạn trai của Đường Đường vậy thì cũng là bạn bè với Tần Lãng Hiên tôi, người anh em Tiêu Dương này, ngồi ngồi, mau ngồi xuống; cứ xem như đây là nhà mình, không cần khách sáo!” Tần Lãng Hiên giả vờ nhiệt tình nói.
Tiếp sau đó, hắn sẽ làm như vô tình mà để lộ ra thân phận của bản thân, xỉ nhục Dương Tiêu, khiến cho Dương Tiêu tự biết khó mà rút lui.
Thân phận thật của Dương Tiêu tất nhiên không thể bại lộ, hắn chỉ có thể đảo ngược tên mình để tự giới thiệu thành Tiêu Dương.
“Đừng bước qua đó!” Đường Đường kéo tay Dương Tiêu, cô tất nhiên biết rằng bụng dạ tên Tần Lãng Hiên này tuyệt đối không có gì tốt đẹp.
Tần Lãng Hiên sảng khoái cười nói: “Đường Đường, lời này có ý gì chứ? Anh cùng người anh em Tiêu Dương này vừa gặp như đã quen, tại sao lại không thể ngồi xuống uống vài ly kết giao bạn bè chứ?”
Hành hạ cả một ngày, Dương Tiêu thật sự cảm thấy mệt mỏi.
Lại nói, nơi này là buổi tụ họp các sinh viên đại học, ngoại trừ Đường Đường, Dương Tiêu cũng không quen biết bất kỳ ai khác.
Tên Tần Lãng Hiên này chính là một kẻ khẩu phật tâm xà, trong nụ cười giấu đao, nếu như không hù họa hắn một phen, e rằng sau này Đường Đường cũng sẽ gặp không ít phiền phức.
Nhằm giải quyết hậu quả sau này cho Đường Đường, hắn cũng phải xem thử lòng dạ tên Tần Lãng Hiên này rốt cuộc chứa thứ gì, “Đúng vậy Đường Đường, anh có chút khát nước, ngồi xuống uống một hai ly mà thôi!” vừa nói, Dương Tiêu liền ngồi xuống bên cạnh Tần Lãng Hiên.
Nhìn thấy Dương Tiêu đã mắc lừa, nội tâm Tần Lãng Hiên cười lạnh không ngừng; tiểu tử tiếp sau đó xem tôi làm thế nào để chỉnh chết cậu.
Một đám đàn em của Tần Lãng Hiên cũng bắt đầu ngồi xuống, trên mặt toàn là ý châm chọc. Đường Đường tức đến mức giẫm chân đành đạch, cô không thể ngờ rằng Dương Tiêu như vậy mà lại chủ động mắc câu, không lẽ anh rễ không nhận ra tên Tần Lãng Hiên này đang cố ý gây chuyện hay sao?
Khi vừa yên vị, Tần Lãng Hiên tiếp tục nói: “Tiêu Dương đại ca, em đến từ Tần gia Trung Nguyên, chính là Tần gia của một trong mười đại gia tộc của thành phố Trung Nguyên, không biết anh có nghe qua hay chưa?”
Dương Tiêu cười nhạt một tiếng: “Có nghe qua!”
Hắn chính là biết rõ Tần Lãng Hiên cố ý lấy thân phân ra đè ép bản thân mình, nhưng đáng tiếc Dương Tiêu không dễ mắc lừa như vậy.
Đến gia chủ Cung gia của gia tộc lớn mạnh nhất của Trung Nguyên hắn cũng quen biết, chứ đừng nói đến một Tần gia nho nhỏ.
Nhìn thấy Dương Tiêu mặt không chút biểu cảm, trái tim Tần Lãng Hiên không ngừng mắng Dương Tiêu giả thần giả quỷ.
Người bình thường chỉ cần nghe thấy bản thân hắn đến từ Tần gia một trong mười đại gia tộc Trung Nguyên, liền lập tức nhanh chóng quỳ xuống nịnh hót, tên này vậy mà lại không chút phản ứng nào, chuyện này rõ ràng khiến cho Tần Lãng Hiên tức giận không thôi.
Tần Lãng Hiên tiếp tục hỏi: “Không biết Tiêu Dương đại ca học ở trường đại học nào?”
“Hải! Tôi chưa từng học đại học!” Dương Tiêu thành thật trả lời.
Nghe câu trả lời này của hắn, Tần Lãng Hiên càng thêm chắc chắn Dương Tiêu chính là công nhân chuyển gạch ngoài công trình.
Tần Lãng Hiên tiếp tục truy hỏi: “Ö? Tiêu Dương đại ca vừa nhìn liền biết tài cao bắc đầu, vậy mà lại chưa từng học đại học, thật đáng tiếc! Không biết hiện tại anh đang làm công việc gì?”
Câu hỏi này quả thật có chút làm khó hắn, bản thân cũng không thể nói với Tần Lãng Hiên mình hiện tại chính là đàn ông nội trợ. Nếu như nói bản thân chính là đàn ông nội trợ, không phải đã tự vạch trần thân phận của mình hay sao.
Cho nên Dương Tiêu lạnh nhạt trả lời: “Tôi là bác sĩ!”
“Bác sỹ sao?” Tần Lãng Hiên vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn như thế nào cũng cảm thấy Dương Tiêu không hề giống với hình tượng bác sĩ.
Dương Tiêu gật đầu trả lời: “Không sai, tôi chính là bác sĩ!”
Đắn đo một chút, Dương Tiêu vẫn tùy tiện nói ra một thân phận, dù sao hắn cũng không bốc phét, Dương Tiêu hắn quả thực biết y thuật.
Tần Lãng Hiên châm chọc nói: “Nghề bác sĩ rất tốt! Tiêu Dương đại ca còn trẻ tuổi như vậy, y thuật nhất định đã tinh thông, e rằng đến thần y Liễu Giang Hà danh tiếng lẫy lừng cũng không phải là đối thủ của anh?”
“Có lẽ là như vậy!” Dương Tiêu cũng không chút khiêm tốn trả lời.
Dựa theo thực lực của hắn, quả thật vượt xa so với Liễu Giang Hà.
Lời này, khiến cho Tần Lãng Hiên cùng đám anh em của mình đều chết lặng. Ôi mẹ tôi ơi!
Tên này vậy mà lại tự thừa nhận y thuật của mình so với thần y Liễu Giang Hà còn cao minh hơn? Chăm chú quan sát Dương Tiêu, một đám người ngồi xung quanh liền lộ ra ánh mắt khinh thường. Giống như đang nói, anh mẹ nó không bốc phét sẽ chết hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất