Hổ Tế

Chương 363

Trước Sau
Đường Hạo sắc mặt hiện lên một nét nham hiểm, sau đó nói: “Dương Tiêu, tôi xem ra cậu hôm nay muốn tìm chết rồi!”

Dương Tiêu làm như không nhìn thấy, nghiêm túc nói: “Ở Đường Gia, Mộc Tuyết vẫn luôn cần cù chăm chỉ làm việc, không ngừng vì công ty lập nên lợi ích, còn các người thì như thế nào? Các người ở công ty này đã cống hiền được gì? Ngoại trừ việc tự nuôi ra một thân mập mạp, cũng chỉ biết đục nước béo cò mà thôi?”

“Một đám các người mua nhà mua xe, số tiền trong đó có đồng tiền nào là đồng tiền trong sạch?”

*Anh…anh!” nghe câu nói này của Dương Tiêu như một mũi tên đâm thấy máu, cảm đám người nhà dòng chính Đường Gia toàn bộ đều tức giận.

Đường Hạo sắc mặt lập tức thay đổi, ở công ty tất cả mọi người đêu noi gương hãn đục nước béo cò, câu nói này của Dương Tiêu rõ ràng đang nhắm vào hắn?

*Dương Tiêu, chú ý đến lời nói của anh!” Đường Hạo cảnh cáo nói.

Dương Tiêu cười lạnh nói: ‘Đường Hạo, chú ý đến lời nói của tôi sao? Người đục nước béo cò nhiều nhất ở công ty không phải là anh hay sao? Khấu trừ tiền lương của Mộc Tuyết, không nộp tiền bảo hiểm năm năm cho cô ấy cũng không phải là anh hay sao? Sỉ nhục Mộc Tuyết cũng không phải là anh hay sao? Cầm tiền đầu tư của công ty đi mua xe Ferrari cũng không phải là anh hay sao?”

“Anh làm ra biết bao nhiêu chuyện dơ bản, không lẽ trong lòng anh không có chút chột dạ nào sao?”

Bị Dương Tiêu chất vấn, cả khuôn mặt Đường Hạo lúc xanh lúc trắng, hắn có miệng nhưng căn bản không có cách nào phản bác được.

Dương Tiêu nói không sai, từng lời nói đều gây tổn thương đến cho hắn, Đường Hạo tức giận đến mức muốn nổ tung, giây phút này hắn hận không thể ngay lập tức đánh chết Dương Tiêu.

“Đủ rồi!” Đường lão thái thái cả khuôn mặt phẫn nộ hét lên.



Những chuyện không tiện nhìn mặt người vẫn xảy ra ở.

Đường Gia này, bà đều vô cùng biết rõ, chỉ là bản thân Đường lão thái thái không muốn thừa nhận mà thôi.

Nhìn dáng vẻ khí thế bức người của Dương Tiêu, trong lòng Đường lão thái thái như có một ngọn lửa.

Dương Tiêu cười châm biếm nói: “Bà nội, những chuyện này cháu nghĩ bà so với ai càng hiểu rõ hơn, Mộc Tuyết tôn kính bà là bậc trưởng bối, đem bà trở thành người tôn kính nhất trong lòng, nhưng bà lại hét lần này đến lần khác bao che cho Đường Hạo làm tổn thương đến trái tim của Mộc Tuyết.”

“Nếu nói đến việc hiều thuận, bà nên xem tên Đường Hạo cháu ruột của bà hiếu thuận với bà như thế nào, sau đó lại nhìn xem Mộc Tuyết hiếu thuận với bà ra sao, nếu như: cháu là bà, thật sự không có mặt mũi nào để nói tiếp những lời này.”

Nhìn về phía Dương Tiêu, Đường lão thái thái tức giận đến mức cơ thể già yếu không ngừng run rầy.

Nhưng bà không thể không thừa nhận, Đường Hạo những năm nay chỉ luôn tìm cách làm như thế nào trục lợi, căn bản chưa từng nghĩ qua nên hiếu thuận với mình như thế nào.

Còn Đường Mộc Tuyết lễ tết hàng năm đều dùng chút tiền lương nhỏ nhoi của mình đến thăm bà.

Nhưng Đường Hạo dù sao cũng là cháu ruột của bà, còn Đường Mộc Tuyết dù gì cũng chỉ là họ hàng, điểm này vĩnh viễn không có cách nào so sánh được.

“Lão thân làm bát cứ chuyện gì còn cần đến cu chỉ tay năm ngón hay sao, những lời bọn người Hạo Hạo nói không sai, hiện tại là thời điểm các người phải hiếu kính với bà lão này rồi, không lẽ các người thật sự dám đuổi cổ bà lão này hay sao?’ Đường lão thái thái nghiến răng nghiền lợi nói, bà chính là không tin Dương Tiêu thật sự dám không đặt bà trong mắt.



Thật đáng tiếc, bà chính là đánh giá thấp quyết tâm của Dương Tiêu.

Dương Tiêu trực tiếp gọi điện thoại: “Phòng quản lý tài sản sao? Tôi là Dương Tiêu, hiện tại có người ở nhà chúng tôi không chịu rời đi, ảnh hưởng đến cuộc sống thường ngày, hi vọng các người có thể nhanh chóng mời bọn họ rời đi!”

Bùm!!!

Cú điện thoại vừa rồi của Dương Tiêu không khác nào tiếng sắm vang rèn, khiến cho Đường lão thái thái triệt để sợ đến ngây người.

Động tác của nhân viên bảo vệ cũng nhanh nhẹn, hơn hai mươi nhân viên bảo vệ mặc đồng phục thân thể rắn rỏi xuất hiện trước cửa biệt thự.

Đội trưởng đội bảo vệ bước lên cung kinh nói: “Dương tiên sinh, Đường tiểu thư!”

Dương Tiêu cũng lịch sử gật đầu chào hỏi, sau đó nhìn đội trưởng đội bảo vệ nói: “Chính là đám người này, làm phiền mọi người rồi!”

“Cậu…cậu dám! Dương Tiêu, cậu dám đuổi lão thân ra khỏi nơi này sao? Cậu cũng thật to gan!” Đường lão thái thái giống như đạp trúng thuốc nổ, tâm trạng bắt đầu trở nên kích động.

“Điên rồi, Dương Tiêu mẹ mày điên rồi sao?” một đám người Đường Gia sắc mặt lập tức thay đổi.

Dương Tiêu mặt không chút gợn sóng, cũng không có ý giữ lại chút mặt mũi nào cho đám người này.

Đội trưởng đội bảo vệ liếc mắt nhìn hiện trường, lạnh giọng nói: “Các vị, Dương tiên sinh không hoan nghênh mọi người, mời các người nhanh chóng rời khỏi đây!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau