Hổ Tế

Chương 379

Trước Sau
Nhìn chằm chằm hai người đang căm như hến, Jereh liền khiển trách vài câu: “Còn không nhanh gọi điện hạ một tiếng ông nội, sau đó chui qua đáy quần của ngài, để cho.

điện hạ tiểu tiện lên mặt các người!”

Vừa rồi Jereh nghe vô cùng rõ ràng, chính miệng Đường Hạo lải nhải muốn Dương Tiêu quỳ gối dập đầu xin lỗi, muốn gọi bọn họ bằng ông nội, bà nội, còn muốn tiểu tiện lên mặt Đương Tiêu.

“Không cần đây!” Dương Tiêu lạnh nhạt nói.

Mặc dù Đường Hạo, Đường Dĩnh vô cùng quá đáng, nhưng Dương Tiêu cũng không ác độc như Đường Hạo vậy.

Dương Tiêu cả khuôn mặt lạnh lẽo bước về phía hai người bọn họ, nhìn sắc mặt nghiêm túc của Dương Tiêu, Đường Hạo cùng Đường Dĩnh liên tục sợ hãi đến toàn thân run rầy.

“Anh…anh muốn làm cái gì chứ?” Đường Dĩnh hốt hoảng nói.

“Dương Tiêu, tôi nói cho anh biết, nếu như anh dám làm hại đến chúng tôi, bà nội nhất định sẽ không buông tha cho anh đâu!” Đường Hạo nuốt một ngụm nước bọt, cả khuôn mặt sợ hãi nói.

Hiện tại Dương Tiêu đã có Jereh chống lưng, hai người triệt để cảm thấy sợ hãi rồi.

Giây phút này bọn họ chẳng khác nào cá thịt nằm trên thớt, còn Dương Tiêu chính là dao kéo, nếu như Dương Tiêu nói với Jereh muốn thủ tiêu hai người bọn họ, vậy thì kết cục của hai người chỉ cần suy nghĩ cũng có thể đoán được.

Dương Tiêu liếc mắt nhìn hai người bọn họ, lạnh giọng nói: “Đường Hạo, Đường Dĩnh, ở nơi này tôi nhắc nhở: cảnh cáo hai người một câu, đừng đem sự vô tri của các người lấy ra để thách thức tôi, hôm nay tôi cũng nễ mặt Đường lão gia đã qua đời cho nên quyết định tha cho hai người, nếu như sau này hai người còn tái phạm, đừng trách tôi không thủ hạ lưu tình với các người.”

Trên đầu bồ tát còn có ba phần tức giận, chứ đừng nói đến người đó là Dương Tiêu.

“Còn không nhanh chóng đến xin lỗi điện hạ!” Jereh phẫn nộ nói.

Sau khi bị Dương Tiêu giáo huấn, trong lòng hai người bí bách vô cùng, nhưng bọn họ căn bản không dám chống cự.

“Xin lỗi!” đối diện với sống chết, Đường Dĩnh chỉ đành cúi thấp cái trán kiêu ngạo của mình.



Đường Dĩnh đã suy nghĩ kĩ, chỉ cần bản thân cô hôm nay có thể bình an vô sự trở về, bản thân nhất định sẽ có cơ: hội chỉnh chết Dương Tiêu.

Giữ lại rừng xanh không lo không có củi đốt; Dương Tiêu, anh cứ chờ đó cho tôi!

Nhìn thấy Đường Dĩnh em gái mình đã nhận sai, Đường Hạo cũng nhanh nhẹn nói: “Dương Tiêu, xin lỗi, mong anh lượng thứ cho tôi!”

Đường Hạo cùng Đường Dĩnh chính là chung một suy nghĩ, chính là giải quyết phiền toái trước mặt này, sau đó quay về suy nghĩ ra cách báo thù Dương Tiêu.

Sự sỉ nhục hôm nay, bọn họ xem như đã khắc ghi trong lòng, hai người đối với Dương Tiêu hận đến mức khắc sâu vào trong xương cốt.

Bọn họ không tin những lời quỷ quái Dương Tiêu vừa nói, cái gì gọi là nễ mặt Đường lão thái thái mới buông tha cho bọn họ chứ?

Đây rõ ràng chính là lý do của Dương Tiêu, trên thực tế chính là Dương Tiêu vẫn nghi ky uy nghiêm của Đường lão thái thái, không dám đụng đến bọn họ mà thôi.

Nhìn hai anh em Đường Gia đang cúi đầu bên dưới, khuôn mặt Dương Tiêu không chút gợn sóng.

Hắn biết rằng Đường Hạo, Đường Dĩnh từ trước đến nay chỉ biết ức hiếp kẻ yếu đuối, chỉ dám đấu đá trong địa bàn của mình, sau khi bước ra ngoài, người này so với người khác càng hèn nhát.

Đối với hai anh em nhà bọn họ, Dương Tiêu thật sự không muốn để tâm đến, hôm nay chính là nể năng mặt mũi Đường lão gia, mới ban tặng cho hai người bọn họ một cơ hội khác.

Nếu như còn tái phạm, vậy thì Dương Tiêu thật sự không thể tiếp tục khách khí với hai anh em bọn họ được nữa.

“Nơi này giao lại cho anh!” Dương Tiêu đơn giản giao phó một tiếng, chuẩn bị bước lên xe rời khỏi.

Tên Jereh này mặc dù có chút càn quấy ngang ngược, nhưng cũng không phải là một kẻ ngốc, hắn vô cùng thông minh, tự biết phân nặng nhẹ, thân phận thật sự của mình hắn tuyệt đối sẽ không tiết lộ cho người khác biết.

Mắt thấy Dương Tiêu chuẩn bị rời khỏi, Jereh nhanh chóng bước lên trước nói: “Điện hạ, hôm nay tiểu nhân vô ý xúc phạm đến ngài, ngài xem?”

Dương Tiêu tất nhiên hiểu rõ Jereh này có ý gì, hắn lạnh nhạt nói: “Tôi sẽ nói qua một tiếng với Ronald!”

“Cung tiễn điện hạ!” Jereh giống như được đại xá.



Hăn biết rằng Dương Tiêu lúc này đã khoan dung cho hắn, bản thân cuối cùng đã không cần phải chịu sợ hãi nữa rồi.

Kính chắn gió bị Đường Hạo đập hai lần, mặc dù không bị đập vỡ nhưng lại xuất hiện vét tích bị phá hoại, nếu như để Mộc Tuyết nhìn thấy, e rằng cô sẽ tra hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Dương Tiêu đơn giản liền lái xe đến tiệm 4S, chuẩn bị đổi lại cánh cửa chắn gió mới.

Nhìn theo đuôi xe Maserati dần dần biến mất, ánh mắt Đường Hạo cùng Đường Dĩnh chỉ còn lại nét căm hận.

Nếu như không phải vì Dương Tiêu, bọn họ cũng sẽ không rơi vào kết cục thảm khốc như thế này.

“Tất cả đều lên hết cho tôi, đem hai tên có mắt không tròng này đánh một trận tơi bời cho tôi!” Jereh tức giận hét lên.

Cảm nhận được cơn phẫn nộ của Jereh, Đường Dĩnh không rét mà run nói: ‘Je…Jereh, anh…anh muốn làm gì?

Dương Tiêu rõ ràng đã buông tha cho chúng tôi!”

Jereh điên cuồng hét lên: “Hai tên hỗn đản nhà các người, mặc dù điện hạ đã buông tha các người, nhưng cũng không có nghĩa là tôi sẽ buông tha cho hai người; lên, đánh một trận thật mạnh cho tôi!”

Nhìn hai anh em Đường Gia trước mặt, Jereh liền đùng đùng phẫn nộ.

Hắn biết rằng, nếu như không vì cuộc điện thoại của bác trai Ronald đến kịp lúc, e rằng hắn hiện tại đã chôn xác dưới hoàng tuyền rồi.

Nghĩ đến đây, Jereh làm sao không tức giận được?

Hai anh em Đường Hạo, Đường Dĩnh thảm hại bị hơn hai mươi vệ sĩ châu Âu vây lại đánh một trận túi bụi.

Ác giả ác báo!

Tất cả những chuyện này đều do hai người bọn họ tự chuốc lấy, không đáng để xót thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau