Chương 410
Chát!
Trong giây phút đó, Lý Thần Chiến hung hăng tát lên mặt Lưu Chiến Thắng.
Phụt!
Lưu Chiến Thắng có chút không đỡ kịp, bị đánh đến mức nước bọt phun tứ tung, một chiếc răng lập tức bay ra ngoài.
Trong tim Lý Thần Chiến, Dương Tiêu chính là thành thánh không được xúc phạm đến.
Cái tát này Lý Thần Chiến không chút lưu tình nào mà xuống tay, đánh đến mức khiến cả đầu óc Lưu Chiến Thắng trở thành một mảnh trắng xóa.
Lưu Chiến Thắng không kịp phòng bị, lãnh trọn cả cú tát lên mặt, trọng tâm mát thăng bằng, ngã bệt trên nền đt.
Nhìn thấy Lưu Chiến Thắng bị Lý Thần Chiến hung hăng đánh một cú, ánh mắt tắt cả mọi người lập tức đờ đẫn.
“Chuyện…chuyện này là như thế nào? Lý Thần Chiến không phải là trợ thủ do Lưu Chiến Thắng gọi đến hay sao? Tại sao đột nhiên Lý Thần Chiến lại ra tay đánh Lưu Chiến Thắng chứ?”
Trong đầu của tất cả mọi người lúc này đều là nghi vấn, bọn họ thật sự không hiểu được Lý Thần Chiến này đang muốn làm gì.
Dưới ánh mắt tập trung quan sát của mọi người, Lý Thần Chiến nhanh như tên bắn đến trước mặt Dương Tiêu, quỳ một chân xuống đất, cả khuôn mặt hối hận nói” “Lý Thần Chiến tham kiến điện hạ, thuộc hạ vô ý mạo phạm, mong điện hạ thứ tội!”
Bùm!
Nhìn thấy Lý Thần Chiến quỳ gối, sắc mặt nghiêm túc vô cùng tôn kính nhìn Dương Tiêu, đây chẳng khác nào một đạo sắm sét hung hăng đánh lên đỉnh đầu của Lưu Chiến Thắng.
Trong nhát thời, Lưu Chiến Thắng ngây người!
Trong nhát thời, Cung Linh Nhi ngây người!
Trong nhát thời, tắt cả mọi người có mặt đều ngây người!
Lý Thần Chiến – đường đường là một trong ba người cầm đầu vùng đất xám Trung Nguyên vậy mà lại bái kiến một tên vô danh tiểu tốt, thế giới này điên hết rồi sao?
*Điện…điện hạ?”
Vừa từ dưới đất bò dậy, Lưu Chiến Thắng sợ đến hai chân mềm nhũữn, suýt chút nữa ngã ngửa ra trên mặt đát.
Hắn vô cùng hiểu rõ thực lực cùng sức ảnh hưởng của Lý Thần Chiến tại thành phó Trung Nguyên này, những người từng có ý thu phục Lý Thần Chiến, cuối cùng đều bị hắn đánh đến mức sống dở chết dở.
Vậy mà hiện tại, Lý Thần Chiến vậy mà lại quỳ gối trước mặt Dương Tiêu, tam quan Lưu Chiến Thắng như bị lật ngược.
Đôi môi gợi cảm của Cung Linh Nhi hóa thành hình chữ O, cô vạn vạn không ngờ đến Lý Thần Chiến nổi danh khắp nơi vậy mà lại gọi Dương Tiêu là điện hạ.
Phải biết rằng, Lý Thần Chiến chính là một nhân vật hung ác có thể hô mưa gọi gió tại vùng đất xám Trung Nguyên, cho dù mặt mũi của người nhà Cung Gia bọn họ thì hắn cũng chưa chắc nề mặt.
“Ức ực! Ực ực!”
Nhìn thấy tình cảnh trước mặt này, hơn trăm tuyển thủ có.
mặt tại hiện trường đều khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô rát.
Lý Thần Chiến vậy mà lại bái kiến một tên vô danh tiểu tốt hay sao? Chuyện này làm sao có thể xảy ra.
Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Đứng lên rồi nói!”
“Vâng!” Lý Thần Chiến lập tức từ mặt đất đứng lên, vô cùng tôn kính đứng bên cạnh Dương Tiêu.
Dương Tiêu cũng không hề có ý trách cứ Lý Thần Chiến, chỉ dựa vào thân phận của Lý Thần Chiến, hắn nếu muốn thuận lợi hô mưa gọi gió ở thành phố Trung Nguyên này, nhất định phải kết giao tốt với những hào môn ở thành phó Trung Nguyên này.
Nếu như khiến cho những hào môn thế gia tại thành phố Trung Nguyên này cảm thấy không vui, Lý Thần Chiến tất nhiên sẽ bị tất cả mọi người chèn ép, chuyện này cũng bất lợi đối với địa vị của Lý Thần Chiến.
Quan – thương từ trước đến này đa số thời điểm đều đạt thành hợp tác, chứ đừng nói đến vùng đất xám cùng với các hào môn thế gia, chỉ là Lý Thần Chiến không ngờ được lần này Lưu Chiến Thắng gây chuyện với bản thân Dương Tiêu hắn mà thôi.
Lý Thần Chiến tôn kính nói: “Điện hạ, người muốn xử lý tên Lưu Chiến Thắng này như thế nào?”
Vừa rồi không phải nói rồi sao: “Đánh gãy một chân hắn!”
Dương Tiêu trực tiếp mở lời.
Trong giây phút đó, Lý Thần Chiến hung hăng tát lên mặt Lưu Chiến Thắng.
Phụt!
Lưu Chiến Thắng có chút không đỡ kịp, bị đánh đến mức nước bọt phun tứ tung, một chiếc răng lập tức bay ra ngoài.
Trong tim Lý Thần Chiến, Dương Tiêu chính là thành thánh không được xúc phạm đến.
Cái tát này Lý Thần Chiến không chút lưu tình nào mà xuống tay, đánh đến mức khiến cả đầu óc Lưu Chiến Thắng trở thành một mảnh trắng xóa.
Lưu Chiến Thắng không kịp phòng bị, lãnh trọn cả cú tát lên mặt, trọng tâm mát thăng bằng, ngã bệt trên nền đt.
Nhìn thấy Lưu Chiến Thắng bị Lý Thần Chiến hung hăng đánh một cú, ánh mắt tắt cả mọi người lập tức đờ đẫn.
“Chuyện…chuyện này là như thế nào? Lý Thần Chiến không phải là trợ thủ do Lưu Chiến Thắng gọi đến hay sao? Tại sao đột nhiên Lý Thần Chiến lại ra tay đánh Lưu Chiến Thắng chứ?”
Trong đầu của tất cả mọi người lúc này đều là nghi vấn, bọn họ thật sự không hiểu được Lý Thần Chiến này đang muốn làm gì.
Dưới ánh mắt tập trung quan sát của mọi người, Lý Thần Chiến nhanh như tên bắn đến trước mặt Dương Tiêu, quỳ một chân xuống đất, cả khuôn mặt hối hận nói” “Lý Thần Chiến tham kiến điện hạ, thuộc hạ vô ý mạo phạm, mong điện hạ thứ tội!”
Bùm!
Nhìn thấy Lý Thần Chiến quỳ gối, sắc mặt nghiêm túc vô cùng tôn kính nhìn Dương Tiêu, đây chẳng khác nào một đạo sắm sét hung hăng đánh lên đỉnh đầu của Lưu Chiến Thắng.
Trong nhát thời, Lưu Chiến Thắng ngây người!
Trong nhát thời, Cung Linh Nhi ngây người!
Trong nhát thời, tắt cả mọi người có mặt đều ngây người!
Lý Thần Chiến – đường đường là một trong ba người cầm đầu vùng đất xám Trung Nguyên vậy mà lại bái kiến một tên vô danh tiểu tốt, thế giới này điên hết rồi sao?
*Điện…điện hạ?”
Vừa từ dưới đất bò dậy, Lưu Chiến Thắng sợ đến hai chân mềm nhũữn, suýt chút nữa ngã ngửa ra trên mặt đát.
Hắn vô cùng hiểu rõ thực lực cùng sức ảnh hưởng của Lý Thần Chiến tại thành phó Trung Nguyên này, những người từng có ý thu phục Lý Thần Chiến, cuối cùng đều bị hắn đánh đến mức sống dở chết dở.
Vậy mà hiện tại, Lý Thần Chiến vậy mà lại quỳ gối trước mặt Dương Tiêu, tam quan Lưu Chiến Thắng như bị lật ngược.
Đôi môi gợi cảm của Cung Linh Nhi hóa thành hình chữ O, cô vạn vạn không ngờ đến Lý Thần Chiến nổi danh khắp nơi vậy mà lại gọi Dương Tiêu là điện hạ.
Phải biết rằng, Lý Thần Chiến chính là một nhân vật hung ác có thể hô mưa gọi gió tại vùng đất xám Trung Nguyên, cho dù mặt mũi của người nhà Cung Gia bọn họ thì hắn cũng chưa chắc nề mặt.
“Ức ực! Ực ực!”
Nhìn thấy tình cảnh trước mặt này, hơn trăm tuyển thủ có.
mặt tại hiện trường đều khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô rát.
Lý Thần Chiến vậy mà lại bái kiến một tên vô danh tiểu tốt hay sao? Chuyện này làm sao có thể xảy ra.
Dương Tiêu lạnh nhạt nói: “Đứng lên rồi nói!”
“Vâng!” Lý Thần Chiến lập tức từ mặt đất đứng lên, vô cùng tôn kính đứng bên cạnh Dương Tiêu.
Dương Tiêu cũng không hề có ý trách cứ Lý Thần Chiến, chỉ dựa vào thân phận của Lý Thần Chiến, hắn nếu muốn thuận lợi hô mưa gọi gió ở thành phố Trung Nguyên này, nhất định phải kết giao tốt với những hào môn ở thành phó Trung Nguyên này.
Nếu như khiến cho những hào môn thế gia tại thành phố Trung Nguyên này cảm thấy không vui, Lý Thần Chiến tất nhiên sẽ bị tất cả mọi người chèn ép, chuyện này cũng bất lợi đối với địa vị của Lý Thần Chiến.
Quan – thương từ trước đến này đa số thời điểm đều đạt thành hợp tác, chứ đừng nói đến vùng đất xám cùng với các hào môn thế gia, chỉ là Lý Thần Chiến không ngờ được lần này Lưu Chiến Thắng gây chuyện với bản thân Dương Tiêu hắn mà thôi.
Lý Thần Chiến tôn kính nói: “Điện hạ, người muốn xử lý tên Lưu Chiến Thắng này như thế nào?”
Vừa rồi không phải nói rồi sao: “Đánh gãy một chân hắn!”
Dương Tiêu trực tiếp mở lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất