Chương 478
Lý Thần Chiến trầm giọng nói: “Chị dâu, tốt nhất không nên gây rối bậy bạ, chị như vậy rất ảnh hưởng đến phát huy của Long Hiên, chạy, nhanh chóng rời khỏi đây!”
“Vận Vận, em yên tâm, vì em, anh nhất định sẽ sống trở về!” Long Ngũ hét lên một tiếng.
“Nhất định sẽ sống trở về!” Đường Vận mặc dù cảm xúc có chút mắt khống chế, nhưng cô cũng biết rằng bản thân nếu như tiếp tục ở lại, chỉ mang đến phiền phức cho Long Ngũ.
Có điều, chuyện khiến Đường Vận đồng thời chấn kinh chính là, người đàn ông dẫn đầu đội giải cứu vô cùng quen mắt, giống như người chồng phế vật của em gái Đường Mộc Tuyết nhà mình.
Tất nhiên, danh xưng phé vật chỉ là tên gọi đánh giá của tất cả mọi người ở Đường Gia, trong lòng Đường Vận không hề có chút ác ý nào với Dương Tiêu.
Mặc dù Đường Vận rất ít khi quan tâm đến chuyện của gia tộc, nhưng danh tiếng phế vật của Dương Tiêu quá nổi bật, khiến cho Đường Vận nghe nhắc đến không ít.
Nhưng điều khiến Đường Vận không ngờ đến chính là, vào thời điểm mấáu chốt người đến cứu bọn họ lại là Dương Tiêu.
Vương Thiên Long cười nham hiểm nói: “Sống quay về?
Các người nằm mơ sao? Nói cho các người biết, đêm nay.
tất cả các người đều phải chết!”
“Vậy sao? Xem ra anh cũng quá tự tin rồi!” Dương Tiêu châm chọc nói.
Trạng thái của Long Ngũ bản thân Dương Tiêu không rõ, Dương Tiêu chỉ đành nhanh như tên bắn lao về phía Long Ngũ.
“Hạ gục tên tiểu tử đó, tiền thưởng ba triệu nhân dân tệ đến tay!” ánh mắt cả đám người lúc này khóa chặt trên người Dương Tiêu.
Giữa ba người Long Ngũ, Lý Thần Chiến cùng Dương Tiêu, đâu của Dương Tiêu chính là đáng giá nhât.
Hơn nữa, Long Ngũ cùng Lý Thần Chiến đều nổi danh là kẻ hung hãn, bọn họ không cách nào đụng chạm đến được.
Cho nên, tất cả mọi người chỉ đành xuống tay với trái hồng mềm này mà thôi.
Nhưng, điều mà tất cả mọi người không ngờ đến chính là, người bọn họ xuống tay đối phó không phải là trái hồng mềm, mà chính là một quả bom.
Cả đám người hướng về phía Dương Tiêu giết tới, còn Dương Tiêu tay không đối phó, đánh ra một bộ quyền, cả đám tiểu đệ bên dưới lập tức bị hạ gục ngay tại chỗ.
“Quyền pháp tết!” Long Ngũ kinh ngạc nói.
Từ thân thủ của Dương Tiêu có thể nhận thấy, vừa nhìn chính là xuất thân quân nhân tiêu chuẩn.
Cả đám người vây quanh Dương Tiêu, Dương Tiêu mặc không biến sắc nói: “Long Ngũ đại ca, anh còn có thể đánh nữa không?”
“Đối với đám tạp nham này vẫn đủ sức!” Long Ngũ trả lời.
“Vậy thì tốt!” Dương Tiêu không có dự định hai tay nhuốm máu.
Hắn dù sao cũng đã quy ẩn nhiều năm, nếu như hai tay nhuốm máu, thì sẽ phạm phải ước nguyện ban đầu.
Một đám người giết tới, Dương Tiêu đơn thân độc mã dùng bộ quyên pháp của mình hạ gục cả đám người!
“Quyền pháp quân đội? Có chút thú vị!” Vương Thiên Long cười lạnh một tiếng.
“Tất cả đều tránh ra!” nhìn chằm chằm Dương Tiêu, Vương Thiên Long hét lên một tiếng.
Cả đám thuộc hạ lần lượt tản ra, lùi ra cho Vương Thiên Long một khoảng trống.
Vương Thiên Long nhìn chằm chằm về phía Dương Tiêu, căm hận nói: “Tiểu tử, lần trước là do tôi sơ ý, nên mới trúng chiêu của cậu, đêm nay tôi nhất định đích thân trừ khử cậu!”
“Vận Vận, em yên tâm, vì em, anh nhất định sẽ sống trở về!” Long Ngũ hét lên một tiếng.
“Nhất định sẽ sống trở về!” Đường Vận mặc dù cảm xúc có chút mắt khống chế, nhưng cô cũng biết rằng bản thân nếu như tiếp tục ở lại, chỉ mang đến phiền phức cho Long Ngũ.
Có điều, chuyện khiến Đường Vận đồng thời chấn kinh chính là, người đàn ông dẫn đầu đội giải cứu vô cùng quen mắt, giống như người chồng phế vật của em gái Đường Mộc Tuyết nhà mình.
Tất nhiên, danh xưng phé vật chỉ là tên gọi đánh giá của tất cả mọi người ở Đường Gia, trong lòng Đường Vận không hề có chút ác ý nào với Dương Tiêu.
Mặc dù Đường Vận rất ít khi quan tâm đến chuyện của gia tộc, nhưng danh tiếng phế vật của Dương Tiêu quá nổi bật, khiến cho Đường Vận nghe nhắc đến không ít.
Nhưng điều khiến Đường Vận không ngờ đến chính là, vào thời điểm mấáu chốt người đến cứu bọn họ lại là Dương Tiêu.
Vương Thiên Long cười nham hiểm nói: “Sống quay về?
Các người nằm mơ sao? Nói cho các người biết, đêm nay.
tất cả các người đều phải chết!”
“Vậy sao? Xem ra anh cũng quá tự tin rồi!” Dương Tiêu châm chọc nói.
Trạng thái của Long Ngũ bản thân Dương Tiêu không rõ, Dương Tiêu chỉ đành nhanh như tên bắn lao về phía Long Ngũ.
“Hạ gục tên tiểu tử đó, tiền thưởng ba triệu nhân dân tệ đến tay!” ánh mắt cả đám người lúc này khóa chặt trên người Dương Tiêu.
Giữa ba người Long Ngũ, Lý Thần Chiến cùng Dương Tiêu, đâu của Dương Tiêu chính là đáng giá nhât.
Hơn nữa, Long Ngũ cùng Lý Thần Chiến đều nổi danh là kẻ hung hãn, bọn họ không cách nào đụng chạm đến được.
Cho nên, tất cả mọi người chỉ đành xuống tay với trái hồng mềm này mà thôi.
Nhưng, điều mà tất cả mọi người không ngờ đến chính là, người bọn họ xuống tay đối phó không phải là trái hồng mềm, mà chính là một quả bom.
Cả đám người hướng về phía Dương Tiêu giết tới, còn Dương Tiêu tay không đối phó, đánh ra một bộ quyền, cả đám tiểu đệ bên dưới lập tức bị hạ gục ngay tại chỗ.
“Quyền pháp tết!” Long Ngũ kinh ngạc nói.
Từ thân thủ của Dương Tiêu có thể nhận thấy, vừa nhìn chính là xuất thân quân nhân tiêu chuẩn.
Cả đám người vây quanh Dương Tiêu, Dương Tiêu mặc không biến sắc nói: “Long Ngũ đại ca, anh còn có thể đánh nữa không?”
“Đối với đám tạp nham này vẫn đủ sức!” Long Ngũ trả lời.
“Vậy thì tốt!” Dương Tiêu không có dự định hai tay nhuốm máu.
Hắn dù sao cũng đã quy ẩn nhiều năm, nếu như hai tay nhuốm máu, thì sẽ phạm phải ước nguyện ban đầu.
Một đám người giết tới, Dương Tiêu đơn thân độc mã dùng bộ quyên pháp của mình hạ gục cả đám người!
“Quyền pháp quân đội? Có chút thú vị!” Vương Thiên Long cười lạnh một tiếng.
“Tất cả đều tránh ra!” nhìn chằm chằm Dương Tiêu, Vương Thiên Long hét lên một tiếng.
Cả đám thuộc hạ lần lượt tản ra, lùi ra cho Vương Thiên Long một khoảng trống.
Vương Thiên Long nhìn chằm chằm về phía Dương Tiêu, căm hận nói: “Tiểu tử, lần trước là do tôi sơ ý, nên mới trúng chiêu của cậu, đêm nay tôi nhất định đích thân trừ khử cậu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất