Chương 604
Cho đến hiện tại, mỗi tác phẩm được lưu trữ của Đường Bá Hỗ đều có giá khởi điểm lên tới hàng triệu nhân dân tệ, và mỗi lượt đấu giá có thể được bán ra với giá trên trời.
Tiêu biểu nhất chính là tác phẩm là “Tùng Nhai Biệt Nghiệp Đồ” của Đường Bá Hỏ, vào thời điểm đó, cuộc đấu giá diễn ra ở thành phố Thượng Hải, giá khởi điểm là hai mươi bồn triệu nhân dân tệ, giá đấu giá cuối cùng đạt đến con số sáu mươi hai triệu nhân dân tệ, cộng thêm hoa hồng cho nhà đấu giá, giá giao dịch cuối cùng tổng cộng bảy mươi mốt triệu ba trăm ngàn nhân dân tệ, lập nên kỷ lục mới trên thế giới cho các tác phẩm của Đường Bá Hỗ.
Một bức tranh có thể đấu giá lên đến con số bảy mươi mốt triệu ba trăm ngàn nhân dân tệ, là một khái niệm như thế nào? Điều này cũng đủ chứng tỏ vị trí nặng nhẹ của Đường Bá Hỗ trong lịch sử thư pháp Trung Quốc.
Đôi mắt Trương Uy suýt chút nữa trừng rớt ra ngoài, hắn há hốc nhìn Lý Lâm nói: “Sư…sư phụ, đây…thật sự là bút tích của Đường Bá Hỗ sao?”
“Đúng vậy! Lý tiền bối, ngài không nhằm lẫn chứ?” trên trán Tạ Quân lâm tâm mô hôi lạnh.
Nếu như đây thật sự là bút tích của Đường Dần, vậy thì không cần nói nhiều, Kim Đại Chung nhất định có thể giành được đầu bài của đại hội cổ vật lần này, sau đó hung hăng đạp bản thân ông dưới chân.
“Lý tiền bối, ngài đừng nói đùa! Bút tích thật của Đường Bá Hồ trên thị trường sớm đã không còn nhiều, đây có lẽ chính là hàng nhái cao cấp?”
“Đúng vậy! Lý tiền bồi, bức tranh này làm sao có thể là bút tích của Đường Bá Hổ được chứ? Nhất định là ngài đã nhằm lẫn rồi!”
“Lý tiền bối, xin ngài xem kỹ lại, tên phế vật này có thể tìm được Họa Trung Tiên của Đường Bá Hồ, chuyện này không phải rất nực cười hay sao?”
Hiện trường tất cả mọi người đều không ngừng ghen tị, bên trong có không ít kẻ đỏ mắt ganh tị, bọn họ chính là không tin một tên phế vật như Dương Tiêu có thể gặp vận may lớn như vậy.
Dù sao, bút tích của Đường Bá Hồ quả thật quá đáng giá, một bức tranh “Tùng Nhai Biệt Nghiệp Đồ” đã có thể đấu giá bán ra hơn bảy mươi triệu nhân dân tệ, bức tranh Họa Trung Tiên này càng thêm đáng giá, e rằng có thể đấu giá lên đến con số hàng trăm triệu nhân dân tệ.
Lý Lâm cũng không dám tin rằng Dương Tiêu vậy mà lại có thể lấy ra bức tranh Họa Trung Tiên của Đường Bá Hỗ, ông bước lên phía trước nhìn Dương Tiêu nói: “Dương tiên sinh, bức tranh này có thể cho tôi mượn xem một lát hay không?”
Ngắm nhìn bức tranh Họa Trung Tiên, cách xưng hô của Lý Lâm dành cho Dương Tiêu cũng trở nên tôn kính hơn.
*Lý tiền bối, mời!” Dương Tiêu lễ phép vươn tay ra.
Bước đến phía trước bức tranh, Lý Lầm cầm lấy kính chuyên dụng kiểm định bảo vật tỉ mỉ nghiên cứu.
“Nhất định là giả, bút tích Họa Trung Tiên của Đường Bá Hồ, đến nghe cũng chưa từng nghe qua!” cả đám người không ngừng cười châm chọc.
Sắc mặt Trương Uy cùng Tạ Quần vô cùng kiêu ngạo, bọn họ chính là không tin đây chính là tác phẩm của Đường Bá Hỗ.
Dựa theo ghi chép lịch sử, bút tích của Đường Bá Hỗổ căn bản không hề có tác phẩm Họa Trung Tiên, Trương Uy sớm đã đọc thuộc lòng các tài liệu lịch sử cỗ đại.
Đại khái khoảng hơn một phút sau, Kim Đại Chung không chút nhẫn nại bước lên một bước: “Lý tiền bối, như thế nào? Là thật hay giả?”
Kim Đại Chung giây phút này vô cùng hưng phấn, néều như Dương Tiêu thật sự lấy ra được tranh vẽ giá trị liên thành của Đường Bá Hồ, vậy thì ông quả thật quá có mặt mũi My rồi.
“Lý tiền bối, là thật hay giả?” một đám người ồn ào tiến lên phía trước.
Lý Lâm một lần nữa xác định rõ ràng, chạm lên đường vân phía trên mặt chữ, sắc mặt nghiêm túc nói: “Là thật, bức tranh Họa Trung Tiên do Đường Dần vẽ quả thật là hàng thật; Dương tiên sinh, chúc mừng cậu!”
Cái gì? Là thật sao?
“Xoạt!”
Nhất thời, cả hiện trường như nỗ tung, cả trăm người đều kinh ngạc, không ai nghĩ đến bức tranh Họa Trung Tiên này lại là hàng thật.
“Thật sao? Quả thật là hàng thật sao? Bút tích của Đường Bá Hỗ vậy mà lại bị một tên phế vật chọn trúng! Đây quả thật chính là sự châm chọc lớn nhất đời này!”
Tiêu biểu nhất chính là tác phẩm là “Tùng Nhai Biệt Nghiệp Đồ” của Đường Bá Hỏ, vào thời điểm đó, cuộc đấu giá diễn ra ở thành phố Thượng Hải, giá khởi điểm là hai mươi bồn triệu nhân dân tệ, giá đấu giá cuối cùng đạt đến con số sáu mươi hai triệu nhân dân tệ, cộng thêm hoa hồng cho nhà đấu giá, giá giao dịch cuối cùng tổng cộng bảy mươi mốt triệu ba trăm ngàn nhân dân tệ, lập nên kỷ lục mới trên thế giới cho các tác phẩm của Đường Bá Hỗ.
Một bức tranh có thể đấu giá lên đến con số bảy mươi mốt triệu ba trăm ngàn nhân dân tệ, là một khái niệm như thế nào? Điều này cũng đủ chứng tỏ vị trí nặng nhẹ của Đường Bá Hỗ trong lịch sử thư pháp Trung Quốc.
Đôi mắt Trương Uy suýt chút nữa trừng rớt ra ngoài, hắn há hốc nhìn Lý Lâm nói: “Sư…sư phụ, đây…thật sự là bút tích của Đường Bá Hỗ sao?”
“Đúng vậy! Lý tiền bối, ngài không nhằm lẫn chứ?” trên trán Tạ Quân lâm tâm mô hôi lạnh.
Nếu như đây thật sự là bút tích của Đường Dần, vậy thì không cần nói nhiều, Kim Đại Chung nhất định có thể giành được đầu bài của đại hội cổ vật lần này, sau đó hung hăng đạp bản thân ông dưới chân.
“Lý tiền bối, ngài đừng nói đùa! Bút tích thật của Đường Bá Hồ trên thị trường sớm đã không còn nhiều, đây có lẽ chính là hàng nhái cao cấp?”
“Đúng vậy! Lý tiền bồi, bức tranh này làm sao có thể là bút tích của Đường Bá Hổ được chứ? Nhất định là ngài đã nhằm lẫn rồi!”
“Lý tiền bối, xin ngài xem kỹ lại, tên phế vật này có thể tìm được Họa Trung Tiên của Đường Bá Hồ, chuyện này không phải rất nực cười hay sao?”
Hiện trường tất cả mọi người đều không ngừng ghen tị, bên trong có không ít kẻ đỏ mắt ganh tị, bọn họ chính là không tin một tên phế vật như Dương Tiêu có thể gặp vận may lớn như vậy.
Dù sao, bút tích của Đường Bá Hồ quả thật quá đáng giá, một bức tranh “Tùng Nhai Biệt Nghiệp Đồ” đã có thể đấu giá bán ra hơn bảy mươi triệu nhân dân tệ, bức tranh Họa Trung Tiên này càng thêm đáng giá, e rằng có thể đấu giá lên đến con số hàng trăm triệu nhân dân tệ.
Lý Lâm cũng không dám tin rằng Dương Tiêu vậy mà lại có thể lấy ra bức tranh Họa Trung Tiên của Đường Bá Hỗ, ông bước lên phía trước nhìn Dương Tiêu nói: “Dương tiên sinh, bức tranh này có thể cho tôi mượn xem một lát hay không?”
Ngắm nhìn bức tranh Họa Trung Tiên, cách xưng hô của Lý Lâm dành cho Dương Tiêu cũng trở nên tôn kính hơn.
*Lý tiền bối, mời!” Dương Tiêu lễ phép vươn tay ra.
Bước đến phía trước bức tranh, Lý Lầm cầm lấy kính chuyên dụng kiểm định bảo vật tỉ mỉ nghiên cứu.
“Nhất định là giả, bút tích Họa Trung Tiên của Đường Bá Hồ, đến nghe cũng chưa từng nghe qua!” cả đám người không ngừng cười châm chọc.
Sắc mặt Trương Uy cùng Tạ Quần vô cùng kiêu ngạo, bọn họ chính là không tin đây chính là tác phẩm của Đường Bá Hỗ.
Dựa theo ghi chép lịch sử, bút tích của Đường Bá Hỗổ căn bản không hề có tác phẩm Họa Trung Tiên, Trương Uy sớm đã đọc thuộc lòng các tài liệu lịch sử cỗ đại.
Đại khái khoảng hơn một phút sau, Kim Đại Chung không chút nhẫn nại bước lên một bước: “Lý tiền bối, như thế nào? Là thật hay giả?”
Kim Đại Chung giây phút này vô cùng hưng phấn, néều như Dương Tiêu thật sự lấy ra được tranh vẽ giá trị liên thành của Đường Bá Hồ, vậy thì ông quả thật quá có mặt mũi My rồi.
“Lý tiền bối, là thật hay giả?” một đám người ồn ào tiến lên phía trước.
Lý Lâm một lần nữa xác định rõ ràng, chạm lên đường vân phía trên mặt chữ, sắc mặt nghiêm túc nói: “Là thật, bức tranh Họa Trung Tiên do Đường Dần vẽ quả thật là hàng thật; Dương tiên sinh, chúc mừng cậu!”
Cái gì? Là thật sao?
“Xoạt!”
Nhất thời, cả hiện trường như nỗ tung, cả trăm người đều kinh ngạc, không ai nghĩ đến bức tranh Họa Trung Tiên này lại là hàng thật.
“Thật sao? Quả thật là hàng thật sao? Bút tích của Đường Bá Hỗ vậy mà lại bị một tên phế vật chọn trúng! Đây quả thật chính là sự châm chọc lớn nhất đời này!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất