Chương 734
“Văn Triết, cậu muốn khiêm tốn, nhưng thực lực không cho phép! Bây giờ viện trưởng Ôn đã nói như vậy thì chắc chắn không sai đâu!”
Đám người nhà họ Triệu nhao nhao cho rằng có thể khiến Vạn Tứ Hải ra mặt chắc chắn là Triệu Văn Triết. Dù sao thì Triệu Văn Triết là người đứng đầu trong nhà họ Triệu.
Triệu Văn Triết thực sự bối rồi, anh ta không hề quen biết một ông lớn như Vạn Tứ Hải.
Phải biết rằng, anh ta làm thủy sản, mỗi năm kiếm được ba bốn mươi vạn, mà Vạn Tứ Hải là người giàu nhất ở huyện Thiên Sơn, một đại gia kinh doanh kiếm được hơn một tỷ tệ, bọn họ không hè liên quan gì đến nhau!
Thế nhưng, trước tình cảnh như vậy, Vạn Tứ Hải không cho anh ta mặt mũi thì có thể cho ai?
Chắc chắn là do Vạn Tứ Hải có ấn tượng tốt với anh ta, biết bà Triệu gặp khó, nên đã đặc biệt cho mình mặt mũi.
Nghĩ đến đây, cả người Triệu Văn Triết đều vui lên, chắc chắn là như vậy.
Nếu Vạn Tứ Hải thực sự có ấn tượng tốt với mình, thì chắc chắn mình sắp bay lên trời rồi, sau này giá trị con người hàng trăm triệu tệ, thậm chí hàng tỷ tệ ở trong bàn tay.
Triệu Thiết Căn phấn khích nói: “Văn Triết có triển vọng, Văn Triết hoàn toàn có triển vọng!”
“Đúng vậy! Sau này có Vạn Tứ Hải giúp đỡ, chắc chắn “Văn Triết, cậu muốn khiêm tốn, nhưng thực lực không cho phép! Bây giờ viện trưởng Ôn đã nói như vậy thì chắc chắn không sai đâu!”
Đám người nhà họ Triệu nhao nhao cho rằng có thể khiến Vạn Tứ Hải ra mặt chắc chán là Triệu Văn Triết. Dù sao thì Triệu Văn Triết là người đứng đầu trong nhà họ Triệu.
Triệu Văn Triết thực sự bối rối, anh ta không hề quen biết một ông lớn như Vạn Tứ Hải.
Phải biết rằng, anh ta làm thủy sản, mỗi năm kiếm được ba bốn mươi vạn, mà Vạn Tứ Hải là người giàu nhất ở huyện Thiên Sơn, một đại gia kinh doanh kiếm được hơn một tỷ tệ, bọn họ không hè liên quan gì đến nhau!
Thế nhưng, trước tình cảnh như vậy, Vạn Tứ Hải không cho anh ta mặt mũi thì có thể cho ai?
Chắc chắn là do Vạn Tứ Hải có ấn tượng tốt với anh ta, biết bà Triệu gặp khó, nên đã đặc biệt cho mình mặt mũi.
Nghĩ đến đây, cả người Triệu Văn Triết đều vui lên, chắc chắn là như vậy.
Nếu Vạn Tứ Hải thực sự có ấn tượng tốt với mình, thì chắc chắn mình sắp bay lên trời rồi, sau này giá trị con người hàng trăm triệu tệ, thậm chí hàng tỷ tệ ở trong bàn tay.
Triệu Thiết Căn phấn khích nói: “Văn Triết có triển vọng, Văn Triết hoàn toàn có triển vọng!”
“Đúng vậy! Sau này có Vạn Tứ Hải giúp đỡ, chắc chắn Không so sánh thì sẽ không có đau thương, Triệu Cầm và Đường Kiến Quốc chỉ biết vì Dương Tiêu mà bọn họ bị mắt hết mặt mũi, lúc này bọn họ chỉ muốn tìm một chỗ để chui vào.
Trên mặt Đường Mộc Tuyết tràn đầy nghi ngờ, Triệu Văn Triết thật sự quen biết Vạn Tứ Hải?
Nhìn Triệu Văn Triết không biết xấu hổ, Dương Tiêu sờ mũi, vẻ mặt không nói nên lời.
Triệu Cầm này xứng đáng xuất thân từ nhà họ Triệu, người nhà họ Triệu này đơn giản như in từ một khuôn mẫu ra.
Rõ ràng là anh tìm Vạn Tứ Hải? Không liên quan gì đến Triệu Văn Triết.
“Ôi! Mộc Tuyết, sao mặt mày xấu thế? Có phải là không khỏe không?” Triệu Văn Triết hỏi.
“Chậc chậc! Gả cho một thằng vô dụng, mắt mặt, sắc mặt đẹp mới là lạ!” Đám người nhà họ Triệu chế nhạo.
Đường Mộc Tuyết biết Triệu Văn Triết không phải quan tâm đến mình, mà là châm chọc mình, cô lạnh lùng hỏi: “Triệu Văn Triết, có phải chú suy nghĩ nhiều rồi không?
Đám người nhà họ Triệu nhao nhao cho rằng có thể khiến Vạn Tứ Hải ra mặt chắc chắn là Triệu Văn Triết. Dù sao thì Triệu Văn Triết là người đứng đầu trong nhà họ Triệu.
Triệu Văn Triết thực sự bối rồi, anh ta không hề quen biết một ông lớn như Vạn Tứ Hải.
Phải biết rằng, anh ta làm thủy sản, mỗi năm kiếm được ba bốn mươi vạn, mà Vạn Tứ Hải là người giàu nhất ở huyện Thiên Sơn, một đại gia kinh doanh kiếm được hơn một tỷ tệ, bọn họ không hè liên quan gì đến nhau!
Thế nhưng, trước tình cảnh như vậy, Vạn Tứ Hải không cho anh ta mặt mũi thì có thể cho ai?
Chắc chắn là do Vạn Tứ Hải có ấn tượng tốt với anh ta, biết bà Triệu gặp khó, nên đã đặc biệt cho mình mặt mũi.
Nghĩ đến đây, cả người Triệu Văn Triết đều vui lên, chắc chắn là như vậy.
Nếu Vạn Tứ Hải thực sự có ấn tượng tốt với mình, thì chắc chắn mình sắp bay lên trời rồi, sau này giá trị con người hàng trăm triệu tệ, thậm chí hàng tỷ tệ ở trong bàn tay.
Triệu Thiết Căn phấn khích nói: “Văn Triết có triển vọng, Văn Triết hoàn toàn có triển vọng!”
“Đúng vậy! Sau này có Vạn Tứ Hải giúp đỡ, chắc chắn “Văn Triết, cậu muốn khiêm tốn, nhưng thực lực không cho phép! Bây giờ viện trưởng Ôn đã nói như vậy thì chắc chắn không sai đâu!”
Đám người nhà họ Triệu nhao nhao cho rằng có thể khiến Vạn Tứ Hải ra mặt chắc chán là Triệu Văn Triết. Dù sao thì Triệu Văn Triết là người đứng đầu trong nhà họ Triệu.
Triệu Văn Triết thực sự bối rối, anh ta không hề quen biết một ông lớn như Vạn Tứ Hải.
Phải biết rằng, anh ta làm thủy sản, mỗi năm kiếm được ba bốn mươi vạn, mà Vạn Tứ Hải là người giàu nhất ở huyện Thiên Sơn, một đại gia kinh doanh kiếm được hơn một tỷ tệ, bọn họ không hè liên quan gì đến nhau!
Thế nhưng, trước tình cảnh như vậy, Vạn Tứ Hải không cho anh ta mặt mũi thì có thể cho ai?
Chắc chắn là do Vạn Tứ Hải có ấn tượng tốt với anh ta, biết bà Triệu gặp khó, nên đã đặc biệt cho mình mặt mũi.
Nghĩ đến đây, cả người Triệu Văn Triết đều vui lên, chắc chắn là như vậy.
Nếu Vạn Tứ Hải thực sự có ấn tượng tốt với mình, thì chắc chắn mình sắp bay lên trời rồi, sau này giá trị con người hàng trăm triệu tệ, thậm chí hàng tỷ tệ ở trong bàn tay.
Triệu Thiết Căn phấn khích nói: “Văn Triết có triển vọng, Văn Triết hoàn toàn có triển vọng!”
“Đúng vậy! Sau này có Vạn Tứ Hải giúp đỡ, chắc chắn Không so sánh thì sẽ không có đau thương, Triệu Cầm và Đường Kiến Quốc chỉ biết vì Dương Tiêu mà bọn họ bị mắt hết mặt mũi, lúc này bọn họ chỉ muốn tìm một chỗ để chui vào.
Trên mặt Đường Mộc Tuyết tràn đầy nghi ngờ, Triệu Văn Triết thật sự quen biết Vạn Tứ Hải?
Nhìn Triệu Văn Triết không biết xấu hổ, Dương Tiêu sờ mũi, vẻ mặt không nói nên lời.
Triệu Cầm này xứng đáng xuất thân từ nhà họ Triệu, người nhà họ Triệu này đơn giản như in từ một khuôn mẫu ra.
Rõ ràng là anh tìm Vạn Tứ Hải? Không liên quan gì đến Triệu Văn Triết.
“Ôi! Mộc Tuyết, sao mặt mày xấu thế? Có phải là không khỏe không?” Triệu Văn Triết hỏi.
“Chậc chậc! Gả cho một thằng vô dụng, mắt mặt, sắc mặt đẹp mới là lạ!” Đám người nhà họ Triệu chế nhạo.
Đường Mộc Tuyết biết Triệu Văn Triết không phải quan tâm đến mình, mà là châm chọc mình, cô lạnh lùng hỏi: “Triệu Văn Triết, có phải chú suy nghĩ nhiều rồi không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất