Chương 754
Lạch cạch!
Đột nhiên, cánh cửa được mở ra, bước vào là bóng dáng của Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
“Dương tài ba!” Nhìn tháy Dương Tiêu đến, Liễu Giang Hà nhanh chóng đứng dậy cười nói.
Nhìn thấy hành động của Liễu Giang Hà, tất cả người nhà họ Triệu có mặt tại trong phòng gần như choáng váng.
Đây… đây là tình huống gì?
Sao lại cảm thấy như hai người này quen biết nhau?
Dương Tiêu cười nhẹ: “Cảm ơn thần y Liễt đã ra tay giúp đỡ, không cần khách sáo, ông mau ngồi đi.”
“Được được được, Dương tài ba cùng ngòi đi!” Liễu Giang Hà vui vẻ cười nói.
Dương Tiêu kéo một chỗ ngồi cho Đường Mộc Tuyết trước, sau đó mới ngồi xuống bên cạnh Đường Mộc Tuyết.
Còn Triệu Văn Triết đang cằm ly rượu đứng ngây ra tại chỗ, cảnh tượng vô cùng xấu hồ.
Triệu Văn Triết không ngờ rằng Liễu Giang Hà sẽ không cho anh ta mặt mũi, mặc kệ anh ta, thay vào đó là nói chuyện cười vui vẻ với Dương Tiêu.
Nhưng ly rượu đã được nâng lên, Triệu Văn Triết lại cung kính với vẻ mặt ngượng ngùng: “Thần y Liễu, tôi kính ông một ly!”
“Xin lỗi, ông già này đã không uống rượu nữa rồi!” Liễu Giang Hà cười thân thiện.
Vừa nói ra lời này, Triệu Văn Triết dường như hứng chịu mười nghìn điểm sát thương, sắc mặt vô cùng xấu xí.
Giờ phút này, trong đầu Triệu Văn Triết có vô số dầu chấm hỏi, ông già Liễu Giang Hà này có ý gì? Vậy mà không cho mình mặt mũi!
Nhưng, lần này Liễu Giang Hà ra mặt không phải là vì mặt mũi của mình sao?
Tuy nhiên, sau khi nghĩ lại Triệu Văn Triết cũng yên tâm, mặc dù Liễu Giang Hà đến chữa trị cho bà Triệu là vì mình, nhưng chuyên gia thường có sở thích riêng, anh ta cũng không dễ dàng đòi hỏi.
Cuối cùng Triệu Văn Triết cố nặn ra một nụ cười nâng ly: “Không sao đâu thần y Liễu, dù như thế nào thì Văn Triết cũng cảm ơn lần này thần y Liễu đã ra tay giúp đỡ bác gái cả tôi. Tôi sẽ uống cạn ly này!”
Vừa dút lời, Triệu Văn Triết đã uống cạn một ly.
Liễu Giang Hà nhìn về phía Triệu Văn Triết, ông ấy cau mày nói thẳng: “Tôi nghĩ cậu đã hiểu lầm gì rồi. Sở dĩ tôi ra tay là bởi vì Dương tài ba!”
Cái gì! Dương tài ba?
Khi nghe thấy lời nói của Liễu Giang Hà người nhà họ Triệu có mặt tại đây đều cảm thấy bối rồi “Dương tài ba? Dương tài ba nào? Không phải là thần y Liễu là do Văn Triết mời sao?”
“Đúng vậy! Đang yên đang lành sao đột nhiên lại trở thành Dương tài ba? Điều này thật sự phản khoa học!”
“Hình như ở đây chỉ có phê vật Dương Tiêu chồng của Đường Mộc Tuyết là họ Dương phải không?”
Đột nhiên, đám người nhà họ Triệu có mặt tại ở đây đều khóa chặt ánh mắt nhìn Dương Tiêu.
“Dương tài ba? Chẳng lẽ Dương tài ba mà thần y Liễu nói là Dương Tiêu?” Triệu Văn Triết ngần người nhìn Dương Tiễu.
Dương Tiêu sờ mũi thản nhiên nói: “Tài ba hay không tài ba cũng không sao, ý chính là tôi mời thần y Liễu đến!”
“Thật hay giả?” Mọi người có mặt ở đây đều nghi ngờ.
Đột nhiên, cánh cửa được mở ra, bước vào là bóng dáng của Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết.
“Dương tài ba!” Nhìn tháy Dương Tiêu đến, Liễu Giang Hà nhanh chóng đứng dậy cười nói.
Nhìn thấy hành động của Liễu Giang Hà, tất cả người nhà họ Triệu có mặt tại trong phòng gần như choáng váng.
Đây… đây là tình huống gì?
Sao lại cảm thấy như hai người này quen biết nhau?
Dương Tiêu cười nhẹ: “Cảm ơn thần y Liễt đã ra tay giúp đỡ, không cần khách sáo, ông mau ngồi đi.”
“Được được được, Dương tài ba cùng ngòi đi!” Liễu Giang Hà vui vẻ cười nói.
Dương Tiêu kéo một chỗ ngồi cho Đường Mộc Tuyết trước, sau đó mới ngồi xuống bên cạnh Đường Mộc Tuyết.
Còn Triệu Văn Triết đang cằm ly rượu đứng ngây ra tại chỗ, cảnh tượng vô cùng xấu hồ.
Triệu Văn Triết không ngờ rằng Liễu Giang Hà sẽ không cho anh ta mặt mũi, mặc kệ anh ta, thay vào đó là nói chuyện cười vui vẻ với Dương Tiêu.
Nhưng ly rượu đã được nâng lên, Triệu Văn Triết lại cung kính với vẻ mặt ngượng ngùng: “Thần y Liễu, tôi kính ông một ly!”
“Xin lỗi, ông già này đã không uống rượu nữa rồi!” Liễu Giang Hà cười thân thiện.
Vừa nói ra lời này, Triệu Văn Triết dường như hứng chịu mười nghìn điểm sát thương, sắc mặt vô cùng xấu xí.
Giờ phút này, trong đầu Triệu Văn Triết có vô số dầu chấm hỏi, ông già Liễu Giang Hà này có ý gì? Vậy mà không cho mình mặt mũi!
Nhưng, lần này Liễu Giang Hà ra mặt không phải là vì mặt mũi của mình sao?
Tuy nhiên, sau khi nghĩ lại Triệu Văn Triết cũng yên tâm, mặc dù Liễu Giang Hà đến chữa trị cho bà Triệu là vì mình, nhưng chuyên gia thường có sở thích riêng, anh ta cũng không dễ dàng đòi hỏi.
Cuối cùng Triệu Văn Triết cố nặn ra một nụ cười nâng ly: “Không sao đâu thần y Liễu, dù như thế nào thì Văn Triết cũng cảm ơn lần này thần y Liễu đã ra tay giúp đỡ bác gái cả tôi. Tôi sẽ uống cạn ly này!”
Vừa dút lời, Triệu Văn Triết đã uống cạn một ly.
Liễu Giang Hà nhìn về phía Triệu Văn Triết, ông ấy cau mày nói thẳng: “Tôi nghĩ cậu đã hiểu lầm gì rồi. Sở dĩ tôi ra tay là bởi vì Dương tài ba!”
Cái gì! Dương tài ba?
Khi nghe thấy lời nói của Liễu Giang Hà người nhà họ Triệu có mặt tại đây đều cảm thấy bối rồi “Dương tài ba? Dương tài ba nào? Không phải là thần y Liễu là do Văn Triết mời sao?”
“Đúng vậy! Đang yên đang lành sao đột nhiên lại trở thành Dương tài ba? Điều này thật sự phản khoa học!”
“Hình như ở đây chỉ có phê vật Dương Tiêu chồng của Đường Mộc Tuyết là họ Dương phải không?”
Đột nhiên, đám người nhà họ Triệu có mặt tại ở đây đều khóa chặt ánh mắt nhìn Dương Tiêu.
“Dương tài ba? Chẳng lẽ Dương tài ba mà thần y Liễu nói là Dương Tiêu?” Triệu Văn Triết ngần người nhìn Dương Tiễu.
Dương Tiêu sờ mũi thản nhiên nói: “Tài ba hay không tài ba cũng không sao, ý chính là tôi mời thần y Liễu đến!”
“Thật hay giả?” Mọi người có mặt ở đây đều nghi ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất