Chương 760
Lúc trước anh ta đã từng gặp Vạn Tứ Hải nhưng chưa từng gặp Vạn Thiến, nghĩ đến những gì mình đã nói phét hôm qua, trong lòng anh ta cảm thấy hoảng sợ.
Nếu Vạn Thiến biết mình phát ngôn bừa bãi, sợ là Vạn Thiến sẽ trực tiếp đánh gãy chân thứ ba của anh ta.
Triệu Văn Triết đã nghe nói Vạn Thiến có một tính tình nồi nóng và bắt chấp, cô ta là một hạt tiêu nhỏ thật sự.
Vạn Thiên nhìn Triệu Văn Triết không hài lòng nói: “Chứ còn gì? Tôi không phải là Vạn Thiền thì ai là Vạn Thiền?”
Cảm nhận được hơi thở ớn lạnh trên người của Vạn Thiến, Triệu Văn Triết ngoan ngoãn ngậm miệng lại, hoàn toàn không dám làm bừa trước mặt Vạn Thiền này.
Tháy thái độ của Vạn Thiến đối với Triệu Văn Triết lạnh nhạt như vậy, Triệu Liên trêu ghẹo nói: “Cô Vạn, đôi tình nhân trẻ hai người đừng đùa nữa, ai mà không biết cô thích Văn Triết nhà chúng tôi chứ!” Ị “Đúng vậy, cô Vạn, chúng tôi đều biết chuyện của cô và Văn Triết!” Đám người họ Triệu nháy mắt ra hiệu nói.
“Văn Triết, cậu với cô Vạn đang giận dỗi nhau à? Còn không mau dỗ dành cô Vạn đi, khi con gái tức giận cần được dỗ dành!”
Đêm qua bọn họ đã nghe rất rõ ràng, Triệu Văn Triết đã đích thân thừa nhận mối quan hệ của mình với Vạn Thiền, nói nếu không phải Vạn Thiến ngại ngùng, anh ta đã đưa Vạn Thiên đến gặp bọn họ.
Nghe thấy những lời này của người nhà họ Triệu, sắc mặt Triệu Văn Triết lập tức xanh mét.
Anh ta là một người nhỏ bé ở huyện Thiên Sơn, nào có thể trèo cao vào nhà họ Vạn?
Sở dĩ tối hôm qua anh ta thốt ra những lời ngông cuồng chỉ là để khoe khoang, ai mà biết bây giờ đám người nhà họ Triệu đã làm rung chuyển mọi thứ trước mặt Vạn Thiền.
Vạn Thiến nghe thấy lời này thì đột nhiên cau mày: “Tôi thích anh ta?”
“Không phải sao cô Vạn? Đừng ngại, chúng tôi biết tất cả mọi chuyện của hai người!” Triệu Liên hào hứng nói.
Như thể chỉ cần Triệu Văn Triết và Vạn Thiến trăm năm hoà hợp thì cả nhà họ Triệu bọn họ có thể được nhờ. | Nhìn thấy Triệu Liên hào hứng, trong lòng Triệu Văn Triết đã muốn cầm dao giết chết Triệu Liên.
Mẹ nó, không thấy hiện trường đang xảy ra chuyện gì hả?
Con mẹ nó muốn hại chét tôi hả?
Nghe thấy lời nói của Triệu Liên, Vạn Thiến chế nhạo, cô ta chỉ thẳng vào mặt Triệu Văn Triết khinh thường nói: “Tôi thích anh ta? Anh ta là cái thá gì? Loại người này xách giày cho tôi tôi cũng ghét. Sao tôi có thể thích anh ta?”
Àm!! Ngay khi cô ta vừa nói xong này, như có một tia chớp giữa trời xanh, ánh mắt của đám người họ Triệu đều đờ đẫn.
Triệu Văn Triết xách giày cho người ta, người ta cũng chán ghét?
Người đứng đầu trong nhà họ Triệu lại là rác rưởi trong mắt người khác?
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều sững sờ! Dương Tiêu không nhịn được trộm vui sướng trong lòng, Triệu Văn Triết à Triệu Văn Triết, tự mình giả vờ quá đáng thấy sao hả?
Lại còn Triệu Liên này, thực sự biết hỗ trọ! Những người khác không biết tính tình của Vạn Thiến, nhưng anh biết rất rõ.
Bởi vì một chỗ đỗ xe, Vạn Thiến đã có thể đâm xe của mình, chứ đừng nói Triệu Văn Triết còn dám đem Vạn Thiến ra khoe khoang, tiếp theo chắc chắn sẽ có một màn trình diễn hay.
“Văn Triết, chuyện này… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không phải cậu nói cô Vạn đã thích cậu sao?” Triệu Liên không hiểu gì ép buộc nói.
Nếu Vạn Thiến biết mình phát ngôn bừa bãi, sợ là Vạn Thiến sẽ trực tiếp đánh gãy chân thứ ba của anh ta.
Triệu Văn Triết đã nghe nói Vạn Thiến có một tính tình nồi nóng và bắt chấp, cô ta là một hạt tiêu nhỏ thật sự.
Vạn Thiên nhìn Triệu Văn Triết không hài lòng nói: “Chứ còn gì? Tôi không phải là Vạn Thiền thì ai là Vạn Thiền?”
Cảm nhận được hơi thở ớn lạnh trên người của Vạn Thiến, Triệu Văn Triết ngoan ngoãn ngậm miệng lại, hoàn toàn không dám làm bừa trước mặt Vạn Thiền này.
Tháy thái độ của Vạn Thiến đối với Triệu Văn Triết lạnh nhạt như vậy, Triệu Liên trêu ghẹo nói: “Cô Vạn, đôi tình nhân trẻ hai người đừng đùa nữa, ai mà không biết cô thích Văn Triết nhà chúng tôi chứ!” Ị “Đúng vậy, cô Vạn, chúng tôi đều biết chuyện của cô và Văn Triết!” Đám người họ Triệu nháy mắt ra hiệu nói.
“Văn Triết, cậu với cô Vạn đang giận dỗi nhau à? Còn không mau dỗ dành cô Vạn đi, khi con gái tức giận cần được dỗ dành!”
Đêm qua bọn họ đã nghe rất rõ ràng, Triệu Văn Triết đã đích thân thừa nhận mối quan hệ của mình với Vạn Thiền, nói nếu không phải Vạn Thiến ngại ngùng, anh ta đã đưa Vạn Thiên đến gặp bọn họ.
Nghe thấy những lời này của người nhà họ Triệu, sắc mặt Triệu Văn Triết lập tức xanh mét.
Anh ta là một người nhỏ bé ở huyện Thiên Sơn, nào có thể trèo cao vào nhà họ Vạn?
Sở dĩ tối hôm qua anh ta thốt ra những lời ngông cuồng chỉ là để khoe khoang, ai mà biết bây giờ đám người nhà họ Triệu đã làm rung chuyển mọi thứ trước mặt Vạn Thiền.
Vạn Thiến nghe thấy lời này thì đột nhiên cau mày: “Tôi thích anh ta?”
“Không phải sao cô Vạn? Đừng ngại, chúng tôi biết tất cả mọi chuyện của hai người!” Triệu Liên hào hứng nói.
Như thể chỉ cần Triệu Văn Triết và Vạn Thiến trăm năm hoà hợp thì cả nhà họ Triệu bọn họ có thể được nhờ. | Nhìn thấy Triệu Liên hào hứng, trong lòng Triệu Văn Triết đã muốn cầm dao giết chết Triệu Liên.
Mẹ nó, không thấy hiện trường đang xảy ra chuyện gì hả?
Con mẹ nó muốn hại chét tôi hả?
Nghe thấy lời nói của Triệu Liên, Vạn Thiến chế nhạo, cô ta chỉ thẳng vào mặt Triệu Văn Triết khinh thường nói: “Tôi thích anh ta? Anh ta là cái thá gì? Loại người này xách giày cho tôi tôi cũng ghét. Sao tôi có thể thích anh ta?”
Àm!! Ngay khi cô ta vừa nói xong này, như có một tia chớp giữa trời xanh, ánh mắt của đám người họ Triệu đều đờ đẫn.
Triệu Văn Triết xách giày cho người ta, người ta cũng chán ghét?
Người đứng đầu trong nhà họ Triệu lại là rác rưởi trong mắt người khác?
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều sững sờ! Dương Tiêu không nhịn được trộm vui sướng trong lòng, Triệu Văn Triết à Triệu Văn Triết, tự mình giả vờ quá đáng thấy sao hả?
Lại còn Triệu Liên này, thực sự biết hỗ trọ! Những người khác không biết tính tình của Vạn Thiến, nhưng anh biết rất rõ.
Bởi vì một chỗ đỗ xe, Vạn Thiến đã có thể đâm xe của mình, chứ đừng nói Triệu Văn Triết còn dám đem Vạn Thiến ra khoe khoang, tiếp theo chắc chắn sẽ có một màn trình diễn hay.
“Văn Triết, chuyện này… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không phải cậu nói cô Vạn đã thích cậu sao?” Triệu Liên không hiểu gì ép buộc nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất