Hoàng Hậu Cương Thi Một Thai Hai Bảo, Ai Nói Hoàng Thượng Tuyệt Tự?

Chương 11:

Trước Sau
Hai người cuối cùng cũng nhận ra sự thật, bọn họ đã bị một nữ cương thi bắt cóc! Điều kỳ lạ là cương thi này không hút máu bọn họ, chỉ nhìn bọn họ liên tục phát ra những tiếng gầm rú.

Quái lạ!

Có ý nghĩa gì đây?

Chẳng lẽ cương thi này đã để mắt tới bọn họ, muốn bọn họ làm tướng công?

Lần đầu tiên hai tên buôn người cảm nhận sâu sắc thế nào là tuyệt vọng, cũng thấu hiểu tâm trạng của những người bị bọn chúng lừa bán trước đây.

“Khen ta đi! Mau khen ta xinh đẹp!”

A Chúc vừa gầm rú vừa khoa tay múa chân về phía Sử Toàn Sử Giáp.

Sau đó hai tên buôn người ngạc nhiên phát hiện, dường như nữ cương thi này có thể nghe hiểu tiếng người? Hành động của nàng như muốn bảo bọn họ khen ngợi nàng.

Nửa đoán nửa nghi ngờ, hai người quyết định bất chấp tất cả bắt đầu nói lời ngon ngọt: “Nữ vương cương thi, ngài thật sự rất khoan dung độ lượng, từ bi hiếu đức, tâm địa thiện lương, quả là một người mỹ nhân với tâm hồn cao thượng…”

Quả nhiên, vừa nghe những lời khen ngợi, nữ cương thi liền ngừng gầm rú, đặc biệt khi nghe đến từ "mỹ", đôi mắt cương thi càng sáng lấp lánh, hai người dường như hiểu được gì đó.

Ngay lập tức, bọn họ càng khen hăng hơn, hy vọng nữ cương thi nghe vui sẽ thả họ đi: “Nữ vương cương thi, ngài chính là mỹ nhân đẹp nhất núi này, đẹp như ngọc, rực rỡ như hoa, diễm lệ vô song, đẹp như thiên tiên…”

A Chúc nghe thấy vậy, trong lòng vô cùng khoan khoái, hoa nở rộ trong lòng.

Từ đó, hai tên buôn người bắt đầu những ngày tháng "nước sôi lửa bỏng", ban ngày A Chúc nằm ngủ trong quan tài, ban đêm tỉnh dậy thì bắt họ không ngừng ca ngợi mình.

Nếu ngừng lại thì sẽ bị một trận đòn dữ dội.



Đói rồi thì ăn toàn là chuột chết, rắn chết, ếch chết và những thứ kinh tởm khác!

Chạy trốn ư?

Không ít lần họ đã nghĩ đến việc chạy trốn, nhưng bất kể chạy đến đâu, nữ cương thi xuất quỷ nhập thần ấy vẫn tìm ra bọn họ, và chờ đợi sau đó chính là những trận đòn còn tàn ác hơn!

Trải qua một tháng như vậy, tinh thần của hai tên buôn người Sử Toàn và Sử Giáp cuối cùng cũng sụp đổ, bị đẩy đến phát điên!

A Chúc sau khi nghe đủ những lời khen có cánh, cuối cùng cũng buông tha cho họ, ném bọn họ xuống núi Thanh Thành.

Nghe nói khi quan phủ tìm thấy hai tên buôn người này, bọn chúng đang cặm cụi gặm nhấm thân cây cỏ dại ven đường, nhưng nhiều bá tánh cho rằng đó là trừng phạt thích đáng, bởi người bị bọn chúng lừa bán đi làm nô tì, gái lầu xanh cũng phải đến hàng trăm, thậm chí hàng nghìn người.

Cương thi này quả là đã giúp dân trừ hại!

Dĩ nhiên Vương tú bà cũng không có kết cục tốt đẹp hơn là mấy, vị công tử ca tới từ kinh thành suýt mất mạng tại Phiêu Hương Viện, lại thêm chuyện cương thi xuất hiện lần đầu tại đây.

Vì thế, toàn bộ Phiêu Hương Viện bị điều tra, Vương tú bà cũng bị bắt giam vào ngục.

Núi Thanh Thành.

Cương thi A Chúc gần đây bỗng trở nên kỳ quái, khiến kẻ khác không khỏi thắc mắc. Những biểu hiện lạ lùng của nàng gồm ba điểm: Thứ nhất, nàng ban ngày càng lúc càng thích ngủ; thứ hai, mặc dù mỗi đêm đều phơi ánh trăng, hấp thụ tinh hoa từ ánh trăng, nhưng công lực lại không tăng; thứ ba, bụng nàng bỗng dưng hơi phình lên một chút, tựa như có một đường cong nhỏ.

Thêm mấy tháng trôi qua.

A Chúc phát hiện bụng mình ngày càng lớn, giống như trong bụng có hai quả bóng lớn đang nhảy múa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau