Hoàng Hậu Cương Thi Một Thai Hai Bảo, Ai Nói Hoàng Thượng Tuyệt Tự?

Chương 13:

Trước Sau
Nàng là cương thi lợi hại nhất núi Thanh Thành, là đại tỷ của núi này, là người không bao giờ chấp nhận bị người khác phản bác hay nghi ngờ!

Vì vậy, trên núi Thanh Thành liền xuất hiện một cảnh tượng quái dị, hai con cương thi một già cả mắt mờ, đầu tóc bạc trắng chỉ có một mắt và một con cương thi khác bụng to vượt mặt, hai bên diễn trò truy đuổi, chạy trốn khắp nơi, khiến mọi loại động vật gần đó đều hoảng sợ chạy tán loạn, sợ bị cuốn vào giữa cuộc rượt đuổi.

Mãi cho đến ngày mười lăm tháng tám.

Lại thêm một Trung Thu nữa, đêm nay ánh trăng vẫn tròn vành vạnh như mọi khi, to lớn và sáng ngời như một chiếc mâm tròn khổng lồ.

A Chúc đã truy đuổi lão cương thi một mắt hai tháng, nhưng đến giờ vẫn chưa chạm được đến một sợi lông của lão, nàng tức đến phát điên, đều tại cái bụng to này!

Nàng buông lời chửi rủa!

Nhưng ngay sau đó, A Chúc phát hiện rằng trên đỉnh đầu, mặt trăng tròn trịa đang dồn dập chuyển vận tinh hoa ánh sáng về phía nàng, tựa như dòng nước lũ ùn ùn kéo tới, không cần tốn chút công sức nào mà toàn thân đã tràn đầy năng lượng.

Công lực của cương thi A Chúc cũng theo đó mà tăng lên.

Theo đó, tốc độ phi thân của nàng cũng càng lúc càng nhanh!

Nhanh như tia chớp!

Nhanh như gió!



Chỉ chốc lát sau, với tốc độ phi hành nhanh như bay, A Chúc đã đuổi kịp lão cương thi một mắt mà nàng đã truy đuổi suốt hai tháng trời không chạm được. Lần này, nàng đã tóm được lão!

A Chúc tức thì mừng rỡ, quơ qua quơ lại ma chưởng của mình: “Ha ha ha! Để ta xem lão già mù này bây giờ còn chạy đi đâu được nữa? Dám để ta đuổi theo lâu như vậy, xem ta không đánh gãy chân cương thi của ngươi!”

Lão cương thi một mắt biết mình không phải đối thủ của A Chúc, chỉ còn cách ủ rũ cúi đầu, chấp nhận số phận để nàng xâu xé.

Thế nhưng, ngay giây tiếp theo, cương thi A Chúc liền vui quá hóa buồn!

Bụng! Bụng của nàng đau quá!

Giống như có ngàn vạn lưỡi đao đang xoáy vào bụng, như có vô số tia nắng xuyên thẳng vào, đau đớn xuyên tim! Tựa như muốn nổ tung!

Lần đầu tiên trong đời, A Chúc cảm nhận được nỗi đau khổ đến nhường này, nàng vô thức buông tay ra khỏi lão cương thi một mắt, miệng không ngừng kêu la: “A a a a a!”

Cũng ngay lúc đó, thời tiết đột ngột biến đổi.

Trăng tròn trên bầu trời Đại Hạ vốn đang treo lơ lửng liền bị mây đen dày đặc che khuất, không còn một tia sáng. Ngay sau đó, tiếng sấm vang dội, sét đánh đùng đùng... đặc biệt là ở núi Thanh Thành.

Cảnh tượng này giống như là… lôi kiếp.

Lão cương thi một mắt ngẩng đầu nhìn trời một lúc rồi chậm rãi kết luận như vậy, sau đó lão quay lại nhìn chằm chằm vào cái bụng to của A Chúc, như thể đã hiểu ra điều gì.

Cương thi sinh con sẽ chịu thiên phạt!



Quả nhiên, ngay sau đó.

Một đạo lôi điện màu tím mang theo sức mạnh lôi phạt khủng khiếp đánh thẳng xuống mặt đất, trúng ngay người A Chúc đang không hề phòng bị, thực hiện một cú "double-kill"!

Mẹ kiếp!

A Chúc đau đớn đến tận xương tủy, điên cuồng kêu gào.

Thấy tia lôi điện màu tím tiếp theo lại sắp đánh xuống mình, A Chúc mở miệng mắng chửi, cũng không kịp lo lắng cho cái bụng sắp sinh, vội vã trốn tránh thiên lôi.

Nhưng chờ đợi nàng lại là cửu cửu lôi kiếp!

Tổng cộng 81 đạo thiên lôi!

Hiện tại vẫn còn 79 đạo!

---

Kinh thành, Hoàng cung.

Thấy bầu trời đột nhiên u ám, đêm nay cung yến liền sớm kết thúc, các đại thần nhà ai nấy về, mẹ ai nấy tìm. Quả nhiên, chỉ một lát sau tiếng sấm nổ vang trời, mưa to trút xuống như thác đổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau