Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo
Chương 42: A
Mạnh Lâm Thanh: “…???”
Bất lực?
Hay cho, chẳng lẽ Sở Nam Phong cũng nghe được lời đồn về Dương công tử, cho nên cố ý đến tìm nàng chữa bệnh bất lực?
Nàng hoàn toàn ngây người, lần đầu tiên bị thái độ thản nhiên của bệnh nhân làm cho á khẩu.
Không ngờ a không ngờ, tên cẩu nam nhân này nhìn cao lớn cường tráng khiến người ta cảm thấy hắn hẳn là rất lợi hại, thân thể cường tráng, kết quả lại là tên chỉ được cái mã?
Ngoài suy nghĩ xem kịch hay, Mạnh Lâm Thanh còn đang suy nghĩ.
Nhưng tại sao mạch tượng của Sở Nam Phong lại bình thường như vậy, căn bản không nhìn ra hắn bị bất lực?
Nói thật, Mạnh Lâm Thanh không muốn dính dáng gì đến Sở Nam Phong nữa.
Cho dù là quan hệ đại phu và bệnh nhân.
Nhưng hiện tại nàng thật sự quá bị động.
Nếu từ chối chữa trị cho Sở Nam Phong, nhất định sẽ khiến hắn bất mãn, thậm chí còn có thể khiến hắn chú ý.
Huống chi Mạnh Lâm Thanh rất tự tin vào y thuật của mình, nàng xác định mạch tượng của Sở Nam Phong không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng hắn lại nói mình bị bất lực?
Trên đời này e rằng không có nam nhân nào lại lấy chuyện này ra để nói đùa.
Điều này khiến Mạnh Lâm Thanh nảy sinh lòng hiếu kỳ, muốn tìm hiểu ngọn ngành.
“Theo ta vào phòng trong, kiểm tra kỹ hơn.” Mạnh Lâm Thanh nói, dẫn đầu đứng dậy.
Dù sao đây cũng không phải kiểm tra bình thường, cần phải có không gian đủ riêng tư mới được.
Sở Nam Phong cũng không có ý kiến gì, đi theo Mạnh Lâm Thanh vào phòng trong, sau khi đối phương đóng cửa lại bắt đầu cởi quần.
Lúc Mạnh Lâm Thanh xoay người lại, hắn đã cởi thắt lưng, đang kéo quần xuống.
“Ngươi đây là làm cái gì vậy?” Mạnh Lâm Thanh kinh hãi, nếu nàng không nhanh chóng định thần lại, thì đã nhảy dựng lên lùi về phía sau rồi.
Dù sao đi nữa, chuyện Sở Nam Phong cởi quần trước mặt nàng, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quặc.
Mặc dù thân phận hiện tại của nàng là Bạch đại phu.
Sở Nam Phong rất bình tĩnh, thậm chí còn cảm thấy vị Bạch đại phu này hơi khó hiểu, chẳng phải là hắn bảo y vào phòng trong để kiểm tra kỹ hơn sao?
“Kiểm tra kỹ hơn, chẳng lẽ không cần cởi quần?” Sở Nam Phong nghi ngờ hỏi, động tác trên tay cũng dừng lại.
Chẳng lẽ vị Bạch đại phu này có cách kiểm tra mới lạ nào đó?
Mạnh Lâm Thanh: “...”
Hình như là có lý.
Đều tại tên nam nhân chết tiệt này, đột nhiên gặp hắn khiến Mạnh Lâm Thanh cũng có chút mất bình tĩnh, liên tục phạm phải sai lầm cấp thấp trước mặt hắn.
“Ừm, ngươi tiếp tục cởi đi.” Mạnh Lâm Thanh suy nghĩ một chút rồi nói.
Nàng phải diễn tốt vai Bạch đại phu, tên nam nhân chết tiệt này rất tinh ranh, tuyệt đối không thể để hắn phát hiện ra điều gì bất thường, tuyệt đối không thể lại biểu hiện thất thường nữa.
Sở Nam Phong kìm nén chính mình muốn trợn mắt, có chút hoài nghi trình độ của vị Bạch đại phu này rồi.
Sao mà kỳ quái vậy, lúc thì nghi ngờ hành động cởi quần của hắn, lúc lại bảo hắn tiếp tục cởi.
Chẳng lẽ thật sự gặp phải lang băm rồi sao?
Chỉ là bệnh không thể cương dương này của hắn, không thể tùy tiện để ngự y biết được, gặp được vị đại phu có thể chữa trị bệnh này vẫn muốn thử một lần.
Dù sao thì thể cương dương hay không là tự do của hắn, nhưng bị ép không thể cương dương lại là chuyện khác.
Sở Nam Phong cởi quần, Mạnh Lâm Thanh bắt đầu kiểm tra cho hắn.
Nhìn thế này...
Mạnh Lâm Thanh ngược lại có chút đồng cảm với hắn, kỳ thật vốn liếng của hắn không tệ, lại chỉ có thể nhìn mà không thể dùng, phải nói là...
Kết quả là Mạnh Lâm Thanh còn chưa kịp cảm thán xong trong lòng, đột nhiên, một màn khiến hai người không ngờ tới đã xảy ra như vậy.
Bất lực?
Hay cho, chẳng lẽ Sở Nam Phong cũng nghe được lời đồn về Dương công tử, cho nên cố ý đến tìm nàng chữa bệnh bất lực?
Nàng hoàn toàn ngây người, lần đầu tiên bị thái độ thản nhiên của bệnh nhân làm cho á khẩu.
Không ngờ a không ngờ, tên cẩu nam nhân này nhìn cao lớn cường tráng khiến người ta cảm thấy hắn hẳn là rất lợi hại, thân thể cường tráng, kết quả lại là tên chỉ được cái mã?
Ngoài suy nghĩ xem kịch hay, Mạnh Lâm Thanh còn đang suy nghĩ.
Nhưng tại sao mạch tượng của Sở Nam Phong lại bình thường như vậy, căn bản không nhìn ra hắn bị bất lực?
Nói thật, Mạnh Lâm Thanh không muốn dính dáng gì đến Sở Nam Phong nữa.
Cho dù là quan hệ đại phu và bệnh nhân.
Nhưng hiện tại nàng thật sự quá bị động.
Nếu từ chối chữa trị cho Sở Nam Phong, nhất định sẽ khiến hắn bất mãn, thậm chí còn có thể khiến hắn chú ý.
Huống chi Mạnh Lâm Thanh rất tự tin vào y thuật của mình, nàng xác định mạch tượng của Sở Nam Phong không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng hắn lại nói mình bị bất lực?
Trên đời này e rằng không có nam nhân nào lại lấy chuyện này ra để nói đùa.
Điều này khiến Mạnh Lâm Thanh nảy sinh lòng hiếu kỳ, muốn tìm hiểu ngọn ngành.
“Theo ta vào phòng trong, kiểm tra kỹ hơn.” Mạnh Lâm Thanh nói, dẫn đầu đứng dậy.
Dù sao đây cũng không phải kiểm tra bình thường, cần phải có không gian đủ riêng tư mới được.
Sở Nam Phong cũng không có ý kiến gì, đi theo Mạnh Lâm Thanh vào phòng trong, sau khi đối phương đóng cửa lại bắt đầu cởi quần.
Lúc Mạnh Lâm Thanh xoay người lại, hắn đã cởi thắt lưng, đang kéo quần xuống.
“Ngươi đây là làm cái gì vậy?” Mạnh Lâm Thanh kinh hãi, nếu nàng không nhanh chóng định thần lại, thì đã nhảy dựng lên lùi về phía sau rồi.
Dù sao đi nữa, chuyện Sở Nam Phong cởi quần trước mặt nàng, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quặc.
Mặc dù thân phận hiện tại của nàng là Bạch đại phu.
Sở Nam Phong rất bình tĩnh, thậm chí còn cảm thấy vị Bạch đại phu này hơi khó hiểu, chẳng phải là hắn bảo y vào phòng trong để kiểm tra kỹ hơn sao?
“Kiểm tra kỹ hơn, chẳng lẽ không cần cởi quần?” Sở Nam Phong nghi ngờ hỏi, động tác trên tay cũng dừng lại.
Chẳng lẽ vị Bạch đại phu này có cách kiểm tra mới lạ nào đó?
Mạnh Lâm Thanh: “...”
Hình như là có lý.
Đều tại tên nam nhân chết tiệt này, đột nhiên gặp hắn khiến Mạnh Lâm Thanh cũng có chút mất bình tĩnh, liên tục phạm phải sai lầm cấp thấp trước mặt hắn.
“Ừm, ngươi tiếp tục cởi đi.” Mạnh Lâm Thanh suy nghĩ một chút rồi nói.
Nàng phải diễn tốt vai Bạch đại phu, tên nam nhân chết tiệt này rất tinh ranh, tuyệt đối không thể để hắn phát hiện ra điều gì bất thường, tuyệt đối không thể lại biểu hiện thất thường nữa.
Sở Nam Phong kìm nén chính mình muốn trợn mắt, có chút hoài nghi trình độ của vị Bạch đại phu này rồi.
Sao mà kỳ quái vậy, lúc thì nghi ngờ hành động cởi quần của hắn, lúc lại bảo hắn tiếp tục cởi.
Chẳng lẽ thật sự gặp phải lang băm rồi sao?
Chỉ là bệnh không thể cương dương này của hắn, không thể tùy tiện để ngự y biết được, gặp được vị đại phu có thể chữa trị bệnh này vẫn muốn thử một lần.
Dù sao thì thể cương dương hay không là tự do của hắn, nhưng bị ép không thể cương dương lại là chuyện khác.
Sở Nam Phong cởi quần, Mạnh Lâm Thanh bắt đầu kiểm tra cho hắn.
Nhìn thế này...
Mạnh Lâm Thanh ngược lại có chút đồng cảm với hắn, kỳ thật vốn liếng của hắn không tệ, lại chỉ có thể nhìn mà không thể dùng, phải nói là...
Kết quả là Mạnh Lâm Thanh còn chưa kịp cảm thán xong trong lòng, đột nhiên, một màn khiến hai người không ngờ tới đã xảy ra như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất