Hoàng Thượng! Nương Nương Xác Chết Vùng Dậy, Còn Một Thai Tam Bảo

Chương 9:

Trước Sau
Người không cần nhiều, Mạnh Lâm Thanh vốn không phải kiểu người chú trọng hình thức.

Có thể làm việc, càng toàn năng càng tinh giản.

Như vậy cũng có thể giảm thiểu nguy cơ bị lộ.

“Yên tâm, chuyện này giao cho nương sắp xếp.” Bạch Y Nhu cẩn thận ghi nhớ yêu cầu của nữ nhi, lại dặn dò: "Phải rồi, việc này nương sẽ lặng lẽ sắp xếp, sẽ không để người trong phủ Thừa tướng phát giác, bao gồm cả phụ thân con.”

Tình hình bây giờ càng ít người biết càng an toàn, huống chi phụ thân của Mạnh Lâm Thanh, căn bản không thể tin được.

“Phụ thân con không đáng tin, ngàn vạn lần không được để hắn biết con vẫn còn sống.” Bạch Y Nhu lo lắng.

“Nương, con cũng nghĩ giống người.”

Thế này thì tốt rồi, đồng lòng với nhau, Mạnh Lâm Thanh cũng không cần phải dặn dò mẫu thân nữa.

Hai người lại trò chuyện thêm mấy câu, Mạnh Lâm Thanh liền nói muốn dẫn Bạch Y Nhu đi xem mấy đứa nhỏ.

“Ôi, ta suýt quên mất chuyện này!” Bạch Y Nhu trên mặt cuối cùng lộ ra chút nụ cười: "Mau để nương đi xem ngoại tôn.”

“Có một bất ngờ nhỏ.” Mạnh Lâm Thanh không giải thích quá nhiều.

Bạch Y Nhu càng thêm tò mò, mong muốn sớm được nhìn thấy ngoại tôn yêu quý.

Hôm nay đến đây, nàng còn mang theo chiếc khóa trường mệnh đã chuẩn bị cho ngoại tôn, lát nữa sẽ tự tay đeo lên cho tiểu ngoại tôn.



Cầu mong tiểu bảo bối sau này bình an vô sự, khỏe mạnh lớn lên.

Trong phòng chính.

Ba tiểu tử nhỏ đang nằm trong nôi, yên tĩnh ngủ say.

Mạnh Lâm Thanh đã cho 138 trốn vào không gian.

“Ba đứa?” Bạch Y Nhu sững sờ.

Trước đây chỉ biết nữ nhi bụng bầu đặc biệt lớn, ngự y khám nói không có vấn đề gì.

Bạch Y Nhu cứ nghĩ là nữ nhi ăn khỏe, ăn nhiều quá làm bụng phình to, chẳng bao giờ nghĩ đến khả năng đa thai.

Khi chuẩn bị khóa trường mệnh, Bạch Y Nhu chỉ chuẩn bị một chiếc, kết quả…

“Đúng vậy.” Mạnh Lâm Thanh nhìn thấy mấy đứa nhỏ, trên mặt cũng bất giác nhiều thêm vài phần vui vẻ: "Ba tiểu tử khiến người ta nhọc lòng.”

Đây chính là bất ngờ nhỏ mà nàng nói.

Một lúc có ba ngoại tôn, Bạch Y Nhu vui không kể xiết, nhưng nghĩ lại thì lại thấy thương xót nữ nhi.

Nàng là người làm mẹ, làm sao không biết khổ sở khi sinh con.



Mạnh Lâm Thanh sinh liền một lúc ba đứa, chắc chắn càng đau đớn hơn!

“Thanh Thanh, con đã vất vả rồi.” Bạch Y Nhu lại nghẹn ngào.

Mạnh Lâm Thanh vỗ nhẹ tay mẫu thân, không nói nhiều, chỉ bảo mẫu thân mau mau xem ba đứa nhỏ.

Mấy tiểu tử bây giờ ngoan ngoãn lắm, mặc áo nhỏ màu hồng phấn ngủ chẳng hề quấy phá, ai nhìn thấy mà chẳng thấy lòng mềm nhũn?

“Đáng yêu quá, đáng yêu quá…” Vừa rồi còn nghẹn ngào, giờ mặt Bạch Y Nhu lại tươi như hoa.

Chốc chốc sờ má của đại tôn, chốc chốc nhéo tai của nhị tôn, chốc chốc lại chọc lúm đồng tiền của tam tôn.

“Ôi trời, vừa có ngoại tôn trai vừa có ngoại tôn gái!” Bạch Y Nhu giờ đang vô cùng vui vẻ.

“Thanh Thanh, nương cảm thấy rất xứng đáng, lần này khổ một lần lại có ba đứa con, chúng ta đúng là lời rồi!”

“Con cũng nghĩ vậy.” Sau này khỏi phải sinh nữa.

Đủ nếp đủ tẻ, viên mãn.

“Đúng rồi, khóa trường mệnh nương chỉ chuẩn bị một cái, bây giờ không thể cho, không thể thiên vị lão nhị và lão tam, để nương về lại nhờ người làm thêm hai bộ khóa trường mệnh, đến lúc đó sẽ cho ba tiểu bảo bối cùng một lúc.” Mắt Bạch Y Nhu chẳng rời nổi mấy đứa trẻ.

“Được, người quyết định đi.”

“Ôi, mấy bảo bối nhỏ…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau