Học Bá Hôm Nay Chọc Đến Tiểu Nãi Bao Rồi Sao

Chương 15: Sở Hạc Châu, làm người đi!

Trước Sau
Nguyễn Tinh Thư về tới phòng học cũng không dám nhìn Sở Hạc Châu, ngồi ở chỗ mình, cúi đầu không biết viết cái gì, lộ ra gáy cổ trắng tinh, Sở Hạc Châu chống cằm, nhìn gáy Nguyễn Tinh Thư, giống như có thể nghe được gáy Nguyễn Tinh Thư tỏa ra mùi hương thơm ngọt.

Sở Hạc Châu dùng đầu lưỡi chạm chạm quai hàm, yên lặng đem dục vọng nhịn xuống.

Sở Hạc Châu, làm người đi!

Nguyễn Tinh Thư kết thúc một buổi trưa, đầu cũng không dám quay lui sau này một chút, không hiểu vì sao không muốn nhìn thấy Sở Hạc Châu, không phải cảm thấy hắn như thế nào, chỉ là cảm thấy ngượng ngùng, sự tình phát sinh ở trên sân thượng lúc giữa trưa, làm Nguyễn Tinh Thư không dám đối mặt với Sở Hạc Châu.

Vưu Trĩ An nhìn bầu không khí kỳ quái của hai người kia, cũng không nói gì, còn Phó Viên Tấn bên này thần kinh thô đại ngốc tử ngay cả phát hiện cũng không có, một mình xem di động cười khanh khách.

Sở Hạc Châu nghe tiếng cười của Phó Viên Tấn, một quyền đặt xuống thanh âm của Phó Viên Tấn, đột nhiên đã không có một tiếng nào nữa, im lặng.

Tiết tự học buổi tối là thầy Trần, Nguyễn Tinh Thư vừa nhìn thấy vật lý lão sư đầu muốn to lên, đặc biệt là trên tay thầy Trần còn ôm một chồng bài thi vật lý.

"Các bạn học a! Các bạn học! Thầy không dễ dàng tìm cho tới cho các bạn một bộ bài thi để làm! Là bài thi cấp thành phố năm trước! Tới, hôm nay cho các em làm thử." Thầy Trần để đại diện tiết vật lý phát bài thi xuống, mặt mỉm cười nhìn bọn họ.

"Mẹ nó*, lại làm bài kiểm tra, thầy Trần điên rồi sao." Phó Viên Tấn nhận được bài thi vẫn luôn lẩm nhẩm lầm nhầm đang nói chuyện, mắt nhỏ của thầy Trần nhíu lại, nhìn về phía Phó Viên Tấn, Sở Hạc Châu bị Phó Viên Tấn nháo đến mức không còn kiên nhẫn, nắm tay hung hăng đập lên bàn một cái, không chỉ là Phó Viên Tấn yên lặng, toàn bộ phòng học đều yên lặng.

[*nguyên văn 我去 (wǒ qù), gần nghĩa với 'nhĩ muội']

Thầy Trần nhịn không được gật gật đầu, quả nhiên vẫn là chỉ có lớp trưởng mới có thể quản lý bọn họ.

Ở trong lớp học, ngoại trừ Sở Hạc Châu can thiệp bọn họ mới có thể ngoài mặt yên tĩnh, nữ lớp trưởng và thầy Trần nói gì cũng vô dụng, vẫn sẽ luôn nói thì thầm.



Quan trọng nhất chính là sợ hãi Sở Hạc Châu giương mắt nhàn nhạt thoáng nhìn qua người, Sở Hạc Châu nói qua, mặc kệ là nam hay nữ, là A hay là O, chỉ cần chọc tới hắn, đều bị đánh.

Sau khi Nguyễn Tinh Thư nhận được bài thi liền cảm thấy cả người không muốn hoạt động, quá tuyệt vọng, vì cái gì vật lý luôn là thứ cậu không qua được? Lúc này mới chuyển tới chưa đến ba ngày, hai ngày hơn, liền phải làm kiểm tra vật lý.

Mắt nai ngập nước của Nguyễn Tinh Thư nhìn Vưu Trĩ An, nhìn đến mức tâm Vưu Trĩ An cũng muốn nhũn.

Vưu Trĩ An nhịn không được hạ thấp thanh âm nói: "Như thế nào? Không biết làm?"

"Vật lý thì không, môn khác tớ đều khá tốt, vật lý không được." đầu ngón tay mềm mại của Nguyễn Tinh Thư chọc chọc bài thi, vẻ mặt u oán, gương mặt nhăn thành một đống.

"Được rồi, đợi chút nữa cậu xem của tớ." Vưu Trĩ An nhịn không được sờ sờ đầu tóc Nguyễn Tinh Thư, thấy đôi mắt cậu ngay lập tức phát sáng, tâm tình của mình cũng tốt lên, cảm giác Nguyễn Tinh Thư như là một con mèo Omega, mềm mại, thích cùng người làm nũng, thấy ăn ngon, đôi mắt cọ một chút liền sáng.

"Cậu trước kia không được nhìn sao?" Vưu Trĩ An nhìn Nguyễn Tinh Thư cái này ngoan ngoãn tiểu bộ dáng, như là trước nay đều không có xem qua người khác giống nhau.

"Không có, bọn họ đều sẽ không cho." Nguyễn Tinh Thư bĩu môi, ở trong trường học tư lập, người khác chỉ biết quản chính mình, sẽ không quản bạn thế nào, không biết thì không biết, cho bạn xem càng không thể.

Vưu Trĩ An cảm giác được ngữ khí Nguyễn Tinh Thư đột nhiên mất mát đi xuống, lập tức chuyển đề tài: "Kỳ thật cậu có thể xem của nhị Hạc, vật lý của cậu ấy vẫn luôn là trọn điểm, từ cao nhất đến cao nhị vẫn luôn như thế, thầy Trần thích nhất cậu ấy, nhiều lần khích lệ nhị Hạc."

Đôi mắt Nguyễn Tinh Thư lóe lóe, vội vàng lắc đầu, cậu, cậu mới không cần xem Sở Hạc Châu, một cái Alpha, như thế nào, sao lại có thể cố ý để Omega ngửi tin tức tố, thật, thật là xấu.

May mắn cho Nguyễn Tinh Thư là không nói những lời này ở trước mặt Sở Hạc Châu, nếu không Sở Hạc Châu cũng không dám bảo đảm, hắn còn có thể hay không làm người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau