Học Thần Nơi Tay Thiên Hạ Ta Có
Chương 8: Thế giới đầu tiên (4)
*Cách xưng hô của Trang Lý với hệ thống là tôi - mày. Có thể sẽ khá ngượng và lạ lẫm với nhiều người nhưng mình cùng bạn mình đều xưng như vậy. Nếu sai sót mong mọi người chỉ giáo.
- ----------------------------------------------------------------------------------
Phòng họp này chỉ có ba người, trừ Tuyên Minh ra, hai người còn lại đều có một hệ thống với trình độ khoa học cao đến quá mức, có thể giao tiếp trực tiếp trong não của họ, xác suất như vậy có bao nhiêu lớn?
Liệu có phải 1 phần ngàn tỷ?
Tuy nhiên, những người như vậy lần lượt xuất hiện bên cạnh anh và coi anh là mục tiêu của nhiệm vụ, điều này làm cho Tuyên Minh cảm thấy tức giận nhưng cũng đồng thời sợ hãi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã trở thành con mồi của một tổ chức bí ẩn nào đó. Họ giăng một tấm lưới lớn xung quanh và lùa đàn cá Piranha quanh anh, chỉ cần nắm được kẽ hở liền cắn anh một cái.
Điều gì sẽ xảy ra với anh đây?
Bị săn đuổi không khiến Tuyên Minh cảm thấy sợ hãi. Anh thậm chí còn lo lắng hơn rằng những người này sẽ phá hủy công ty của anh vì sự ích kỷ của riêng họ, phá hủy công nghệ mà công ty anh phát triển và cũng phá hủy luôn cả lợi ích quốc gia.
Nếu xét theo xu thế hiện tại thì hậu quả đáng sợ nhất có thể xảy ra là việc xây dựng hệ thống thông tin điện tử của Trung Quốc sẽ tụt hậu nghiêm trọng so với các nước khác.
Tuyên Minh có được rất nhiều thông tin từ cuộc trò chuyện của những người này:
Thứ nhất, mục tiêu nhiệm vụ của họ là anh ta
Thứ hai, cách họ hoàn thành nhiệm vụ là thu phục trái tim của anh
Thứ ba, hệ thống của họ có những khả năng khác nhau, hệ thống của An Bảo Nhi có thể định vị tọa độ của bất kỳ người nào trên trái đất, hệ thống của Kiều Á Nam có thể lấy cắp bất kỳ thông tin nào trên Internet
Thứ tư, cái chết của tiến sĩ Triệu thực sự có liên quan đến họ. Họ đạt được sự hợp tác thông qua hệ thống, một người xác định tọa độ của tiến sĩ Triệu, người kia thì gửi tọa độ đó cho lực lượng nước ngoài thông qua Internet, điều này cuối cùng dẫn đến tai nạn xe hơi
Thứ năm, họ cũng có mối quan hệ cạnh tranh, vì vậy An Bảo Nhi không nói với Kiều Á Nam những gì đã xảy ra trong xe. Cô ấy muốn chiếm được trái tim của Tuyên Minh trước thông qua "anh hùng cứu mỹ nhân".
Đối mặt với lợi ích, những người này có thể là kẻ thù, cũng có thể là bạn bè.
Hai người phụ nữ sẽ không khiến Tuyên Minh cảm thấy như gặp phải kẻ thù lớn, nhưng anh kiêng kị hệ thống sau lưng hai người và tổ chức điều khiển hệ thống.
Tổ chức này có thể sử dụng thiết bị giám sát công nghệ cao để kiểm soát người khác, có thể mở các kênh truyền dẫn không khí, có thể tạo ra thuốc gây mất trí nhớ, có thể đánh cắp kết quả nghiên cứu khoa học do bất kỳ quốc gia hoặc cá nhân nào phát triển thông qua Internet...
Bọn họ dường như là toàn năng, lại có vẻ là không thể xâm nhập, đây là điều khiến Tuyên Minh lo lắng nhất.
Anh ta muốn điều tra tổ chức này và sau đó phá hoại kế hoạch của họ, nhưng anh thậm chí không biết phải bắt đầu như thế nào.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tuyên Minh rối loạn một hồi, không khỏi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, hít một hơi thật sâu. Qua làn khói thuốc lơ lửng, anh thản nhiên nhìn thanh niên tóc xoăn trong góc.
Đây là một con rối khác được điều khiển bởi hệ thống.
Thanh niên đã phục hồi từ trạng thái đóng băng. Ngay cả khi một giọng nói lạ đột nhiên vang lên trong đầu, nó cũng không khiến cậu giật mình hay lộ ra vẻ hoảng sợ.
Cậu nhìn chằm chằm chiếc máy tính xách tay trước mặt với ánh mắt tò mò, cuối cùng nhìn về phía hai người còn lại trong phòng họp, tự lẩm bẩm: "Tóc đen, mắt đen, da vàng."
"Ha ~" Thiếu niên đột nhiên cười khẽ.
Với một đôi tai tinh tường, Tuyên Minh có thể dễ dàng nghe thấy niềm vui sướng tột độ ẩn chứa trong âm thanh ngắn ngủi này, như thể một đứa trẻ nhận được món quà vô cùng quý giá từ một vị trưởng bối.
Tuyền Minh vốn chỉ nhìn chằm chằm thiếu niên bằng khóe mắt, hiện tại không khỏi quay đầu nhìn thẳng đối phương.
Sau đó, anh mới nhận ra, cậu thanh niên trẻ tuổi này thực sự rất đẹp trai, đường nét khuôn mặt thanh tú gần như hoàn mỹ, ngay cả trong làng giải trí, mỹ nhân như mấy thì cậu ta đều có thể quét sạch tất cả.
Lúc này, đôi mắt dài và hẹp của người thanh niên đang nheo lại vì mãn nguyện và vui sướng, giống như một con hồ ly nhỏ đang ôm lấy cái đuôi lớn và hấp thụ hơi ấm dưới ánh mặt trời.
Cậu đắm chìm trong hạnh phúc, quên mất hai người kia trong phòng họp, thậm chí còn cả cái hệ thống đột nhiên xuất hiện kia.
Tuyên Minh nhướng mày, khá kinh ngạc. Anh không ngờ cậu thanh niên rụt rè này lại có tố chất tâm lý mạnh như vậy. Cậu ấy sẽ không sợ chứ? Nói cách khác, cậu sẽ rất vui vẻ tiếp nhận hệ thống sao, dù gì đây cũng là một loại kỳ ngộ mà?
Hệ thống có tên mã 7480 nhanh chóng xác nhận suy đoán của Tuyên Minh, "Tôi cảm nhận được sự triệu hoán của ký chủ, cho nên mới tới đây."
Thanh niên tóc xoăn duỗi ra đầu ngón tay mảnh khảnh chọc vào máy tính xách tay trước mặt, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm chọc vào một món đồ chơi mới lạ, nhưng giọng nói trong đầu lại lười biếng: "Hả?"
Hệ thống tiếp tục nói: "Sóng não của ký chủ rất mạnh và đã kích hoạt hệ thống. Chỉ cần có hệ thống ràng buộc, những điều ước trước đây của ký chủ đều có thể trở thành hiện thực."
"Tôi có ước nguyện gì?" Người thanh niên bắt đầu dùng đầu ngón tay chọc vào bàn phím, lông mày nhướng cao, dáng vẻ vui đùa, nhưng giọng nói trong đầu lại không có chút nào kích động.
"Chẳng phải nguyện vọng của cậu là chân dẫm Tuyên Minh, tay xé Kiều Á Nam, trở thành người giàu nhất Trung Quốc sao?" Hệ thống nâng âm lượng lên: "Chỉ cần trói định với tôi, tất cả sẽ không phải là mơ."
Ban đầu, thanh niên chỉ chậm chạp mà chọc chọc bàn phím, nhưng chỉ sau chục giây, tay cậu ta đã bắt đầu nhún nhảy nhanh chóng. Cậu đắm chìm trong mạng lưới đến nỗi hoàn toàn quên mất những người xung quanh và hệ thống trong tâm trí.
Tuyên Minh rút điếu thuốc ra, nhếch mép, nở nụ cười trào phúng trên môi mỏng. Trở thành người giàu nhất Trung Quốc? Tuổi trẻ dám nghĩ dám làm. Không có gì ngạc nhiên khi hệ thống tìm thấy cậu ta. Có du͙ƈ vọиɠ thì sẽ dễ dàng kiểm soát.
Hệ thống tạm dừng vài giây, tựa hồ đang chờ câu trả lời của ký chủ, nhưng trong đầu người kia chỉ có sự im lặng.
Sau khi im lặng thêm vài giây, hệ thống bắt đầu trở nên nóng nảy.
Tuyên Minh châm điếu thuốc thứ hai và hít một hơi thật chậm.
Thanh niên tóc xoăn vẫn đang gõ bàn phím, khóe miệng nở nụ cười, đôi mắt long lanh, lông mày mảnh mai thỉnh thoảng nhướng lên, cả người tràn đầy vui vẻ, hưng phấn và tươi tắn.
Cái gọi là mặt mày hớn hở không gì khác ngoài khuôn mặt đó.
Tuyên Minh đột nhiên tò mò không biết trong chiếc máy tính kia ẩn chứa thứ gì, mới có thể bỏ qua tổng giám đốc công ty cùng trưởng phòng kỹ thuật cũng như hệ thống, thứ có thể so sánh với kỳ tích.
"Cậu lại ngồi ở chỗ này đi." Tuyên Minh dùng ngón tay gõ vào chỗ ngồi bên cạnh.
Thanh niên tóc xoăn nghiêm túc xem nội dung trên màn hình máy tính mà không có chút phản hồi nào.
Hệ thống nói trong lòng: "Ký chủ, tôi là hệ thống của Chủ Thần, trói định với tôi, cậu sẽ có được trợ giúp không thể tưởng tượng nổi."
Thanh niên tóc xoăn vẫn tiếp tục nhìn vào máy tính, như thể không nghe thấy gì.
Hệ thống:...
Tuyên Minh:...
"Trang Lý?" Tuyên Minh trầm giọng gọi.
"Hả?" Người thanh niên rất nhạy cảm với tên của mình, đặc biệt nếu nó được nói bằng tiếng Trung Quốc. Cậu lập tức ngẩng đầu, hai mắt sáng lấp lánh, "Ngài đang gọi tôi?"
Khóe miệng cũng cong lên, trông rất vui vẻ.
"Ngồi đây." Tuyên Minh chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh.
"Được." Thanh niên tóc xoăn lập tức đi tới với máy vi tính trên tay cùng thái độ hào phóng.
Sau khi ngồi vào chỗ, cậu lại bắt đầu duyệt web, vẫn với vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, không có sự e ngại và thận trọng khi ngồi cạnh ông chủ.
Tuyên Minh liếc nhìn màn hình của mình vừa rũ bỏ tro bụi, nhưng lại phát hiện mình đang tìm kiếm lịch sử của Trung Quốc, không phải chơi game như trong tưởng tượng.
Từ thời đầu tiên Hạ, Thương, Chu cho đến khi thành lập Hoa Quốc, cuối cùng, ánh mắt thanh niên dán chặt vào một trang sách, lông mi khẽ run, hai mắt đỏ lên.
Không có dòng chữ nào trên trang, chỉ có một lá cờ đỏ năm sao.
Tuyên Minh nhìn quốc kỳ, sau đó nhìn vẻ mặt xúc động của chàng trai, ánh mắt khó hiểu.
Mục đích của điều này là gì? Anh không cho rằng một người với vẻ ngoài khiêm tốn và một trái tim tự phụ lại có thể sở hữu lòng nhiệt thành yêu nước cao cả như vậy.
Hệ thống lại bắt đầu thúc giục: "Ký chủ, theo kiểm tra của tôi, chỉ số IQ và EQ của cậu rất thấp, đời này cậu không thể nào trở thành người giàu nhất Trung Quốc. Nhưng không thành vấn đề, tôi có thể thăm dò suy nghĩ của người khác dành cho cậu, chỉ cần cậu ràng buộc tôi, tôi có thể giúp cậu bù đắp những khiếm khuyết về IQ và EQ. Chỉ cần cậu nắm bắt được những gì người khác thích thì liền có thể thành công trên thương trường. "
Người thanh niên khép trang cờ lại, che đi đôi mắt đỏ hoe, yên lặng lắng đọng tâm trạng.
Một lúc sau, trong đầu cậu cười nhạo: "Chức năng kiểm tra của mày có vấn đề."
"Tôi là một hệ thống do Chủ Thần tạo ra và tôi không thể sai." Hệ thống có cảm giác như bị xúc phạm, một bên kiểm tra đo lường lại lần nữa, một bên lạnh băng nói: "Ký chủ EQ thấp đến đáng sợ, chẳng có quan hệ tốt nào bất kỳ ai, đến người nhà cũng ghét bỏ. Chỉ số thông minh chỉ có 90..."
Đột nhiên giọng hệ thống như một cuộn băng bị kẹt.
Thiếu niên hai tay ôm ngực, nhướng mày, lười biếng hỏi: "Chỉ số thông minh của tôi là bao nhiêu?"
Hệ thống kinh ngạc hét lên: "310! Sao cậu lại có chỉ số IQ là 310? Tôi vừa mới kiểm tra, chỉ số IQ của cậu chỉ nên 92! Không thể nào, hệ thống sẽ không phạm sai lầm!"
Một tiếng bíp nhanh chóng vang lên, và dường như, hệ thống bắt đầu liên tục kiểm tra chỉ số IQ của thanh niên để chứng minh điều đó là đúng. Nhưng mỗi lần kiểm tra lặp đi lặp lại cho thấy nó đã mắc một sai lầm lớn.
Trên thực tế, chỉ số IQ của người trẻ tuổi này cao hơn nhiều so với 310. Lý do tại sao giá trị cao hơn không thể được đo lường là bởi vì những người thông minh nhất được Chủ Thần xác định chỉ có chỉ số IQ là 310, vì vậy đã không cài đặt một giá trị cao hơn trong chương trình phát hiện của hệ thống.
Con số cao đến mức nực cười này khiến hệ thống bị va đập mạnh, lông mày Tuyên Minh kịch liệt nhảy dựng lên.
Hắn cẩn thận quan sát thanh niên qua làn khói, khó có thể tin tưởng một người mờ mịt như vậy lại có thể là siêu cấp thiên tài.
Nhưng những lời tiếp theo của chàng trai trẻ cho thấy cậu ta thực sự thông minh khủng khiếp: "Mày nói rằng mày là một hệ thống? Chỉ cần phân tích bằng chữ: một hệ thống là một tổng thể hữu cơ với một chức năng cụ thể, bao gồm một số thành phần tương tác và phụ thuộc lên nhau. Và tổng thể hữu cơ này là một phần của hệ thống lớn hơn mà nó thuộc về. "
"Cho nên, mày chính là một cái tiểu chương trình, còn cái khống chế được mày gọi là Chủ Thần."
"Nếu tôi nhớ không sai, mày đã nói tên của mày là 7480. Nói cách khác, trước mày, đã có ít nhất 7479 hệ thống, và sau mày, sẽ có nhiều hơn nữa. Các chương trình đều là do Chủ Thần đặt ra, vì vậy mày sẽ tuân theo mệnh lệnh của kẻ đó 100%. "
"Cơ cấu tổ chức khiến tôi liên tưởng đến một loài côn trùng - con ong. Chủ Thần chính là con ong chúa và hệ thống là những con ong thợ."
"Hệ thống rải rác khắp nơi để tìm kiếm vật chủ, giống như những con ong thợ đang hái mật hoa trong một biển hoa."
"Một khi tôi trói buộc mày, mày liền có thể hấp thu năng lượng từ trong cơ thể của tôi rồi đem cho Chủ Thần và điều này hoàn toàn không có ích lợi gì cho tôi."
Chàng trai trẻ nhanh chóng gõ bàn phím, duyệt web và chế giễu cái gọi là sức mạnh của hệ thống.
"Ký chủ, cậu đoán sai, chúng ta sẽ không lấy năng lượng của ký chủ, chúng ta sẽ lấy năng lượng từ mục tiêu nhiệm vụ. Nếu chúng ta bị ràng buộc, ký chủ nhất định có thể thực hiện được nguyện vọng của mình." 7480 giải thích.
Thanh niên thản nhiên hỏi: "Mục tiêu nhiệm vụ của là ai?"
"Người đàn ông ngồi bên cạnh cậu là mục tiêu của chúng ta. Một khi cậu công lược được anh ta và có được vận may, cậu có thể thay thế anh ta và trở thành người giàu nhất Trung Quốc. Đây không phải là giấc mơ của cậu sao?"
Tuyên Minh nghiêng đầu, nhìn thẳng thanh niên tóc xoăn.
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ kinh ngạc nhìn lại, nhưng không ngờ nam thanh niên kia vẫn đang gõ bàn phím, một ánh mắt cũng không thèm cho.
Rõ ràng là cậu ta không có hứng thú với cái gọi là mục tiêu nhiệm vụ, lý do khiến cậu ta lần lượt nói chuyện với hệ thống chỉ là để tìm hiểu chi tiết của bên kia.
"Vậy thì tôi có thể nhận được những lợi ích gì?" Người thanh niên tiếp tục hỏi.
"Không phải tôi vừa nói như vậy sao, tôi có thể khiến cậu trở thành người giàu nhất Trung Quốc!" Tốc độ nói của hệ thống hiển nhiên đã tăng lên rất nhiều. Dường như nó đang vội vã muốn ràng buộc.
Người thanh niên càng lúc càng không cam lòng: "Ý tôi là, tôi có thể nhận sự giúp đỡ gì chứ không phải là một chiếc bánh trông ngọt ngào nhưng không thể ăn được."
"Tôi có thể giúp cậu phát hiện sự yêu thích của những người xung quanh. Dù họ thích hay ghét cậu thì cũng không thể thoát khỏi sự cảm ứng của tôi. Bằng cách này, không phải có thể bù đắp cho EQ cực thấp của ký chủ sao? Ký chủ hẳn rất quan tâm đến suy nghĩ của người khác với mình."
"Đo lường độ hảo cảm? Cái này thuộc loại công nghệ đọc tâm. Tôi nghĩ, tôi biết mày từ đâu tới." Thanh niên ngừng gõ bàn phím, mím môi mỏng cười.
Tuyên Minh, người âm thầm theo dõi màn hình máy tính của đối phương, bắt đầu tin rằng cậu thực sự là một siêu thiên tài với chỉ số IQ là 310.
Vì vừa rồi cậu ta căn bản không hề nghịch máy tính mà là mượn một số vệ tinh liên lạc, đột nhập vào hệ thống mạng của Bộ Quốc phòng Mĩ và lấy được một báo cáo điều tra bí mật về các kết quả nghiên cứu khoa học trên khắp thế giới.
Kỹ năng hack của cậu ta không kém hơn so với hệ thống của Kiều Á Nam.
- ----------------------------------------------------------------------------------
Cá piranha là những thành viên thuộc họ Characidae (hay Characin), một họ cá lớn với gần 1200 loài bao gồm những loài rất phổ biến như các loại cá tetra thông thường và cá rìu vạch. Cá piranha thuộc về một phân họ gọi là Serrasalmidae (serra nghĩa là "răng cưa", salmus nghĩa là "cá hồi"), tên này dựa trên một đặc điểm rằng tất cả các loài đều có sống bụng sắc và có răng cưa để rẽ nước tốt hơn (nhờ đó bơi nhanh hơn).
Hiện chưa rõ phân họ này có bao nhiêu loài bởi vì còn rất nhiều tranh cãi trên phương diện phân loại. Bên cạnh đó, nhiều loài mới chưa được mô tả, nhiều biến thể địa phương và màu sắc được phát hiện cùng với những dữ liệu mới và/hay dữ liệu cập nhật (bao gồm DNA, ký sinh, hình thái...) được công bố một cách khá thường xuyên. Được biết, tổng cộng có hơn 40 loài khác nhau (bao gồm cả cá Silver Dollar, Pacu, Whimple Piranha...)
Nguồn: Wikipedia
- ----------------------------------------------------------------------------------
Phòng họp này chỉ có ba người, trừ Tuyên Minh ra, hai người còn lại đều có một hệ thống với trình độ khoa học cao đến quá mức, có thể giao tiếp trực tiếp trong não của họ, xác suất như vậy có bao nhiêu lớn?
Liệu có phải 1 phần ngàn tỷ?
Tuy nhiên, những người như vậy lần lượt xuất hiện bên cạnh anh và coi anh là mục tiêu của nhiệm vụ, điều này làm cho Tuyên Minh cảm thấy tức giận nhưng cũng đồng thời sợ hãi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã trở thành con mồi của một tổ chức bí ẩn nào đó. Họ giăng một tấm lưới lớn xung quanh và lùa đàn cá Piranha quanh anh, chỉ cần nắm được kẽ hở liền cắn anh một cái.
Điều gì sẽ xảy ra với anh đây?
Bị săn đuổi không khiến Tuyên Minh cảm thấy sợ hãi. Anh thậm chí còn lo lắng hơn rằng những người này sẽ phá hủy công ty của anh vì sự ích kỷ của riêng họ, phá hủy công nghệ mà công ty anh phát triển và cũng phá hủy luôn cả lợi ích quốc gia.
Nếu xét theo xu thế hiện tại thì hậu quả đáng sợ nhất có thể xảy ra là việc xây dựng hệ thống thông tin điện tử của Trung Quốc sẽ tụt hậu nghiêm trọng so với các nước khác.
Tuyên Minh có được rất nhiều thông tin từ cuộc trò chuyện của những người này:
Thứ nhất, mục tiêu nhiệm vụ của họ là anh ta
Thứ hai, cách họ hoàn thành nhiệm vụ là thu phục trái tim của anh
Thứ ba, hệ thống của họ có những khả năng khác nhau, hệ thống của An Bảo Nhi có thể định vị tọa độ của bất kỳ người nào trên trái đất, hệ thống của Kiều Á Nam có thể lấy cắp bất kỳ thông tin nào trên Internet
Thứ tư, cái chết của tiến sĩ Triệu thực sự có liên quan đến họ. Họ đạt được sự hợp tác thông qua hệ thống, một người xác định tọa độ của tiến sĩ Triệu, người kia thì gửi tọa độ đó cho lực lượng nước ngoài thông qua Internet, điều này cuối cùng dẫn đến tai nạn xe hơi
Thứ năm, họ cũng có mối quan hệ cạnh tranh, vì vậy An Bảo Nhi không nói với Kiều Á Nam những gì đã xảy ra trong xe. Cô ấy muốn chiếm được trái tim của Tuyên Minh trước thông qua "anh hùng cứu mỹ nhân".
Đối mặt với lợi ích, những người này có thể là kẻ thù, cũng có thể là bạn bè.
Hai người phụ nữ sẽ không khiến Tuyên Minh cảm thấy như gặp phải kẻ thù lớn, nhưng anh kiêng kị hệ thống sau lưng hai người và tổ chức điều khiển hệ thống.
Tổ chức này có thể sử dụng thiết bị giám sát công nghệ cao để kiểm soát người khác, có thể mở các kênh truyền dẫn không khí, có thể tạo ra thuốc gây mất trí nhớ, có thể đánh cắp kết quả nghiên cứu khoa học do bất kỳ quốc gia hoặc cá nhân nào phát triển thông qua Internet...
Bọn họ dường như là toàn năng, lại có vẻ là không thể xâm nhập, đây là điều khiến Tuyên Minh lo lắng nhất.
Anh ta muốn điều tra tổ chức này và sau đó phá hoại kế hoạch của họ, nhưng anh thậm chí không biết phải bắt đầu như thế nào.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tuyên Minh rối loạn một hồi, không khỏi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, hít một hơi thật sâu. Qua làn khói thuốc lơ lửng, anh thản nhiên nhìn thanh niên tóc xoăn trong góc.
Đây là một con rối khác được điều khiển bởi hệ thống.
Thanh niên đã phục hồi từ trạng thái đóng băng. Ngay cả khi một giọng nói lạ đột nhiên vang lên trong đầu, nó cũng không khiến cậu giật mình hay lộ ra vẻ hoảng sợ.
Cậu nhìn chằm chằm chiếc máy tính xách tay trước mặt với ánh mắt tò mò, cuối cùng nhìn về phía hai người còn lại trong phòng họp, tự lẩm bẩm: "Tóc đen, mắt đen, da vàng."
"Ha ~" Thiếu niên đột nhiên cười khẽ.
Với một đôi tai tinh tường, Tuyên Minh có thể dễ dàng nghe thấy niềm vui sướng tột độ ẩn chứa trong âm thanh ngắn ngủi này, như thể một đứa trẻ nhận được món quà vô cùng quý giá từ một vị trưởng bối.
Tuyền Minh vốn chỉ nhìn chằm chằm thiếu niên bằng khóe mắt, hiện tại không khỏi quay đầu nhìn thẳng đối phương.
Sau đó, anh mới nhận ra, cậu thanh niên trẻ tuổi này thực sự rất đẹp trai, đường nét khuôn mặt thanh tú gần như hoàn mỹ, ngay cả trong làng giải trí, mỹ nhân như mấy thì cậu ta đều có thể quét sạch tất cả.
Lúc này, đôi mắt dài và hẹp của người thanh niên đang nheo lại vì mãn nguyện và vui sướng, giống như một con hồ ly nhỏ đang ôm lấy cái đuôi lớn và hấp thụ hơi ấm dưới ánh mặt trời.
Cậu đắm chìm trong hạnh phúc, quên mất hai người kia trong phòng họp, thậm chí còn cả cái hệ thống đột nhiên xuất hiện kia.
Tuyên Minh nhướng mày, khá kinh ngạc. Anh không ngờ cậu thanh niên rụt rè này lại có tố chất tâm lý mạnh như vậy. Cậu ấy sẽ không sợ chứ? Nói cách khác, cậu sẽ rất vui vẻ tiếp nhận hệ thống sao, dù gì đây cũng là một loại kỳ ngộ mà?
Hệ thống có tên mã 7480 nhanh chóng xác nhận suy đoán của Tuyên Minh, "Tôi cảm nhận được sự triệu hoán của ký chủ, cho nên mới tới đây."
Thanh niên tóc xoăn duỗi ra đầu ngón tay mảnh khảnh chọc vào máy tính xách tay trước mặt, giống như một đứa trẻ nghịch ngợm chọc vào một món đồ chơi mới lạ, nhưng giọng nói trong đầu lại lười biếng: "Hả?"
Hệ thống tiếp tục nói: "Sóng não của ký chủ rất mạnh và đã kích hoạt hệ thống. Chỉ cần có hệ thống ràng buộc, những điều ước trước đây của ký chủ đều có thể trở thành hiện thực."
"Tôi có ước nguyện gì?" Người thanh niên bắt đầu dùng đầu ngón tay chọc vào bàn phím, lông mày nhướng cao, dáng vẻ vui đùa, nhưng giọng nói trong đầu lại không có chút nào kích động.
"Chẳng phải nguyện vọng của cậu là chân dẫm Tuyên Minh, tay xé Kiều Á Nam, trở thành người giàu nhất Trung Quốc sao?" Hệ thống nâng âm lượng lên: "Chỉ cần trói định với tôi, tất cả sẽ không phải là mơ."
Ban đầu, thanh niên chỉ chậm chạp mà chọc chọc bàn phím, nhưng chỉ sau chục giây, tay cậu ta đã bắt đầu nhún nhảy nhanh chóng. Cậu đắm chìm trong mạng lưới đến nỗi hoàn toàn quên mất những người xung quanh và hệ thống trong tâm trí.
Tuyên Minh rút điếu thuốc ra, nhếch mép, nở nụ cười trào phúng trên môi mỏng. Trở thành người giàu nhất Trung Quốc? Tuổi trẻ dám nghĩ dám làm. Không có gì ngạc nhiên khi hệ thống tìm thấy cậu ta. Có du͙ƈ vọиɠ thì sẽ dễ dàng kiểm soát.
Hệ thống tạm dừng vài giây, tựa hồ đang chờ câu trả lời của ký chủ, nhưng trong đầu người kia chỉ có sự im lặng.
Sau khi im lặng thêm vài giây, hệ thống bắt đầu trở nên nóng nảy.
Tuyên Minh châm điếu thuốc thứ hai và hít một hơi thật chậm.
Thanh niên tóc xoăn vẫn đang gõ bàn phím, khóe miệng nở nụ cười, đôi mắt long lanh, lông mày mảnh mai thỉnh thoảng nhướng lên, cả người tràn đầy vui vẻ, hưng phấn và tươi tắn.
Cái gọi là mặt mày hớn hở không gì khác ngoài khuôn mặt đó.
Tuyên Minh đột nhiên tò mò không biết trong chiếc máy tính kia ẩn chứa thứ gì, mới có thể bỏ qua tổng giám đốc công ty cùng trưởng phòng kỹ thuật cũng như hệ thống, thứ có thể so sánh với kỳ tích.
"Cậu lại ngồi ở chỗ này đi." Tuyên Minh dùng ngón tay gõ vào chỗ ngồi bên cạnh.
Thanh niên tóc xoăn nghiêm túc xem nội dung trên màn hình máy tính mà không có chút phản hồi nào.
Hệ thống nói trong lòng: "Ký chủ, tôi là hệ thống của Chủ Thần, trói định với tôi, cậu sẽ có được trợ giúp không thể tưởng tượng nổi."
Thanh niên tóc xoăn vẫn tiếp tục nhìn vào máy tính, như thể không nghe thấy gì.
Hệ thống:...
Tuyên Minh:...
"Trang Lý?" Tuyên Minh trầm giọng gọi.
"Hả?" Người thanh niên rất nhạy cảm với tên của mình, đặc biệt nếu nó được nói bằng tiếng Trung Quốc. Cậu lập tức ngẩng đầu, hai mắt sáng lấp lánh, "Ngài đang gọi tôi?"
Khóe miệng cũng cong lên, trông rất vui vẻ.
"Ngồi đây." Tuyên Minh chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh.
"Được." Thanh niên tóc xoăn lập tức đi tới với máy vi tính trên tay cùng thái độ hào phóng.
Sau khi ngồi vào chỗ, cậu lại bắt đầu duyệt web, vẫn với vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, không có sự e ngại và thận trọng khi ngồi cạnh ông chủ.
Tuyên Minh liếc nhìn màn hình của mình vừa rũ bỏ tro bụi, nhưng lại phát hiện mình đang tìm kiếm lịch sử của Trung Quốc, không phải chơi game như trong tưởng tượng.
Từ thời đầu tiên Hạ, Thương, Chu cho đến khi thành lập Hoa Quốc, cuối cùng, ánh mắt thanh niên dán chặt vào một trang sách, lông mi khẽ run, hai mắt đỏ lên.
Không có dòng chữ nào trên trang, chỉ có một lá cờ đỏ năm sao.
Tuyên Minh nhìn quốc kỳ, sau đó nhìn vẻ mặt xúc động của chàng trai, ánh mắt khó hiểu.
Mục đích của điều này là gì? Anh không cho rằng một người với vẻ ngoài khiêm tốn và một trái tim tự phụ lại có thể sở hữu lòng nhiệt thành yêu nước cao cả như vậy.
Hệ thống lại bắt đầu thúc giục: "Ký chủ, theo kiểm tra của tôi, chỉ số IQ và EQ của cậu rất thấp, đời này cậu không thể nào trở thành người giàu nhất Trung Quốc. Nhưng không thành vấn đề, tôi có thể thăm dò suy nghĩ của người khác dành cho cậu, chỉ cần cậu ràng buộc tôi, tôi có thể giúp cậu bù đắp những khiếm khuyết về IQ và EQ. Chỉ cần cậu nắm bắt được những gì người khác thích thì liền có thể thành công trên thương trường. "
Người thanh niên khép trang cờ lại, che đi đôi mắt đỏ hoe, yên lặng lắng đọng tâm trạng.
Một lúc sau, trong đầu cậu cười nhạo: "Chức năng kiểm tra của mày có vấn đề."
"Tôi là một hệ thống do Chủ Thần tạo ra và tôi không thể sai." Hệ thống có cảm giác như bị xúc phạm, một bên kiểm tra đo lường lại lần nữa, một bên lạnh băng nói: "Ký chủ EQ thấp đến đáng sợ, chẳng có quan hệ tốt nào bất kỳ ai, đến người nhà cũng ghét bỏ. Chỉ số thông minh chỉ có 90..."
Đột nhiên giọng hệ thống như một cuộn băng bị kẹt.
Thiếu niên hai tay ôm ngực, nhướng mày, lười biếng hỏi: "Chỉ số thông minh của tôi là bao nhiêu?"
Hệ thống kinh ngạc hét lên: "310! Sao cậu lại có chỉ số IQ là 310? Tôi vừa mới kiểm tra, chỉ số IQ của cậu chỉ nên 92! Không thể nào, hệ thống sẽ không phạm sai lầm!"
Một tiếng bíp nhanh chóng vang lên, và dường như, hệ thống bắt đầu liên tục kiểm tra chỉ số IQ của thanh niên để chứng minh điều đó là đúng. Nhưng mỗi lần kiểm tra lặp đi lặp lại cho thấy nó đã mắc một sai lầm lớn.
Trên thực tế, chỉ số IQ của người trẻ tuổi này cao hơn nhiều so với 310. Lý do tại sao giá trị cao hơn không thể được đo lường là bởi vì những người thông minh nhất được Chủ Thần xác định chỉ có chỉ số IQ là 310, vì vậy đã không cài đặt một giá trị cao hơn trong chương trình phát hiện của hệ thống.
Con số cao đến mức nực cười này khiến hệ thống bị va đập mạnh, lông mày Tuyên Minh kịch liệt nhảy dựng lên.
Hắn cẩn thận quan sát thanh niên qua làn khói, khó có thể tin tưởng một người mờ mịt như vậy lại có thể là siêu cấp thiên tài.
Nhưng những lời tiếp theo của chàng trai trẻ cho thấy cậu ta thực sự thông minh khủng khiếp: "Mày nói rằng mày là một hệ thống? Chỉ cần phân tích bằng chữ: một hệ thống là một tổng thể hữu cơ với một chức năng cụ thể, bao gồm một số thành phần tương tác và phụ thuộc lên nhau. Và tổng thể hữu cơ này là một phần của hệ thống lớn hơn mà nó thuộc về. "
"Cho nên, mày chính là một cái tiểu chương trình, còn cái khống chế được mày gọi là Chủ Thần."
"Nếu tôi nhớ không sai, mày đã nói tên của mày là 7480. Nói cách khác, trước mày, đã có ít nhất 7479 hệ thống, và sau mày, sẽ có nhiều hơn nữa. Các chương trình đều là do Chủ Thần đặt ra, vì vậy mày sẽ tuân theo mệnh lệnh của kẻ đó 100%. "
"Cơ cấu tổ chức khiến tôi liên tưởng đến một loài côn trùng - con ong. Chủ Thần chính là con ong chúa và hệ thống là những con ong thợ."
"Hệ thống rải rác khắp nơi để tìm kiếm vật chủ, giống như những con ong thợ đang hái mật hoa trong một biển hoa."
"Một khi tôi trói buộc mày, mày liền có thể hấp thu năng lượng từ trong cơ thể của tôi rồi đem cho Chủ Thần và điều này hoàn toàn không có ích lợi gì cho tôi."
Chàng trai trẻ nhanh chóng gõ bàn phím, duyệt web và chế giễu cái gọi là sức mạnh của hệ thống.
"Ký chủ, cậu đoán sai, chúng ta sẽ không lấy năng lượng của ký chủ, chúng ta sẽ lấy năng lượng từ mục tiêu nhiệm vụ. Nếu chúng ta bị ràng buộc, ký chủ nhất định có thể thực hiện được nguyện vọng của mình." 7480 giải thích.
Thanh niên thản nhiên hỏi: "Mục tiêu nhiệm vụ của là ai?"
"Người đàn ông ngồi bên cạnh cậu là mục tiêu của chúng ta. Một khi cậu công lược được anh ta và có được vận may, cậu có thể thay thế anh ta và trở thành người giàu nhất Trung Quốc. Đây không phải là giấc mơ của cậu sao?"
Tuyên Minh nghiêng đầu, nhìn thẳng thanh niên tóc xoăn.
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ kinh ngạc nhìn lại, nhưng không ngờ nam thanh niên kia vẫn đang gõ bàn phím, một ánh mắt cũng không thèm cho.
Rõ ràng là cậu ta không có hứng thú với cái gọi là mục tiêu nhiệm vụ, lý do khiến cậu ta lần lượt nói chuyện với hệ thống chỉ là để tìm hiểu chi tiết của bên kia.
"Vậy thì tôi có thể nhận được những lợi ích gì?" Người thanh niên tiếp tục hỏi.
"Không phải tôi vừa nói như vậy sao, tôi có thể khiến cậu trở thành người giàu nhất Trung Quốc!" Tốc độ nói của hệ thống hiển nhiên đã tăng lên rất nhiều. Dường như nó đang vội vã muốn ràng buộc.
Người thanh niên càng lúc càng không cam lòng: "Ý tôi là, tôi có thể nhận sự giúp đỡ gì chứ không phải là một chiếc bánh trông ngọt ngào nhưng không thể ăn được."
"Tôi có thể giúp cậu phát hiện sự yêu thích của những người xung quanh. Dù họ thích hay ghét cậu thì cũng không thể thoát khỏi sự cảm ứng của tôi. Bằng cách này, không phải có thể bù đắp cho EQ cực thấp của ký chủ sao? Ký chủ hẳn rất quan tâm đến suy nghĩ của người khác với mình."
"Đo lường độ hảo cảm? Cái này thuộc loại công nghệ đọc tâm. Tôi nghĩ, tôi biết mày từ đâu tới." Thanh niên ngừng gõ bàn phím, mím môi mỏng cười.
Tuyên Minh, người âm thầm theo dõi màn hình máy tính của đối phương, bắt đầu tin rằng cậu thực sự là một siêu thiên tài với chỉ số IQ là 310.
Vì vừa rồi cậu ta căn bản không hề nghịch máy tính mà là mượn một số vệ tinh liên lạc, đột nhập vào hệ thống mạng của Bộ Quốc phòng Mĩ và lấy được một báo cáo điều tra bí mật về các kết quả nghiên cứu khoa học trên khắp thế giới.
Kỹ năng hack của cậu ta không kém hơn so với hệ thống của Kiều Á Nam.
- ----------------------------------------------------------------------------------
Cá piranha là những thành viên thuộc họ Characidae (hay Characin), một họ cá lớn với gần 1200 loài bao gồm những loài rất phổ biến như các loại cá tetra thông thường và cá rìu vạch. Cá piranha thuộc về một phân họ gọi là Serrasalmidae (serra nghĩa là "răng cưa", salmus nghĩa là "cá hồi"), tên này dựa trên một đặc điểm rằng tất cả các loài đều có sống bụng sắc và có răng cưa để rẽ nước tốt hơn (nhờ đó bơi nhanh hơn).
Hiện chưa rõ phân họ này có bao nhiêu loài bởi vì còn rất nhiều tranh cãi trên phương diện phân loại. Bên cạnh đó, nhiều loài mới chưa được mô tả, nhiều biến thể địa phương và màu sắc được phát hiện cùng với những dữ liệu mới và/hay dữ liệu cập nhật (bao gồm DNA, ký sinh, hình thái...) được công bố một cách khá thường xuyên. Được biết, tổng cộng có hơn 40 loài khác nhau (bao gồm cả cá Silver Dollar, Pacu, Whimple Piranha...)
Nguồn: Wikipedia
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất