Học Trưởng Mà Ta Yêu Thầm, Giam Cầm Ta Rồi

Chương 20

Trước Sau
_________

"A... a... ức..."

Một bóng người mảnh khảnh nằm trên chiếc giường lớn màu trắng, thân thể trần trụi, da thịt trắng nõn như ngọc nổi lên những vết đỏ mơ hồ. Tay chân câụ bị xích vào góc giường, một sợi dây màu đỏ có gắn một chiếc chuông bạc buộc vào cổ chân mảnh mai của cậu, tạo ra những âm thanh giòn giã khi di chuyển. Cậu nóng nảy kẹp chặt hai chân, dương v*t tinh xảo dựng thẳng trên bụng hơi lõm xuống, nhìn kỹ sẽ phát hiện một vật trong suốt màu hồng vênh váo trên dương v*t, kéo dài đến vị trí của bao. Cậu nhắm chặt mắt, như đang cố gắng chịu đựng điều gì đó, cắn chặt môi dưới khiến đôi môi mỏng trở nên trắng bệch. Tô Cẩm Chi toàn thân run lên, ngay cả lông mi rũ xuống cũng khẽ run. Một lớp mồ hôi mỏng đè trên vầng trán trắng nõn. Cậu vặn vẹo ngón tay, các khớp ngón tay nhô ra trở nên trắng bệch, một tiếng rên rỉ yếu ớt thoát ra từ khuôn miệng đỏ bừng.

Kiều Vũ ở một bên làm ngơ trước bức tranh trên giường, vẫn đang xử lý tài liệu từ công ty mang về.

Sau hơn mười phút, người trên giường rên lên một tiếng nhỏ như đàn tiểu thú đang tìm mẹ. Anh nhấp vào tệp lưu đóng máy tính một cách bình tĩnh.

Kiều Vũ bước đến bên giường ngồi xuống, Tô Cẩm Chi ướt như trăng vớt lên trong nước, làn da mỏng manh dính một tầng mồ hôi tinh xảo. Cơ thể tràn đầy màu hồng gợi cảm, hai bên ngực điểm xuyết nụ hoa đỏ tươi sưng tấy vì bị chơi đùa, giống như hồng ngọc trong tiệm trang sức.

Mặc dù nhìn thấy Tô Cẩm Chi hấp dẫn như vậy, nhưng Kiều Vũ vẫn thờ ơ, anh chỉ đưa tay vén mái tóc đen ướt dính trên mặt của Tô Cẩm Chí ra, vuốt ve gương mặt ướt đẫm mồ hôi, dùng ngón tay cái xoa xoa lên làn da ẩm ướt.

Cảm nhận được ngón tay thô ráp trên mặt, Tô Cẩm Chi yếu ớt nhấc lên mi, hai mắt tán loạn, một tầng sương mù dày đặc phủ lên đôi mắt ướt át. Khi nhìn thấy bóng người đang đến, cậu túm lấy ống tay áo Kiều Vũ như sợi dây cứu mạng, nới lỏng răng, quay đầu trước ánh mắt không dao động của gã đàn ông, cầu cứu bằng một thanh âm ngọt nị dâm đãng: "Cứu... giúp tôi.... "

Kiều Vũ khẽ liếc nhìn những ngón tay thon dài, trắng nõn đang kéo chặt tay áo, bao ngón tay tròn trịa ửng hồng mềm mại, anh đặt lòng bàn tay lên tay Tô Cẩm Chi, tàn nhẫn bẻ từng ngón tay câụ ra. Giống như một thẩm phán trong một tòa án, anh phát âm câu với một giọng lạnh đến tâm: "Bảo bối, đã nói rồi, hài tử hư....phải chịu phạt."

"Đừng... đừng... làm ơn... giúp tôi.... giúp tôi với..." Thấy vậy, Tô Cẩm Chi hoảng sợ lắc đầu, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, ánh lên tia nước.

Kiều Vũ phớt lờ lời cầu xincủa cậu, mạnh mẽ bẻ ngón tay cuối cùng của cậu ra, thiếu chỗ dựa, ánh tay mảnh khảnh của cậu yếu ớt đung đưa trên tấm ga trải giường. Anh cho tay vào túi, nhấn nút điều khiển từ xa. Cùng lúc đó, Tô Cẩm Chi ở trên giường đột nhiên cong thắt lưng, ngón tay siết lấy ga trải giường, trên làn da trắng nõn nổi lên những đường gân xanh, cho thấy lực đạo rất lớn khiến cậu không chịu nổi kẹp chặt hai chân, chuông bạc lay động vang vang lên tiếng kêu thanh thúy.

Vật thể điên cuồng đập vào trong lỗ nhỏ, Tô Cẩm Chi co rút hậu huyệt nhằm đem trứng rụng nhả ra, nhưng càng làm trứng rung với tần suất cao dần dần trượt vào sâu hơn. Toàn thân như nổi đầy vết muỗi đốt, lỗ nhỏ ngứa ngáy không chịu nổi. Cậu thô bạo cọ xát hai chân để giảm ngứa, một động tác chẳng khác gì cào vào chiếc ủng chỉ khiến lỗ nhỏ càng thêm trống rỗng. Trứng rung mỗi lần nhảy lên, đều cọ qua điểm mẫn cảm tiểu huyệt, mỗi lần tới điểm mấu chốt, cả người như đang lơ lửng trên trời, sắp đụng phải đám mây, thân thể lại đột nhiên rơi xuống.

Tô Cẩm Chi thực sự không thể chịu đựng được loại tra tấn này, ngay sau đó cậu đang trên đà suy sụp, hệt như kỹ nữ không biết liêm sĩ hướng khách hàng cầu hoan: "... Làm ơn... ah... giúp tôi với... tôi không thể làm được... làm ơn... "



Đôi mắt của Kiều Vũ trầm xuống khi bắt gặp ánh mắt đầy dục vọng của Tô Cẩm Chi, anh nghiêng người ghé vào tai cậu, thấp giọng hỏi: "Bảo bối, muốn chồng làm gì? Muốn ông xã giúp như thế nào?" Anh ngậm lấy dái tai phấn hồng kia, đầu lưỡi ẩm nóng nhanh nhẹn đút vào lỗ tai, bắt chước động tác ra ra vào vào, ái muội dụ dỗ: "Hử? Bảo bối muốn chồng làm gì?"

Dòng điện tê dại chạy khắp toàn thân, lúc này Tô Cẩm Chi chỉ có một ý nghĩ, cậu muốn gã đàn ông phía trước này hung hăng ** cậu, dùng cự vật khổng lồ dưới hạ thể dùng sức xỏ xuyên vào cậu, giải ngứa cho tao huyệt. Sau khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Tô Cẩm Chi cầu xin Kiều Vũ như một gã trai bao lẳng lơ: "** em đi! Em muốn ông xã em ** em,.... muốn côn th*t của ông xã...ah...a ông xã cho em.."

Kiều Vũ dừng động tác, đem Tô Cẩm Chi trở mình, đút hai ngón tay vào cái miệng nhỏ nhắn không ngừng mấy máy kia, rút ​​ra một quả trứng hồng đang xoay nhảy điên cuồng qua một bên. Anh kéo khóa quần xuống, nhét dương cụ đang trướng phát đau vào tạo huyệt. Vừa đưa dương v*t vào trong cái lỗ nóng ẩm, côn th*t nóng hổi liền bị từng lớp mị thịt quấn lấy, cái miệng nhỏ nhắn mút một cách tham lam.

Một khắc dương v*t đút vào, lỗ nhỏ ngứa ngáy của Tô Cẩm Chi rốt cuộc cũng được thỏa mãn, để cho Kiều Vũ ở phía sau có thể thuận lợi thảo cậu, Tô Cẩm Chi chủ động ưỡn ẹo xuống, cặp mông phì nộn nhướng lên, hệt như một chú cún đang vẫy đuôi chờ chủ âu yếm: " Ahh...ông xã côn th*t thật lớn... Tiểu huyệt trướng quá..aa"

Không hiểu sao cái lỗ nhỏ lại dần dần trống rỗng, mặc cho cái dương v*t dày cộm đang hung hăng đâm vào, những lỗ nhỏ vẫn chưa thỏa mãn mà cứ nắc thêm từng hồi. Tô Cẩm Chi biết mình có thể làm gì để lấy lòng gã đàn ông phía sau, cậu xé chiếc lá sung cuối cùng trong lòng, điên cuồng lắc lư eo hông, tiếng rên rỉ liên hồi, vì vậy cậu đã nhận được sự thương xót của anh.

Cặp mông tròn trịa không ngừng lắc lư trước mặt khiến Kiều Vũ đỏ mắt, đưa tay lên vỗ mạnh lên nó, bờ mông non nớt lập tức lộ ra vết đỏ của ngón tay. Eo và mông không ngừng vì cái tát của anh, thay vào đó chúng đung đưa nhanh hơn, như thể đang cực kỳ sung sướng. Hai tay nắm chắc lấy hai bờ mông, cái mông mập mạp phì nộn lộ ra từ kẽ hở giữa hai ngón tay, Kiều Vũ nắm lấy hai bên mông chơi đùa, trong mắt thoáng nhiễm lên vẻ hưng phấn, hắn ôm eo mông Tô Cẩm Chi mà **. không tiếc lời: "Tiểu huyệt của bảo bối thật là tao!"

"Ah a....em muốn ăn tinh dịch và tinh dịch ông xã... ức...côn th*t thật lớn... Chọc tiểu huyệt thật sướng... a... a a... "

Kiều Vũ thở hổn hển, điên cuồng chống đưa đẩy hạ thể, hậu huyệt đỏ tươi chặt chẽ ướt đẫm, dương v*t rút ra nhuộm đầy ánh nước bóng loáng, da thịt va vào nhau phát ra âm thanh 'bạch bạch' xen lẫn tiếng nước: "Tiểu huyệt bảo bối thật chặt, ** như thế vẫn bóp?Muốn ông xã không?" Muốn côn th*t ông xã ngày ngày cắm ở trong không? "

Tô Cẩm Chi bị gã đàn ông ** cho nước miếng chảy dòng dòng, miệng liên tục rên rỉ:" Ân....ân ah... Muốn... muốn ông xã đem tiểu huyệt thao hỏng a... ức...Dùng sức a.. tiểu huyệt muốn ăn tinh dịch ông xã... ah ah... ah... "

Hết đợt này đến đợt khác, dương v*t trên bụng dần căng phồng, khó tới điểm giới hạn do vòng khoá trên tinh hoàn. dương v*t trướng phát đau, Tô Cẩm Chi thống khổ mà rên rỉ, thanh âm mềm mại như làm nũng: "Ông xã... bỏ ra... ah... cầm lấy... thứ đó... ưm... bỏ... bỏ nó ra...ah."

Bờ mông đĩnh kiều đỏ lên vì bị đánh, như một quả đào mềm mọng nước trên cành, chờ đợi người đến hái. Kiều Vũ tàn nhẫn nhịn không được nhào nặn nó, hơi thở thô nặng lạnh lùng cự tuyệt cậu: " Ông xã nói rồi, bảo bối làm sai ông xã bắt buộc phải phạt em. Nói đi, bảo bối làm sai cái gì mà để ông xã phạt."

Tô Cẩm Chi bị loại tra tấn này giày vò hỏng mất: "Em không... ưm... ưm... a... em không phải bé hư... không phải ức... Ah... không muốn ông xã phạt... "

"Bảo bối không phải bé hư, tại sao lại chạy trốn? Tại sao lại muốn trốn khỏi ông xã, tại sao lại như vậy. Không nghe lời? Về sau còn dám chạy hử? "Kiều Vũ vỗ mạnh vào cặp mông đỏ bừng của cậu, đồng thời dùng thân dưới đẩy mạnh.



"Em xin lỗi... ah ah... ah... Ông xã em xin lỗi... em sai rồi... sai rồi..."

"Sai chỗ nào, bảo bối?"

"Sao chỗ nào?"

"Em...em không nên chạy trốn, ah... ức..... Em sẽ không bao giờ chạy nữa... không bao giờ nữa..." Tô Cẩm Chi điên cuồng lắc lư eo của mình, đầu dương v*t không ngừng đâm vào hoa tâm mẫn cảm, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.

Kiều Vũ ra sức dùng dương v*t rút ra thọc vào đâm tới tấp vào người cậu, nắm lấy mắt cá chân câụ đè lên vai mình, dùng sức đẩy hạ bộ của anh vào trong lỗ nhỏ đã ** mềm rụp: "Bảo bối ngoan, nếu biết mình sai thì thật là hài tử ngoan."

" Là cậu bé ngoan. Cậu bé ngoan... Em là một cậu bé ngoan... Ah a..." Tô Cẩm Chi tục lặp lại.

Mỗi khi Kiều Vũ cử động thân dưới, chiếc chuông bạc trên mắt cá chân sẽ vang lên một lần, tần suất đưa đẩy ngày càng nhanh, chiếc chuông bạc liên tục phát ra những âm thanh giòn giã, như thể nó đang chuẩn bị cho trận trận làm tình kịch liệt này.

dương v*t trong lỗ nhỏ không ngừng bành trướng, dương v*t bị khóa chặt cuối cùng cũng được cởi trói, tinh dịch nóng hổi bắn vào sâu trong lỗ nhỏ, Tô Cẩm Chi cũng lên đỉnh, dương v*t trên bụng phun ra dịch thể trắng sữa, nan ra khắp ổ bụng. Đầu óc cậu trở nên trống rỗng, tinh dịch bắn ra từ dương v*t trong lỗ nhỏ làm cho eo mông của cậu khẽ co giật, Tô Cẩm Chi như thi thể chìm dưới đáy hồ, dùng ánh mắt mông lung nhìn trần nhà trắng xóa.

Thân ảnh của Kiều Vũ chắn tầm nhìn của cậu, hơi thở nóng rực phả vào mặt cậu, đầu lưỡi ẩm ướt xâm nhập vào khoang miệng, cậu vòng tay ôm lưng Kiều Vũ. dương v*t trong lỗ nhỏ từ từ tỉnh dậy, cậu chủ động nhấc chân quấn lấy eo anh, để đối phương bắt đầu một vòng chinh phục mới trên người mình.

_________

Mấy mắ đọc chùa quài zậy, hỏng kó miếng cmt nào lun????

Pùn.....

Chủn bị ngược nà, thủ sẵn khăn giấy ik:-:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau