Học Viện O Đức

Chương 25

Trước Sau
Ngày đó tinh ranh O bị anh họ A tức giận làm bị thương, cậu còn chưa kịp buông tay đã bị anh họ A đẩy ra. Anh họ A nói với cậu bằng giọng điệu nghiêm túc hiếm có: "Tôi không phải là một trong những kẻ cặn bã chơi trò hề muốn bắt phải thả với em và tôi cũng không dung túng em tiếp tục chà đạp tình cảm của tôi."

"Trước kia dù em có làm gì tôi cũng cưng cũng chiều là vì em là bạn trai tôi. Bây giờ, em chẳng là cái thá gì trong lòng tôi hết."

"Em thấy đấy, tôi đã có người khác."

Tinh ranh O chịu đựng không khóc nhưng nghe đến câu cuối cùng, cậu siết chặt tay cắn chặt răng hàm, kiềm chế tính tình bốc đồng, cúi đầu hỏi: "Vậy em có thể làm lốp dự phòng cho anh được không?"

Tam quan của anh họ A bị tinh ranh O làm cho tan nát, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cậu rồi nghênh ngang rời đi. Tinh ranh O đứng tại chỗ một lúc, ngơ ngác nói: "Nếu không thì cái đinh cũng được, lúc muốn thay lốp dự phòng thì tìm em.". Googl????‎ ????gay‎ tra????g‎ ~‎ ????r‎ Um????ruyệ????.V????‎ ~

Oán phụ O bị cặn bã A bắt đi cũng không nóng nảy, ngày nào cũng vui chơi giải trí như thường trong biệt thự, chỉ phớt lờ cặn bã A.

Đối với cặn bã A, chuyện này còn đáng sợ hơn một khóc hai nháo ba thắt cổ bởi từ lâu hắn đã quen với oán phụ O luôn vây quanh mình. Thỉnh thoảng về nhà, oán phụ O như cún con nhắm mắt theo sát hắn. Nhưng bây giờ cặn bã A ở bên cậu 24/24, cậu không thèm nhìn hắn lấy một cái.

Oán phụ O ngồi trên ghế sô pha ôm sách, cậu vừa mới giao hạng mục, đang trong kỳ nghỉ phép nên không nóng nảy vì bị cặn bã A giam cầm. Cậu biết cặn bã A không có nhiều kiên nhẫn, có thể thả sau vài ngày nên khi nghe hắn nói nhốt, cậu chỉ hời hợt đáp "ồ".

Ban đêm, cặn bã A nằng nặc đòi ôm oán phụ O ngủ, tay mò vào quần cậu. Cậu không phản kháng, chỉ lạnh lùng nói: "Anh muốn cưỡng hiếp thi thể không?"

Cặn bã A tức khắc héo hon, dù phía dưới đã mềm nhưng miệng vẫn cứng: "Anh chỉ sờ thôi, không vào đâu."

Oán phụ O mặc kệ, coi hắn như một con chó đang phát tình. Cặn bã A chà xát mãi cũng khiến bản thân khó chịu vì kiềm nén, đứng dậy đi vào phòng tắm, khi trở ra, oán phụ O đã ngủ say, cậu cuộn chặt mình trong chiếc chăn bông không để lại một khe hở cho hắn. Cặn bã A nghĩ tới nhóc đáng yêu sẽ làm ấm giường cho mình trong tương lai, đột nhiên cảm thấy như được tái sinh.

Sáng hôm sau, oán phụ O làm bữa sáng cho một người. Cặn bã A xuống lầu nhìn cậu thản nhiên ăn, hỏi: "Của anh đâu?"

Oán phụ O vẫn không thèm nhìn hắn, coi mình là người duy nhất trong biệt thự rộng lớn này. Cậu thực sự khó chịu vì bị cặn bã A bắt cóc, trễ quá rồi, cậu vẫn chưa giúp anh họ A theo đuổi tinh ranh O đâu.

Tinh thần trách nhiệm chết tiệt của oán phụ O khiến cậu phải hỏi: "Bao giờ thì anh thả tôi về với anh họ A?" wpchonyenbinhsautatca



Cặn bã A không thể tin được, mấy ngày nay cậu phớt lờ đã đủ khiến hắn khó chịu, giờ càng tức hơn khi nghe cậu nói về người đàn ông khác.

Hắn bật dậy đè oán phụ O lên ghế, che miệng cậu, vén bộ quần áo rộng rãi ở nhà lên ngậm lấy đầu v*, chờ nghe được tiếng rên rỉ, hắn khẽ nhấm nháp một ngụm mới nói: "Anh là người duy nhất có thể làm cho em thoải mái như vậy, ở bên anh không tốt sao? Anh biết mình đã sai, anh chỉ mắc một sai lầm mà tất cả Alpha trên thế giới đều sẽ mắc phải."

"Em muốn anh yêu em mà, nếu em ngoan ngoãn trở về, anh sẽ thương em hơn nữa."

"Em muốn cái gì anh cũng chiều theo ý em."

"Đều do tình yêu của em làm hư anh, em phải cho phép anh phạm sai lầm."

"Sao em lại trở thành thế này?"

"Không." Oán phụ O không nhịn được chen ngang.

"Không cái gì? Em không tin anh? Anh sẽ viết giấy cam đoan cho em nhé?" Cặn bã A tiếp tục hôn xuống, hôn lên bụng dưới, đầu lưỡi liếm lên rốn của oán phụ O.

"Ở bên người khác rất thoải mái." Oán phụ O nghiêm túc nói, cảm nhận được bàn tay cặn bã A đang vuốt ve eo đột nhiên siết chặt, chặt đến nỗi làm cậu nhíu mày.

"Ý em là?" Cặn bã A không dám nhìn lên, sợ máu trên người nguội lạnh khi nhìn thấy vẻ mặt oán phụ O thực sự không phải nói đùa, thậm chí hắn còn có ý muốn giết người, "Em ở bên tên bán tranh kia?"

"Dù sao cũng không phải là anh." Oán phụ O đẩy hắn ra rồi nhẫn tâm bước lên lầu, vừa vào cửa đã ôm chặt trái tim đang đập của mình, hít một hơi thật sâu để xoa dịu căng thẳng do lần đầu tiên nói dối.

Có tiếng đập kính ở lầu dưới, oán phụ O khóa trái cửa, không hiểu tại sao các Alpha trên thế giới có thể phạm sai lầm nhưng Omega thì không.

Dù thành công lừa được cặn bã A nhưng oán phụ O cũng thức trắng đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau