Hôm Nay Cũng Đang Lấy Mạng Công Lược Phản Diện Ư
Chương 2: Đối tượng công lược
"???" Tư Tự dừng bước, nghi hoặc nhìn khắp nơi.
"Đừng nhìn nữa, tôi là hệ thống." Giọng nữ nhìn thấu suy nghĩ của hắn, giọng nói có vài phần ghét bỏ.
"Hệ thống gì cơ?" Tư Tự vừa nghe đến hai chữ này, trước mắt lập tức sáng lên, nói như vậy, thứ này chính là bàn tay vàng đi? Chẳng lẽ trời cao mở mắt, cuối cùng cho mình một cơ hội mở hack sao?
"Bởi vì số lần thất bại của bạn sắp đến hạn mức cao nhất, kiếp này, khi mức độ phản cảm hạ thấp, hệ thống lập tức được kích hoạt." Có vẻ như hệ thống tự giới thiệu điều này quá nhiều lần, khi nói lời này không có chút sức sống nào, như nước sôi để nguội, ngữ điệu tràn ngập sự thiếu kiên nhẫn. "Ký chủ thông qua phương thức ba chọn một, đạt được cơ hội biết được cốt truyện kế tiếp, tự cầu phúc đi."
"Mày nói rõ ràng ra xem nào!" Tất cả hi vọng của Tư Tự đều ký thác trên bàn tay vàng này, hận không thể dựng thẳng lỗ tai lên nghe nó nói chuyện, "Cụ thể là làm thế nào mưới có thể biết cốt truyện?"
"Đương nhiên là làm đúng đề bài rồi!" Nếu như hệ thống có dạng người thì chắc chắn bây giờ đang trợn trắng mắt.
"..." Hy vọng của Tư Tự bị dập tắt một nửa, "Cần phải làm gì mới được? Có nhắc nhở gì không? Làm sai thì có thể cho thứ tốt khác không?"
"Không có gợi ý, làm sai thì độ phản cảm tăng." Hệ thống không chút lưu tình, lạnh lùng nói.
"Vậy thì cần mày có ích gì?" một nửa hy vọng còn lại cũng bị dập tắt, Tư Tự kêu rên, "Người ta mở hack đều trâu bò như thế, sao mày lại phế như vậy chứ."
"Ngươi còn có mặt múi chê ta phế?" Hệ thống hờn dỗi, "Nếu không phải ngươi thất bại đến 99 lần thì ngươi có thể kích hoạt ta sao? Tất cả ngươi tự hỏi xem chính mình có xứng hay không."
"..." Tư Tự thiết chút nữa hộc máu phi thăng.
Thôi thôi, bàn tay vàng rác rưởi cũng là bàn tay vàng, không cần bỏ phí.
"Ngươi muốn đi đâu?" Hai ngươi lặng im trong chốc lát, hệ thống bỗng nhiên mở miệng.
"Về nhà." Tư Tự tức giận đáp, "Cha ta bảo ta cút về nhà, vừa rồi ngươi không nghe thấy sao?"
"Muốn cha hay là muốn Quý Trì?" Hệ thống hỏi lại.
Chân Tư Tự lảo đảo một cái, " Câu hỏi này của ngươi sao kỳ lạ vậy..."
"Muốn Quý Trì thì chạy về Thương gia nhanh." Hệ thống cứng cáp nói.
Trước mặt Tư Tự sáng ngời, "Như thế nào? Trở về có kịch hay đang chờ ta?"
"Nói nhiều quá, có muốn trở về hay không?" Hệ thống hừ lạnh một tiếng.
"Về về về!" Tư Tự lập tức xoay người chạy trở lại, ngay cả ngữ khí cũng trở nên nhảy nhót. "Ai ui, tiểu cô nương ơi, có chuyện gì từ từ nói."
"Không biết lớn nhỏ." Hệ thống khịt mũi coi thường, "Bối phận của ta lớn hơn ngươi được chứ? Lần này là lễ gặp mặt cho ngươi, không có lần sau, muốn biết cốt truyện thì làm bài cẩn thận cho ta." Bàn tay vàng này còn rất ngạo kiều, Tư Tự yên lặng chửi thầm. Lúc này Thương gia quả thật náo nhiệt từ trên xuống dưới.
Tuy hai vị gia chủ Thương Dác và Tư Nam không muốn việc này bị lan truyền, nhưng lúc ấy Lý Ngân Hà và Thương Hàm mang theo không ít gia bộc, tin tức không thẩm thấu ra ngoài mới là gặp quỷ. Không bao lâu sau, hơn phân nửa Thương gia đã biết chuyện nhị thiếu gia của Tư gia thích Quý Trì đã lâu.
Quần chúng ăn dưa đều kinh ngạc hết lên rồi!
Quý Trì thực ra không quan tâm mấy chuyện vớ vẩn, áp chế dược tính trong cơ thể, sau đó mặc quần áo, muốn làm sao để tra ra ai mới là chim sẻ thực sự đứng phía sau.
Ra cửa không lâu đã gặp phải Thương Hàm còn chưa rời đi.
Lúc này Thương Hàm đang nổi nóng, hắn và Lý Tinh Hà hai tên não không đủ dùng không thể tưởng tượng được còn một tầng ám toán nữa, một lòng vẫn cho rằng Tư Tự thật sự thích Quý Trì, lâm trận lại phản bội nên mới có cục diện xấu hổ như bây giờ.
Nhưng Tư Tự là thiếu gia thật sự của Tư gia, mà hắn ở Thương gia chỉ là đứa dòng thứ, muốn tìm Tư Tự gây phiền phức khó hơn lên trời, cơn tức chỉ có thể đè ở trong lòng, không dám trêu chọc vào Tư Tự.
"Quý Trì?" Thương Hàm hờn dỗi nửa ngày, cảm thấy gặp đưuọc quả hồng mềm có thể bóp bèn lập tức xòe đuôi như con công, cao ngạo ngẩng đầu, lớn tiếng trách mắng, "Ngươi vẫn còn mặt mũi ở lại Thương gia?"
Quý Trì lười chấp nhặt với hắn, đi vòng né tránh.
Thương Hàm bước một bức chặn trức mặt hắn, "Muốn chạy? Làm sao? Không dám nói chuyện với ta?"
"Tránh ra." Quý Trì khẽ nhíu mày.
"Làm mất mặt Thương gia còn dám nói chuyện hung hăng như vậy!" Thương Hàm lạnh lùng nói.
"Làm mất mặt Thương gia? Ngươi đang mắng ta hay là mắng Tư Tự?" Quý Trì không chút nương tình bóc trần Thương Hàm bắt nạt kẻ có gốc gác yêu hơn.
"Ngươi!" Thương Hàm tức muốn hộc máu, giơ tay nắm lấy vạt áo Quý Trì vừa mưới chỉnh lại xong, đẩy hắn xuống hồ nước.
Đây là hồ Thương gia nuôi giao long, con giao long này đã là nguyên anh sơ kỳ, tuy sẽ không giết người Thương gia, nhưng lúc này là thời gian cho nó ăn, Quý trì không phải huyết mạch thuần khiết của Thương gia, ngã xuống không chết cũng bị lột da.
Những năm gần đây Quý Trì vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ, thoạt nhìn như tu vi thấp thiên phú thấp, nhưng thực lực đã vượt qua Thương Hàm, "ám toán" ngu xuẩn như vậy đương nhiên không làm hắn bị thương được.
Lúc hắn muốn phản công quay người ném Thương Hàm xuống hồ, liếc thấy bóng dáng Tư Tự cách đó không xa chạy tới. Quý Trì thay đổi chủ ý, lập tức dừng lại động tác, thuận ý Thương Hàm tự đẩy mình xuống nước.
Tiếng ngã nước vang lên, Tư Tự nhìn thấy hết thảy thấy lạnh cả gan.
Công lược thất bại là thất bại, Quý Trì chết lại càng là thất bại, đời này sao lại khó như vậy, nơi chốn đều là hố, sơ ý chút ngay cả Quý Trì cũng có thể mất mạng.
"Đến lúc làm bài tập." Hệ thống đúng lúc nhảy ra, "Lựa chọn một: khoanh tay đứng nhìn. Lựa chọn hai: giúp Thương Hàm hủy thi diệt tích. Lựa chọn ba: nhảy xuống dụ giao long rời đi."
"..." Tư Tự sớm đã lo đề chọn đáp án của hệ thống sẽ hố người, nhưng cũng không ngờ lại hố đến mức độ này. Đây chính là để hắn lựa chọn phóng sinh Quý Trì hay là phóng sinh chính mình mà.
"Có thể chọn cái thứ tư không, ví dụ như...ta bấm quyết kéo Quý Trì lên chẳng hạn?" Tư Tự muốn cò kè mặc cả với hệ thống.
"Không thể." Hệ thống từ chối.
"Dựa vào cái gì?" Tư Tự không phục.
Hệ thống đổi cái mặt xem thường, "Trên trúc cơ mới có thể bấm tay niệm chú, cho dù ngươi từng sống 99 kiếp bây giờ có thể làm được nhưng cũng phiền ngươi nhìn lại hình tượng của ngươi bây giờ mới luyện khí tầng ba."
"Ồ..." Tư Tự không còn lười nào để nói, đành phải căng da đầu chạy nhanh tới bên hồ, nhảy ùm xuống.
Quý Trì không phải huyết mạch Thương gia, nhưng Tư Tự hoàn toàn là người ngoài, mục tiêu của giao long đương nhiên đổi sang Tư Tự.
"Hệ thống nhắc nhở, giá trị phản cảm -1, còn lại 97." Hệ thống "tinh" một tiếng, thông báo tin tức.
Nhưng mà Tư Tự cũng không kịp vui vẻ, nhìn giao long trực diện mở ra cái mồm máu to, bắt đầu tưởng tượng kiếp sau sẽ có bắt đầu như thế nào.
Trong nghìn cân treo sợi tóc, một đạo linh lực đánh xuống, ngưng tụ một hàng rào chắn trước mặt Tư Tự.
Đầu giao long đụng phải, vậy mà không thể phá, chỉ có thể phát ra tiếng gầm giận dữ với con mồi.
Tư Tự run bần bật, còn không kịp phản ứng, người đã bị túm cổ, vững vàng đứng trên bờ.
"Đừng nhìn nữa, tôi là hệ thống." Giọng nữ nhìn thấu suy nghĩ của hắn, giọng nói có vài phần ghét bỏ.
"Hệ thống gì cơ?" Tư Tự vừa nghe đến hai chữ này, trước mắt lập tức sáng lên, nói như vậy, thứ này chính là bàn tay vàng đi? Chẳng lẽ trời cao mở mắt, cuối cùng cho mình một cơ hội mở hack sao?
"Bởi vì số lần thất bại của bạn sắp đến hạn mức cao nhất, kiếp này, khi mức độ phản cảm hạ thấp, hệ thống lập tức được kích hoạt." Có vẻ như hệ thống tự giới thiệu điều này quá nhiều lần, khi nói lời này không có chút sức sống nào, như nước sôi để nguội, ngữ điệu tràn ngập sự thiếu kiên nhẫn. "Ký chủ thông qua phương thức ba chọn một, đạt được cơ hội biết được cốt truyện kế tiếp, tự cầu phúc đi."
"Mày nói rõ ràng ra xem nào!" Tất cả hi vọng của Tư Tự đều ký thác trên bàn tay vàng này, hận không thể dựng thẳng lỗ tai lên nghe nó nói chuyện, "Cụ thể là làm thế nào mưới có thể biết cốt truyện?"
"Đương nhiên là làm đúng đề bài rồi!" Nếu như hệ thống có dạng người thì chắc chắn bây giờ đang trợn trắng mắt.
"..." Hy vọng của Tư Tự bị dập tắt một nửa, "Cần phải làm gì mới được? Có nhắc nhở gì không? Làm sai thì có thể cho thứ tốt khác không?"
"Không có gợi ý, làm sai thì độ phản cảm tăng." Hệ thống không chút lưu tình, lạnh lùng nói.
"Vậy thì cần mày có ích gì?" một nửa hy vọng còn lại cũng bị dập tắt, Tư Tự kêu rên, "Người ta mở hack đều trâu bò như thế, sao mày lại phế như vậy chứ."
"Ngươi còn có mặt múi chê ta phế?" Hệ thống hờn dỗi, "Nếu không phải ngươi thất bại đến 99 lần thì ngươi có thể kích hoạt ta sao? Tất cả ngươi tự hỏi xem chính mình có xứng hay không."
"..." Tư Tự thiết chút nữa hộc máu phi thăng.
Thôi thôi, bàn tay vàng rác rưởi cũng là bàn tay vàng, không cần bỏ phí.
"Ngươi muốn đi đâu?" Hai ngươi lặng im trong chốc lát, hệ thống bỗng nhiên mở miệng.
"Về nhà." Tư Tự tức giận đáp, "Cha ta bảo ta cút về nhà, vừa rồi ngươi không nghe thấy sao?"
"Muốn cha hay là muốn Quý Trì?" Hệ thống hỏi lại.
Chân Tư Tự lảo đảo một cái, " Câu hỏi này của ngươi sao kỳ lạ vậy..."
"Muốn Quý Trì thì chạy về Thương gia nhanh." Hệ thống cứng cáp nói.
Trước mặt Tư Tự sáng ngời, "Như thế nào? Trở về có kịch hay đang chờ ta?"
"Nói nhiều quá, có muốn trở về hay không?" Hệ thống hừ lạnh một tiếng.
"Về về về!" Tư Tự lập tức xoay người chạy trở lại, ngay cả ngữ khí cũng trở nên nhảy nhót. "Ai ui, tiểu cô nương ơi, có chuyện gì từ từ nói."
"Không biết lớn nhỏ." Hệ thống khịt mũi coi thường, "Bối phận của ta lớn hơn ngươi được chứ? Lần này là lễ gặp mặt cho ngươi, không có lần sau, muốn biết cốt truyện thì làm bài cẩn thận cho ta." Bàn tay vàng này còn rất ngạo kiều, Tư Tự yên lặng chửi thầm. Lúc này Thương gia quả thật náo nhiệt từ trên xuống dưới.
Tuy hai vị gia chủ Thương Dác và Tư Nam không muốn việc này bị lan truyền, nhưng lúc ấy Lý Ngân Hà và Thương Hàm mang theo không ít gia bộc, tin tức không thẩm thấu ra ngoài mới là gặp quỷ. Không bao lâu sau, hơn phân nửa Thương gia đã biết chuyện nhị thiếu gia của Tư gia thích Quý Trì đã lâu.
Quần chúng ăn dưa đều kinh ngạc hết lên rồi!
Quý Trì thực ra không quan tâm mấy chuyện vớ vẩn, áp chế dược tính trong cơ thể, sau đó mặc quần áo, muốn làm sao để tra ra ai mới là chim sẻ thực sự đứng phía sau.
Ra cửa không lâu đã gặp phải Thương Hàm còn chưa rời đi.
Lúc này Thương Hàm đang nổi nóng, hắn và Lý Tinh Hà hai tên não không đủ dùng không thể tưởng tượng được còn một tầng ám toán nữa, một lòng vẫn cho rằng Tư Tự thật sự thích Quý Trì, lâm trận lại phản bội nên mới có cục diện xấu hổ như bây giờ.
Nhưng Tư Tự là thiếu gia thật sự của Tư gia, mà hắn ở Thương gia chỉ là đứa dòng thứ, muốn tìm Tư Tự gây phiền phức khó hơn lên trời, cơn tức chỉ có thể đè ở trong lòng, không dám trêu chọc vào Tư Tự.
"Quý Trì?" Thương Hàm hờn dỗi nửa ngày, cảm thấy gặp đưuọc quả hồng mềm có thể bóp bèn lập tức xòe đuôi như con công, cao ngạo ngẩng đầu, lớn tiếng trách mắng, "Ngươi vẫn còn mặt mũi ở lại Thương gia?"
Quý Trì lười chấp nhặt với hắn, đi vòng né tránh.
Thương Hàm bước một bức chặn trức mặt hắn, "Muốn chạy? Làm sao? Không dám nói chuyện với ta?"
"Tránh ra." Quý Trì khẽ nhíu mày.
"Làm mất mặt Thương gia còn dám nói chuyện hung hăng như vậy!" Thương Hàm lạnh lùng nói.
"Làm mất mặt Thương gia? Ngươi đang mắng ta hay là mắng Tư Tự?" Quý Trì không chút nương tình bóc trần Thương Hàm bắt nạt kẻ có gốc gác yêu hơn.
"Ngươi!" Thương Hàm tức muốn hộc máu, giơ tay nắm lấy vạt áo Quý Trì vừa mưới chỉnh lại xong, đẩy hắn xuống hồ nước.
Đây là hồ Thương gia nuôi giao long, con giao long này đã là nguyên anh sơ kỳ, tuy sẽ không giết người Thương gia, nhưng lúc này là thời gian cho nó ăn, Quý trì không phải huyết mạch thuần khiết của Thương gia, ngã xuống không chết cũng bị lột da.
Những năm gần đây Quý Trì vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ, thoạt nhìn như tu vi thấp thiên phú thấp, nhưng thực lực đã vượt qua Thương Hàm, "ám toán" ngu xuẩn như vậy đương nhiên không làm hắn bị thương được.
Lúc hắn muốn phản công quay người ném Thương Hàm xuống hồ, liếc thấy bóng dáng Tư Tự cách đó không xa chạy tới. Quý Trì thay đổi chủ ý, lập tức dừng lại động tác, thuận ý Thương Hàm tự đẩy mình xuống nước.
Tiếng ngã nước vang lên, Tư Tự nhìn thấy hết thảy thấy lạnh cả gan.
Công lược thất bại là thất bại, Quý Trì chết lại càng là thất bại, đời này sao lại khó như vậy, nơi chốn đều là hố, sơ ý chút ngay cả Quý Trì cũng có thể mất mạng.
"Đến lúc làm bài tập." Hệ thống đúng lúc nhảy ra, "Lựa chọn một: khoanh tay đứng nhìn. Lựa chọn hai: giúp Thương Hàm hủy thi diệt tích. Lựa chọn ba: nhảy xuống dụ giao long rời đi."
"..." Tư Tự sớm đã lo đề chọn đáp án của hệ thống sẽ hố người, nhưng cũng không ngờ lại hố đến mức độ này. Đây chính là để hắn lựa chọn phóng sinh Quý Trì hay là phóng sinh chính mình mà.
"Có thể chọn cái thứ tư không, ví dụ như...ta bấm quyết kéo Quý Trì lên chẳng hạn?" Tư Tự muốn cò kè mặc cả với hệ thống.
"Không thể." Hệ thống từ chối.
"Dựa vào cái gì?" Tư Tự không phục.
Hệ thống đổi cái mặt xem thường, "Trên trúc cơ mới có thể bấm tay niệm chú, cho dù ngươi từng sống 99 kiếp bây giờ có thể làm được nhưng cũng phiền ngươi nhìn lại hình tượng của ngươi bây giờ mới luyện khí tầng ba."
"Ồ..." Tư Tự không còn lười nào để nói, đành phải căng da đầu chạy nhanh tới bên hồ, nhảy ùm xuống.
Quý Trì không phải huyết mạch Thương gia, nhưng Tư Tự hoàn toàn là người ngoài, mục tiêu của giao long đương nhiên đổi sang Tư Tự.
"Hệ thống nhắc nhở, giá trị phản cảm -1, còn lại 97." Hệ thống "tinh" một tiếng, thông báo tin tức.
Nhưng mà Tư Tự cũng không kịp vui vẻ, nhìn giao long trực diện mở ra cái mồm máu to, bắt đầu tưởng tượng kiếp sau sẽ có bắt đầu như thế nào.
Trong nghìn cân treo sợi tóc, một đạo linh lực đánh xuống, ngưng tụ một hàng rào chắn trước mặt Tư Tự.
Đầu giao long đụng phải, vậy mà không thể phá, chỉ có thể phát ra tiếng gầm giận dữ với con mồi.
Tư Tự run bần bật, còn không kịp phản ứng, người đã bị túm cổ, vững vàng đứng trên bờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất