Hôm Nay Lại Lướt Qua Phim Trường Của Nam Chính
Chương 3: Đến tặng bàn tay vàng đây
- Làm idol -
Nếu hiện tại có người khác ở đây chắc chắn sẽ bị Trì Ký Hạ dọa hết hồn.
Cậu ta như đang bị bóng đè, nghiến răng kèn kẹt: "Lục Tử Ngang, mày hại tao gãy chân, tao phải giết mày, ăn thịt lóc xương của mày, a a..."
Gò má của cậu ta dưới ánh đèn âm u quỷ dị. Ngũ quan vốn anh tuấn cũng thay đổi vì biểu cảm, cả chân mày lẫn khóe mắt đều vô cùng lạnh lẽo, khiến người ta rét lạnh sống lưng, nơm nớp lo sợ cậu ta sẽ giết mình vào giây tiếp theo.
Dịch Vãn nhìn Trì Ký Hạ đang co rút trên giường, sau lưng như có bóng đen bao phủ, suy nghĩ một chút, mở Baidu lên.
Vai phụ và người qua đường trong tiểu thuyết khác nhau ở chỗ, người qua đường biết dùng điện thoại giải đáp thắc mắc. Từ khóa tìm kiếm là về nội dung bộ phim ngày mai Trì Ký Hạ đi quay.
Sau khi tìm xong, Dịch Vãn biết được thì ra những gì Trì Ký Hạ vừa nói là lời thoại của nhân vật phản diện tên Lãnh Thu siêu hot gần đây.
Không ngờ Trì Ký Hạ chuyên nghiệp như vậy, cho dù nằm mơ cũng tập luyện.
Mí mắt Trì Ký Hạ run lên... có lẽ cậu ta sắp dậy rồi. Dịch Vãn quyết định cười với cậu ta một cái, sau đó đùa một chút.
Giống như cách Trì Ký Hạ chào đón cậu vậy.
Và đọc lướt qua tiểu thuyết Ngày buồn quẩn quanh.
Chờ mãi, cuối cùng Trì Ký Hạ bên kia cũng thôi không cục cựa nữa.
Trì Ký Hạ rời khỏi hệ thống xuyên nhanh. Hệ thống nói một câu như thường lệ: "Cảm ơn ngài đã sử dụng hệ thống 'Mơ thấy kịch bản', Ngày buồn quẩn quanh đã được tạm dừng, lần sau ngài có thể đọc tiếp."
"Ngoại trừ kịch bản sắp phải quay ra còn có chế độ tập diễn phim kinh điển, chế độ xem mô phỏng, dẫn theo người đối diễn để lựa chọn. Trong chế độ xem mô phỏng, ngài có thể lựa chọn người xem có thật trong hiện thực. Chúc ngài sớm hoàn thành mục tiêu cuối cùng, ngồi lên chiếc ghế cao nhất trong giới giải trí, trở thành ảnh đế cầm cúp vàng mỏi tay!"
"Không thể tắt cái văn xã giao này đi được à? Còn cái chế độ đối diễn kia..." Trì Ký Hạ tựa vào ghế sofa trong không gian của hệ thống, vùi tay vào tóc, lười biếng nói: "Không thể, cả đời này cũng không thể."
Làm gì có ai chia sẻ bàn tay vàng của mình cho người khác chứ?
Trì Ký Hạ có một bí mật.
Cậu ta có một cái hệ thống.
Trong lúc nằm mơ, cậu ta có thể xuyên vào nhân vật trong các bộ phim mình sắp diễn, trải nghiệm cuộc sống của nhân vật một cách chân thật.
Tác dụng phụ duy nhất là cậu ta sẽ bị cảm xúc của nhân vật ảnh hưởng mỗi khi thức dậy. Thậm chí còn không thể phân biệt được ai là Trì Ký Hạ còn ai là nhân vật.
Trong quá trình xuyên, cậu ta cũng sẽ nói mớ, làm ra vài hành động khiến người khác hoảng sợ.
Trong số những đồng đội thứ năm ban đầu, có một người bị cậu ta dọa sợ. Người còn lại bắt gặp Đinh Biệt Hàn trong nhà vệ sinh.
Trì Ký Hạ bất cần đời nhưng cậu rất cẩn thận với bí mật của bản thân để tránh bị bắt đi nghiên cứu.
Cơ mà làm gì có ai có thể nhìn ra bí mật của cậu ta chứ?
Trì Ký Hạ mở mắt, mơ hồ nhìn thấy một bóng lưng ngồi trong nắng, hoặc nên nói là đang ngồi trên cái giường bên cạnh.
Bóng người ngồi trong ánh nắng, toàn thân được bọc trong vầng hào quang như thiên sứ. Bóng người kia không hét lớn vì biểu hiện kỳ quặc của cậu ta khi đang nằm mơ, cũng không lộ ra vẻ nghi ngờ hay sợ hãi khi cậu ta tỉnh dậy. Trái lại còn nở nụ cười quỷ dị không kém.
"Cậu tỉnh rồi à, Lãnh Thu."
...?
...??
??!!
"Không phải kết thúc rồi hả, sao tôi vẫn chưa về thế giới hiện thực??" Trì Ký Hạ tra khảo hệ thống.
Phải biết trong tiểu thuyết xuyên không thì người xuyên nhanh là thảm nhất, rất nhiều người khổ sở vì kẹt lại...
Cậu ta ngồi bật dậy. Lãnh Thu là một tên thái giám đấy, nếu không phải đạo diễn có ơn với cậu, cậu sẽ không nhận cái vai này đâu, xuyên vào trong thế giới của Lãnh Thu...
Giơ tay sờ thử.
Khoan đã.
Trì Ký Hạ cứng đờ quay đầu lại.
Sau khi nhìn rõ người kia là ai, diễn viên xuyên nhanh Trì Ký Hạ thấy mình sắp chết rồi.
"Dịch, Dịch Vãn?" Cậu ta gọi tên người nọ, chửi bậy: "Đù... là cậu à!"
Biểu cảm sụp đổ của hồ ly Trì Ký Hạ làm Dịch Vãn hơi khó hiểu. Cậu không nhận ra nãy giờ mình đọc tiểu thuyết nên vô tình gọi nhầm tên của Trì Ký Hạ: "Anh Trì, anh sao rồi?"
Trì Ký Hạ sợ hãi nhìn cậu, bỗng có cảm giác bất thường: "Cậu... cậu đến đây khi nào?"
"Nửa tiếng trước."
"Cậu... thấy tôi nói mớ? Thấy biểu hiện của tôi?" Trì Ký Hạ híp mắt nhìn cậu, dò xét hỏi: "Cậu thấy sao?"
Phản ứng của Dịch Vãn rất kì lạ, Trì Ký Hạ biết mình không phải người bình thường nhưng Dịch Vãn so với mấy thực tập sinh bị dọa sợ chạy mất dép càng không giống người bình thường.
Dịch Vãn thấy thái độ dè dặt của Trì Ký Hạ. Quyết định khiến ánh mắt mình thật dịu dàng, đầy khích lệ. Cậu suy nghĩ một chút rồi bảo: "Anh là Lãnh Thu."
Đây là lời khen lớn nhất của cậu với diễn viên.
Trì Ký Hạ:......
Cậu ta trợn tròn mắt, giây phút đó, cậu ta cảm thấy mình như không còn chỗ trốn trong đôi mắt ẩn giấu sự tính toán và đầy xa cách (thật ra là đang ngẩn người) của Dịch Vãn.
Trong lúc cảm thấy trời sắp sụp đất sắp nứt đến nơi, Trì Ký Hạ nghe thấy tiếng răng rắc bên ngoài.
"Được được, đoạn này không tệ, lưu lại, sau này dùng clip hậu trường của show nhóm." Giọng một người đàn ông vang lên: "Hiếm hoi lắm mới thấy được bộ dạng mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ của Tiểu Trì đó nha."
"Ơ kìa? Anh Lưu." Trì Ký Hạ sửng sốt, gấp gáp nói: "Xóa đi, ảnh hưởng đến hình tượng của em!"
Dịch Vãn cũng nhìn theo ánh mắt của Trì Ký Hạ. Ngoài cửa phòng là một người đàn ông có vẻ là quản lý, bên cạnh là trợ lý cầm máy quay phim. Người quản lý được gọi là anh Lưu lên tiếng chào cậu: "Chào Dịch Vãn, anh là quản lý của Iris5. Trì Ký Hạ, chuẩn bị đi, Bạc Giáng về rồi, An Dã Lâm cũng đang về, chúng ta tranh thủ thời gian họp."
Dịch Vãn gật đầu, lanh lợi đi ra ngoài. Trước khi đi cậu cảm nhận được ánh mắt của Trì Ký Hạ dán chặt trên lưng mình, vì thế nghi ngờ quay lại nhìn.
Trì Ký Hạ trở lại trạng thái hồ ly bình thường, đang híp mắt, nhìn cậu đầy u ám.
Biểu cảm của Trì Ký Hạ khiến cậu thấy thật giống với biểu cảm của Đinh Biệt Hàn lúc nắm cổ tay cậu trong nhà vệ sinh. Dịch Vãn nghĩ thầm.
Biểu cảm tương tự, khí thế tương tự, đây có phải đoàn hồn của Iris5 hay không...? Đoàn hồn này từ đâu ra?
Dịch Vãn lại bắt đầu thả hồn lên mây.
Đinh Biệt Hàn lạnh nhạt và người đẹp lạnh lùng Bạc Giáng đã ngồi sẵn trong phòng khách. Bạc Giáng vẫn cúi đầu đọc sách, thấy Dịch Vãn đến cũng chỉ chào một tiếng.
Dịch Vãn cẩn thận ngồi xuống ghế lười. Trì Ký Hạ mặt mày đen thui, mười ngón tay đan vào nhau ngồi rũ rượi bên kia.
... không ai quan tâm ai, bầu không khí cái nhóm này kém thật. Ngay cả anh Lưu đứng bên cạnh cũng phải cau mày khi thấy tình trạng của bọn họ.
Bầu không khí quá lạnh.
"Két!"
Cửa mở. Một mảng đỏ nhảy vào không gian lạnh căm.
Anh Lưu cau mày hỏi: "Sao đến trễ?"
Người nọ đỡ chiếc hoa tai màu bạc, trên cổ tay là một hình xăm hoa hồng đỏ như lửa, giọng điệu bực bội: "Nhà có việc."
Câu trả lời đơn giản, chỉ có giọng điệu bực dọc.
Nghe thái độ không thèm giải thích rõ ràng này thì biết rất kiêu ngạo.
Anh Lưu nghe vậy bèn nói ngay: "Chuyện nhà cậu nhiều quá rồi đấy."
Xem ra không phải lần đầu.
Mãi đến khi người nọ đến gần, Dịch Vãn mới thấy rõ. Thiếu niên không chỉ có mái tóc đen highlight đỏ mà dưới mắt còn có một nốt ruồi son.
Mặt mày hằm hằm.
Cứ như mới thoát khỏi một màn ân oán tình thù (theo đuổi vợ sấp mặt).
Đây chính là An Dã Lâm. Nghe anh Lưu nói vậy, cậu ta trả lời ngay: "Nếu có thể, tôi cũng không có nhu cầu quan tâm mấy chuyện vớ vẩn của nhà họ An."
"Cậu đã nói vậy thì sao không giải quyết nhanh lên. Nếu không phải hôm nay có thành viên mới đến thì chắc cậu cúp luôn buổi họp này rồi đúng không?"
"Làm được thì tôi làm rồi..." An Dã Lâm đau đầu nhìn sang.
Lúc nhìn thấy Dịch Vãn ngồi trong góc, cậu ta ngớ người.
Sự cáu kỉnh trong mắt nhanh chóng bị mừng rỡ và dịu dàng thay thế, cả gương mặt trở nên thận trọng như nhìn thấy bảo vật đáng lẽ không nên xuất hiện ở đây. Trước khi những người khác lên tiếng giới thiệu thành viên mới, cậu ta đã nhẹ nhàng gọi cái tên đó ra: "Dịch... Vãn?"
Dịch Vãn nhìn cậu ta, hơi khó hiểu.
Cậu và An Dã Lâm đại diện cho "A" trong Iris5 hẳn là chưa từng gặp bao giờ. Nhưng An Dã Lâm nhìn cậu cứ như đang nhìn bạn thân đã xa cách nhiều năm.
An Dã Lâm phát hiện Dịch Vãn mờ mịt thì có hơi ảm đạm.
Đời này sống lại, vào lúc này... cậu ta chưa quen Dịch Vãn.
Dịch Vãn cũng không nhận ra cậu ta.
Nhưng cậu ta vẫn cười với Dịch Vãn, nụ cười khiến anh Lưu kinh hãi: "Rất vui được gặp cậu, Dịch Vãn."
Rất vui khi có thể gặp lại cậu, Dịch Vãn.
Người bạn cuối cùng của tôi khi rơi vào đường cùng.
Đôi mày đang cau của quản lý Lưu nhiều thêm chút yên tâm. Chỉ có mỗi An Dã Lâm bướng bỉnh nhất là có thái độ ổn nhất với Dịch Vãn, giảm bớt một phần trăm đau đầu trong não hắn.
Công ty nhét những người giỏi nhất, xuất sắc nhất vào một nhóm, không hề suy nghĩ mấy người này có hợp để lập nhóm hay không... Anh Lưu thở dài, tuy trong lòng không xem trọng nhưng vẫn thuần thục thông báo những chuyện cần chú ý sau khi debut.
Không phải mấy câu nhàm tai cũ mèm mà là nhấn mạnh cả năm phải chú ý an toàn, luyện tập cho sân khấu và single đầu tiên, và thông báo cả thời gian dự tính cho album đầu tiên.
Nói xong, hắn hỏi: "Ai muốn làm trưởng nhóm?"
...
Không ai giơ tay.
An Dã Lâm lắm việc cần làm, Trì Ký Hạ sợ thiên hạ không loạn, Đinh Biệt Hàn lạnh lùng, Dịch Vãn là người vào cuối cùng, lý lịch bình thường nhất, không thể khiến mọi người tin phục... Anh Lưu nghĩ tới nghĩ lui vẫn không chọn được ai, đành nói: "Bạc Giáng, cậu làm nhóm trưởng."
Dù gì cũng là thủ khoa.
Bạc Giáng nhíu mày, nhưng vẫn đồng ý.
... Anh Lưu cảm thấy cái nhóm này trông có vẻ mạnh, nhưng thật ra lại lắm khuyết điểm. Làm gì có nhóm nào nhóm trưởng thôi cũng không chọn được chứ.
Rốt cuộc cấp trên nghĩ cái gì trong đầu vậy.JPG
Đối với một nhóm mà nói, tài năng của mỗi thành viên không quan trọng, quan trọng là phải đoàn kết! Năm người này trước giờ chưa từng gặp nhau, tình đồng đội giả trân gì đây?
Anh Lưu bế tắc, chỉ đành nói: "Vì tai nạn mấy lần trước nên chúng ta không còn nhiều thời gian. Công ty dự định tuần sau sẽ tiết lộ thông tin của thành viên đầu tiên. Còn mâu thuẫn giữa Dịch Vãn và Khương Bắc, bên công ty sẽ giải quyết."
Dịch Vãn gật đầu, quản lí lại nói: "Khoảng thời gian này mọi người tương tác nhiều vào, Biệt Hàn, đi theo anh."
Trước khi đi, Đinh Biệt Hàn nhìn Dịch Vãn một cái, bầu không khí kì lạ giữa Dịch Vãn và Trì Ký Hạ làm cậu ta phải híp mắt suy nghĩ.
Trong phòng chỉ còn lại bốn người. Trì Ký Hạ ôm gối ôm nhìn chằm chằm Dịch Vãn, có dò xét, có hứng thú, không hề chớp mắt.
An Dã Lâm cũng đang lẳng lặng nhìn Dịch Vãn.
Cả ngày hôm nay dây dưa với nhà họ An, phó tổng giám đốc và thái tử nhà họ Phương làm cậu ta kiệt sức. Thân là người cầm kịch bản thiếu gia thật giả sống lại, cậu ta nhìn thấy đám người đã ép mình vào đường cùng ở kiếp trước chỉ có chán ghét.
Cậu ta sẽ không bao giờ quên kiếp trước bọn họ chỉ vì một tên hàng nhái mà đã đối xử với mình như thế nào, cho dù kiếp này bọn họ đỏ mắt, điên dại nghẹn ngào khẩn cầu cậu ta trở về cũng tuyệt đối không tha thứ.
May là, vào cái ngày bết bát nhất, cậu ta gặp được Dịch Vãn trong nhóm nhạc kiếp này mình mới gia nhập.
Dịch Vãn lại là thành viên thứ năm của nhóm bọn họ.
An Dã Lâm nhìn người bạn kiếp trước của mình. Cậu ngồi đây, giữa những đồng đội khiến cậu dấy lên sự cảnh giác một cách khó hiểu, đơn thuần, yếu ớt và bất lực như thế... có hơi buồn bã.
Nhưng cậu ta sẽ không tùy tiện tiếp cận Dịch Vãn, phải giải quyết đám phiền phức kia trước... không thể để lửa lan đến Dịch Vãn.
Không lâu sau, Đinh Biệt Hàn quay lại phòng khách. Thấy cậu ta quay lại, Trì Ký Hạ bèn hỏi: "Anh Lưu tìm cậu làm gì?"
"Tiết mục, livestream." Đinh Biệt Hàn lạnh lùng nói: "Cuối tuần này quay, ê-kíp chỉ đích danh tôi."
"Không có tin gì chi tiết hơn à?" Trì Ký Hạ tò mò.
"Không." Đinh Biệt Hàn cau nhẹ mày: "Chỉ nói quay ngoài trời, tất cả thông tin đều được giữ bí mật. Mà cậu hỏi nhiều vậy làm gì?"
Đinh Biệt Hàn thẳng thừng. Lúc cậu ta mới đến đây, Trì Ký Hạ không chào hỏi gì đã đẩy cửa phòng, thiếu chút nữa đã phát hiện bí mật vô hạn lưu trong nhà vệ sinh. Cho nên ấn tượng của cậu ta với Trì Ký Hạ là tệ nhất.
"Hông nói thì thôi. Tiểu Đinh nghiêm túc vậy làm gì." Trì Ký Hạ nhún vai, không quan tâm.
Dịch Vãn vừa định về phòng đã bị anh Lưu gọi lại. Hắn đứng trong góc tường ngoài phòng, nói: "Em cũng thấy tình huống nhóm mình rồi. Dịch Vãn, em là người thứ năm, là người chênh lệch thực lực lớn nhất. Cho nên, anh có một kỳ vọng ở em."
"Anh Lưu nói đi."
"Anh hy vọng em có thể kết nối bọn họ. Bỏ chút thời gian cân bằng quan hệ, tập hợp đoàn hồn, hiểu không?"
Đây là cảm thấy thực lực Dịch Vãn kém nên cho cậu nhiệm vụ khác, chiếm dụng thời gian rảnh rỗi của cậu à.
Còn thời gian quý báu của những người khác, hiển nhiên là phải để luyện tập và tiến bộ rồi.
Anh Lưu không thật sự quan tâm đến thành viên cuối cùng. Trong mắt hắn, Dịch Vãn chỉ là một người miễn cưỡng được nhét vào cho đủ số mà thôi... còn dính lùm xùm. Hắn phất tay cho Dịch Vãn về phòng.
Nhưng tôi thấy mọi người đã có đoàn hồn rồi. Dịch Vãn nghĩ.
Thời gian cũng không còn sớm, mọi người đề tự về phòng. Chỉ có An Dã Lâm ra ban công gọi điện thoại. Trì Ký Hạ thấy Dịch Vãn cũng về phòng thì nhất thời không dám về, ngồi một mình trong phòng khách nghĩ kế sách.
Dịch Vãn ngồi xuống bàn. Bây giờ đã khuya, đóa hoa xanh mướt trong tay lập lòe ánh sáng. Cậu cúi đầu đang định nghĩ về những gì anh Lưu nói thì nhận được tin nhắn của mấy thực tập sinh khác.
Quan hệ của bọn họ và Dịch Vãn chỉ là xã giao bình thường, đều đang dò xét chuyện cậu gia nhập Iris5. Dịch Vãn tặng mỗi người một chữ "Ừ", thuận tay mở Weibo của mình lên.
Xem vài cái bình luận mới.
[Còn có tâm trạng chăm cây chăm cỏ à, cậu có biết Bắc Bắc đau khổ thế nào không?]
[#Dịch Vãn không biết xấu hổ#]
[Đừng nói là tính giả chết cho qua chuyện nhé?]
Đã hơn một tuần từ ngày Khương Bắc dùng chuyện bị bắt nạt ngược fan. Dù gì Dịch Vãn flop, lượng fans hăng máu gà bu vào Weibo chửi mắng cậu cũng ít đi, bình luận ác ý chỉ le que vài chục cái. Có điều Dịch Vãn nhìn thấy một cái bình luận khá kỳ lạ.
[Không biết cậu có bán chậu quỷ lan này không? Sẵn lòng ra giá cao, xin hãy liên lạc với tôi qua số 139xxxxxxxx]
Weibo mình quạnh quẽ đến mức bị lừa đảo ghé thăm à. Dịch Vãn nghĩ thầm.
Cậu không quan tâm bình luận này, chậu cây này là nhặt được ven đường, chắc cũng không phải giống đặc biệt gì đâu.
Có điều cậu lại thấy một cái ID kỳ lạ trong danh sách like ảnh của mình.
Polestar_leon
Polestar có nghĩa là sao Bắc Cực, cũng là tên fans của Khương Bắc. Cũng không kỳ lạ.
Leon lại là tên tiếng Anh Khương Bắc dùng khi còn là bạn cùng phòng với cậu. Trước khi hai người lập nhóm, quản lý phát hiện cái tên này đã được một idol khác dùng, cho nên đổi cho hắn tên khác.
Hơn nữa ID này lạ ở chỗ hình như nó nhấn like ngay khi cậu đăng ảnh.
Dịch Vãn ấn vào định xem trang chủ nhưng hình như đã bị ID này block nên không thấy được gì.
Dịch Vãn chuẩn bị tắt Weibo, vô tình nhìn thấy hotsearch mới nhất.
"Đinh Biệt Hàn và nhà vệ sinh."
Dịch Vãn:?
Dịch Vãn không biết diễn đàn giải trí nào đó đã nổ tung, thậm chí còn xây được cả cao ốc.
Có ai thấy tấm hình của Đinh Biệt Hàn trên hotsearch chưa?
Nghe nói là nội bộ A.T. đăng đấy.
Xác định là Đinh Biệt Hàn à?
Trả lời phía trên: thấy được mỗi cái nốt ruồi với góc mặt.
Bọn họ làm gì trong nhà vệ sinh vậy? Đè lên tường hôn à?
Nhìn giống bắt nạt trong nhà vệ sinh đấy.
Tôi nhớ mấy bữa trước cũng có vụ tên flop nào đó bắt nạt Khương Bắc ấy, hèn gì muốn đổi công ty quản lý. A.T. là trung tâm bắt nạt à, xì.
Sao Bắc Cực bên trên sáng quá rồi tém tém lại, lòi đuôi rồi kìa biết không.
Lạc đề rồi, tập trung vào Đinh Biệt Hàn.
Xin lỗi nhưng mà có mình tôi thấy tấm này đẹp à, người này bị người kia giam vào lòng, cổ tay mảnh mai bị giữ chặt. Nắng chiều đánh lên cổ tay, còn hai người lại chìm trong bóng tối. Thậm chí còn có thể tưởng tượng được sự run rẩy. Hơi thở hỗn loạn, vội vàng muốn chạy trốn.....
Đù mé, tui cũng xin lỗi mấy bạn trên, tui cũng thấy dị... mà bàn tay cũng đẹp quá à, đẹp nhất được thấy trong năm nay á.
Không gặm nổi. Hôm nay húp canh gà pha đường hôm nay say!
Hỏny ghê.
Có mò được người kia là ai chưa?
Mười mấy người bình luận rồi vẫn chưa ra, chắc flop lòi đấy.
...
Có sao nói vậy, chuyện này leo hotsearch như gió, lại còn có cái hashtag tiêu cực thế này, chắc chắn sau lưng có người đổ dầu vào lửa.
Chẳng lẽ không phải do người ta nổi à. Ổng còn được Bộ Thể dục Thể thao mời đấy hahahaha
Nhưng mà tại sao phải là bắt nạt trong nhà vệ sinh, vụng trộm trong nhà vệ sinh, kabedon trong nhà vệ sinh cũng được mà. Kabedon là tình tiết thường thấy trong phim đấy, năm nào cũng có mười mấy bộ phim theo đuổi vợ chết lên chết xuống có cảnh này. Đôi nào cũng thuê màn hình lớn để xin lỗi, màn hình trong nước sắp cung không đủ cầu luôn rồi, hồi trước còn có đứa chạy dòng "mạng cũng cho em" ngay Quảng trường Thời Đại nữa.
Vào ban đêm thiếu thốn sự giải trí, nhờ vào danh tiếng của Đinh Biệt Hàn, tin này nhanh chóng gây xôn xao các diễn đàn lớn. Giang cư mận ồn ào thảo luận ai đục nước béo cò bôi xấu hãm hại Đinh Biệt Hàn, bàn tay đeo dây đỏ kia là ai, khen tay người ta đẹp, thậm chí còn dập đầu với tấm hình kia... tạo ra vô số bình luận.
Chỉ là đến cuối vẫn không ai mò ra được người kia là Dịch Vãn, bởi vì cậu quá flop. Có một bình luận nói "bàn tay đó quen quen" nhưng nhanh chóng bị mấy bình luận bôi xấu khác nhấn chìm.
Dịch Vãn không hề biết đến diễn đàn này. Cậu chỉ xem bình luận bên dưới hotsearch. Nhìn một hồi, cậu nhớ Đinh Biệt Hàn có kết bạn Wechat với mình, vì vậy share hotsearch qua cho cậu ta.
Bình luận dưới hotsearch cơ bản đều là hô hào chân tướng chưa đến, vui lòng không gấp gáp ụp nồi. Có rất nhiều bình luận bất đồng ý kiến, ví dụ có người cảm thấy chỉ là đùa giỡn, khen horny quá, hoặc là antifan đục nước béo cò. Nhưng đề tài hot nhất chỉ có một.
Đó chính là... chủ nhân bàn tay xinh đẹp kia là ai?
Còn có vài cô gái đoán xem vóc dáng chủ nhân bàn tay kia có đẹp hay không, nếu là thực tập sinh hoặc ai đồ thì muốn bắt lấy để lấp đầy khoảng trống*.
*Gốc là 空窗期, có nghĩa là khoảng thời gian đang thiếu cái gì đó (công việc, người yêu...)
Chỉ là từ đầu đến cuối không ai nhận ra.
"Mờ thế có thánh cũng không thể đoán được là ai đâu!" Có người kêu gào thảm thiết.
Dịch Vãn chờ Đinh Biệt Hàn trả lời mình, nhưng Weibo lại nhảy ra thông báo có người lạ muốn nhắn tin cho cậu.
"Lôi kéo nhau thân thiết thế này trong nhà vệ sinh với Đinh Biệt Hàn mà không biết nhục hả? Đê tiện cũng vừa thôi chứ."
Dịch Vãn đang lướt Weibo, hiển nhiên đã thấy.
Người nhắn là polestar_leon.
Nhưng sau khi Dịch Vãn thấy rõ nội dung, người gửi đã thu hồi tin nhắn.
Dịch Vãn lướt lịch sử cuộc trò chuyện, tất cả đều chỉ có avatar mà không có gì hết.
Từng dòng tin đều là gửi xong rồi thu hồi.
***
Khương Bắc ngồi trong phòng nghỉ, mặt mày âm u nhìn chằm chằm điện thoại trong tay. Hắn gắt gao nhìn từng tài khoản Weibo, cuối cùng bỏ cái điện thoại màu tím dùng acc clone vào túi.
"Khương Bắc." Quản lý đi vào: "Quay hình vất vả rồi."
"Chị Lục cũng vậy ạ." Khương Bắc ngẩng đầu, trên môi là nụ cười ngọt ngào mềm mại. Cứ như người vừa mới dùng acc clone nhắn tin cho đồng đội cũ không phải hắn.
Quản lý cũng cảm thấy thoải mái hơn chút khi thấy nụ cười của Khương Bắc. Cô nói: "Hôm nay em nghỉ sớm đi, chủ nhật còn phải đi quay chương trình."
"Chương trình gì vậy chị? Sao em không nhớ vậy cà." Mặt mày Khương Bắc rầu rĩ cứ như thật sự không nhớ.
"Chương trình sống còn đấy, livestream, biểu hiện tốt một chút." Quản lý nói: "À, trừ em ra còn có Đinh Biệt Hàn nữa."
Biểu cảm ngọt ngào của Khương Bắc cứng lại khi nghe ba chữ Đinh Biệt Hàn, không lâu sau, hắn cười: "Vâng ạ."
"Em sẽ chuẩn bị thật tốt."
***
Không lâu sau, Đinh Biệt Hàn vừa thấy hotsearch đã bị anh quản lý Iris5 gọi đến.
"Em nói thật cho anh biết, cái người bị em đè lên tường trong nhà vệ sinh là ai?" Anh Lưu nói: "Chưa debut, scandal thì được nhưng yêu thật thì miễn bàn đi."
Cái nhóm này bất ổn thật. Xem đi, mới tìm được người thứ năm mà đã có chuyện rồi.
Đinh Biệt Hàn: "... Anh mới gặp hôm nay."
Anh Lưu: "Ai? Anh cảnh cáo em, em đừng có bảo với anh là An Dã Lâm đấy, sau lưng cậu ta là cả đám sếp tổng bá đạo*, em đừng có dây vào bọn họ."
*Gốc là 冷杉味的雪松味的总裁, ý là mấy sếp tổng có mùi linh sam tuyết tùng đồ đó, mùi của sự alpha bá đạo ngang ngược.
Đinh Biệt Hàn: "... Là Dịch Vãn."
Anh Lưu: "Dịch Vãn à... Dịch Vãn? Có chuyện gì?"
Anh Lưu thật sự bất ngờ, Dịch Vãn vừa vào nhóm thôi, sao có thể gây chuyện được.
Còn tin đồn bắt nạt kia... anh Lưu cau mày. Hôm nay anh nhìn thấy Dịch Vãn, hoàn toàn khác với tin đồn. Rất im lặng, cũng rất biết điều. Không phải mâu thuẫn tay chân, vậy có thể là gì?
"Vài hiểu lầm thôi." Đinh Biệt Hàn nói: "Giải quyết xong rồi."
"Không có tấm hình nào... nữa chứ?" Anh Lưu muốn nói lại thôi: "Đây là toàn bộ quá trình?"
Đinh Biệt Hàn cau mày: "Còn làm gì được nữa? Tôi không có đánh cậu ta."
Anh Lưu nghĩ tới gì đó: "Kabedon hay gì gì đó."
Đinh Biệt Hàn:......
Cơ thể cậu ta bốc hơi lạnh như muốn giết người đến nơi. Anh Lưu bèn nói: "Không có là được, hiểu lầm nào cũng cần sáng tỏ. Đúng rồi, chương trình sống còn kia còn một slot, anh nói chuyện với quản lý của em rồi, dắt Dịch Vãn theo."
"Cậu ta?"
"Đúng lúc thể hiện tình đồng đội, công bố thành viên thứ 5 của Iris5, giải quyết hiểu lầm của hai đứa, hơn nữa Khương Bắc cũng sẽ đến. Anh đã thương lượng với quản lý của cậu ta, chúng ta sẽ làm hòa trong chương trình." Anh Lưu thở phào nhẹ nhõm: "Còn có thể tung hứng với cái hotsearch hôm nay."
"Khương Bắc? Anh hỏi ý Dịch Vãn chưa?" Nghe anh Lưu quyết định bằng giọng điệu nhẹ bẫng, Đinh Biệt Hàn đột nhiên cảm thấy hơi... không vui.
Có lẽ vì Dịch Vãn là người qua đường quá ngu si.
"Hỏi han gì? Có thể giải quyết hiểu lầm là được rồi, hai bên cũng đã thương lượng xong kịch bản. Không phải bắt nạt, chỉ là tính tình không hợp nhau, một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, một người dịu dàng nghịch ngợm nên có chút hiểu lầm. Thế thôi." Anh Lưu nói: "Dịch Vãn có biết cũng không phản đối. Hơn nữa quản lý của cậu ấy cũng không quan tâm. Em nói đi, anh đang bận."
"Nhưng mà em vui lòng thể hiện tốt một chút. Công ty hy vọng em sẽ nổi bật nhất trong chương trình, thể hiện nhiều thế mạnh hơn, có được nhiều cảnh quay hơn. Thành thật mà nói, anh cảm thấy cho Dịch Vãn tham gia chương trình này sẽ kéo chân em, thể hiện tình đồng đội quan trọng, nhưng cũng đừng quên thể hiện sức mạnh bản thân."
Nói xong, hắn cúp máy.
Đinh Biệt Hàn cầm điện thoại di động, nhất thời không nói gì. Cậu ta khựng lại, thôi không tìm hiểu đầu đuôi ân oán giữa Dịch Vãn và Khương Bắc nữa, chỉ lạnh lùng đến phòng Dịch Vãn.
Dịch Vãn không liên quan gì đến cậu ta.
Trước khi gõ cửa phòng Dịch Vãn, cậu ta thấy Trì Ký Hạ đang ngồi một mình trong phòng khách, đang nhìn chằm chằm ngón tay mình như đang suy nghĩ gì đó.
Đinh Biệt Hàn gõ cửa phòng Dịch Vãn.
Dịch Vãn vẫn chưa ngủ, cậu mặc pyjama trắng, trông rất mềm mại. Đinh Biệt Hàn nghĩ đến hiểu lầm kia, không hiểu sao trong lòng lại hơi khó chịu.
Không biết Dịch Vãn có kéo chân sau trong chương trình hay không... chỉ vì để làm rõ hiểu lầm, hơn nữa nếu cậu vô tình phải vào phó bản vô hạn lưu. Nghĩ đến đây, nam chính vô hạn lưu thích mạo hiểm càng rầu rĩ hơn.
Cậu ta nhìn Dịch Vãn, mặt không thay đổi: "Anh Lưu nói, để cậu và tôi..."
Khi ánh mắt lướt qua người Dịch Vãn, nhìn thấy chậu "lan'' trắng bên trong, mắt Đinh Biệt Hàn lập tức co lại!
Mà lúc này, nam chính xuyên nhanh đang ngồi trong phòng khách cuối cùng cũng đã thảo luận kế sách với hệ thống xong.
"Dùng chế độ đối diễn, chờ cậu ấy ngủ rồi kéo vào là được." Trì Ký Hạ nhướng nhướng mày: "Tìm kịch bản nguy hiểm vào, để cậu ấy xuyên vào nhân vật nguy hiểm một chút, hủy hoại ý chí của cậu ấy khiến cậu ấy lệ thuộc vào tôi rồi tra khảo. Đùa giỡn với người bạn mới này một tí, trước khi cậu ấy tỉnh thì xóa ký ức, không phải là xong chuyện rồi sao?"
"Được rồi, cậu muốn kéo Dịch Vãn vào kịch bản nào?" Hệ thống của Trì Ký Hạ hỏi.
"Sinh tồn nơi hoang dã đi!" Trì Ký Hạ vô cùng tự tin.
***
Hậu trường nhỏ:
Trì Ký Hạ: Tôi phải tra khảo cậu!!
Hậu quả: Cho người ta xài ké bàn tay vàng của mình.
Đinh Biệt Hàn quay show chung:!! Là sao, tại sao Dịch Vãn kinh khủng vậy!!
Hóa ra tên ngồi mát ăn bát vàng trong mắt mọi người kinh khủng đến vậy, chỉ có An Dã Lâm sống lại ngày nào cũng bị kéo vào đủ mọi cuộc chiến khác nhau nghĩ khác. Trong mắt An Dã Lâm, trạng thái ban đầu của mình chính là: Kẻ sống lại cố gắng mạnh mẽ hơn.
Còn trạng thái ban đầu của Dịch Vãn chính là: Bạn tốt kiếp trước nhỏ yếu đáng thương nhưng lại không giúp được.
***
*Gốc của cái "hỏny" là 性张力 = sexual tension
Nếu hiện tại có người khác ở đây chắc chắn sẽ bị Trì Ký Hạ dọa hết hồn.
Cậu ta như đang bị bóng đè, nghiến răng kèn kẹt: "Lục Tử Ngang, mày hại tao gãy chân, tao phải giết mày, ăn thịt lóc xương của mày, a a..."
Gò má của cậu ta dưới ánh đèn âm u quỷ dị. Ngũ quan vốn anh tuấn cũng thay đổi vì biểu cảm, cả chân mày lẫn khóe mắt đều vô cùng lạnh lẽo, khiến người ta rét lạnh sống lưng, nơm nớp lo sợ cậu ta sẽ giết mình vào giây tiếp theo.
Dịch Vãn nhìn Trì Ký Hạ đang co rút trên giường, sau lưng như có bóng đen bao phủ, suy nghĩ một chút, mở Baidu lên.
Vai phụ và người qua đường trong tiểu thuyết khác nhau ở chỗ, người qua đường biết dùng điện thoại giải đáp thắc mắc. Từ khóa tìm kiếm là về nội dung bộ phim ngày mai Trì Ký Hạ đi quay.
Sau khi tìm xong, Dịch Vãn biết được thì ra những gì Trì Ký Hạ vừa nói là lời thoại của nhân vật phản diện tên Lãnh Thu siêu hot gần đây.
Không ngờ Trì Ký Hạ chuyên nghiệp như vậy, cho dù nằm mơ cũng tập luyện.
Mí mắt Trì Ký Hạ run lên... có lẽ cậu ta sắp dậy rồi. Dịch Vãn quyết định cười với cậu ta một cái, sau đó đùa một chút.
Giống như cách Trì Ký Hạ chào đón cậu vậy.
Và đọc lướt qua tiểu thuyết Ngày buồn quẩn quanh.
Chờ mãi, cuối cùng Trì Ký Hạ bên kia cũng thôi không cục cựa nữa.
Trì Ký Hạ rời khỏi hệ thống xuyên nhanh. Hệ thống nói một câu như thường lệ: "Cảm ơn ngài đã sử dụng hệ thống 'Mơ thấy kịch bản', Ngày buồn quẩn quanh đã được tạm dừng, lần sau ngài có thể đọc tiếp."
"Ngoại trừ kịch bản sắp phải quay ra còn có chế độ tập diễn phim kinh điển, chế độ xem mô phỏng, dẫn theo người đối diễn để lựa chọn. Trong chế độ xem mô phỏng, ngài có thể lựa chọn người xem có thật trong hiện thực. Chúc ngài sớm hoàn thành mục tiêu cuối cùng, ngồi lên chiếc ghế cao nhất trong giới giải trí, trở thành ảnh đế cầm cúp vàng mỏi tay!"
"Không thể tắt cái văn xã giao này đi được à? Còn cái chế độ đối diễn kia..." Trì Ký Hạ tựa vào ghế sofa trong không gian của hệ thống, vùi tay vào tóc, lười biếng nói: "Không thể, cả đời này cũng không thể."
Làm gì có ai chia sẻ bàn tay vàng của mình cho người khác chứ?
Trì Ký Hạ có một bí mật.
Cậu ta có một cái hệ thống.
Trong lúc nằm mơ, cậu ta có thể xuyên vào nhân vật trong các bộ phim mình sắp diễn, trải nghiệm cuộc sống của nhân vật một cách chân thật.
Tác dụng phụ duy nhất là cậu ta sẽ bị cảm xúc của nhân vật ảnh hưởng mỗi khi thức dậy. Thậm chí còn không thể phân biệt được ai là Trì Ký Hạ còn ai là nhân vật.
Trong quá trình xuyên, cậu ta cũng sẽ nói mớ, làm ra vài hành động khiến người khác hoảng sợ.
Trong số những đồng đội thứ năm ban đầu, có một người bị cậu ta dọa sợ. Người còn lại bắt gặp Đinh Biệt Hàn trong nhà vệ sinh.
Trì Ký Hạ bất cần đời nhưng cậu rất cẩn thận với bí mật của bản thân để tránh bị bắt đi nghiên cứu.
Cơ mà làm gì có ai có thể nhìn ra bí mật của cậu ta chứ?
Trì Ký Hạ mở mắt, mơ hồ nhìn thấy một bóng lưng ngồi trong nắng, hoặc nên nói là đang ngồi trên cái giường bên cạnh.
Bóng người ngồi trong ánh nắng, toàn thân được bọc trong vầng hào quang như thiên sứ. Bóng người kia không hét lớn vì biểu hiện kỳ quặc của cậu ta khi đang nằm mơ, cũng không lộ ra vẻ nghi ngờ hay sợ hãi khi cậu ta tỉnh dậy. Trái lại còn nở nụ cười quỷ dị không kém.
"Cậu tỉnh rồi à, Lãnh Thu."
...?
...??
??!!
"Không phải kết thúc rồi hả, sao tôi vẫn chưa về thế giới hiện thực??" Trì Ký Hạ tra khảo hệ thống.
Phải biết trong tiểu thuyết xuyên không thì người xuyên nhanh là thảm nhất, rất nhiều người khổ sở vì kẹt lại...
Cậu ta ngồi bật dậy. Lãnh Thu là một tên thái giám đấy, nếu không phải đạo diễn có ơn với cậu, cậu sẽ không nhận cái vai này đâu, xuyên vào trong thế giới của Lãnh Thu...
Giơ tay sờ thử.
Khoan đã.
Trì Ký Hạ cứng đờ quay đầu lại.
Sau khi nhìn rõ người kia là ai, diễn viên xuyên nhanh Trì Ký Hạ thấy mình sắp chết rồi.
"Dịch, Dịch Vãn?" Cậu ta gọi tên người nọ, chửi bậy: "Đù... là cậu à!"
Biểu cảm sụp đổ của hồ ly Trì Ký Hạ làm Dịch Vãn hơi khó hiểu. Cậu không nhận ra nãy giờ mình đọc tiểu thuyết nên vô tình gọi nhầm tên của Trì Ký Hạ: "Anh Trì, anh sao rồi?"
Trì Ký Hạ sợ hãi nhìn cậu, bỗng có cảm giác bất thường: "Cậu... cậu đến đây khi nào?"
"Nửa tiếng trước."
"Cậu... thấy tôi nói mớ? Thấy biểu hiện của tôi?" Trì Ký Hạ híp mắt nhìn cậu, dò xét hỏi: "Cậu thấy sao?"
Phản ứng của Dịch Vãn rất kì lạ, Trì Ký Hạ biết mình không phải người bình thường nhưng Dịch Vãn so với mấy thực tập sinh bị dọa sợ chạy mất dép càng không giống người bình thường.
Dịch Vãn thấy thái độ dè dặt của Trì Ký Hạ. Quyết định khiến ánh mắt mình thật dịu dàng, đầy khích lệ. Cậu suy nghĩ một chút rồi bảo: "Anh là Lãnh Thu."
Đây là lời khen lớn nhất của cậu với diễn viên.
Trì Ký Hạ:......
Cậu ta trợn tròn mắt, giây phút đó, cậu ta cảm thấy mình như không còn chỗ trốn trong đôi mắt ẩn giấu sự tính toán và đầy xa cách (thật ra là đang ngẩn người) của Dịch Vãn.
Trong lúc cảm thấy trời sắp sụp đất sắp nứt đến nơi, Trì Ký Hạ nghe thấy tiếng răng rắc bên ngoài.
"Được được, đoạn này không tệ, lưu lại, sau này dùng clip hậu trường của show nhóm." Giọng một người đàn ông vang lên: "Hiếm hoi lắm mới thấy được bộ dạng mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ của Tiểu Trì đó nha."
"Ơ kìa? Anh Lưu." Trì Ký Hạ sửng sốt, gấp gáp nói: "Xóa đi, ảnh hưởng đến hình tượng của em!"
Dịch Vãn cũng nhìn theo ánh mắt của Trì Ký Hạ. Ngoài cửa phòng là một người đàn ông có vẻ là quản lý, bên cạnh là trợ lý cầm máy quay phim. Người quản lý được gọi là anh Lưu lên tiếng chào cậu: "Chào Dịch Vãn, anh là quản lý của Iris5. Trì Ký Hạ, chuẩn bị đi, Bạc Giáng về rồi, An Dã Lâm cũng đang về, chúng ta tranh thủ thời gian họp."
Dịch Vãn gật đầu, lanh lợi đi ra ngoài. Trước khi đi cậu cảm nhận được ánh mắt của Trì Ký Hạ dán chặt trên lưng mình, vì thế nghi ngờ quay lại nhìn.
Trì Ký Hạ trở lại trạng thái hồ ly bình thường, đang híp mắt, nhìn cậu đầy u ám.
Biểu cảm của Trì Ký Hạ khiến cậu thấy thật giống với biểu cảm của Đinh Biệt Hàn lúc nắm cổ tay cậu trong nhà vệ sinh. Dịch Vãn nghĩ thầm.
Biểu cảm tương tự, khí thế tương tự, đây có phải đoàn hồn của Iris5 hay không...? Đoàn hồn này từ đâu ra?
Dịch Vãn lại bắt đầu thả hồn lên mây.
Đinh Biệt Hàn lạnh nhạt và người đẹp lạnh lùng Bạc Giáng đã ngồi sẵn trong phòng khách. Bạc Giáng vẫn cúi đầu đọc sách, thấy Dịch Vãn đến cũng chỉ chào một tiếng.
Dịch Vãn cẩn thận ngồi xuống ghế lười. Trì Ký Hạ mặt mày đen thui, mười ngón tay đan vào nhau ngồi rũ rượi bên kia.
... không ai quan tâm ai, bầu không khí cái nhóm này kém thật. Ngay cả anh Lưu đứng bên cạnh cũng phải cau mày khi thấy tình trạng của bọn họ.
Bầu không khí quá lạnh.
"Két!"
Cửa mở. Một mảng đỏ nhảy vào không gian lạnh căm.
Anh Lưu cau mày hỏi: "Sao đến trễ?"
Người nọ đỡ chiếc hoa tai màu bạc, trên cổ tay là một hình xăm hoa hồng đỏ như lửa, giọng điệu bực bội: "Nhà có việc."
Câu trả lời đơn giản, chỉ có giọng điệu bực dọc.
Nghe thái độ không thèm giải thích rõ ràng này thì biết rất kiêu ngạo.
Anh Lưu nghe vậy bèn nói ngay: "Chuyện nhà cậu nhiều quá rồi đấy."
Xem ra không phải lần đầu.
Mãi đến khi người nọ đến gần, Dịch Vãn mới thấy rõ. Thiếu niên không chỉ có mái tóc đen highlight đỏ mà dưới mắt còn có một nốt ruồi son.
Mặt mày hằm hằm.
Cứ như mới thoát khỏi một màn ân oán tình thù (theo đuổi vợ sấp mặt).
Đây chính là An Dã Lâm. Nghe anh Lưu nói vậy, cậu ta trả lời ngay: "Nếu có thể, tôi cũng không có nhu cầu quan tâm mấy chuyện vớ vẩn của nhà họ An."
"Cậu đã nói vậy thì sao không giải quyết nhanh lên. Nếu không phải hôm nay có thành viên mới đến thì chắc cậu cúp luôn buổi họp này rồi đúng không?"
"Làm được thì tôi làm rồi..." An Dã Lâm đau đầu nhìn sang.
Lúc nhìn thấy Dịch Vãn ngồi trong góc, cậu ta ngớ người.
Sự cáu kỉnh trong mắt nhanh chóng bị mừng rỡ và dịu dàng thay thế, cả gương mặt trở nên thận trọng như nhìn thấy bảo vật đáng lẽ không nên xuất hiện ở đây. Trước khi những người khác lên tiếng giới thiệu thành viên mới, cậu ta đã nhẹ nhàng gọi cái tên đó ra: "Dịch... Vãn?"
Dịch Vãn nhìn cậu ta, hơi khó hiểu.
Cậu và An Dã Lâm đại diện cho "A" trong Iris5 hẳn là chưa từng gặp bao giờ. Nhưng An Dã Lâm nhìn cậu cứ như đang nhìn bạn thân đã xa cách nhiều năm.
An Dã Lâm phát hiện Dịch Vãn mờ mịt thì có hơi ảm đạm.
Đời này sống lại, vào lúc này... cậu ta chưa quen Dịch Vãn.
Dịch Vãn cũng không nhận ra cậu ta.
Nhưng cậu ta vẫn cười với Dịch Vãn, nụ cười khiến anh Lưu kinh hãi: "Rất vui được gặp cậu, Dịch Vãn."
Rất vui khi có thể gặp lại cậu, Dịch Vãn.
Người bạn cuối cùng của tôi khi rơi vào đường cùng.
Đôi mày đang cau của quản lý Lưu nhiều thêm chút yên tâm. Chỉ có mỗi An Dã Lâm bướng bỉnh nhất là có thái độ ổn nhất với Dịch Vãn, giảm bớt một phần trăm đau đầu trong não hắn.
Công ty nhét những người giỏi nhất, xuất sắc nhất vào một nhóm, không hề suy nghĩ mấy người này có hợp để lập nhóm hay không... Anh Lưu thở dài, tuy trong lòng không xem trọng nhưng vẫn thuần thục thông báo những chuyện cần chú ý sau khi debut.
Không phải mấy câu nhàm tai cũ mèm mà là nhấn mạnh cả năm phải chú ý an toàn, luyện tập cho sân khấu và single đầu tiên, và thông báo cả thời gian dự tính cho album đầu tiên.
Nói xong, hắn hỏi: "Ai muốn làm trưởng nhóm?"
...
Không ai giơ tay.
An Dã Lâm lắm việc cần làm, Trì Ký Hạ sợ thiên hạ không loạn, Đinh Biệt Hàn lạnh lùng, Dịch Vãn là người vào cuối cùng, lý lịch bình thường nhất, không thể khiến mọi người tin phục... Anh Lưu nghĩ tới nghĩ lui vẫn không chọn được ai, đành nói: "Bạc Giáng, cậu làm nhóm trưởng."
Dù gì cũng là thủ khoa.
Bạc Giáng nhíu mày, nhưng vẫn đồng ý.
... Anh Lưu cảm thấy cái nhóm này trông có vẻ mạnh, nhưng thật ra lại lắm khuyết điểm. Làm gì có nhóm nào nhóm trưởng thôi cũng không chọn được chứ.
Rốt cuộc cấp trên nghĩ cái gì trong đầu vậy.JPG
Đối với một nhóm mà nói, tài năng của mỗi thành viên không quan trọng, quan trọng là phải đoàn kết! Năm người này trước giờ chưa từng gặp nhau, tình đồng đội giả trân gì đây?
Anh Lưu bế tắc, chỉ đành nói: "Vì tai nạn mấy lần trước nên chúng ta không còn nhiều thời gian. Công ty dự định tuần sau sẽ tiết lộ thông tin của thành viên đầu tiên. Còn mâu thuẫn giữa Dịch Vãn và Khương Bắc, bên công ty sẽ giải quyết."
Dịch Vãn gật đầu, quản lí lại nói: "Khoảng thời gian này mọi người tương tác nhiều vào, Biệt Hàn, đi theo anh."
Trước khi đi, Đinh Biệt Hàn nhìn Dịch Vãn một cái, bầu không khí kì lạ giữa Dịch Vãn và Trì Ký Hạ làm cậu ta phải híp mắt suy nghĩ.
Trong phòng chỉ còn lại bốn người. Trì Ký Hạ ôm gối ôm nhìn chằm chằm Dịch Vãn, có dò xét, có hứng thú, không hề chớp mắt.
An Dã Lâm cũng đang lẳng lặng nhìn Dịch Vãn.
Cả ngày hôm nay dây dưa với nhà họ An, phó tổng giám đốc và thái tử nhà họ Phương làm cậu ta kiệt sức. Thân là người cầm kịch bản thiếu gia thật giả sống lại, cậu ta nhìn thấy đám người đã ép mình vào đường cùng ở kiếp trước chỉ có chán ghét.
Cậu ta sẽ không bao giờ quên kiếp trước bọn họ chỉ vì một tên hàng nhái mà đã đối xử với mình như thế nào, cho dù kiếp này bọn họ đỏ mắt, điên dại nghẹn ngào khẩn cầu cậu ta trở về cũng tuyệt đối không tha thứ.
May là, vào cái ngày bết bát nhất, cậu ta gặp được Dịch Vãn trong nhóm nhạc kiếp này mình mới gia nhập.
Dịch Vãn lại là thành viên thứ năm của nhóm bọn họ.
An Dã Lâm nhìn người bạn kiếp trước của mình. Cậu ngồi đây, giữa những đồng đội khiến cậu dấy lên sự cảnh giác một cách khó hiểu, đơn thuần, yếu ớt và bất lực như thế... có hơi buồn bã.
Nhưng cậu ta sẽ không tùy tiện tiếp cận Dịch Vãn, phải giải quyết đám phiền phức kia trước... không thể để lửa lan đến Dịch Vãn.
Không lâu sau, Đinh Biệt Hàn quay lại phòng khách. Thấy cậu ta quay lại, Trì Ký Hạ bèn hỏi: "Anh Lưu tìm cậu làm gì?"
"Tiết mục, livestream." Đinh Biệt Hàn lạnh lùng nói: "Cuối tuần này quay, ê-kíp chỉ đích danh tôi."
"Không có tin gì chi tiết hơn à?" Trì Ký Hạ tò mò.
"Không." Đinh Biệt Hàn cau nhẹ mày: "Chỉ nói quay ngoài trời, tất cả thông tin đều được giữ bí mật. Mà cậu hỏi nhiều vậy làm gì?"
Đinh Biệt Hàn thẳng thừng. Lúc cậu ta mới đến đây, Trì Ký Hạ không chào hỏi gì đã đẩy cửa phòng, thiếu chút nữa đã phát hiện bí mật vô hạn lưu trong nhà vệ sinh. Cho nên ấn tượng của cậu ta với Trì Ký Hạ là tệ nhất.
"Hông nói thì thôi. Tiểu Đinh nghiêm túc vậy làm gì." Trì Ký Hạ nhún vai, không quan tâm.
Dịch Vãn vừa định về phòng đã bị anh Lưu gọi lại. Hắn đứng trong góc tường ngoài phòng, nói: "Em cũng thấy tình huống nhóm mình rồi. Dịch Vãn, em là người thứ năm, là người chênh lệch thực lực lớn nhất. Cho nên, anh có một kỳ vọng ở em."
"Anh Lưu nói đi."
"Anh hy vọng em có thể kết nối bọn họ. Bỏ chút thời gian cân bằng quan hệ, tập hợp đoàn hồn, hiểu không?"
Đây là cảm thấy thực lực Dịch Vãn kém nên cho cậu nhiệm vụ khác, chiếm dụng thời gian rảnh rỗi của cậu à.
Còn thời gian quý báu của những người khác, hiển nhiên là phải để luyện tập và tiến bộ rồi.
Anh Lưu không thật sự quan tâm đến thành viên cuối cùng. Trong mắt hắn, Dịch Vãn chỉ là một người miễn cưỡng được nhét vào cho đủ số mà thôi... còn dính lùm xùm. Hắn phất tay cho Dịch Vãn về phòng.
Nhưng tôi thấy mọi người đã có đoàn hồn rồi. Dịch Vãn nghĩ.
Thời gian cũng không còn sớm, mọi người đề tự về phòng. Chỉ có An Dã Lâm ra ban công gọi điện thoại. Trì Ký Hạ thấy Dịch Vãn cũng về phòng thì nhất thời không dám về, ngồi một mình trong phòng khách nghĩ kế sách.
Dịch Vãn ngồi xuống bàn. Bây giờ đã khuya, đóa hoa xanh mướt trong tay lập lòe ánh sáng. Cậu cúi đầu đang định nghĩ về những gì anh Lưu nói thì nhận được tin nhắn của mấy thực tập sinh khác.
Quan hệ của bọn họ và Dịch Vãn chỉ là xã giao bình thường, đều đang dò xét chuyện cậu gia nhập Iris5. Dịch Vãn tặng mỗi người một chữ "Ừ", thuận tay mở Weibo của mình lên.
Xem vài cái bình luận mới.
[Còn có tâm trạng chăm cây chăm cỏ à, cậu có biết Bắc Bắc đau khổ thế nào không?]
[#Dịch Vãn không biết xấu hổ#]
[Đừng nói là tính giả chết cho qua chuyện nhé?]
Đã hơn một tuần từ ngày Khương Bắc dùng chuyện bị bắt nạt ngược fan. Dù gì Dịch Vãn flop, lượng fans hăng máu gà bu vào Weibo chửi mắng cậu cũng ít đi, bình luận ác ý chỉ le que vài chục cái. Có điều Dịch Vãn nhìn thấy một cái bình luận khá kỳ lạ.
[Không biết cậu có bán chậu quỷ lan này không? Sẵn lòng ra giá cao, xin hãy liên lạc với tôi qua số 139xxxxxxxx]
Weibo mình quạnh quẽ đến mức bị lừa đảo ghé thăm à. Dịch Vãn nghĩ thầm.
Cậu không quan tâm bình luận này, chậu cây này là nhặt được ven đường, chắc cũng không phải giống đặc biệt gì đâu.
Có điều cậu lại thấy một cái ID kỳ lạ trong danh sách like ảnh của mình.
Polestar_leon
Polestar có nghĩa là sao Bắc Cực, cũng là tên fans của Khương Bắc. Cũng không kỳ lạ.
Leon lại là tên tiếng Anh Khương Bắc dùng khi còn là bạn cùng phòng với cậu. Trước khi hai người lập nhóm, quản lý phát hiện cái tên này đã được một idol khác dùng, cho nên đổi cho hắn tên khác.
Hơn nữa ID này lạ ở chỗ hình như nó nhấn like ngay khi cậu đăng ảnh.
Dịch Vãn ấn vào định xem trang chủ nhưng hình như đã bị ID này block nên không thấy được gì.
Dịch Vãn chuẩn bị tắt Weibo, vô tình nhìn thấy hotsearch mới nhất.
"Đinh Biệt Hàn và nhà vệ sinh."
Dịch Vãn:?
Dịch Vãn không biết diễn đàn giải trí nào đó đã nổ tung, thậm chí còn xây được cả cao ốc.
Có ai thấy tấm hình của Đinh Biệt Hàn trên hotsearch chưa?
Nghe nói là nội bộ A.T. đăng đấy.
Xác định là Đinh Biệt Hàn à?
Trả lời phía trên: thấy được mỗi cái nốt ruồi với góc mặt.
Bọn họ làm gì trong nhà vệ sinh vậy? Đè lên tường hôn à?
Nhìn giống bắt nạt trong nhà vệ sinh đấy.
Tôi nhớ mấy bữa trước cũng có vụ tên flop nào đó bắt nạt Khương Bắc ấy, hèn gì muốn đổi công ty quản lý. A.T. là trung tâm bắt nạt à, xì.
Sao Bắc Cực bên trên sáng quá rồi tém tém lại, lòi đuôi rồi kìa biết không.
Lạc đề rồi, tập trung vào Đinh Biệt Hàn.
Xin lỗi nhưng mà có mình tôi thấy tấm này đẹp à, người này bị người kia giam vào lòng, cổ tay mảnh mai bị giữ chặt. Nắng chiều đánh lên cổ tay, còn hai người lại chìm trong bóng tối. Thậm chí còn có thể tưởng tượng được sự run rẩy. Hơi thở hỗn loạn, vội vàng muốn chạy trốn.....
Đù mé, tui cũng xin lỗi mấy bạn trên, tui cũng thấy dị... mà bàn tay cũng đẹp quá à, đẹp nhất được thấy trong năm nay á.
Không gặm nổi. Hôm nay húp canh gà pha đường hôm nay say!
Hỏny ghê.
Có mò được người kia là ai chưa?
Mười mấy người bình luận rồi vẫn chưa ra, chắc flop lòi đấy.
...
Có sao nói vậy, chuyện này leo hotsearch như gió, lại còn có cái hashtag tiêu cực thế này, chắc chắn sau lưng có người đổ dầu vào lửa.
Chẳng lẽ không phải do người ta nổi à. Ổng còn được Bộ Thể dục Thể thao mời đấy hahahaha
Nhưng mà tại sao phải là bắt nạt trong nhà vệ sinh, vụng trộm trong nhà vệ sinh, kabedon trong nhà vệ sinh cũng được mà. Kabedon là tình tiết thường thấy trong phim đấy, năm nào cũng có mười mấy bộ phim theo đuổi vợ chết lên chết xuống có cảnh này. Đôi nào cũng thuê màn hình lớn để xin lỗi, màn hình trong nước sắp cung không đủ cầu luôn rồi, hồi trước còn có đứa chạy dòng "mạng cũng cho em" ngay Quảng trường Thời Đại nữa.
Vào ban đêm thiếu thốn sự giải trí, nhờ vào danh tiếng của Đinh Biệt Hàn, tin này nhanh chóng gây xôn xao các diễn đàn lớn. Giang cư mận ồn ào thảo luận ai đục nước béo cò bôi xấu hãm hại Đinh Biệt Hàn, bàn tay đeo dây đỏ kia là ai, khen tay người ta đẹp, thậm chí còn dập đầu với tấm hình kia... tạo ra vô số bình luận.
Chỉ là đến cuối vẫn không ai mò ra được người kia là Dịch Vãn, bởi vì cậu quá flop. Có một bình luận nói "bàn tay đó quen quen" nhưng nhanh chóng bị mấy bình luận bôi xấu khác nhấn chìm.
Dịch Vãn không hề biết đến diễn đàn này. Cậu chỉ xem bình luận bên dưới hotsearch. Nhìn một hồi, cậu nhớ Đinh Biệt Hàn có kết bạn Wechat với mình, vì vậy share hotsearch qua cho cậu ta.
Bình luận dưới hotsearch cơ bản đều là hô hào chân tướng chưa đến, vui lòng không gấp gáp ụp nồi. Có rất nhiều bình luận bất đồng ý kiến, ví dụ có người cảm thấy chỉ là đùa giỡn, khen horny quá, hoặc là antifan đục nước béo cò. Nhưng đề tài hot nhất chỉ có một.
Đó chính là... chủ nhân bàn tay xinh đẹp kia là ai?
Còn có vài cô gái đoán xem vóc dáng chủ nhân bàn tay kia có đẹp hay không, nếu là thực tập sinh hoặc ai đồ thì muốn bắt lấy để lấp đầy khoảng trống*.
*Gốc là 空窗期, có nghĩa là khoảng thời gian đang thiếu cái gì đó (công việc, người yêu...)
Chỉ là từ đầu đến cuối không ai nhận ra.
"Mờ thế có thánh cũng không thể đoán được là ai đâu!" Có người kêu gào thảm thiết.
Dịch Vãn chờ Đinh Biệt Hàn trả lời mình, nhưng Weibo lại nhảy ra thông báo có người lạ muốn nhắn tin cho cậu.
"Lôi kéo nhau thân thiết thế này trong nhà vệ sinh với Đinh Biệt Hàn mà không biết nhục hả? Đê tiện cũng vừa thôi chứ."
Dịch Vãn đang lướt Weibo, hiển nhiên đã thấy.
Người nhắn là polestar_leon.
Nhưng sau khi Dịch Vãn thấy rõ nội dung, người gửi đã thu hồi tin nhắn.
Dịch Vãn lướt lịch sử cuộc trò chuyện, tất cả đều chỉ có avatar mà không có gì hết.
Từng dòng tin đều là gửi xong rồi thu hồi.
***
Khương Bắc ngồi trong phòng nghỉ, mặt mày âm u nhìn chằm chằm điện thoại trong tay. Hắn gắt gao nhìn từng tài khoản Weibo, cuối cùng bỏ cái điện thoại màu tím dùng acc clone vào túi.
"Khương Bắc." Quản lý đi vào: "Quay hình vất vả rồi."
"Chị Lục cũng vậy ạ." Khương Bắc ngẩng đầu, trên môi là nụ cười ngọt ngào mềm mại. Cứ như người vừa mới dùng acc clone nhắn tin cho đồng đội cũ không phải hắn.
Quản lý cũng cảm thấy thoải mái hơn chút khi thấy nụ cười của Khương Bắc. Cô nói: "Hôm nay em nghỉ sớm đi, chủ nhật còn phải đi quay chương trình."
"Chương trình gì vậy chị? Sao em không nhớ vậy cà." Mặt mày Khương Bắc rầu rĩ cứ như thật sự không nhớ.
"Chương trình sống còn đấy, livestream, biểu hiện tốt một chút." Quản lý nói: "À, trừ em ra còn có Đinh Biệt Hàn nữa."
Biểu cảm ngọt ngào của Khương Bắc cứng lại khi nghe ba chữ Đinh Biệt Hàn, không lâu sau, hắn cười: "Vâng ạ."
"Em sẽ chuẩn bị thật tốt."
***
Không lâu sau, Đinh Biệt Hàn vừa thấy hotsearch đã bị anh quản lý Iris5 gọi đến.
"Em nói thật cho anh biết, cái người bị em đè lên tường trong nhà vệ sinh là ai?" Anh Lưu nói: "Chưa debut, scandal thì được nhưng yêu thật thì miễn bàn đi."
Cái nhóm này bất ổn thật. Xem đi, mới tìm được người thứ năm mà đã có chuyện rồi.
Đinh Biệt Hàn: "... Anh mới gặp hôm nay."
Anh Lưu: "Ai? Anh cảnh cáo em, em đừng có bảo với anh là An Dã Lâm đấy, sau lưng cậu ta là cả đám sếp tổng bá đạo*, em đừng có dây vào bọn họ."
*Gốc là 冷杉味的雪松味的总裁, ý là mấy sếp tổng có mùi linh sam tuyết tùng đồ đó, mùi của sự alpha bá đạo ngang ngược.
Đinh Biệt Hàn: "... Là Dịch Vãn."
Anh Lưu: "Dịch Vãn à... Dịch Vãn? Có chuyện gì?"
Anh Lưu thật sự bất ngờ, Dịch Vãn vừa vào nhóm thôi, sao có thể gây chuyện được.
Còn tin đồn bắt nạt kia... anh Lưu cau mày. Hôm nay anh nhìn thấy Dịch Vãn, hoàn toàn khác với tin đồn. Rất im lặng, cũng rất biết điều. Không phải mâu thuẫn tay chân, vậy có thể là gì?
"Vài hiểu lầm thôi." Đinh Biệt Hàn nói: "Giải quyết xong rồi."
"Không có tấm hình nào... nữa chứ?" Anh Lưu muốn nói lại thôi: "Đây là toàn bộ quá trình?"
Đinh Biệt Hàn cau mày: "Còn làm gì được nữa? Tôi không có đánh cậu ta."
Anh Lưu nghĩ tới gì đó: "Kabedon hay gì gì đó."
Đinh Biệt Hàn:......
Cơ thể cậu ta bốc hơi lạnh như muốn giết người đến nơi. Anh Lưu bèn nói: "Không có là được, hiểu lầm nào cũng cần sáng tỏ. Đúng rồi, chương trình sống còn kia còn một slot, anh nói chuyện với quản lý của em rồi, dắt Dịch Vãn theo."
"Cậu ta?"
"Đúng lúc thể hiện tình đồng đội, công bố thành viên thứ 5 của Iris5, giải quyết hiểu lầm của hai đứa, hơn nữa Khương Bắc cũng sẽ đến. Anh đã thương lượng với quản lý của cậu ta, chúng ta sẽ làm hòa trong chương trình." Anh Lưu thở phào nhẹ nhõm: "Còn có thể tung hứng với cái hotsearch hôm nay."
"Khương Bắc? Anh hỏi ý Dịch Vãn chưa?" Nghe anh Lưu quyết định bằng giọng điệu nhẹ bẫng, Đinh Biệt Hàn đột nhiên cảm thấy hơi... không vui.
Có lẽ vì Dịch Vãn là người qua đường quá ngu si.
"Hỏi han gì? Có thể giải quyết hiểu lầm là được rồi, hai bên cũng đã thương lượng xong kịch bản. Không phải bắt nạt, chỉ là tính tình không hợp nhau, một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, một người dịu dàng nghịch ngợm nên có chút hiểu lầm. Thế thôi." Anh Lưu nói: "Dịch Vãn có biết cũng không phản đối. Hơn nữa quản lý của cậu ấy cũng không quan tâm. Em nói đi, anh đang bận."
"Nhưng mà em vui lòng thể hiện tốt một chút. Công ty hy vọng em sẽ nổi bật nhất trong chương trình, thể hiện nhiều thế mạnh hơn, có được nhiều cảnh quay hơn. Thành thật mà nói, anh cảm thấy cho Dịch Vãn tham gia chương trình này sẽ kéo chân em, thể hiện tình đồng đội quan trọng, nhưng cũng đừng quên thể hiện sức mạnh bản thân."
Nói xong, hắn cúp máy.
Đinh Biệt Hàn cầm điện thoại di động, nhất thời không nói gì. Cậu ta khựng lại, thôi không tìm hiểu đầu đuôi ân oán giữa Dịch Vãn và Khương Bắc nữa, chỉ lạnh lùng đến phòng Dịch Vãn.
Dịch Vãn không liên quan gì đến cậu ta.
Trước khi gõ cửa phòng Dịch Vãn, cậu ta thấy Trì Ký Hạ đang ngồi một mình trong phòng khách, đang nhìn chằm chằm ngón tay mình như đang suy nghĩ gì đó.
Đinh Biệt Hàn gõ cửa phòng Dịch Vãn.
Dịch Vãn vẫn chưa ngủ, cậu mặc pyjama trắng, trông rất mềm mại. Đinh Biệt Hàn nghĩ đến hiểu lầm kia, không hiểu sao trong lòng lại hơi khó chịu.
Không biết Dịch Vãn có kéo chân sau trong chương trình hay không... chỉ vì để làm rõ hiểu lầm, hơn nữa nếu cậu vô tình phải vào phó bản vô hạn lưu. Nghĩ đến đây, nam chính vô hạn lưu thích mạo hiểm càng rầu rĩ hơn.
Cậu ta nhìn Dịch Vãn, mặt không thay đổi: "Anh Lưu nói, để cậu và tôi..."
Khi ánh mắt lướt qua người Dịch Vãn, nhìn thấy chậu "lan'' trắng bên trong, mắt Đinh Biệt Hàn lập tức co lại!
Mà lúc này, nam chính xuyên nhanh đang ngồi trong phòng khách cuối cùng cũng đã thảo luận kế sách với hệ thống xong.
"Dùng chế độ đối diễn, chờ cậu ấy ngủ rồi kéo vào là được." Trì Ký Hạ nhướng nhướng mày: "Tìm kịch bản nguy hiểm vào, để cậu ấy xuyên vào nhân vật nguy hiểm một chút, hủy hoại ý chí của cậu ấy khiến cậu ấy lệ thuộc vào tôi rồi tra khảo. Đùa giỡn với người bạn mới này một tí, trước khi cậu ấy tỉnh thì xóa ký ức, không phải là xong chuyện rồi sao?"
"Được rồi, cậu muốn kéo Dịch Vãn vào kịch bản nào?" Hệ thống của Trì Ký Hạ hỏi.
"Sinh tồn nơi hoang dã đi!" Trì Ký Hạ vô cùng tự tin.
***
Hậu trường nhỏ:
Trì Ký Hạ: Tôi phải tra khảo cậu!!
Hậu quả: Cho người ta xài ké bàn tay vàng của mình.
Đinh Biệt Hàn quay show chung:!! Là sao, tại sao Dịch Vãn kinh khủng vậy!!
Hóa ra tên ngồi mát ăn bát vàng trong mắt mọi người kinh khủng đến vậy, chỉ có An Dã Lâm sống lại ngày nào cũng bị kéo vào đủ mọi cuộc chiến khác nhau nghĩ khác. Trong mắt An Dã Lâm, trạng thái ban đầu của mình chính là: Kẻ sống lại cố gắng mạnh mẽ hơn.
Còn trạng thái ban đầu của Dịch Vãn chính là: Bạn tốt kiếp trước nhỏ yếu đáng thương nhưng lại không giúp được.
***
*Gốc của cái "hỏny" là 性张力 = sexual tension
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất