Chương 44
Chỉ trong chốc lát, từ khoá “An Tri Hạ bị tâm thần” đã lên hot search.
Lâm Kỳ vẫn đang chú ý đến hot search. Nhìn thấy hot search này, cô ta vui lắm, lại nhìn sang An Tri Hạ vẫn đang dựa vào ghế nhắm mắt thư giãn, rồi nghĩ xem nên giấu hay nên nói với An Tri Hạ thì điện thoại di động của An Tri Hạ reo lên.
An Tri Hạ bực bội mở mắt ra, nhấc điện thoại lên rồi nhận cuộc gọi.
Lâm Kỳ thấy An Tri Hạ đang tranh cãi với đối phương, có những từ như hot search, fan tư sinh v.v… Có vẻ như cuộc gọi là từ người đại diện, chị Hoàng.
Sau khi cúp điện thoại, An Tri Hạ âm trầm nhìn Lâm Kỳ: “Cô có biết chuyện hot search không?” Cô ta nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Lâm Kỳ hơi sợ, “Vừa, vừa rồi tôi mới biết.”
“Không phải cô nói cậu ta là fan tư sinh sao?” Sau khi biết thông tin từ người đại diện, An Tri Hạ chỉ muốn xé xác Lâm Kỳ.
“Có lẽ tôi đã nhận nhầm người.” Lâm Kỳ lí nhí giải thích.
Sau này cô ta mới biết Tô Ngự sống ở Phỉ Thuý Vân Phủ, nhưng không hề biết Tô Ngự chính là đại gia tổ chức hoạt động chia sẻ bài viết tặng tiền kia. Bây giờ mới biết, cô ta cảm thấy hơi bối rối, nhà họ Tô giàu có như vậy sao?
“Nhận nhầm người!?” An Tri Hạ giận điên lên, “Cô có biết chỉ một câu nhận nhầm người này của cô mà khiến tôi bị bao nhiêu người mắng chửi không?”
“Bây giờ chuyện đã xảy ra, không biết có bao nhiêu doanh nghiệp muốn huỷ bỏ đại ngôn của tôi. Một câu nhận sai người của cô có xứng đáng với sự tin tưởng của tôi đối với cô không?”
Lâm Kỳ cúi đầu, vẻ mặt buồn bã: “Tôi biết sai rồi, Tri Hạ, tôi không cố ý làm như vậy, cùng lắm thì tôi sẽ ra mặt xin lỗi.”
“Được, thế thì cô xin lỗi đi! Dù sao thì cô cũng là người gây ra chuyện này. Xin lỗi xong cô có thể rời đi luôn! Chúng ta không còn là bạn bè nữa.” An Tri Hạ nói gay gắt.
Lâm Kỳ sửng sốt: “Cô muốn đuổi tôi đi sao?”
An Tri Hạ cười lạnh: “Không thì sao? Giữ cô lại để lần sau cô nhận sai tiếp à?”
Lâm Kỳ chán nản cúi đầu: “Được rồi, tôi sẽ xin lỗi, sau khi xin lỗi tôi sẽ nghỉ việc.”
An Tri Hạ thấy cô ta không làm phiền nữa, cho rằng cô ta đã nhận ra sai lầm của mình nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ lạnh lùng mở điện thoại.
Một lời xin lỗi đã được đăng trên weibo.
Trợ lý Lâm Kỳ v: [@ Cá @ Tô Ngự thay mặt nghệ sĩ của chúng tôi, tôi xin lỗi cậu. Mọi việc đều do một mình tôi sai. Lúc đầu là do tôi nhận nhầm người, khiến Tri Hạ tưởng bạn là fan tư sinh, tôi xin chân thành xin lỗi bạn.
Và đối với những người qua đường không biết rõ tình hình, nếu có vấn đề gì, vui lòng trực tiếp liên lạc với tôi, và đừng cố công kích nghệ sĩ của tôi nữa.]
Với tư cách là trợ lý của An Tri Hạ, hầu hết người hâm mộ của An Tri Hạ đều theo dõi weibo của Lâm Kỳ, cho nên bài đăng của Lâm Kỳ đã lập tức lên hot search.
[5555 Chị yêu thật trượng nghĩa.]
[Tri Hạ có một trợ lý như vậy thật quá tuyệt vời.]
[Nếu bạn không rời, tôi sẽ không bỏ! Cảm ơn chị đã bảo vệ Tri Hạ ~]
[Nghe nói chị với Tri Hạ rất thân, không ngờ lại là sự thật. Chị đã mau chóng xông ra bảo vệ Tri Hạ, so với cái công ty nhỏ bé rách nát kia thì tốt hơn rất nhiều!]
[Đây không phải lỗi của chị tôi, chị ấy chỉ nhận nhầm người thôi nên lũ troll đừng troll nữa được không? Tri Hạ của chúng tôi cũng không trực tiếp nói Tô Ngự là fan tư sinh, nhìn từ một góc độ khác, Tri Hạ vốn đã rất tốt bụng rồi.] Bình luận này nhanh chóng đứng đầu danh sách lượt thích và có rất nhiều bình luận mắng chửi.
[Nhân từ? Rõ ràng như thế rồi còn nhân từ? Đầu óc mày có vấn đề à?]
[Ô này, mày là antifan cấp cao đấy à?]
Lúc Tô Ngự dậy ăn trưa xong trở về thì trông thấy bình luận này.
Cậu không cảm thấy lời xin lỗi này chân thành, nói là xin lỗi nhưng chỉ nói mình đã nhận nhầm người, nghe không hề có một chút ý tứ ăn năn. Tô Ngự nghĩ đến hot search, ảnh và những bằng chứng chẳng thu hút được lượng lớn người, huống chi lúc đầu, độ nổi tiếng của cô ta không cao, giờ lại đột nhiên tăng lên. Tô Ngự cũng không nghĩ những người này không mua hot search.
Cá v: [Không chấp nhận lời xin lỗi [cười] #chia sẻ #An Tri Hạ Trợ lý Lâm Kỳ xin lỗi#]
[Đệt! Đại gia phải thế mới được chứ, yêu vãi!]
[Ha ha ha, giờ thì An Tri Hạ đã đá phải tấm sắt rồi đúng không?]
[Sao An Tri Hạ lại lắm chuyện thế nhỉ? Đã mắc bệnh ngôi sao rồi còn tự dưng đổ vạ cho người qua đường là fan tư sinh, dở người à!]
[Đã nói không phải do Tri Hạ mà do trợ lý nhận nhầm người mà, sao còn có người nói Tri Hạ vậy?]
[Ai biết có phải do An Tri Hạ rồi bắt trợ lý nhận lỗi thay không? Hơn nữa, thân là nghệ sĩ mà chút năng lực phán đoán cũng không có sao? IQ thấp đến thế à?]
[Nhắc mới nhớ, chúng ta đã quên một hot search khác rồi à? Không phải họ còn nói đại gia này muốn lấy trộm dây chuyền của người khác rồi thấy sắc nảy lòng tham sao?]
[Đại học Bắc Kinh đưa ra lời giải thích cho hot search này rồi được chưa? Nếu thực sự thấy sắc nảy lòng tham, tài khoản chính thức của Đại học Bắc Kinh có dám làm rõ không? Hơn nữa, đại gia mà thèm cái dây chuyền đó á?]
[Không phải Tô Ngự đã bị đuổi khỏi nhà họ Tô sao? Đâu ra tự tin gớm vậy?]
Một số người qua đường tỏ ra khó hiểu, nhưng không ai có thể cho họ biết câu trả lời.
Tỉnh G.
Tô phu nhân Trần Thanh Nghiên đang mặc một thân Chanel được đặt làm riêng và uống trà với những người phú bà khác của tỉnh G.
“Tô phu nhân trông thật xinh đẹp, không như tôi, sắp thành một bà thím già rồi.”
“Tôi cũng đến thẩm mỹ viện với Tô phu nhân, nhưng nhìn mặt tôi và Tô phu nhân khác hẳn nhau. Người khác chỉ nghĩ Tô phu nhân bảo dưỡng tốt, ai biết Thanh Nghiên của chúng ta mang vẻ đẹp tự nhiên chứ.”
Các phú bà không ngừng nịnh nọt Trần Thanh Nghiên.
Quả nhiên, Trần Thanh Nghiên nghe xong thì vô cùng hưởng thụ.
“Mới mấy ngày không gặp mà mọi người nói càng lúc càng dễ nghe.” Trần Thanh Nghiên cười nói, “Nhưng mà phụ nữ chúng ta ấy mà, vẫn nên bảo dưỡng mới tốt, dù đẹp tự nhiên thì cũng sẽ già đi thôi.”
“Đâu có? Tôi thấy Tô phu nhân chẳng khác gì mười bảy năm trước đâu.”
Mười bảy, đối với Trần Thanh Nghiên thì không phải là một con số dễ chịu, nụ cười trên mặt bà ta chợt tắt.
Người phụ nữ vừa lên tiếng lập tức nhận ra mình đã nói sai, và ngậm miệng ngay lập tức.
Nhưng cũng vẫn có người không biết ý, còn cười nói, “Tôi thấy là do ông trời cảm thấy Tô phu nhân lương thiện nên mới khiến Tô phu nhân trẻ mãi đó. Chúng ta nên học làm việc thiện nhiều như Tô phu nhân đi, nhưng nếu không cho nổi một trăm triệu cho một đứa nhỏ bị đánh tráo tiêu xài thì thôi vậy.”
Vỗ mông ngựa mà vỗ nhầm chân ngựa rồi.
Tất cả các vị phu nhân có mặt đều nhìn vị phu nhân ngu dốt kia mà thở dài, có lẽ bà ta sẽ không có mặt trong bữa tiệc trà tiếp theo nữa.
“100 triệu cái gì?” Tô phu nhân lạnh lùng nhìn người phụ nữ.
“Tô phu nhân không biết gì sao? Người đưa ra hoạt động chia sẻ tặng 100 triệu trên weibo chính là Tô Ngự – người đã bị nhà họ Tô các người đuổi khỏi nhà đó.” Vị phu nhân kia ưu nhã uống một ngụm trà.
Lâm Kỳ vẫn đang chú ý đến hot search. Nhìn thấy hot search này, cô ta vui lắm, lại nhìn sang An Tri Hạ vẫn đang dựa vào ghế nhắm mắt thư giãn, rồi nghĩ xem nên giấu hay nên nói với An Tri Hạ thì điện thoại di động của An Tri Hạ reo lên.
An Tri Hạ bực bội mở mắt ra, nhấc điện thoại lên rồi nhận cuộc gọi.
Lâm Kỳ thấy An Tri Hạ đang tranh cãi với đối phương, có những từ như hot search, fan tư sinh v.v… Có vẻ như cuộc gọi là từ người đại diện, chị Hoàng.
Sau khi cúp điện thoại, An Tri Hạ âm trầm nhìn Lâm Kỳ: “Cô có biết chuyện hot search không?” Cô ta nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Lâm Kỳ hơi sợ, “Vừa, vừa rồi tôi mới biết.”
“Không phải cô nói cậu ta là fan tư sinh sao?” Sau khi biết thông tin từ người đại diện, An Tri Hạ chỉ muốn xé xác Lâm Kỳ.
“Có lẽ tôi đã nhận nhầm người.” Lâm Kỳ lí nhí giải thích.
Sau này cô ta mới biết Tô Ngự sống ở Phỉ Thuý Vân Phủ, nhưng không hề biết Tô Ngự chính là đại gia tổ chức hoạt động chia sẻ bài viết tặng tiền kia. Bây giờ mới biết, cô ta cảm thấy hơi bối rối, nhà họ Tô giàu có như vậy sao?
“Nhận nhầm người!?” An Tri Hạ giận điên lên, “Cô có biết chỉ một câu nhận nhầm người này của cô mà khiến tôi bị bao nhiêu người mắng chửi không?”
“Bây giờ chuyện đã xảy ra, không biết có bao nhiêu doanh nghiệp muốn huỷ bỏ đại ngôn của tôi. Một câu nhận sai người của cô có xứng đáng với sự tin tưởng của tôi đối với cô không?”
Lâm Kỳ cúi đầu, vẻ mặt buồn bã: “Tôi biết sai rồi, Tri Hạ, tôi không cố ý làm như vậy, cùng lắm thì tôi sẽ ra mặt xin lỗi.”
“Được, thế thì cô xin lỗi đi! Dù sao thì cô cũng là người gây ra chuyện này. Xin lỗi xong cô có thể rời đi luôn! Chúng ta không còn là bạn bè nữa.” An Tri Hạ nói gay gắt.
Lâm Kỳ sửng sốt: “Cô muốn đuổi tôi đi sao?”
An Tri Hạ cười lạnh: “Không thì sao? Giữ cô lại để lần sau cô nhận sai tiếp à?”
Lâm Kỳ chán nản cúi đầu: “Được rồi, tôi sẽ xin lỗi, sau khi xin lỗi tôi sẽ nghỉ việc.”
An Tri Hạ thấy cô ta không làm phiền nữa, cho rằng cô ta đã nhận ra sai lầm của mình nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ lạnh lùng mở điện thoại.
Một lời xin lỗi đã được đăng trên weibo.
Trợ lý Lâm Kỳ v: [@ Cá @ Tô Ngự thay mặt nghệ sĩ của chúng tôi, tôi xin lỗi cậu. Mọi việc đều do một mình tôi sai. Lúc đầu là do tôi nhận nhầm người, khiến Tri Hạ tưởng bạn là fan tư sinh, tôi xin chân thành xin lỗi bạn.
Và đối với những người qua đường không biết rõ tình hình, nếu có vấn đề gì, vui lòng trực tiếp liên lạc với tôi, và đừng cố công kích nghệ sĩ của tôi nữa.]
Với tư cách là trợ lý của An Tri Hạ, hầu hết người hâm mộ của An Tri Hạ đều theo dõi weibo của Lâm Kỳ, cho nên bài đăng của Lâm Kỳ đã lập tức lên hot search.
[5555 Chị yêu thật trượng nghĩa.]
[Tri Hạ có một trợ lý như vậy thật quá tuyệt vời.]
[Nếu bạn không rời, tôi sẽ không bỏ! Cảm ơn chị đã bảo vệ Tri Hạ ~]
[Nghe nói chị với Tri Hạ rất thân, không ngờ lại là sự thật. Chị đã mau chóng xông ra bảo vệ Tri Hạ, so với cái công ty nhỏ bé rách nát kia thì tốt hơn rất nhiều!]
[Đây không phải lỗi của chị tôi, chị ấy chỉ nhận nhầm người thôi nên lũ troll đừng troll nữa được không? Tri Hạ của chúng tôi cũng không trực tiếp nói Tô Ngự là fan tư sinh, nhìn từ một góc độ khác, Tri Hạ vốn đã rất tốt bụng rồi.] Bình luận này nhanh chóng đứng đầu danh sách lượt thích và có rất nhiều bình luận mắng chửi.
[Nhân từ? Rõ ràng như thế rồi còn nhân từ? Đầu óc mày có vấn đề à?]
[Ô này, mày là antifan cấp cao đấy à?]
Lúc Tô Ngự dậy ăn trưa xong trở về thì trông thấy bình luận này.
Cậu không cảm thấy lời xin lỗi này chân thành, nói là xin lỗi nhưng chỉ nói mình đã nhận nhầm người, nghe không hề có một chút ý tứ ăn năn. Tô Ngự nghĩ đến hot search, ảnh và những bằng chứng chẳng thu hút được lượng lớn người, huống chi lúc đầu, độ nổi tiếng của cô ta không cao, giờ lại đột nhiên tăng lên. Tô Ngự cũng không nghĩ những người này không mua hot search.
Cá v: [Không chấp nhận lời xin lỗi [cười] #chia sẻ #An Tri Hạ Trợ lý Lâm Kỳ xin lỗi#]
[Đệt! Đại gia phải thế mới được chứ, yêu vãi!]
[Ha ha ha, giờ thì An Tri Hạ đã đá phải tấm sắt rồi đúng không?]
[Sao An Tri Hạ lại lắm chuyện thế nhỉ? Đã mắc bệnh ngôi sao rồi còn tự dưng đổ vạ cho người qua đường là fan tư sinh, dở người à!]
[Đã nói không phải do Tri Hạ mà do trợ lý nhận nhầm người mà, sao còn có người nói Tri Hạ vậy?]
[Ai biết có phải do An Tri Hạ rồi bắt trợ lý nhận lỗi thay không? Hơn nữa, thân là nghệ sĩ mà chút năng lực phán đoán cũng không có sao? IQ thấp đến thế à?]
[Nhắc mới nhớ, chúng ta đã quên một hot search khác rồi à? Không phải họ còn nói đại gia này muốn lấy trộm dây chuyền của người khác rồi thấy sắc nảy lòng tham sao?]
[Đại học Bắc Kinh đưa ra lời giải thích cho hot search này rồi được chưa? Nếu thực sự thấy sắc nảy lòng tham, tài khoản chính thức của Đại học Bắc Kinh có dám làm rõ không? Hơn nữa, đại gia mà thèm cái dây chuyền đó á?]
[Không phải Tô Ngự đã bị đuổi khỏi nhà họ Tô sao? Đâu ra tự tin gớm vậy?]
Một số người qua đường tỏ ra khó hiểu, nhưng không ai có thể cho họ biết câu trả lời.
Tỉnh G.
Tô phu nhân Trần Thanh Nghiên đang mặc một thân Chanel được đặt làm riêng và uống trà với những người phú bà khác của tỉnh G.
“Tô phu nhân trông thật xinh đẹp, không như tôi, sắp thành một bà thím già rồi.”
“Tôi cũng đến thẩm mỹ viện với Tô phu nhân, nhưng nhìn mặt tôi và Tô phu nhân khác hẳn nhau. Người khác chỉ nghĩ Tô phu nhân bảo dưỡng tốt, ai biết Thanh Nghiên của chúng ta mang vẻ đẹp tự nhiên chứ.”
Các phú bà không ngừng nịnh nọt Trần Thanh Nghiên.
Quả nhiên, Trần Thanh Nghiên nghe xong thì vô cùng hưởng thụ.
“Mới mấy ngày không gặp mà mọi người nói càng lúc càng dễ nghe.” Trần Thanh Nghiên cười nói, “Nhưng mà phụ nữ chúng ta ấy mà, vẫn nên bảo dưỡng mới tốt, dù đẹp tự nhiên thì cũng sẽ già đi thôi.”
“Đâu có? Tôi thấy Tô phu nhân chẳng khác gì mười bảy năm trước đâu.”
Mười bảy, đối với Trần Thanh Nghiên thì không phải là một con số dễ chịu, nụ cười trên mặt bà ta chợt tắt.
Người phụ nữ vừa lên tiếng lập tức nhận ra mình đã nói sai, và ngậm miệng ngay lập tức.
Nhưng cũng vẫn có người không biết ý, còn cười nói, “Tôi thấy là do ông trời cảm thấy Tô phu nhân lương thiện nên mới khiến Tô phu nhân trẻ mãi đó. Chúng ta nên học làm việc thiện nhiều như Tô phu nhân đi, nhưng nếu không cho nổi một trăm triệu cho một đứa nhỏ bị đánh tráo tiêu xài thì thôi vậy.”
Vỗ mông ngựa mà vỗ nhầm chân ngựa rồi.
Tất cả các vị phu nhân có mặt đều nhìn vị phu nhân ngu dốt kia mà thở dài, có lẽ bà ta sẽ không có mặt trong bữa tiệc trà tiếp theo nữa.
“100 triệu cái gì?” Tô phu nhân lạnh lùng nhìn người phụ nữ.
“Tô phu nhân không biết gì sao? Người đưa ra hoạt động chia sẻ tặng 100 triệu trên weibo chính là Tô Ngự – người đã bị nhà họ Tô các người đuổi khỏi nhà đó.” Vị phu nhân kia ưu nhã uống một ngụm trà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất