Hồn Ma Lang Thang

Chương 40

Trước
Hồn ma Mạch Kỳ?

Em không nghĩ Út Mai lại hay về đây quậy phá, Thứ Lang nghĩ cậu ta chỉ hay quấy mỗi em thôi chứ. Bởi vì Thứ Lang mới về đây làm dâu mà, không ngờ với ai cậu ta cũng vậy.

- Vâng, mặc dù có cúng kiếng rồi mà lâu lâu nó vẫn về quậy.

- Này, bọn mày có thể kẻ cho tao nghe về cái chết của Mạch Kỳ được không?

Nghe Thứ Lang hỏi vậy, cả đám gia đinh trong nhà không hẹn mà dừng hết tất cả công việc lại, đưa mắt nhìn nhau.

Đây đâu phải chuyện muốn nói là nói được đâu, lạng quạng để chủ nghe được là chết cả lũ. Bởi nhắc tới Út Mai là đại kị trong nhà này mà.

- Mợ ơi mợ hỏi bọn tôi cái gì cũng được, nhưng xin mợ đừng hỏi gì về Mạch Kỳ hết. Bọn tôi thật lòng không biết gì đâu.

Nghe là biết xạo rồi, Thứ Lang không biết đó là điều cấm kị nên mới hỏi, nhưng họ không trả lời thì em cũng đành bỏ qua vậy. Bởi bản thân Thứ Lang từ lúc về đây cũng bị dọa suốt vì thế nên em mới muốn biết thêm về Mạch Kỳ thôi.

- Mà bộ lạ chỗ mợ không ngủ được ạ? tôi thấy mắt mợ có quầng thâm hết rồi.

- Ừ, từ hồi về đây đêm nào tôi cũng gặp ác mộng nên chẳng ngủ được.

- Chắc lạ chỗ rồi, để tối tôi pha cho mợ sữa nghệ nha, đảm bảo uống xong là mợ ngủ ngon tới sáng luôn.

- Mong là vậy.

Chứ nói thật Thứ Lang mệt mỏi lắm rồi, đêm nào cũng bị Út Mai quấy có ngủ được đâu, tính nhờ Minh Ti ra chợ bốc dùm chút thuốc an thần bởi con nhỏ rành đường xá nơi đây, nhưng nghe gia đinh bảo uống sữa nghệ giúp ngủ ngon thì em thử một thời gian xem sao vậy....

[...]



Đúng như đám gia đinh nói, chiều hôm đó Long Kiên đã trở về. Nhưng sao em vẫn chưa thấy Thiên Đông quay về vậy chứ? lúc này trong lòng Thứ Lang lại nổi lên một cảm giác lo lắng như lần trước nữa. Nếu không có Minh Ti thì chắc Thứ Lang đã chạy qua phòng bà năm mà đòi người rồi.

- Mợ ơi bình tĩnh, có thể chiều mai Thiên Đông nó được trở về đó ạ, tại dù sao bên bà năm lúc này cũng không có ai mà mợ.

Ừ ném xíu Thứ Lang quên mất vụ này, thôi thì chịu đựng xa Thiên Đông chút vậy. Bởi Thiên Đông hầu cho em từ nhỏ nên hiểu Thứ Lang lắm, Minh Ti mới vào nên còn chưa rành việc có hơi bất tiện cho Thứ Lang, em cũng không thể tin tưởng con nhỏ cho lắm.

- Bao giờ Long Kiên về phòng?

- Chắc khuya đó ạ, tại tối nay còn phải cúng nữa.

Coi bộ nơi đây cũng nhiều phong tục khó hiểu ghê ha, để mai cúng không được hay sao mà bắt buộc phải vào giờ tý đêm nay cúng xong sáng mai mới bắt đầu cúng tiếp nữa. Hên là chỉ con cháu trong nhà thức chứ con dâu không cần, Thứ Lang không thức nổi tới giờ đó đâu.

- Mợ uống sữa rồi ngủ sớm để mai có sức đi ạ.

Minh Ti thấy Thứ Lang cũng có vẻ mệt rồi, nó liền cầm lấy ly sữa đưa cho em nói. Cũng hy vọng rằng uống xong ly sữa này đêm nay Thứ Lang sẽ được ngủ ngon.

- Mà này Minh Ti, hồi sáng má ba bảo mày đi đâu vậy?

- Dạ bà kêu con ra chợ mua chút đồ với bà, xong bà còn mua bánh cho con nữa.

Quái lạ, chẳng phải bà ba có ác cảm với em lắm sao, sao lại độ ngột đối xử tốt với Minh Ti con hầu của Thứ Lang vậy chứ. Chắc chắn bà đang mưu tính gì đây này, muốn nhờ Minh Ti thăm dò em? cần đề phòng hơn mới được.

- Sao mợ nhìn con ghê quá dạ?

Thấy ánh mắt như muốn giết người của Thứ Lang nhìn mình, Minh Ti tưởng do bản thân làm sai gì đó nên Thứ Lang giận liền rụt rè quỳ xuống hỏi.

Lúc này nghe Minh Ti hỏi, Thứ Lang mới chợt nhận ra mình nhìn con nhỏ có hơi quá nên liền thu lại ánh mắt rồi xua tay bảo không gì. Nhưng có lẽ sau này em nên đề phòng con bé này hơn rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước