Hôn Phu Của Tôi Nhận Định Sai Đối Tượng Rồi!

Chương 19: Không được lén cười, giáo chủ thật lợi hại.

Trước Sau
Editor: Aubrey.

Sơ Hạ: [À... Chuyện này à? Nếu như anh nói cho em biết, em không được cười anh nha!].

Sơ Hạ: [Lấy đao uy hiếp.jpg].

Tư Mộc: [Sợ hãi.jpg].

Tư Mộc: [Em không cười, anh nói đi].

Lần thứ hai nhìn thấy Tần Tư Mộc gửi emoji, Lý Sơ Hạ không còn ngạc nhiên như lần đầu nữa, anh chỉ cảm thấy thú vị khi nghĩ đến khuôn mặt không cảm xúc của Tần Tư Mộc gửi những emoji đáng yêu này.

Sơ Hạ: [Cái hôm anh tặng Hoa Tường Nam cho em, nhờ mua nhiều mà được lọt vào bảng xếp hạng các người chơi giàu có nhất. Chắc cũng vì điều này, mỗi lần anh đăng nhập vào game, là cô gái Tiểu Miêu kia chủ động tìm anh].

Sơ Hạ: [Anh rất khó chịu khi mỗi lần nhìn vào danh hiệu trên đầu của cô ta, nên đã quyết định chứng minh cho Niệm An thấy em ấy kết hôn với loại người gì!].

Tần Tư Mộc hiểu ý của Lý Sơ Hạ, đại loại là Tiểu Miêu coi trọng Không Say vì anh có tiền. Còn Lý Sơ Hạ tiếp cận cô ta là để chứng minh cho Niệm An thấy Tiểu Miêu là người như thế nào, nên anh đã quyết định hi sinh bản thân để câu dẫn Tiểu Miêu.

Chỉ là, nếu như muốn để cho Niệm An thấy rõ bộ mặt thật của Tiểu Miêu thì chỉ cần lên diễn đàn của Đế Hoang cầu hôn Tiểu Miêu, sau đó gửi link cho Niệm An là được rồi, có phải như vậy nhanh hơn không?

Có điều, Tần Tư Mộc nghĩ lại, những người không thích hóng drama thì sẽ rất ít vào diễn đàn. Giống như cậu, đến hôm nay mới biết chuyện của Tiểu Miêu, nghĩ đến đây, cậu đã hiểu hành động của Lý Sơ Hạ.

Thấy Tần Tư Mộc vẫn chưa trả lời lại, Lý Sơ Hạ nhịn không được gửi tin nhắn đến: [Sao em không trả lời? Có phải đang ở bên kia lén lút cười anh không?].

Tư Mộc: [...Em không có cười].



Sơ Hạ: [Em im lặng lâu như vậy, chắc chắn là có rồi! Em đang cười anh già đầu rồi mà đi dụ một đứa trẻ vẫn chưa trải sự đời!].

Sơ Hạ: [Gào khóc.jpg].

Tư Mộc: [Em thật sự không có cười anh, em hiểu tại sao anh hành động như vậy. Anh muốn nhắc nhở Niệm An, nhưng không thể cho nó biết anh là ai, nên chỉ có thể chọn phương pháp này].

Sơ Hạ: [@Cảm động. Mộc Mộc, chỉ có em hiểu anh].

Tư Mộc: [Bình thường thôi... Em muốn cho anh biết, kế hoạch của anh đã thành công rồi. Niệm An đã biết chuyện, có lẽ sẽ mau chóng ly hôn].

Sơ Hạ: [ ! ! ! Vậy có phải anh sẽ có cơ hội kết hôn với Niệm An không?!].

Tư Mộc: [Lúng túng cười nhưng không mất đi sự lễ phép.jpg].

Sơ Hạ: [? ? ?].

Tư Mộc: [Tuy hơi khó mở miệng, nhưng em phải nói cho anh biết. Tại anh trêu hoa ghẹo nguyệt ở trong game, nên Niệm An đã coi Không Say là tra nam rồi, nếu anh muốn kết hôn với em ấy...].

Sơ Hạ: [Nghe như sét đánh ngang tai.jpg].

Tư Mộc: [Nhưng mà, anh yên tâm đi. Niệm An muốn kết hôn với em, nên anh không cần lo nó bị những người khác lừa gạt nữa].

Sơ Hạ: [...Nếu như anh chưa nghe tin kia trước, thì bây giờ anh sẽ cười được].

Sơ Hạ: [Mừng ra mặt.jpg].



Tần Tư Mộc dừng một chút, nhớ tới một câu nói mà cậu mới thấy gần đây. Vì vậy, cậu nhắn: [Anh đã lớn rồi, phải học cách trở thành người mạnh mẽ].

Sơ Hạ: [...Được rồi, kết hôn với em thì đỡ lo hơn kết hôn với người khác, vậy tối nay em có chơi game không?].

Tư Mộc: [Có. Đi đánh phó bản không?].

Sơ Hạ: [Vừa hay, anh mới phát hiện một cửa ải bí mật. Chờ tối nay em đăng nhập, chúng ta sẽ cùng nhau đi giải].

Tư Mộc: [Vâng].

Gửi xong tin nhắn này, cuộc trò chuyện của hai người kết thúc. Đầu tiên, Tần Tư Mộc gửi tin nhắn cho Tần Niệm An nói là đồng ý kết hôn, sau đó bắt đầu suy ngẫm về số liệu điều hành của Đế Hoang, đến tối mới đăng nhập vào trò chơi.

Vừa vào, đã nhìn thấy Lâm Vô Kỵ chơi game cả ngày kêu gào muốn thêm bạn với Tần Tư Mộc khi anh vừa thấy cậu online. Tần Tư Mộc bị anh phiền đến mức không còn cách nào khác, chỉ có thể tìm ID Giáo Chủ Ca Ca.

Ngay khi kết quả tìm kiếm hiện lên, Tần Tư Mộc lập tức nhận ra tại sao mình lại cảm thấy ID này quen thuộc. Bởi vì người này là đại thần xạ thủ xếp hạng thứ nhất trong bảng xếp hạng các cao thủ trong game, người chơi đã tặng cho anh biệt danh là thiện xạ.

Phát hiện vẻ mặt của Tần Tư Mộc hơi kỳ lạ, Lâm Vô Kỵ biết bạn cùng phòng của mình đã nhận ra mình lợi hại. Anh không hề khiêm tốn, nâng cằm đắc ý nói: "Thế nào? Giáo Chủ Ca Ca lợi hại lắm đúng không?"

"Vâng, cũng được." Tần Tư Mộc bấm thêm bạn.

Lâm Vô Kỵ chỉ được đánh giá là tạm được, bắt đầu bực bội, anh mở danh sách bạn bè ra, vừa nhìn thấy tên ID là Hoà Mộc, uất ức lập tức tan biến hết!

Nguyên nhân là vì Lâm Vô Kỵ đã từng đối đầu với ID này trên sàn đấu trong game, trong trận chiến đó, Giáo Chủ Ca Ca đã bị một người triệu hồi vô danh đánh bại hoàn toàn!

Do lúc đó hai người đã chọn chế độ bí mật trong trận chiến, nên ngoại trừ cả hai, chỉ có người sản xuất trò chơi là nhìn thấy trận chiến này. Bởi vậy, tuy Hoà Mộc đã đánh bại Giáo Chủ Ca Ca, nhưng không có ai biết, Hoà Mộc vẫn chỉ là một người chơi vô danh, còn Giáo Chủ Ca Ca vẫn là thiện xạ như trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau