Chương 60: 9 kiểu
Vũ Thần đẩy cửa bước vào trong. Anh nhẹ nhàng đặt cô gái nhỏ xuống giường mềm mại. Vừa tính đưa tay kéo tấm chăn lên thì đã bị Triệu Vy giữ chặt cổ.
Cô dùng hết sức kéo đầu Vũ Thần xuống gần sát với mặt mình. Hai mắt long lanh nhìn nhau không chớp.
Vũ Thần nheo mày nhìn cô với vẻ khó hiểu. Nếu như Triệu Vy Vân chưa mang thai thì có lẽ bây giờ cô đã bị Vũ Thần đè ra làm t.ì.n.h rồi nhưng anh còn thương cô sức yếu sợ cô không trụ nổi nên đành nén dục vọng xuống tận vực sâu thẳm.
“Ngủ đi, khuya rồi. Anh sang phòng làm việc xử lý một vài chuyện.”
Vũ Thần chưa kịp nói hết câu đã bị Triệu Vy Vân kéo khum cổ lại. Cô nhau mày nhìn anh nhưng lại không nói gì cả.
“Sao đấy? Muốn gì?”
Triệu Vy Vân ấp úng cất giọng, cô có chút thẹn thùng.
“Ưm… muốn anh… cũng lâu rồi chúng ta không…”
Vũ Thần lập tức ngắt ngang:
“Không được. Em đang mang thai nhỡ đâu có chuyện gì thì có đến 10 cái mạng của Vũ Thần cũng không đền nổi cho em đâu.”
“Bác sĩ bảo vẫn nên vận động nhẹ nhàng để đứa trẻ hoạt động mà. Em muốn, muốn anh cơ….”
Nói xong, Triệu Vy Vân dùng hết sức đẩy người Vũ Thần nằm xuống giường. Cô ngồi trên bụng anh, giữ chặt nửa thân dưới bằng hai cơ đùi thon thả, tà váy cũng vậy mà bị vén lên cao để lộ làn da trắng tuyết hấp dẫn.
Triệu Vy Vân giữ chặt hai tay của Vũ Thần không cho anh cựa quậy, sức cô khá yếu chẳng qua là Vũ Thần nhượng bộ để cô tuỳ ý làm trò. Vả lại mấy hôm trước Vũ Thần có hỏi bác sĩ Từ về chuyện quan hệ khi mang thai.
Điều quan trọng nên nhắc nhiều lần.
“Chỉ nên vận động nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…”
Triệu Vy Vân đặt làn môi mỏng nhẹ của mình lên môi của đối phương, cô mút mát ướt hết cả cánh môi của Vũ Thần, căn đến mức tê dại nhưng dường như anh vẫn nằm yên bất động nhìn mà không hề có bất cứ dấu hiệu vùng dậy “ăn” cô.
Chẳng lẽ Vũ Thần đã không còn hứng thú đến Triệu Vy Vân nữa?
Có lẽ như việc này đã không còn khiến cho Vũ Thần hứng thú nữa.
Triệu Vy Vân bất chợt dừng lại, động tác cũng trở nên ngượng ngùng hơn.
“Anh không còn hứng thú nữa rồi!”
Ngay sau khi câu nói của Triệu Vy Vân kết thúc thì cuộc chơi mới chính thức bắt đầu. Vũ Thần vùng dậy như vũ bảo, động tác nhanh gọn đến mức làm cho Triệu Vy hơi hoảng hốt, cô nằm trên nệm mềm mại nhưng lại nằm dưới thân của Vũ Thần như một con mèo nhỏ yếu ớt.
“Đừng có mà hối hận đấy nhóc con!”
Vũ Thần mấy ngày qua khi nghe tin Triệu Vy Vân vui một nhưng buồn mười. Anh biết đây là thời gian để cô được nghỉ ngơi, tránh va chạm với tác nhân khác. Nhiều lúc dục vọng nổi lên muốn được giải tỏa nhưng lại không dám vì e sợ cái thai sẽ gặp rắc rối. Nhưng có vẻ nhưng không chịu được nữa rồi, thứ ấy không chịu được nữa cứ căng phồng sau lớp quần tây dày cộm.
Dạo này Vũ Thần càng ngày càng để ý đến mọi hành động của Triệu Vy Vân hơn, cô không còn ăn mặc kín đáo như xưa nửa, tất cả quần áo đều rất gợi cảm, không áo dây thì cũng là đầm ngủ mỏng tanh, ngắn củng cỡn như khiêu gợi con mãnh thú của đàn ông nổi dậy nhiều lúc cô chỉ cần đi ngang qua thôi cũng đủ khiến cho Vũ Thần nổi hứng nhưng phải nén lại.
Chiếc váy lụa vén lên cao ngang hông, vùng kín lộ ra trắng bóc… Vũ Thần đưa ánh mắt đầy rẫy gian xảo nhìn Triệu Vy Vân đang nằm cọ quậy dưới thân của mình.
“Không mặc quần lót sao? Càng ngày càng hư rồi?”
“Nóng… không muốn mặc gì cả…”
“Vậy từ nay em có thể không mặc gì cả cứ để trần như nhộng đi khắp nhà cho anh ngắm.”
Triệu Vy Vân nghe xong không khỏi ngượng ngùng, cô hét vào mặt của Vũ Thần.
“Ưm… lưu manh, biến thái!”
“Mỡ dâng đến tận miệng mèo còn giả vờ được nữa sao? Đêm nay không nặng cũng nhẹ nhất định phải để cho em biết hối hận là như thế nào? Lúc nãy bé mèo làm ướt cả bụng của anh đấy, thật d.â.m đãng!”
Triệu Vy Vân có cảm giác mình đã trêu nhầm phải quỷ dữ, cô hơi hối hận nhưng cái giá lần này quá đắt.
Vũ Thần lè lưỡi liếm dọc xương quai xanh của Triệu Vy Vân, thân thể cô gái nhỏ như có một mùi hương quyến rũ khiến cho Vũ Thần không thể nào dứt khỏi, anh hít lấy hít để chiếm lấy mùi hương ấy qua thân người mình, chỉ muốn toàn thân của mình vương vấn hương thơm từ người con gái này.
“Nhột…. nhột quá! Từ từ thôi anh!” Triệu Vy Vân co quắp hai chân siết chặt lấy nửa thân dưới của Vũ Thần, mười ngón chân ghì trên lưng anh đau điếng, vài đường xước đỏ au quệt ngang tấm lưng màu da đồng quyến rũ.
“Không từ từ được nữa rồi! Chỗ này khó chịu quá cần được xoa.”
Vũ Thần vừa nói vừa thúc hông vào giữa hai chân của Triệu Vy Vân. Cậu nhỏ căng phòng vo ve bên ngoài hang động chọc ngấy tìm đường vào trong.
“Ưm… ưm… vào đi anh. Bé muốn ăn anh rồi!”
“Nhất định sẽ làm thỏa mãn em.”
Cây gậy to tổ chảng đâm thẳng vào trong hang động một cách nhẹ nhàng. Triệu Vy Vân rướn người lên để cho vật nhọn chui vào bên trong cơ thể của mình. Cô cảm thấy đầy đặn, vừa khít kèm theo động tác ra vào nhịp nhàng của Vũ Thần lại càng khiến cho cả người của cô nóng bừng lên.
Nhưng như thế này vẫn chưa đủ. Thứ Vũ Thần muốn nhiều hơn thế.
Vừa lúc sáng Vũ Thần vô tình lướt trên mạng xã hội và đọc một bài viết có một nội dung khá ấn tượng “9 kiểu quan hệ dành cho bà bầu” xem ra lần này có hiệu quả phết.
Vũ Thần ghé sát vào tai của Triệu Vy Vân. Anh vừa cất giọng vừa phả hơi nóng vào trong người cô.
“Hay chúng ta chơi 9 kiểu tư thế khác nhau đi. Như vậy biết đâu đứa trẻ sau này sẽ năng động lắm đấy!”
Cô dùng hết sức kéo đầu Vũ Thần xuống gần sát với mặt mình. Hai mắt long lanh nhìn nhau không chớp.
Vũ Thần nheo mày nhìn cô với vẻ khó hiểu. Nếu như Triệu Vy Vân chưa mang thai thì có lẽ bây giờ cô đã bị Vũ Thần đè ra làm t.ì.n.h rồi nhưng anh còn thương cô sức yếu sợ cô không trụ nổi nên đành nén dục vọng xuống tận vực sâu thẳm.
“Ngủ đi, khuya rồi. Anh sang phòng làm việc xử lý một vài chuyện.”
Vũ Thần chưa kịp nói hết câu đã bị Triệu Vy Vân kéo khum cổ lại. Cô nhau mày nhìn anh nhưng lại không nói gì cả.
“Sao đấy? Muốn gì?”
Triệu Vy Vân ấp úng cất giọng, cô có chút thẹn thùng.
“Ưm… muốn anh… cũng lâu rồi chúng ta không…”
Vũ Thần lập tức ngắt ngang:
“Không được. Em đang mang thai nhỡ đâu có chuyện gì thì có đến 10 cái mạng của Vũ Thần cũng không đền nổi cho em đâu.”
“Bác sĩ bảo vẫn nên vận động nhẹ nhàng để đứa trẻ hoạt động mà. Em muốn, muốn anh cơ….”
Nói xong, Triệu Vy Vân dùng hết sức đẩy người Vũ Thần nằm xuống giường. Cô ngồi trên bụng anh, giữ chặt nửa thân dưới bằng hai cơ đùi thon thả, tà váy cũng vậy mà bị vén lên cao để lộ làn da trắng tuyết hấp dẫn.
Triệu Vy Vân giữ chặt hai tay của Vũ Thần không cho anh cựa quậy, sức cô khá yếu chẳng qua là Vũ Thần nhượng bộ để cô tuỳ ý làm trò. Vả lại mấy hôm trước Vũ Thần có hỏi bác sĩ Từ về chuyện quan hệ khi mang thai.
Điều quan trọng nên nhắc nhiều lần.
“Chỉ nên vận động nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…”
Triệu Vy Vân đặt làn môi mỏng nhẹ của mình lên môi của đối phương, cô mút mát ướt hết cả cánh môi của Vũ Thần, căn đến mức tê dại nhưng dường như anh vẫn nằm yên bất động nhìn mà không hề có bất cứ dấu hiệu vùng dậy “ăn” cô.
Chẳng lẽ Vũ Thần đã không còn hứng thú đến Triệu Vy Vân nữa?
Có lẽ như việc này đã không còn khiến cho Vũ Thần hứng thú nữa.
Triệu Vy Vân bất chợt dừng lại, động tác cũng trở nên ngượng ngùng hơn.
“Anh không còn hứng thú nữa rồi!”
Ngay sau khi câu nói của Triệu Vy Vân kết thúc thì cuộc chơi mới chính thức bắt đầu. Vũ Thần vùng dậy như vũ bảo, động tác nhanh gọn đến mức làm cho Triệu Vy hơi hoảng hốt, cô nằm trên nệm mềm mại nhưng lại nằm dưới thân của Vũ Thần như một con mèo nhỏ yếu ớt.
“Đừng có mà hối hận đấy nhóc con!”
Vũ Thần mấy ngày qua khi nghe tin Triệu Vy Vân vui một nhưng buồn mười. Anh biết đây là thời gian để cô được nghỉ ngơi, tránh va chạm với tác nhân khác. Nhiều lúc dục vọng nổi lên muốn được giải tỏa nhưng lại không dám vì e sợ cái thai sẽ gặp rắc rối. Nhưng có vẻ nhưng không chịu được nữa rồi, thứ ấy không chịu được nữa cứ căng phồng sau lớp quần tây dày cộm.
Dạo này Vũ Thần càng ngày càng để ý đến mọi hành động của Triệu Vy Vân hơn, cô không còn ăn mặc kín đáo như xưa nửa, tất cả quần áo đều rất gợi cảm, không áo dây thì cũng là đầm ngủ mỏng tanh, ngắn củng cỡn như khiêu gợi con mãnh thú của đàn ông nổi dậy nhiều lúc cô chỉ cần đi ngang qua thôi cũng đủ khiến cho Vũ Thần nổi hứng nhưng phải nén lại.
Chiếc váy lụa vén lên cao ngang hông, vùng kín lộ ra trắng bóc… Vũ Thần đưa ánh mắt đầy rẫy gian xảo nhìn Triệu Vy Vân đang nằm cọ quậy dưới thân của mình.
“Không mặc quần lót sao? Càng ngày càng hư rồi?”
“Nóng… không muốn mặc gì cả…”
“Vậy từ nay em có thể không mặc gì cả cứ để trần như nhộng đi khắp nhà cho anh ngắm.”
Triệu Vy Vân nghe xong không khỏi ngượng ngùng, cô hét vào mặt của Vũ Thần.
“Ưm… lưu manh, biến thái!”
“Mỡ dâng đến tận miệng mèo còn giả vờ được nữa sao? Đêm nay không nặng cũng nhẹ nhất định phải để cho em biết hối hận là như thế nào? Lúc nãy bé mèo làm ướt cả bụng của anh đấy, thật d.â.m đãng!”
Triệu Vy Vân có cảm giác mình đã trêu nhầm phải quỷ dữ, cô hơi hối hận nhưng cái giá lần này quá đắt.
Vũ Thần lè lưỡi liếm dọc xương quai xanh của Triệu Vy Vân, thân thể cô gái nhỏ như có một mùi hương quyến rũ khiến cho Vũ Thần không thể nào dứt khỏi, anh hít lấy hít để chiếm lấy mùi hương ấy qua thân người mình, chỉ muốn toàn thân của mình vương vấn hương thơm từ người con gái này.
“Nhột…. nhột quá! Từ từ thôi anh!” Triệu Vy Vân co quắp hai chân siết chặt lấy nửa thân dưới của Vũ Thần, mười ngón chân ghì trên lưng anh đau điếng, vài đường xước đỏ au quệt ngang tấm lưng màu da đồng quyến rũ.
“Không từ từ được nữa rồi! Chỗ này khó chịu quá cần được xoa.”
Vũ Thần vừa nói vừa thúc hông vào giữa hai chân của Triệu Vy Vân. Cậu nhỏ căng phòng vo ve bên ngoài hang động chọc ngấy tìm đường vào trong.
“Ưm… ưm… vào đi anh. Bé muốn ăn anh rồi!”
“Nhất định sẽ làm thỏa mãn em.”
Cây gậy to tổ chảng đâm thẳng vào trong hang động một cách nhẹ nhàng. Triệu Vy Vân rướn người lên để cho vật nhọn chui vào bên trong cơ thể của mình. Cô cảm thấy đầy đặn, vừa khít kèm theo động tác ra vào nhịp nhàng của Vũ Thần lại càng khiến cho cả người của cô nóng bừng lên.
Nhưng như thế này vẫn chưa đủ. Thứ Vũ Thần muốn nhiều hơn thế.
Vừa lúc sáng Vũ Thần vô tình lướt trên mạng xã hội và đọc một bài viết có một nội dung khá ấn tượng “9 kiểu quan hệ dành cho bà bầu” xem ra lần này có hiệu quả phết.
Vũ Thần ghé sát vào tai của Triệu Vy Vân. Anh vừa cất giọng vừa phả hơi nóng vào trong người cô.
“Hay chúng ta chơi 9 kiểu tư thế khác nhau đi. Như vậy biết đâu đứa trẻ sau này sẽ năng động lắm đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất