Hợp Đồng Hôn Nhân: Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ
Chương 88
Gia Mẫn ngay lập tức đã rời khỏi bệnh viện và cô đã thuê một chiếc xe taxi để đưa mình đến nhà Đào Dã với mục đích bắt anh ta phải chịu trách nhiệm về cái thai của cô bằng bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế kia. Bởi vì bản hợp đồng hôn nhân đó có thể bắt ép người ký kết nó bắt buộc phải bên cạnh và chịu trách nhiệm với người kia cho đến khi người đó muốn kết thúc bản hợp đồng thì mới kết thúc bản hợp đồng được...
Thế là cô đã đến đó, nhưng trên đường đi cô đã không quên lấy điện thoại ra để gọi cho một luật sư người có kinh nghiệm trong việc biến bản hợp đồng hôn nhân trở thành bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế và bắt ép đối phương phải ở cạnh người kia cho đến khi hợp đồng kết thúc. Và thậm chí là phải chịu trách nhiệm khi quy phạm hợp đồng nếu lỡ làm người kia mang thai...
Sau một hồi thì bọn họ cũng đã đến được nhà của Đào Dã. Bên trong nhà Đào Dã cậu đang ngồi xem tivi cùng với Bạch Lâm bạn trai của mình, bọn họ vừa nói chuyện vui vẻ vừa nhắc về chuyện quá khứ:
"Vậy là đã qua 3 tháng rồi! Khi chúng ta loại được con nhỏ đó rời khỏi đây để chúng ta có thể đến bên nhau một cách dễ dàng..."
Đào Dã: "Phải! Đây là một chuyện rất tốt và vui...À mà cho anh hum một cái với lại ôm đi. Chứ một lát mẹ anh về là tối anh mới có thể ôm và hôn em được...Vậy thì anh nhớ em chết mất..."
Bạch Lâm: "Không cho anh ôm hay hum đâu em giận rồi? Bởi vì anh không chịu cướp em làm vợ mà chỉ cho em làm người tình mà thôi! Em ghét làm người tình lắm rồi đó!"
Đào Dã: "Hazz vợ yêu à em rán đợi thêm một khoảng thời gian nữa đi! Và mẹ anh sắp rời khỏi căn nhà này rồi! Vậy thì lúc đó chúng ta sẽ đến bên nhau em chịu không? Rán chờ thêm vài tháng nữa đi nha..."
Bạch Lâm Mặc dù không thích nhưng cậu không biết phải làm gì ngoài đồng ý. Giờ đây Đào Dã đã bắt đầu hôn lên má Bạch Lâm mà nói: "Ừ vợ anh ngon nè anh thương thương lắm à nha!"
Bạch Lâm tỏ vẻ ngại ngùng và đẩy anh ra cậu nói:
"Ừ..."
Bọn họ đang nói chuyện ngọt ngào và ân ái với nhau thì giờ đây bỗng có tiếng gõ cửa dữ dội và tiếng nói quen thuộc của một người phụ nữ nào đó. Mà bọn họ lại không nhớ bởi nó vừa quen vừa lạ...
Hai người giờ đây đã quyết định mở cửa ra xem thử rốt cuộc là ai đã gọi bọn họ vậy? Thế là bọn họ bắt đầu mở cánh cửa ra, giờ đây cả hai mắt chữ A mồn chữ O trong sự hoang mang nhìn chăm chăm người phụ nữ ngay trước mắt bọn họ đồng thanh lên tiếng:
"Là cô sao? Cô đến đây để làm gì vậy?"
Trước câu hỏi của bọn họ giờ đây cô cười nham hiểm mà lên tiếng nói rằng: "Sao vậy? Sao các người thấy tôi mà lại sốc như vậy hả? Chắc mấy người luôn muốn là sẽ không gặp lại tôi nữa phải không? Nhưng mà tiếc ghê. Bởi vì giờ đây tôi đã lấy lại toàn bộ ký ức và quay trở lại căn nhà này. Và giờ tôi sẽ đòi lại công lý cho bản thân tôi với những gì mà mấy người đã làm ra với tôi..."
Hai người trong sự hoang mang lo lắng mà bắt đầu hỏi cô: "Cô bị điên à? Sau nhiều năm biệt tích giờ đây cô quay lại để làm gì hả? Và cô muốn đòi lại công lý gì chứ?"
Gia Mẫn ngay lập tức mỉm cười và trả lời rằng:
"Công Lý gì à? Nó không là gì khác mà là những chuyện tồi tệ mà các người đã làm ra với tôi. Và giờ đây với bản hợp đồng hôn nhân này. Tôi ép buộc anh và bản hợp đồng sẽ biến thành bản hợp đồng cưỡng chế...Vậy nên anh phải bắt buộc làm theo ý của tôi nghe rõ chưa?"
Gia Mẫn giờ đây cười trong sự đắc ý cô lại nói tiếp:
"Và giờ với bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế này tôi bắt buộc anh phải chịu trách nhiệm cho cái thai của tôi và tôi sẽ chính là vợ hợp pháp của anh nghe rõ chưa?"
Đào Dã ngay lập tức tiến đến ánh mắt dữ tợn nhìn chăm chăm cô anh lên tiếng: "Cái quần què bản hợp đồng gì chứ? Không có bản hợp đồng gì ở đây cả. Và cô không thể dùng nó cưỡng chế tối nghe rõ chưa? Và tôi muốn hủy hợp đồng này..."
Gia Mẫn: "Gì hả anh muốn hủy bản hợp đồng này à? Đó là một điều vô cùng khó khăn và không hề dễ một chút nào đâu, và giờ anh bắt buộc phải chịu trách nhiệm cho cái thai trong bụng tôi... Không thì anh sẽ chịu hình phạt của pháp luật đó là vào tù nghe rõ không?"
Luật sư giờ đây cũng bắt đầu xen vào chuyện này ông nói rằng: "Phải những gì cô ấy nói là đúng và nếu ông không chịu tiếp tục với bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế này thì... Chắc chắn một điều là anh sẽ phá vào tù 3 đến 5 năm vì làm người khác xảy ra vấn đề trong bản hợp đồng hôn nhân nghe rõ chưa?"
Đào Dã nghe đến đây mà vô cùng hoang mang lo lắng, giờ cậu bất lực không biết phải nên làm gì tiếp theo. Giờ đây Gia Mẫn đưa mắt nhìn sang phía Bạch Lâm mà nói: "Hazz anh ấy sau này sẽ là cha của con tôi. Vậy nên tôi sẽ tha cho anh ấy được... Nhưng còn cậu thì không! Bởi vì cậu chính là kẻ thù của tôi, bởi vì cậu mà nhiều tam tai biến cố đã ập đến với tôi vậy nên... Tôi sẽ bắt cậu trả giá cho những tội lỗi của bản thân đó là vào tù ngồi nghe rõ chưa? Và vào đó thì hãy suy nghĩ về những chuyện xấu của bản thân và ăn năn đi nghe rõ chưa?"
Bạch Lâm nghe đến đây mà vô cùng hoang mang lo lắng, cậu giờ đây bắt đầu cầu xin Đào Dã người mình yêu hãy cứu mình thoát khỏi nguy hiểm này...
Đào Dã ngay lập tức lên tiếng:
Này cô hãy nghe kỹ đây? Nếu như cô dám làm gì em ấy vợ của tôi thì tôi sẽ không tha cho cô đâu. Và nếu cô muốn tôi nghe theo lời của cô thì cô không được làm tổn hại gì đến cậu ấy người tôi yêu nghe rõ chưa?"
Gia Mẫn giờ bậc cười thật lớn cô lên tiếng nói rằng:
"Hazz người bảo vệ nhau quá ha! Vậy thì để tôi cùng tuyển các người vào tù cho vui ha! Còn tôi thì sẽ được đền bù với mớ gia sản của các người Hahhahahahaha..."
Thế là cô đã đến đó, nhưng trên đường đi cô đã không quên lấy điện thoại ra để gọi cho một luật sư người có kinh nghiệm trong việc biến bản hợp đồng hôn nhân trở thành bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế và bắt ép đối phương phải ở cạnh người kia cho đến khi hợp đồng kết thúc. Và thậm chí là phải chịu trách nhiệm khi quy phạm hợp đồng nếu lỡ làm người kia mang thai...
Sau một hồi thì bọn họ cũng đã đến được nhà của Đào Dã. Bên trong nhà Đào Dã cậu đang ngồi xem tivi cùng với Bạch Lâm bạn trai của mình, bọn họ vừa nói chuyện vui vẻ vừa nhắc về chuyện quá khứ:
"Vậy là đã qua 3 tháng rồi! Khi chúng ta loại được con nhỏ đó rời khỏi đây để chúng ta có thể đến bên nhau một cách dễ dàng..."
Đào Dã: "Phải! Đây là một chuyện rất tốt và vui...À mà cho anh hum một cái với lại ôm đi. Chứ một lát mẹ anh về là tối anh mới có thể ôm và hôn em được...Vậy thì anh nhớ em chết mất..."
Bạch Lâm: "Không cho anh ôm hay hum đâu em giận rồi? Bởi vì anh không chịu cướp em làm vợ mà chỉ cho em làm người tình mà thôi! Em ghét làm người tình lắm rồi đó!"
Đào Dã: "Hazz vợ yêu à em rán đợi thêm một khoảng thời gian nữa đi! Và mẹ anh sắp rời khỏi căn nhà này rồi! Vậy thì lúc đó chúng ta sẽ đến bên nhau em chịu không? Rán chờ thêm vài tháng nữa đi nha..."
Bạch Lâm Mặc dù không thích nhưng cậu không biết phải làm gì ngoài đồng ý. Giờ đây Đào Dã đã bắt đầu hôn lên má Bạch Lâm mà nói: "Ừ vợ anh ngon nè anh thương thương lắm à nha!"
Bạch Lâm tỏ vẻ ngại ngùng và đẩy anh ra cậu nói:
"Ừ..."
Bọn họ đang nói chuyện ngọt ngào và ân ái với nhau thì giờ đây bỗng có tiếng gõ cửa dữ dội và tiếng nói quen thuộc của một người phụ nữ nào đó. Mà bọn họ lại không nhớ bởi nó vừa quen vừa lạ...
Hai người giờ đây đã quyết định mở cửa ra xem thử rốt cuộc là ai đã gọi bọn họ vậy? Thế là bọn họ bắt đầu mở cánh cửa ra, giờ đây cả hai mắt chữ A mồn chữ O trong sự hoang mang nhìn chăm chăm người phụ nữ ngay trước mắt bọn họ đồng thanh lên tiếng:
"Là cô sao? Cô đến đây để làm gì vậy?"
Trước câu hỏi của bọn họ giờ đây cô cười nham hiểm mà lên tiếng nói rằng: "Sao vậy? Sao các người thấy tôi mà lại sốc như vậy hả? Chắc mấy người luôn muốn là sẽ không gặp lại tôi nữa phải không? Nhưng mà tiếc ghê. Bởi vì giờ đây tôi đã lấy lại toàn bộ ký ức và quay trở lại căn nhà này. Và giờ tôi sẽ đòi lại công lý cho bản thân tôi với những gì mà mấy người đã làm ra với tôi..."
Hai người trong sự hoang mang lo lắng mà bắt đầu hỏi cô: "Cô bị điên à? Sau nhiều năm biệt tích giờ đây cô quay lại để làm gì hả? Và cô muốn đòi lại công lý gì chứ?"
Gia Mẫn ngay lập tức mỉm cười và trả lời rằng:
"Công Lý gì à? Nó không là gì khác mà là những chuyện tồi tệ mà các người đã làm ra với tôi. Và giờ đây với bản hợp đồng hôn nhân này. Tôi ép buộc anh và bản hợp đồng sẽ biến thành bản hợp đồng cưỡng chế...Vậy nên anh phải bắt buộc làm theo ý của tôi nghe rõ chưa?"
Gia Mẫn giờ đây cười trong sự đắc ý cô lại nói tiếp:
"Và giờ với bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế này tôi bắt buộc anh phải chịu trách nhiệm cho cái thai của tôi và tôi sẽ chính là vợ hợp pháp của anh nghe rõ chưa?"
Đào Dã ngay lập tức tiến đến ánh mắt dữ tợn nhìn chăm chăm cô anh lên tiếng: "Cái quần què bản hợp đồng gì chứ? Không có bản hợp đồng gì ở đây cả. Và cô không thể dùng nó cưỡng chế tối nghe rõ chưa? Và tôi muốn hủy hợp đồng này..."
Gia Mẫn: "Gì hả anh muốn hủy bản hợp đồng này à? Đó là một điều vô cùng khó khăn và không hề dễ một chút nào đâu, và giờ anh bắt buộc phải chịu trách nhiệm cho cái thai trong bụng tôi... Không thì anh sẽ chịu hình phạt của pháp luật đó là vào tù nghe rõ không?"
Luật sư giờ đây cũng bắt đầu xen vào chuyện này ông nói rằng: "Phải những gì cô ấy nói là đúng và nếu ông không chịu tiếp tục với bản hợp đồng hôn nhân cuỡng chế này thì... Chắc chắn một điều là anh sẽ phá vào tù 3 đến 5 năm vì làm người khác xảy ra vấn đề trong bản hợp đồng hôn nhân nghe rõ chưa?"
Đào Dã nghe đến đây mà vô cùng hoang mang lo lắng, giờ cậu bất lực không biết phải nên làm gì tiếp theo. Giờ đây Gia Mẫn đưa mắt nhìn sang phía Bạch Lâm mà nói: "Hazz anh ấy sau này sẽ là cha của con tôi. Vậy nên tôi sẽ tha cho anh ấy được... Nhưng còn cậu thì không! Bởi vì cậu chính là kẻ thù của tôi, bởi vì cậu mà nhiều tam tai biến cố đã ập đến với tôi vậy nên... Tôi sẽ bắt cậu trả giá cho những tội lỗi của bản thân đó là vào tù ngồi nghe rõ chưa? Và vào đó thì hãy suy nghĩ về những chuyện xấu của bản thân và ăn năn đi nghe rõ chưa?"
Bạch Lâm nghe đến đây mà vô cùng hoang mang lo lắng, cậu giờ đây bắt đầu cầu xin Đào Dã người mình yêu hãy cứu mình thoát khỏi nguy hiểm này...
Đào Dã ngay lập tức lên tiếng:
Này cô hãy nghe kỹ đây? Nếu như cô dám làm gì em ấy vợ của tôi thì tôi sẽ không tha cho cô đâu. Và nếu cô muốn tôi nghe theo lời của cô thì cô không được làm tổn hại gì đến cậu ấy người tôi yêu nghe rõ chưa?"
Gia Mẫn giờ bậc cười thật lớn cô lên tiếng nói rằng:
"Hazz người bảo vệ nhau quá ha! Vậy thì để tôi cùng tuyển các người vào tù cho vui ha! Còn tôi thì sẽ được đền bù với mớ gia sản của các người Hahhahahahaha..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất