Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha
Chương 167: Cuộc đời của cô ấy, tôi chịu trách nhiệm (7)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiếng tích tắc của đồng hồ vang lên đều đặn, Cẩm Dương ngồi một lúc, trong lòng cũng bắt đầu hơi sốt ruột, anh không nhịn được đứng lên, đi ra ban ông, nhìn đường phố rực rỡ bên dưới, hai mày nhíu chặt.
Đã mười rưỡi, cô gái kia vẫn chưa về?
Một mình chạy đi đâu rồi?
Cẩm Dương càng nghĩ càng sốt suột.
Thật ra, trị an của Bắc Kinh cực tốt, Cẩm Dương biết, cho dù một cô gái nửa đêm đi lang tang trên đường cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng bản thân anh cũng không hiểu tại sao, luôn cảm thấy lòng dạ không yên, trong đầu lại không nhịn được nghĩ linh tinh đủ kiểu.
Cuối cùng, không nhịn được bèn lấy di động ra gọi cho Lâm Thâm Thâm.
Đầu bên kia có chuông, nhưng không ai nghe, điều này làm Cẩm Dương càng lo lắng, gọi liên tục mấy cuộc, vẫn không ai nghe máy.
Cẩm Dương không ngồi yên được nữa, xoay mình vào nhà, cầm lấy chìa khóa xe, vừa gọi cho Lâm Thâm Thâm vừa chuẩn bị ra ngoài.
Khi đi qua giường, Cẩm Dương tinh tai nghe thấy tiếng cái gì đó rung rung, rất giống với âm rung của di động, anh nhìn kĩ lại khắp giường, phát hiện dưới chăn hình như có ánh sáng mờ mờ, Cẩm Dương nhíu mày đi tới, vén chăn lên, quả không sai, di động của Lâm Thâm Thâm đúng ở dưới chăn.
Không cầm di động đã ra ngoài?
Cẩm Dương nhíu mày, ngắt máy, khom người cầm di động của Lâm Thâm Thâm lên. Cẩm Dương có thể dễ dàng nhìn thấy bảy cuộc gọi nhỡ hiển thị trên màn hình, tất cả đều từ anh, anh mở khóa, đập vào mắt là một tin nhắn hình ảnh.
Cẩm Dương phóng to bức ảnh kia lên, là một cảnh tượng ăn chơi trác táng, anh nhíu mày quan sát một lượt, bất ngờ nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, nếu như anh nhớ không lầm, đây chính là người anh và Lâm Thâm Thâm gặp phải hôm đi “Thập Lý Thịnh Thế”, tên Lâm Viễn Ái, là em trai Lâm Thâm Thâm.
Cẩm Dương lướt xuống, bên dưới bức ảnh còn có một tin nhắn đính kèm:
Chị Thâm Thâm, Viễn Ái đang ở Kim Bích Huy Hoàng, nghe nói tối nay nó bao mọi người tốn rất nhiều tiền, chụp ảnh cho chị xem, nếu bà nội mà biết nhất định sẽ mắng Viến Ái không ra hồn! À, đúng rồi, quên nói cho chị, chi phí ở đó đắt lắm, một đêm lên đến tiền triệu, hơn nữa mấy cô gái trong ảnh không chỉ là gái bao bình thường, toàn là hạng cao cấp hàng đầu!
Có lẽ sở dĩ Lâm Thâm Thâm không kịp cầm di động đã vội vàng rời khỏi nhà, e rằng vì nhận được tin nhắn này.
Hiện tại, không cần suy nghĩ Cẩm Dương cũng biết, Lâm Thâm Thâm nhất định đã đến “Kim Bích Huy Hoàng” .
Hơn nữa còn bởi vì cậu em trai Lâm Viễn Ái kia!
Hôm ở “Thập Lý Thịnh Thế “ anh đã nhìn ra, Lâm Thâm Thâm vừa gặp Lâm Viễn Ái, toàn thân trở nên vô cùng căng thẳng, cô hẳn rất quan tâm đến người em trai này, cho nên khi đọc được tin nhắn này, thấy Lâm Viễn Ái ăn chơi sa đọa, cô mới vội vàng chạy đi.
Tin nhắn này được gửi đến lúc tám giờ kém, điều này chứng minh Lâm Thâm Thâm đã đi xấp xỉ ba tiếng, chưa từng có dấu hiệu trở về, mà ở “Thập Lý Thịnh Thế” anh cũng nhận ra, quan hệ giữa Lâm Thâm Thâm và Lẫm Viễn Ái không hề thân thiết như các cặp chị em bình thường khác...
Tiếng tích tắc của đồng hồ vang lên đều đặn, Cẩm Dương ngồi một lúc, trong lòng cũng bắt đầu hơi sốt ruột, anh không nhịn được đứng lên, đi ra ban ông, nhìn đường phố rực rỡ bên dưới, hai mày nhíu chặt.
Đã mười rưỡi, cô gái kia vẫn chưa về?
Một mình chạy đi đâu rồi?
Cẩm Dương càng nghĩ càng sốt suột.
Thật ra, trị an của Bắc Kinh cực tốt, Cẩm Dương biết, cho dù một cô gái nửa đêm đi lang tang trên đường cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng bản thân anh cũng không hiểu tại sao, luôn cảm thấy lòng dạ không yên, trong đầu lại không nhịn được nghĩ linh tinh đủ kiểu.
Cuối cùng, không nhịn được bèn lấy di động ra gọi cho Lâm Thâm Thâm.
Đầu bên kia có chuông, nhưng không ai nghe, điều này làm Cẩm Dương càng lo lắng, gọi liên tục mấy cuộc, vẫn không ai nghe máy.
Cẩm Dương không ngồi yên được nữa, xoay mình vào nhà, cầm lấy chìa khóa xe, vừa gọi cho Lâm Thâm Thâm vừa chuẩn bị ra ngoài.
Khi đi qua giường, Cẩm Dương tinh tai nghe thấy tiếng cái gì đó rung rung, rất giống với âm rung của di động, anh nhìn kĩ lại khắp giường, phát hiện dưới chăn hình như có ánh sáng mờ mờ, Cẩm Dương nhíu mày đi tới, vén chăn lên, quả không sai, di động của Lâm Thâm Thâm đúng ở dưới chăn.
Không cầm di động đã ra ngoài?
Cẩm Dương nhíu mày, ngắt máy, khom người cầm di động của Lâm Thâm Thâm lên. Cẩm Dương có thể dễ dàng nhìn thấy bảy cuộc gọi nhỡ hiển thị trên màn hình, tất cả đều từ anh, anh mở khóa, đập vào mắt là một tin nhắn hình ảnh.
Cẩm Dương phóng to bức ảnh kia lên, là một cảnh tượng ăn chơi trác táng, anh nhíu mày quan sát một lượt, bất ngờ nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, nếu như anh nhớ không lầm, đây chính là người anh và Lâm Thâm Thâm gặp phải hôm đi “Thập Lý Thịnh Thế”, tên Lâm Viễn Ái, là em trai Lâm Thâm Thâm.
Cẩm Dương lướt xuống, bên dưới bức ảnh còn có một tin nhắn đính kèm:
Chị Thâm Thâm, Viễn Ái đang ở Kim Bích Huy Hoàng, nghe nói tối nay nó bao mọi người tốn rất nhiều tiền, chụp ảnh cho chị xem, nếu bà nội mà biết nhất định sẽ mắng Viến Ái không ra hồn! À, đúng rồi, quên nói cho chị, chi phí ở đó đắt lắm, một đêm lên đến tiền triệu, hơn nữa mấy cô gái trong ảnh không chỉ là gái bao bình thường, toàn là hạng cao cấp hàng đầu!
Có lẽ sở dĩ Lâm Thâm Thâm không kịp cầm di động đã vội vàng rời khỏi nhà, e rằng vì nhận được tin nhắn này.
Hiện tại, không cần suy nghĩ Cẩm Dương cũng biết, Lâm Thâm Thâm nhất định đã đến “Kim Bích Huy Hoàng” .
Hơn nữa còn bởi vì cậu em trai Lâm Viễn Ái kia!
Hôm ở “Thập Lý Thịnh Thế “ anh đã nhìn ra, Lâm Thâm Thâm vừa gặp Lâm Viễn Ái, toàn thân trở nên vô cùng căng thẳng, cô hẳn rất quan tâm đến người em trai này, cho nên khi đọc được tin nhắn này, thấy Lâm Viễn Ái ăn chơi sa đọa, cô mới vội vàng chạy đi.
Tin nhắn này được gửi đến lúc tám giờ kém, điều này chứng minh Lâm Thâm Thâm đã đi xấp xỉ ba tiếng, chưa từng có dấu hiệu trở về, mà ở “Thập Lý Thịnh Thế” anh cũng nhận ra, quan hệ giữa Lâm Thâm Thâm và Lẫm Viễn Ái không hề thân thiết như các cặp chị em bình thường khác...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất