Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha
Chương 215: Nhìn ở trong mắt, trong lòng thoải mái (7)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dù sao Lâm Chấn Đình cũng là đàn ông, không hẹp hòi như Lục Đình Phương và Lục Tương Nghi, đối mặt với Lâm lão phu nhân che chở Lâm Thâm Thâm, trên mặt không có phản ứng quá lớn, chỉ tiếp tục bàn chuyện liên quan tới vấn đề công tác của xí nghiệp Lâm thị với Cẩm Dương: "Cẩm tiên sinh, vừa rồi để cậu chê cười rồi, trước kia Cẩm tiên sinh vẫn luôn làm nghiệp vụ, cho nên lần này đến xí nghiệp Lâm thị, khẳng định cũng phải sắp xếp vào bộ phận nghiệp vụ của xí nghiệp Lâm thị!"
Bộ phận nghiệp vụ, đối với một công ty mà nói, là một bộ phận cực kỳ quan trọng, trực tiếp nắm giữ sinh mạng của một công ty trong tay, cho nên từ lâu trước kia, Lâm Chấn Đình đã điều con gái mình Lục Tương Nghi sang bộ phận nghiệp vụ giữ vị trí quản lý, cho nên tiếp theo, Lâm Chấn Đình nói tiếp: "Hiện tại quản lý bộ phận nghiệp vụ, là con gái tôi Tương Nghi, nếu Cẩm tiên sinh đến xí nghiệp Lâm thị tìm hiểu, trực tiếp tìm Tương Nghi là được, mà lại chức vị, để gấm tiên sinh làm phó quản lý của bộ phận nghiệp vụ, tôi nghĩ Tương Nghi cũng không có ý kiến gì."
Lục Tương Nghi cười cười, lập tức tiếp lời Lâm Chấn Đình, nói: "Tại sao có thể có ý kiến được chứ, có thể hợp tác nhân tài như Cẩm tiên sinh, con vui mừng còn không kịp đâu, con nghĩ, con có thể học được rất nhiều thứ dưới sự giúp đỡ của Cẩm tiên sinh."
"Đã như vậy, vậy hi vọng, Cẩm tiên sinh và con gái tôi tương lai hợp tác vui vẻ!" Lâm Chấn Đình cười ha hả liếc mắt ra hiệu cho con gái mình.
Lục Tương Nghi lập tức hiểu ý cầm cốc nước trái cây trên bàn lên, nâng cốc về phía Cẩm Dương, nói: "Cẩm tiên sinh, hi vọng tương lai chúng ta hợp tác, có thể giúp Lâm thị xí nghiệp lên một tầm cao mới!"
Mặc dù Lâm Thâm Thâm mải nói chuyện với Lâm lão phu nhân, thế nhưng sự chú ý nhưng vẫn đặt ở bên Cẩm Dương và Lục Tương Nghi, đáy lòng cô không thể không cảm thán, gừng càng già càng cay, Lâm Chấn Đình đối với mới màn ầm ĩ của gia đình, không câu nệ tiểu tiết, lại đặt tâm tư quan trọng ở trên người Cẩm Dương, ông ta công khai để Cẩm Dương và Lục Tương Nghi hợp tác, trên thực tế chính là gián tiếp đá Lâm Thâm Thâm cô ra khỏi xí nghiệp Lâm thị!
Kể từ đó, người Lâm Thâm Thâm cô phí hết tâm tư mời tới, sẽ trở thành người nhà của Lâm Chấn Đình ông ta!
Nghĩ hay lắm... Thế nhưng cô quên nói cho Cẩm Dương, ở xí nghiệp Lâm thị, phải hợp tác với Lâm Thâm Thâm cô, không biết Cẩm Dương sẽ đồng ý hay từ chối đây?
Lâm Thâm Thâm âm thầm cắn răng, theo bản năng nhìn về phía Cẩm Dương.
Vẻ mặt Cẩm Dương lạnh nhạt ngồi ở chỗ đó, nhìn cốc nước trái cây Lục Tương Nghi đưa tới trước mặt mình, nhíu mày, một giây sau, ngược lại nghiêng đầu, trực tiếp nhìn về phía Lâm lão phu nhân: "Lâm lão phu nhân, dựa theo thông thường mà nói, tôi được xí nghiệp Lâm thị mời tới, thì nhất định phải có quyền lên tiếng, hơn nữa còn nhất định có quyền lựa chọn, cho nên, ở đây, tôi có thể yêu cầu một chút quyền lợi với bà không?"
Lâm lão phu nhân dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào trong bát của Lâm Thâm Thâm, ngẩng đầu, nhìn Cẩm Dương nói: "Cẩm tiên sinh, đương nhiên có thể."
Cẩm Dương khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói một tiếng công thức hoá với Lâm lão phu nhân: "Cảm ơn."
Sau đó quay đầu lần nữa, nhìn về phía Lục Tương Nghi, cầm cốc nước trái cây trước mặt mình, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua thủy tinh lạnh buốt, âm thanh lành lạnh, không nhanh không chậm vang lên: "Lục tiểu thư, đảm nhiệm chức vụ quản lý bộ phận nghiệp vụ của xí nghiệp Lâm thị bao lâu rồi?"
Dù sao Lâm Chấn Đình cũng là đàn ông, không hẹp hòi như Lục Đình Phương và Lục Tương Nghi, đối mặt với Lâm lão phu nhân che chở Lâm Thâm Thâm, trên mặt không có phản ứng quá lớn, chỉ tiếp tục bàn chuyện liên quan tới vấn đề công tác của xí nghiệp Lâm thị với Cẩm Dương: "Cẩm tiên sinh, vừa rồi để cậu chê cười rồi, trước kia Cẩm tiên sinh vẫn luôn làm nghiệp vụ, cho nên lần này đến xí nghiệp Lâm thị, khẳng định cũng phải sắp xếp vào bộ phận nghiệp vụ của xí nghiệp Lâm thị!"
Bộ phận nghiệp vụ, đối với một công ty mà nói, là một bộ phận cực kỳ quan trọng, trực tiếp nắm giữ sinh mạng của một công ty trong tay, cho nên từ lâu trước kia, Lâm Chấn Đình đã điều con gái mình Lục Tương Nghi sang bộ phận nghiệp vụ giữ vị trí quản lý, cho nên tiếp theo, Lâm Chấn Đình nói tiếp: "Hiện tại quản lý bộ phận nghiệp vụ, là con gái tôi Tương Nghi, nếu Cẩm tiên sinh đến xí nghiệp Lâm thị tìm hiểu, trực tiếp tìm Tương Nghi là được, mà lại chức vị, để gấm tiên sinh làm phó quản lý của bộ phận nghiệp vụ, tôi nghĩ Tương Nghi cũng không có ý kiến gì."
Lục Tương Nghi cười cười, lập tức tiếp lời Lâm Chấn Đình, nói: "Tại sao có thể có ý kiến được chứ, có thể hợp tác nhân tài như Cẩm tiên sinh, con vui mừng còn không kịp đâu, con nghĩ, con có thể học được rất nhiều thứ dưới sự giúp đỡ của Cẩm tiên sinh."
"Đã như vậy, vậy hi vọng, Cẩm tiên sinh và con gái tôi tương lai hợp tác vui vẻ!" Lâm Chấn Đình cười ha hả liếc mắt ra hiệu cho con gái mình.
Lục Tương Nghi lập tức hiểu ý cầm cốc nước trái cây trên bàn lên, nâng cốc về phía Cẩm Dương, nói: "Cẩm tiên sinh, hi vọng tương lai chúng ta hợp tác, có thể giúp Lâm thị xí nghiệp lên một tầm cao mới!"
Mặc dù Lâm Thâm Thâm mải nói chuyện với Lâm lão phu nhân, thế nhưng sự chú ý nhưng vẫn đặt ở bên Cẩm Dương và Lục Tương Nghi, đáy lòng cô không thể không cảm thán, gừng càng già càng cay, Lâm Chấn Đình đối với mới màn ầm ĩ của gia đình, không câu nệ tiểu tiết, lại đặt tâm tư quan trọng ở trên người Cẩm Dương, ông ta công khai để Cẩm Dương và Lục Tương Nghi hợp tác, trên thực tế chính là gián tiếp đá Lâm Thâm Thâm cô ra khỏi xí nghiệp Lâm thị!
Kể từ đó, người Lâm Thâm Thâm cô phí hết tâm tư mời tới, sẽ trở thành người nhà của Lâm Chấn Đình ông ta!
Nghĩ hay lắm... Thế nhưng cô quên nói cho Cẩm Dương, ở xí nghiệp Lâm thị, phải hợp tác với Lâm Thâm Thâm cô, không biết Cẩm Dương sẽ đồng ý hay từ chối đây?
Lâm Thâm Thâm âm thầm cắn răng, theo bản năng nhìn về phía Cẩm Dương.
Vẻ mặt Cẩm Dương lạnh nhạt ngồi ở chỗ đó, nhìn cốc nước trái cây Lục Tương Nghi đưa tới trước mặt mình, nhíu mày, một giây sau, ngược lại nghiêng đầu, trực tiếp nhìn về phía Lâm lão phu nhân: "Lâm lão phu nhân, dựa theo thông thường mà nói, tôi được xí nghiệp Lâm thị mời tới, thì nhất định phải có quyền lên tiếng, hơn nữa còn nhất định có quyền lựa chọn, cho nên, ở đây, tôi có thể yêu cầu một chút quyền lợi với bà không?"
Lâm lão phu nhân dùng đũa gắp thức ăn bỏ vào trong bát của Lâm Thâm Thâm, ngẩng đầu, nhìn Cẩm Dương nói: "Cẩm tiên sinh, đương nhiên có thể."
Cẩm Dương khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói một tiếng công thức hoá với Lâm lão phu nhân: "Cảm ơn."
Sau đó quay đầu lần nữa, nhìn về phía Lục Tương Nghi, cầm cốc nước trái cây trước mặt mình, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua thủy tinh lạnh buốt, âm thanh lành lạnh, không nhanh không chậm vang lên: "Lục tiểu thư, đảm nhiệm chức vụ quản lý bộ phận nghiệp vụ của xí nghiệp Lâm thị bao lâu rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất