[Hp] 47 Ngày Thay Đổi

Chương 78: Cảnh báo!!

Trước Sau
Ngày 30 tháng 6 năm 1945

Người mà anh đã khao khát từ năm thứ tư giờ đang ngồi trên eo anh, ôm anh và vuốt ve anh như một cô gái điếm bị bỏ đói, khát khao tình cảm. Sau khi ăn Amortentia, Harry khao khát được Tom chú ý và giữ Tom trong tầm ngắm tham lam của mình.

(Đoạn này mình ko thích chút nào, mng có thể góp ý để sửa lại)

Amortentia là liều thuốc tình yêu mạnh mẽ và hiệu quả nhất. Mặc dù nó không thể bộc lộ tình yêu một cách lộ liễu, không giống như thuốc kích dục, nhưng nó không thể kích động dục vọng không thể kiểm soát và biến đàn ông thành dã thú. Mặc dù ham muốn không tự động có nghĩa là "tình yêu" đích thực, nhưng nó dễ dàng sao chép bản năng cơ bản của ham muốn đã tồn tại trong bên bị ảnh hưởng, nhằm cố gắng bắt chước những gì hầu hết được biết đến là cảm giác yêu.

Tom gạt tấm vải trên vai Harry sang một bên, và nhìn chằm chằm vào làn da trần một cách tôn kính. Hai bàn tay anh quét theo những vòng cung lớn một cách đầy ám ảnh, say mê ngắm nhìn phần da thịt lộ ra nổi da gà vàng óng dưới những tia sáng yêu thương. Người thanh niên trong lòng anh khẽ rùng mình khi Tom lướt ánh mắt tán thưởng qua hình dáng của anh.

Harry không hoàn hảo; Làn da 'không tì vết' và 'tinh tế' chỉ tồn tại dưới dạng cường điệu hư cấu trong tiểu thuyết, và khi lướt lòng bàn tay nóng bỏng trên núm vú hồng hào, Tom không thể không say sưa với thực tế về tình hình hiện tại của mình.

Có những vết sẹo nông dọc theo tứ chi của Harry hơi gồ lên và sần sùi khi chạm vào. Những mảng giống như mạng nhện có thể bị coi là kỳ lạ hoặc xấu xí, nhưng Tom không thể ngăn những ngón tay của mình lần mò trên chúng, thậm chí còn cảm thấy thôi thúc phải trượt lưỡi và liếm dọc theo chúng một cách tục tĩu.

Vì vậy, anh ấy đã làm.

Harry rùng mình, ôm lấy với tất cả sự phục tùng của một người tình dày dạn kinh nghiệm, anh nhẹ nhàng tựa cằm lên đôi vai rộng của chàng trai trẻ và tận hưởng cảm giác da thịt của họ.

Tom kìm nén sự bất mãn của Harry và nới rộng khoảng cách giữa họ, anh ưỡn lưng, đưa mình lại gần giữa hai chân Harry, để lộ ngực và núm vú trước tầm nhìn của anh. Tom áp môi vào làn da trắng ngà, mút với tốc độ luân phiên, Harry run rẩy theo sự phục vụ của anh. Kéo ra, Harry tạo ra một bức tranh bẩn thỉu, vết cắn tình yêu của Tom để lại những vết đỏ tục tĩu sau vết cắn, những dòng nước bọt trang trí hoàn hảo cho núm vú cao chót vót của anh ta. Sự tương phản giữa đôi má ửng hồng, làn da nhợt nhạt và những vết bầm tím giận dữ của Harry là một cảnh tượng hấp dẫn.

Tom không thể chờ đợi để hủy hoại anh ta.

"A...!" Harry thở dài, rơi sâu hơn vào trạng thái hạnh phúc thụ động.

Ngay cả khi không có tình cảm lãng mạn thực sự, thành viên của một người đàn ông có thể được đánh thức khá dễ dàng. Tuy nhiên, với tình yêu trong bức tranh, mọi động chạm sẽ bị lu mờ và tăng cường bằng tình cảm, sự quyến rũ của người được đề cập và được đệm bằng những cảm xúc chân thật đã có sẵn.

Giữa những người đàn ông, điều này sẽ leo thang thành niềm đam mê sôi sục, mãnh liệt không thể đo đếm được.

Bàn tay của Tom từ từ di chuyển về phía trước từ phần xương sống nổi bật của Harry đến phần dưới của cái bụng phẳng lì của Harry. Do vị trí của họ, ngay cả những phần thân mật nhất của họ cũng chạm vào nhau, càng làm tăng thêm bầu không khí vốn đã nóng lên.

Harry đã nửa cương cứng.

Những cái chạm tôn kính, những nụ hôn khăng khăng và những lời trêu chọc thì thầm nhỏ nhẹ từ 'người yêu' của anh ấy đã khiến Harry, người luôn nuôi dưỡng một nhu cầu lớn về tình cảm, không thể cưỡng lại Tom. Anh không thể không đáp lại mọi động chạm kích thích, dù chỉ một chút. Không một chút kháng cự hay dè dặt, anh để những ngón tay của Tom vẽ những trò nghịch ngợm lên da mình.

Thận trọng khum lấy thành viên đang cứng lại, Tom cảm thấy Harry dần dần sưng lên và cứng lại trong tay mình. Một cảm giác hài lòng chậm rãi và ngọt ngào ngay lập tức bao phủ não anh, hương vị ngọt ngào của thành công truyền những tia phấn khích nhỏ từ những ngón tay anh đến não anh.

Không người đàn ông nào có thể chịu đựng được khi phần dưới của họ bị trêu chọc trực tiếp, và Harry cũng không ngoại lệ.



Harry không thể không nhấp nhô hông một cách bừa bãi, đôi môi đỏ mọng mềm mại của anh ấy mở ra, chùng xuống khi anh ấy phát ra những tiếng thút thít và âm thanh ngọt ngào, cổ họng anh ấy cuộn lại quanh những tiếng thở hổn hển giống như tiếng gầm gừ kích động. Ham muốn của họ đã được làm dịu bởi Amortentia. Tham gia vào hoạt động tình dục mà khoái cảm được chuyển giao dưới bàn tay của 'người tình' được chỉ định, tạo ra một đỉnh cao của sự sung sướng, Harry sẽ mất nhiều thời gian để bình tĩnh lại. Ngoại trừ anh ấy sẽ không bao giờ. Bởi vì Amortentia sẽ giữ anh ta trên vách đá, miễn là anh ta tiếp tục dùng nó.

Và đó chính xác là những gì Tom dự định. Để Harry tiếp tục đánh thuốc mê nó.

Cơ thể mềm mại nhưng mạnh mẽ của anh ấy là một kiệt tác để chứng kiến ​​chuyển động, Tom không thể không nghĩ. Cơ bắp của Harry săn chắc, các đường nét săn chắc và mượt mà, và hoàn toàn không có dấu vết của sự mong manh hay nữ tính. Dường như có một sự tán tỉnh trong hành động của anh ta, đủ để tính chiếm hữu bị kìm nén bấy lâu của Tom bùng phát ngay lập tức, chảy ra từ những góc tối nhất trong tâm trí anh ta, và khiến đôi mắt anh ta nhuốm màu đỏ thẫm.

Đồng tử của Tom mở to. Giữa lúc Harry phản đối sự khó chịu, anh để thành viên (cậu nhỏ tom ấy:) vốn đã mạnh mẽ và hung ác của mình chạy vào khe hở của Harry. Tìm thấy điểm G và trước khi Harry có thể phản ứng, Tom đã rên rỉ trong sự sung sướng đau đớn khi anh đẩy qua vòng cơ bắp săn chắc và được ôm trọn vẹn trong những bức tường nhung co giật.

"Ah ah!" Harry điên cuồng vặn người, hai chân cố gắng đứng dậy khỏi Tom, ngay cả tác dụng của Amortentia cũng không thể ngăn anh ta chống lại cơn đau do quan hệ tình dục không chuẩn bị. Nhưng một đôi tay nắm chặt xương hông của hắn, áp chế hắn, không cho hắn chạy trốn.

Harry cảm thấy như mình đang ngồi trên một lưỡi kiếm, chỉ có nỗi đau chiếm giữ suy nghĩ của anh ấy, và thậm chí nỗi ám ảnh của anh ấy với người trước mặt anh ấy cũng không thể được giải quyết do quá đau đớn.

Đôi mắt của Tom đỏ rực. Anh ta hoàn toàn có khả năng kiểm soát Trường sinh linh giá, do đó cũng có thể hạn chế những thay đổi về màu mắt của anh ta ở mức độ lớn hơn, nhưng hiện tại, anh ta không thể quan tâm đến việc hạn chế.

Anh nhìn chằm chằm vào vẻ mặt đau khổ nhưng nghiện ngập của Harry, sự chiếm hữu kỳ lạ trong anh lại một lần nữa được thỏa mãn - vào lúc này, tất cả những biểu cảm của anh đều là vì anh!

Bất kể là đau đớn, hạnh phúc, hoang mang hay sốt ruột, tất cả đều là do mỗi cử động của anh.

Càng đau càng tốt, càng đau càng nhớ!

Với suy nghĩ này, Tom sử dụng cánh tay không còn cơ bắp nhưng vẫn còn mạnh mẽ của mình để nâng Harry lên, từ từ rút ra và cảm nhận sự co giật đau đớn của các bức tường bên trong của Harry, trước khi tiếp tục tiến lên một cách hung ác.

Harry muốn đẩy cơ thể đang dựa vào mình ra, để chống lại cơn đau xé lòng, nhưng lại bị chống lại bởi tác dụng của Amortentia.

"Tuyệt vời..." Tom hôn lên vai Harry như một người tôn thờ, nhưng nhìn chằm chằm vào biểu hiện của Harry như một con sói, thích thú một cách bệnh hoạn.

Bên trong Harry thật chặt và ấm áp, ngay cả khi anh ấy ngừng di chuyển, anh ấy vẫn có thể cảm thấy các mạch máu của các bức tường bên trong run lên theo nhịp tim của mình, co giật, mang lại khoái cảm không thể cưỡng lại khi ma sát với dương v*t của anh ấy.

Đó là lần đầu tiên Tom ngộ ra vì sao tình dục được gọi là 'trái cấm'. Đó là điều cấm kỵ và sai trái, nhưng nó có thể khiến con người nghiện ngập, sa đọa và không thể tự giải thoát.

Tên Slytherin cúi xuống, hung hăng ấn Harry xuống giường, và đút bộ phận liên kết vào một cách hung hãn hơn, Harry rùng mình dưới anh, thành ruột của cậu co thắt, khiến một Slytherin lần đầu tiên trải nghiệm đam mê phải há hốc mồm.

"...Đau quá, Tom, đau quá..."

Hãy để nó đau. Tom mỉm cười với Harry gần như dịu dàng, phần thân dưới của anh ta cuộn lại và sẵn sàng bật dậy, giống như một con thú. Giọng anh dịu dàng, nhưng lời nói lạnh lùng, tàn nhẫn.

Tom ấn vai Harry xuống, trịch thượng đặt tất cả biểu cảm của người kia vào tầm mắt của mình. Phần thân dưới của anh ta chuyển động nhanh và mạnh mẽ, vẻ mặt gần như gớm ghiếc, chỉ có đôi mắt đỏ như lửa, có thể so sánh với thành viên rực cháy của anh ta, có khả năng đốt cháy mọi thứ.

Nhưng nỗi đau sẽ luôn luôn cuối cùng biến mất.



"Tom, tôi..."

Harry vòng tay quanh cổ Tom; nhìn lên bối rối, anh liếm giọt mồ hôi chảy xuống cằm của Slytherin.

Đôi mắt của Slytherin đang được chống đỡ lóe lên, màu đỏ thẫm gần như phát ra ánh sáng đáng kể khi hắn đóng đinh Harry vào giường một cách thô bạo. "Nói đi."

"...Nói gì cơ?" Harry cau mày nhìn Tom, thở hổn hển, bụng dưới của cậu trở nên nóng lên vì động tác của Tom. Anh sốt ruột vặn eo.

"Nói đi!" Tom bướng bỉnh ra lệnh khi anh đẩy mạnh, phớt lờ câu hỏi của Harry. Anh không muốn phải nói với Harry chính xác những gì anh muốn nghe.

Bởi vì nếu anh ấy nói ra, anh ấy sẽ thua.

Anh ta biết rằng Harry do Amortentia điều khiển chắc chắn sẽ tuân theo mệnh lệnh của anh ta, nhưng anh ta không thể nói với anh ta. Anh ấy muốn Harry tự mình nói ra!

"Nói cho tôi!" Như thể trừng phạt anh ta, Tom ngừng di chuyển phần thân dưới của mình.

"*Wu... Tôi không biết, tôi không biết phải nói gì... Ah!" Hai đùi của Harry bị kéo ra và áp vào vai anh, để lộ ra cái lỗ không thể chịu nổi của anh trong một tư thế đáng xấu hổ nhất. Con cu màu hồng sẫm nháy mắt với anh một cách gợi ý, há hốc miệng và không hề xấu hổ về sự tồi tệ của nó, và Tom phải nuốt một lượng lớn nước bọt đang tràn vào miệng. Một ngày khác.

Nhưng Tom ngừng nói. Ép Harry xuống bằng cơ thể của mình, anh bắt đầu du cậu một cách điên cuồng, đẩy hông cậu một cách điên cuồng, lạm dụng các bức tường của Harry trong một kiểu trừng phạt vặn vẹo nào đó. Harry rên rỉ, đắm chìm trong khoái lạc. Trong khoảng thời gian Amortentia vẫn còn hiệu lực, Harry buộc phải quay đi quay lại, để bản thân say sưa trong cơ thể mình.

Mỗi lần anh ta đến, Harry sẽ rùng mình, đôi chân bị Tom nâng lên run rẩy, cảm giác như thể ngay cả linh hồn cũng tạm thời rời bỏ anh ta.

"Tom..." Harry mệt mỏi nằm trên gối, những vết đỏ mơ hồ lan khắp tấm lưng gầy và rắn chắc của anh.

Tom nheo mắt lại, nửa người anh trùm lên người Harry.

"...Anh yêu em" Harry say thuốc Amortentia nói khi nhắm mắt lại.

Đôi mắt của Tom đột nhiên mở to, nhìn chằm chằm vào Harry, người đã nhắm mắt lại, và siết chặt vòng tay của mình.

Anh chưa bao giờ nghĩ 'yêu' lại là một từ có sức ảnh hưởng đến vậy.

"Tôi có thể buộc anh ấy phải lòng tôi."

"Tôi chỉ muốn giữ anh ấy lại."

Nhưng.....Tom không còn hài lòng với việc chỉ giữ Harry lại nữa - Tom đang chuẩn bị làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau