[Hp Đồng Nhân – Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh
Chương 130
EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Sau khi Sirius tỉnh táo lại, Harry gọi Kreacher đang co rúc dưới cầu thang, hết mực kích động lại đây. Kreacher nói cho Sirius chuyện năm đó Regulus làm, hơn nữa còn mang bọn họ đến cái hang động toàn âm binh.
Sirius đứng trước cửa hang động, dựa theo những gì Kreacher nói, cửa động cần máu tươi để mở. Sirius không chút do dự cho tay mình một bùa cắt, vết cắt sâu hoắm, thành ra máu túa như mưa. Bất chấp đau đớn trên tay để máu chảy lên hòn đá trước cửa, phong ấn mở ra, không thèm chú ý vết thương trong tay, Sirius vội vàng chạy vào trong hang động, may là Lupin vịnh Sirius lại cầm máu.
Hang động tối thui, Sirius lão đảo bước về phía trước, không hề nhớ ra việc mình là phù thuỷ, có thể dùng bùa Lumos để thấp sáng. Snape bật cười, nhưng không nói gì, ánh sáng từ đũa phép chiếu rọi cả hang động. Sirius quay đầu nhìn Snape vẫn còn đang giễu cợt, bình tĩnh nói một tiếng cảm ơn.
Đứng ở ven hồ, Sirius nhìn âm thi dưới hồ, run rẩy mượn vết thương khi nãy thi triển bùa huyết thống. Tia sáng đỏ chui ra khỏi đũa phép, chạy ngang qua mặt hồ đến khi đi được phân nửa, thì đâm thằng xuống hồ, nơi đó rất gần với hòn đảo nổi lên giữa hồ.
Sirius vội vàng xông lên con thuyền nhỏ được neo gần đó, thuyền nhỏ lắc lư, mém lật.
"Sirius, bình tĩnh, chúng ta đã ở đây rồi, nhất định sẽ cứu được Regulus, bây giờ điều cậu cần làm là bình tĩnh!" Lupin ổn định cơ thể lắc trái lắc phải của Sirius.
"..." Sirius ngồi xổm, hai tay ôm mặt thở hổn hển "Remus, cảm ơn." Sirius vuốt mặt rồi mới đứng lên, trông có vẻ bình tĩnh hơn khi nãy.
Lupin theo Sirius lên thuyền, mới vừa đứng ngay ngắn thì thuyền đã tự động di chuyển. Severus cười nhạo nhìn hai người đang đi từng chút từng chút trên mặt hồ, nói với Kreacher cực kì kích động kể từ khi bước chân vào hang động "Đưa bọn ta độn thổ đến hòn đảo đó, mi hẳn còn nhớ cách."
"Được, thư ngài Snape." Kreacher bây giờ rất dễ nói chuyện, kéo trường bào của Snape và Harry, ba người nháy mắt xuất hiện giữa đảo, khi Sirius bước lên đảo, đã nhìn thấy Snape hứng thú nghiên cứu cái bể cá trên đảo.
Không hỏi làm sao Snape có thể đến được đây, Sirius nhìn theo tia sáng đỏ, vị trí không xa, Sirius còn chưa kịp nhảy xuống, thì mặt hồ nơi ấy đã bắt đầu nổi sóng, sau đó một người đàn ông bế một chàng trai nổi lên.
"Regulus!" Sirius không ý kiến gì với tên đàn ông kia, dù sao hắn ta cũng bảo vệ em trai mình.
Sirius muốn đón Regulus, nhưng người đàn ông kia không buông ra "Em ấy bây giờ cần ma lực của tôi để chống lại độc tố, nhưng tôi không thể rời khỏi hòn đảo này được." Hắn lợi dụng bùa phép để âm binh nghĩ rằng Regulus là đồng loại của bọn nó, nhưng một khi Regulus lên bờ thì âm binh sẽ bạo độnng, bằng ma lực của hắn bây giờ, không tài nào giải quyết được hết âm thi trong hồ "Vớt mặt dây chuyền dưới đáy bể cá lên, sau đó tôi có thể đi cùng Regulus."
Sirius xoay người chuẩn bị đi vớt hộp dây chuyền trong hồ, Snape mở rương "Thứ này chỉ có thể uống, nó không phải độc, chỉ có thể tạo ra ảo giác." Cầm vài bình độc dược ra "Tôi không biết cách trung hoà dược liệu, nhưng có thể cung cấp ít thuốc an thần, tránh mi ngu đến mức nhảy xuống hồ tự sát."
Sirius nhìn cái lọ trong tay Snape, nói một câu cảm ơn, sau đó tuỳ ý biến trang sức trên người thành một cái ly, chuẩn bị uống thứ nước trong bể.
"Khoan đã, không nhất thiết phải uống." Mặt Dây Chuyền mở miệng, Snape quay đầu nhìn sang "Nhưng tôi chắc chắn rằng cái bể cá đó không phá được, cũng nhưng không thể uống hết mớ thuốc trong ấy."
"Có thể di chuyển nó." Mặt Dây Chuyền chỉ nói như thế, sau đó nhìn Regulus trong lòng.
Snape nhướng mày, sau đó nhìn Sirius đang mơ màng, cười ra tiếng "Chó đần, bùa nới rộng."
Nhìn Sirius vẫn chưa phản ứng lại, Lupin vuốt mặt, cầm cái ly trong tay Sirius, ếm cho nó bùa không gian, sau đó thì mặt Sirius lộ ra biểu cảm ồ thì ra là thế.
Nhấn ly vào trong bể, mắt thường cũng có thể thấy được mực nước trong bể giảm xuống, hơn nữa ở giữa còn có một xoáy nước nhỏ. Khi mực nước bên trong ly dâng đến miệng ly, thì trong bể không còn tí nước nào, mặt dây chuyền nằm dưới đáy bể. Ngay lúc Sirus chuẩn bị túm nó lên, Mặt Dây Chuyền lại mở miệng lên lần nữa "Chờ chút, khi cậu lấy nó đi, âm thi trong hồ sẽ bò lên bờ, chờ tôi lên bờ, sau đó cậu đưa nó cho tôi, sau đó để Kreacher dẫn chúng ta khỏi đây."
Sirius gật đầu, mọi người cũng nâng đũa phép chuẩn bị sẵn sàng, ngay lúc Mặt Dây Chuyền bế Regulus lên bờ, âm thi bắt đầu bạo động, Sirius đưa mặt dây chuyền cho Mặt Dây Chuyền, sau đó dùng bùa tạo lửa với nhóm Lupin để ngăn mấy con âm binh, Kreacher nắm chắc thời gian đưa mọi nguời về nhà cũ Black.
Tấm rèm trước bức tranh của mẹ Sirius đã được kéo lên, chân vừa mới đứng vững, đã nghe thấy giọng cao chót vót của vị phu nhân này "Reg, Reg! Reg bé bỏng của mẹ....Lord!"
"Học tỷ Walburga." Mặt Dây Chuyền gật nhẹ đầu.
Sirius nghe thấy xưng hô của mẹ với người đàn ông kia, trợn to hai mắt, cứng ngắt quay đầu. "Lord!" Đó không phải Chúa Tể Hắc Ám hả?!
Sirius cảm thấy họng mình hơi không: "Ông là..."
"Tôi là Lord Voldemort, xét quan hệ của tôi và Regulus, hy vọng cậu không ngại tôi gọi cậu là Sirius, dẫu sao tôi cũng không cảm thấy cậu hy vọng tôi sẽ gọi anh ơi giống với Regulus." Mặt Dây Chuyền cười vô hại, đối diện là Sirius mặt tối sầm ngất xỉu.
Harry bất lực ôm mặt, y biết mà.
HẾT CHƯƠNG 132
BETA: Ellen
- o0o-
Sau khi Sirius tỉnh táo lại, Harry gọi Kreacher đang co rúc dưới cầu thang, hết mực kích động lại đây. Kreacher nói cho Sirius chuyện năm đó Regulus làm, hơn nữa còn mang bọn họ đến cái hang động toàn âm binh.
Sirius đứng trước cửa hang động, dựa theo những gì Kreacher nói, cửa động cần máu tươi để mở. Sirius không chút do dự cho tay mình một bùa cắt, vết cắt sâu hoắm, thành ra máu túa như mưa. Bất chấp đau đớn trên tay để máu chảy lên hòn đá trước cửa, phong ấn mở ra, không thèm chú ý vết thương trong tay, Sirius vội vàng chạy vào trong hang động, may là Lupin vịnh Sirius lại cầm máu.
Hang động tối thui, Sirius lão đảo bước về phía trước, không hề nhớ ra việc mình là phù thuỷ, có thể dùng bùa Lumos để thấp sáng. Snape bật cười, nhưng không nói gì, ánh sáng từ đũa phép chiếu rọi cả hang động. Sirius quay đầu nhìn Snape vẫn còn đang giễu cợt, bình tĩnh nói một tiếng cảm ơn.
Đứng ở ven hồ, Sirius nhìn âm thi dưới hồ, run rẩy mượn vết thương khi nãy thi triển bùa huyết thống. Tia sáng đỏ chui ra khỏi đũa phép, chạy ngang qua mặt hồ đến khi đi được phân nửa, thì đâm thằng xuống hồ, nơi đó rất gần với hòn đảo nổi lên giữa hồ.
Sirius vội vàng xông lên con thuyền nhỏ được neo gần đó, thuyền nhỏ lắc lư, mém lật.
"Sirius, bình tĩnh, chúng ta đã ở đây rồi, nhất định sẽ cứu được Regulus, bây giờ điều cậu cần làm là bình tĩnh!" Lupin ổn định cơ thể lắc trái lắc phải của Sirius.
"..." Sirius ngồi xổm, hai tay ôm mặt thở hổn hển "Remus, cảm ơn." Sirius vuốt mặt rồi mới đứng lên, trông có vẻ bình tĩnh hơn khi nãy.
Lupin theo Sirius lên thuyền, mới vừa đứng ngay ngắn thì thuyền đã tự động di chuyển. Severus cười nhạo nhìn hai người đang đi từng chút từng chút trên mặt hồ, nói với Kreacher cực kì kích động kể từ khi bước chân vào hang động "Đưa bọn ta độn thổ đến hòn đảo đó, mi hẳn còn nhớ cách."
"Được, thư ngài Snape." Kreacher bây giờ rất dễ nói chuyện, kéo trường bào của Snape và Harry, ba người nháy mắt xuất hiện giữa đảo, khi Sirius bước lên đảo, đã nhìn thấy Snape hứng thú nghiên cứu cái bể cá trên đảo.
Không hỏi làm sao Snape có thể đến được đây, Sirius nhìn theo tia sáng đỏ, vị trí không xa, Sirius còn chưa kịp nhảy xuống, thì mặt hồ nơi ấy đã bắt đầu nổi sóng, sau đó một người đàn ông bế một chàng trai nổi lên.
"Regulus!" Sirius không ý kiến gì với tên đàn ông kia, dù sao hắn ta cũng bảo vệ em trai mình.
Sirius muốn đón Regulus, nhưng người đàn ông kia không buông ra "Em ấy bây giờ cần ma lực của tôi để chống lại độc tố, nhưng tôi không thể rời khỏi hòn đảo này được." Hắn lợi dụng bùa phép để âm binh nghĩ rằng Regulus là đồng loại của bọn nó, nhưng một khi Regulus lên bờ thì âm binh sẽ bạo độnng, bằng ma lực của hắn bây giờ, không tài nào giải quyết được hết âm thi trong hồ "Vớt mặt dây chuyền dưới đáy bể cá lên, sau đó tôi có thể đi cùng Regulus."
Sirius xoay người chuẩn bị đi vớt hộp dây chuyền trong hồ, Snape mở rương "Thứ này chỉ có thể uống, nó không phải độc, chỉ có thể tạo ra ảo giác." Cầm vài bình độc dược ra "Tôi không biết cách trung hoà dược liệu, nhưng có thể cung cấp ít thuốc an thần, tránh mi ngu đến mức nhảy xuống hồ tự sát."
Sirius nhìn cái lọ trong tay Snape, nói một câu cảm ơn, sau đó tuỳ ý biến trang sức trên người thành một cái ly, chuẩn bị uống thứ nước trong bể.
"Khoan đã, không nhất thiết phải uống." Mặt Dây Chuyền mở miệng, Snape quay đầu nhìn sang "Nhưng tôi chắc chắn rằng cái bể cá đó không phá được, cũng nhưng không thể uống hết mớ thuốc trong ấy."
"Có thể di chuyển nó." Mặt Dây Chuyền chỉ nói như thế, sau đó nhìn Regulus trong lòng.
Snape nhướng mày, sau đó nhìn Sirius đang mơ màng, cười ra tiếng "Chó đần, bùa nới rộng."
Nhìn Sirius vẫn chưa phản ứng lại, Lupin vuốt mặt, cầm cái ly trong tay Sirius, ếm cho nó bùa không gian, sau đó thì mặt Sirius lộ ra biểu cảm ồ thì ra là thế.
Nhấn ly vào trong bể, mắt thường cũng có thể thấy được mực nước trong bể giảm xuống, hơn nữa ở giữa còn có một xoáy nước nhỏ. Khi mực nước bên trong ly dâng đến miệng ly, thì trong bể không còn tí nước nào, mặt dây chuyền nằm dưới đáy bể. Ngay lúc Sirus chuẩn bị túm nó lên, Mặt Dây Chuyền lại mở miệng lên lần nữa "Chờ chút, khi cậu lấy nó đi, âm thi trong hồ sẽ bò lên bờ, chờ tôi lên bờ, sau đó cậu đưa nó cho tôi, sau đó để Kreacher dẫn chúng ta khỏi đây."
Sirius gật đầu, mọi người cũng nâng đũa phép chuẩn bị sẵn sàng, ngay lúc Mặt Dây Chuyền bế Regulus lên bờ, âm thi bắt đầu bạo động, Sirius đưa mặt dây chuyền cho Mặt Dây Chuyền, sau đó dùng bùa tạo lửa với nhóm Lupin để ngăn mấy con âm binh, Kreacher nắm chắc thời gian đưa mọi nguời về nhà cũ Black.
Tấm rèm trước bức tranh của mẹ Sirius đã được kéo lên, chân vừa mới đứng vững, đã nghe thấy giọng cao chót vót của vị phu nhân này "Reg, Reg! Reg bé bỏng của mẹ....Lord!"
"Học tỷ Walburga." Mặt Dây Chuyền gật nhẹ đầu.
Sirius nghe thấy xưng hô của mẹ với người đàn ông kia, trợn to hai mắt, cứng ngắt quay đầu. "Lord!" Đó không phải Chúa Tể Hắc Ám hả?!
Sirius cảm thấy họng mình hơi không: "Ông là..."
"Tôi là Lord Voldemort, xét quan hệ của tôi và Regulus, hy vọng cậu không ngại tôi gọi cậu là Sirius, dẫu sao tôi cũng không cảm thấy cậu hy vọng tôi sẽ gọi anh ơi giống với Regulus." Mặt Dây Chuyền cười vô hại, đối diện là Sirius mặt tối sầm ngất xỉu.
Harry bất lực ôm mặt, y biết mà.
HẾT CHƯƠNG 132
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất