[Hp Đồng Nhân – Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh
Chương 181: Tu sĩ béo thở dài
EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Biểu cảm Tu Sĩ Béo nghiêm túc lại "Sinh vật chào đời từ ngọn lửa chỉ có mặt trời nóng bỏng mới có thể khiến họ lộ ra dáng hình chân thật nhất, mặt trời luôn ở trên trời, mà ánh nắng luôn chiếu rọi khắp đất đai." Nói xong, Tu Sĩ Béo trở về bộ dáng hiền hòa ban đầu "Được rồi, đứa nhỏ, ta chỉ biết nhiêu đó."
"Cảm ơn, tu sĩ."
"Đây là chức trách của ta." Tu Sĩ Béo đứng tại chỗ, không nói gì nữa.
Harry rời nơi đây không lâu, một hồn ma bay từ trên trần nhà xuống "Tu Sĩ."
Hồn ma mới đến rất xao, mặt mày vô cảm, Tu Sĩ Béo gật đầu với hồn ma một cái "Bà Xám."
"Nếu như có thể, làm ơn dẫn Barron đi dùm tôi, tôi muốn nói chuyện với người thừa kế một chút." Bà Xám có chút buồn khi nhắc đến Barron.
"Dĩ nhiên có thể, nhưng mà, Bà Xám, đã lâu thế này rồi..." Tu Sĩ Béo muốn khuyên quý cô đã trốn tránh cả ngàn năm này.
"Nhưng mà..." Bà Xám thở dài, xuyên nhà rời đi.
Tu Sĩ Béo cũng không biết nói gì với người bạn đã hai trăm năm này của mình, lắc đầu, bay đến Ravenclaw, tìm Barron đang hát gì đó trên tháp Ravenclaw.
Harry cũng đang trên đường đến Ravenclaw, mấy bức tranh nói cho y, Bà Xám đang đợi y ở Ravenclaw.
"Tu Sĩ?" Barron hơi kì lạ nhìn Tu Sĩ vừa mới thấy hắn đã thở dài.
"Haizz..." Tu Sĩ Béo tiếp tục thở dài, sau đó ngẩng đầu nhìn chằm chằm Barron, sau đó thở dài tiếp.
"Tu Sĩ, cậu tìm tôi làm gì?" Dù cho chết rồi, nhưng ông vẫn thấy hãi hùng đó, được không!
"Haizzz..." Tu Sĩ Béo lắc đầu thở dài "Barron, Bà Xám, nhờ tôi nói với ngài...Haizzz"
"Helena bảo cậu tìm tôi làm gì?" Barron lập tức kích động.
"Haizz...." Tu Sĩ Béo tiếp tục thở than, sau đó xoay người nhanh chóng rời khỏi đây, không ngoài dự liệu, Barron theo sát đằng sau, trước khi Harry đến, Barron đã bị Tu Sĩ Béodẫn đến bên kia lâu đài.
Nhóm học sinh trên đường tò mò nhìn hai hồn ma chơi trò rượt đuổi này...
"Barron với Tu Sĩ Béo đang làm gì? Thi bay hả?"
"Ai biết."
...
Harry vừa mới bước vào lãnh thổ của Ravenclaw, Bà Xám lập tức bay từ bức tường bên cạnh ra "Xin chào, Bà Xám."
"Chào trò, đứa nhỏ." Bà Xám ngỏ ý bảo Harry đi theo.
Bà Xám bay trước dẫn đường, đi đến nơi cao nhất trong Ravenclaw "Đứa nhỏ, có thể nói cho ta biết trên nóc nhà có bao nhiêu ngôi sao không?"
Harry sững sốt một chút, sau đó mới nhớ đến lời của Tu Sĩ Béo, ngẩng đầu nhìn lên "Một." Chỉ có một ngôi sao năm cánh to lớn.
"Đứa nhỏ, từ nơi này nhìn sang..." Bà Xám dẫn Harry đến dưới ngôi sao, sau đó chỉ về phía rừng Cấm mà có thể nhìn thấy từ đây "Vật trò cần, nằm trong phạm vi này..." Bà Xám thở dài "Cho dù có phạm vi, nhưng không có tin của Barron thì trò vẫn không tìm được nó."
"...Bà Xám..." Harry im lặng một chút, chuẩn bị thực hiện giao kèo với Barron.
"Được rồi, đứa nhỏ, ta đi trước, Barron sắp đến rồi." Bà Xám xuyên sàn biến mất, mấy lời Harry muốn nói còn chưa nói được.
"..." Tránh như tránh tà thế này, ông bảo tôi làm sao giúp ông!
Tu Sĩ Béo kéo Barron đi cuối cùng cũng bị Barron cản lại, Tu Sĩ Béo tính toán thời gian một lát, xong rồi "Haizz..."
"Tu Sĩ, Helena nhờ cậu cái gì?" Mấy trăm năm qua, đây là lần đầu tiên Helena tìm hắn.
"Haizz, Bà Xám nhờ tôi..." Tu Sĩ Béonhìn biểu cảm trông chờ của Barron, lặng lẽ bay đến gần vách tường "...Nghĩ cách dụ ngài ra..." Sau đó vèo một cái biến mất sau bức trường, Barron như trúng bùa hóa đá mà cứng người tại chỗ...
"Tên mập đáng chết!!!" Barron gầm lên bay về phía bức tranh gần đó.
Đến khi Harry tìm được Barron, Barron đang tìm Tu Sĩ Béo khắp lâu đài, biểu cảm dữ tợn khiến rất nhiều động vật nhỏ hoảng hốt.
"Harry Potter?" Baron dí cái mặt dữ tợn của mình lại gần Harry vì bị y ngăn lại "Trò thấy thằng mập chết toi kia đâu không!"
"..." Gì? Ai mập? "Ngài Tu Sĩ Béo sao?"
"Tên mập chết toi ấy đấy!" Barron hung tợn hét.
"......không có." Harry nuốt nước miếng.
Barron hét lên sau đó tiếp tục lùng sục Tu Sĩ Béo khắp tòa lâu đài, Harry trừng mắt nhìn, quyết định mấy ngày nữa hẵng tìm Barron bàn bạc vấn đề Bà Xám.
"Lại gặp rồi, đứa nhỏ." Tu Sĩ Béo bỗng nhiên lò đầu ra khỏi bức tường.
"Tu Sĩ?!" Harry nhìn hồn đang gào thết "Thằng mập chết toi!" đằng xa kia, rồi nhìn về phía hồn không hề lo sợ mà còn trưng biểu cảm hiền hòa....
"?" Tu Sĩ Béo khó hiểu nhìn Harry nhích sang bên cạnh hai bước "Sao thế, đứa nhỏ?"
"Không sao, tại hơi lạnh thôi." Harry khó hiểu chà tay.
"Oh, chắc do trò đứng gần ta quá đấy, nhiệt độ của hồn ma quá thấp." Tu Sĩ Béo bên này dịu dàng trò chuyện với Harry, Barron bên kia cũng đã phát hiện ra Tu Sĩ Béo.
"Thằng mập chết toi!" Barron mặt mày dữ tợn xông lại.
"Oh, Barron, đây cũng không phải biệt danh lịch sự gì." Tu Sĩ Béo co đầu biến mất đằng sau bức tường, Barron dí theo cũng không thấy bóng Tu Sĩ Béo đâu nữa.
"Thằng mập chết tiệt!!!" Baron nổi giận đùng đùng bay đến nơi kế tiếp.
"A a a..." Barron vừa đi, Tu Sĩ Béo đã xuất hiện tại chỗ cũ.
"Tu Sĩ?" Harry trợn tròn mắt.
"Đừng ngạc nhiên, đứa nhỏ." Tu Sĩ Béo cười ha hả chui khỏi bức tường "Mặc dù ta hơi mập thật, nhưng bức tường dày hơn, không phải sao?"
Harry nhìn Hufflepuff hiền hòa trước mặt, và tiếng hét truyền từ tận Slytherin đến đây...Slytherin nào dám nói Hufflepuff ngốc hơn Slytherin, để y bắt đến xem Barron đang gào thét một chút.
HẾT CHƯƠNG 183
BETA: Ellen
- o0o-
Biểu cảm Tu Sĩ Béo nghiêm túc lại "Sinh vật chào đời từ ngọn lửa chỉ có mặt trời nóng bỏng mới có thể khiến họ lộ ra dáng hình chân thật nhất, mặt trời luôn ở trên trời, mà ánh nắng luôn chiếu rọi khắp đất đai." Nói xong, Tu Sĩ Béo trở về bộ dáng hiền hòa ban đầu "Được rồi, đứa nhỏ, ta chỉ biết nhiêu đó."
"Cảm ơn, tu sĩ."
"Đây là chức trách của ta." Tu Sĩ Béo đứng tại chỗ, không nói gì nữa.
Harry rời nơi đây không lâu, một hồn ma bay từ trên trần nhà xuống "Tu Sĩ."
Hồn ma mới đến rất xao, mặt mày vô cảm, Tu Sĩ Béo gật đầu với hồn ma một cái "Bà Xám."
"Nếu như có thể, làm ơn dẫn Barron đi dùm tôi, tôi muốn nói chuyện với người thừa kế một chút." Bà Xám có chút buồn khi nhắc đến Barron.
"Dĩ nhiên có thể, nhưng mà, Bà Xám, đã lâu thế này rồi..." Tu Sĩ Béo muốn khuyên quý cô đã trốn tránh cả ngàn năm này.
"Nhưng mà..." Bà Xám thở dài, xuyên nhà rời đi.
Tu Sĩ Béo cũng không biết nói gì với người bạn đã hai trăm năm này của mình, lắc đầu, bay đến Ravenclaw, tìm Barron đang hát gì đó trên tháp Ravenclaw.
Harry cũng đang trên đường đến Ravenclaw, mấy bức tranh nói cho y, Bà Xám đang đợi y ở Ravenclaw.
"Tu Sĩ?" Barron hơi kì lạ nhìn Tu Sĩ vừa mới thấy hắn đã thở dài.
"Haizz..." Tu Sĩ Béo tiếp tục thở dài, sau đó ngẩng đầu nhìn chằm chằm Barron, sau đó thở dài tiếp.
"Tu Sĩ, cậu tìm tôi làm gì?" Dù cho chết rồi, nhưng ông vẫn thấy hãi hùng đó, được không!
"Haizzz..." Tu Sĩ Béo lắc đầu thở dài "Barron, Bà Xám, nhờ tôi nói với ngài...Haizzz"
"Helena bảo cậu tìm tôi làm gì?" Barron lập tức kích động.
"Haizz...." Tu Sĩ Béo tiếp tục thở than, sau đó xoay người nhanh chóng rời khỏi đây, không ngoài dự liệu, Barron theo sát đằng sau, trước khi Harry đến, Barron đã bị Tu Sĩ Béodẫn đến bên kia lâu đài.
Nhóm học sinh trên đường tò mò nhìn hai hồn ma chơi trò rượt đuổi này...
"Barron với Tu Sĩ Béo đang làm gì? Thi bay hả?"
"Ai biết."
...
Harry vừa mới bước vào lãnh thổ của Ravenclaw, Bà Xám lập tức bay từ bức tường bên cạnh ra "Xin chào, Bà Xám."
"Chào trò, đứa nhỏ." Bà Xám ngỏ ý bảo Harry đi theo.
Bà Xám bay trước dẫn đường, đi đến nơi cao nhất trong Ravenclaw "Đứa nhỏ, có thể nói cho ta biết trên nóc nhà có bao nhiêu ngôi sao không?"
Harry sững sốt một chút, sau đó mới nhớ đến lời của Tu Sĩ Béo, ngẩng đầu nhìn lên "Một." Chỉ có một ngôi sao năm cánh to lớn.
"Đứa nhỏ, từ nơi này nhìn sang..." Bà Xám dẫn Harry đến dưới ngôi sao, sau đó chỉ về phía rừng Cấm mà có thể nhìn thấy từ đây "Vật trò cần, nằm trong phạm vi này..." Bà Xám thở dài "Cho dù có phạm vi, nhưng không có tin của Barron thì trò vẫn không tìm được nó."
"...Bà Xám..." Harry im lặng một chút, chuẩn bị thực hiện giao kèo với Barron.
"Được rồi, đứa nhỏ, ta đi trước, Barron sắp đến rồi." Bà Xám xuyên sàn biến mất, mấy lời Harry muốn nói còn chưa nói được.
"..." Tránh như tránh tà thế này, ông bảo tôi làm sao giúp ông!
Tu Sĩ Béo kéo Barron đi cuối cùng cũng bị Barron cản lại, Tu Sĩ Béo tính toán thời gian một lát, xong rồi "Haizz..."
"Tu Sĩ, Helena nhờ cậu cái gì?" Mấy trăm năm qua, đây là lần đầu tiên Helena tìm hắn.
"Haizz, Bà Xám nhờ tôi..." Tu Sĩ Béonhìn biểu cảm trông chờ của Barron, lặng lẽ bay đến gần vách tường "...Nghĩ cách dụ ngài ra..." Sau đó vèo một cái biến mất sau bức trường, Barron như trúng bùa hóa đá mà cứng người tại chỗ...
"Tên mập đáng chết!!!" Barron gầm lên bay về phía bức tranh gần đó.
Đến khi Harry tìm được Barron, Barron đang tìm Tu Sĩ Béo khắp lâu đài, biểu cảm dữ tợn khiến rất nhiều động vật nhỏ hoảng hốt.
"Harry Potter?" Baron dí cái mặt dữ tợn của mình lại gần Harry vì bị y ngăn lại "Trò thấy thằng mập chết toi kia đâu không!"
"..." Gì? Ai mập? "Ngài Tu Sĩ Béo sao?"
"Tên mập chết toi ấy đấy!" Barron hung tợn hét.
"......không có." Harry nuốt nước miếng.
Barron hét lên sau đó tiếp tục lùng sục Tu Sĩ Béo khắp tòa lâu đài, Harry trừng mắt nhìn, quyết định mấy ngày nữa hẵng tìm Barron bàn bạc vấn đề Bà Xám.
"Lại gặp rồi, đứa nhỏ." Tu Sĩ Béo bỗng nhiên lò đầu ra khỏi bức tường.
"Tu Sĩ?!" Harry nhìn hồn đang gào thết "Thằng mập chết toi!" đằng xa kia, rồi nhìn về phía hồn không hề lo sợ mà còn trưng biểu cảm hiền hòa....
"?" Tu Sĩ Béo khó hiểu nhìn Harry nhích sang bên cạnh hai bước "Sao thế, đứa nhỏ?"
"Không sao, tại hơi lạnh thôi." Harry khó hiểu chà tay.
"Oh, chắc do trò đứng gần ta quá đấy, nhiệt độ của hồn ma quá thấp." Tu Sĩ Béo bên này dịu dàng trò chuyện với Harry, Barron bên kia cũng đã phát hiện ra Tu Sĩ Béo.
"Thằng mập chết toi!" Barron mặt mày dữ tợn xông lại.
"Oh, Barron, đây cũng không phải biệt danh lịch sự gì." Tu Sĩ Béo co đầu biến mất đằng sau bức tường, Barron dí theo cũng không thấy bóng Tu Sĩ Béo đâu nữa.
"Thằng mập chết tiệt!!!" Baron nổi giận đùng đùng bay đến nơi kế tiếp.
"A a a..." Barron vừa đi, Tu Sĩ Béo đã xuất hiện tại chỗ cũ.
"Tu Sĩ?" Harry trợn tròn mắt.
"Đừng ngạc nhiên, đứa nhỏ." Tu Sĩ Béo cười ha hả chui khỏi bức tường "Mặc dù ta hơi mập thật, nhưng bức tường dày hơn, không phải sao?"
Harry nhìn Hufflepuff hiền hòa trước mặt, và tiếng hét truyền từ tận Slytherin đến đây...Slytherin nào dám nói Hufflepuff ngốc hơn Slytherin, để y bắt đến xem Barron đang gào thét một chút.
HẾT CHƯƠNG 183
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất