[Hp Đồng Nhân – Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh
Chương 39
EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: AKKI
Áp suất thấp lấy Snape làm trung tâm thổi quét qua từng ngóc ngách trong căn nhà số 23 Đường Bàn Xoay "Draco Malfoy, ngàn vạn lần đừng để cho ta phát hiện ra nó có quan hệ với con!"
Nếu ký ức ở Rừng Cấm là do Potter sửa chữa, vậy thì Draco tuyệt đối trốn cũng không thoát.
Mang theo áp suất thấp đi đến hầm độc dược ở Hogwarts, dược liệu nơi đó cất giữ đủ để nấu một nồi độc dược khôi phục ký ức.
Tốn thời gian một ngày, chạng vạng hôm sau tại văn phòng của giáo sư độc dược tại Hogwarts, Snape rót độc dược vào lọ, theo thói quen quan sát một chút màu sắc cùng phẩm chất của nó, sau đó một hơi uống hết - cho dù hắn rất thích nấu độc dược cũng không đồng nghĩa hắn thích cái loại hương vị kỳ quái này của nó.
Ký ức dối trá dần dần mơ hồ, như đẩy ra một lớp sương mù, ký ức chân thật dần lộ ra.
"Rắc" Snape tay không bóp nát cái bình trong tay, may mắn hắn vẫn chưa gỡ xuống bao tay da rồng mang lên khi nấu độc dược, bằng không tuyệt đối sẽ bị thuỷ tinh của bình cứa rách lòng bàn tay.
"Harry Potter! Draco Malfoy! Ron Weasley! Nhìn dáng vẻ thì Moni Cruise cũng không thoát khỏi can hệ!" Nở nụ cười đủ để dọa khóc Gryffindor, thanh âm trầm trầm khàn khàn của Snape vang vọng khắp hầm.
Trực tiếp dùng lò sưởi thông báo cho Lucius là mình sẽ đến, sau đó dùng khoá cảng trực tiếp đến trang viên Malfoy.
"Severus, cậu làm sao lại có thể rảnh rỗi mà đến đây vậy!" Lucius tò mò nhìn bạn tốt lần đầu tiên không cần mời cũng chủ động bước ra khỏi hầm độc dược.
"Tôi tìm Draco chút việc." Âm thanh khàn khàn, âm trầm cùng với ngữ khí đã tiết lộ tâm trạng hiện tại của Snape.
"Rồng nhỏ đang được huấn luyện lễ nghi." Xu lợi tị nạnh là bản năng của loài rắn, dù sao Severus cũng sẽ không làm hại rồng nhỏ. Lucius không chút áy náy liền bán đứng con trai cứng nhà mình.
"Ta nghĩ Draco không cần phải học cái môn mang tên 'Lễ nghi' này nữa." Lễ nghi quý tộc ngoại trừ lễ nghi bình thường còn có ngụy trang và diễn xuất, lấy trình độ của Draco Malfoy, thì cái huấn luyện lễ nghi này quả thật là một trò cười!. truyện ngôn tình
"Lần trước không phải cậu gửi thư nói Draco không đủ trầm ổn hay sao." Lucius không hiểu ý bạn tốt, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Không hề để ý đến Lucius, tiến thẳng đến phòng khắc tên Malfoy, những lần huấn luyện trước của Draco đều tiến hành ở đây.
"Chủ nhiệm." Draco nghi hoặc nhìn chủ nhiệm của mình mặt âm trầm nói tan học với giáo sư dạy lễ nghi.
"Draco Malfoy...." Hai chữ cực kỳ âm trầm làm Draco sợ đến mức phát run "Ta cũng không ngờ thật ra con lại có sự lĩnh hội cao như vậy trên phương diện phép thuật linh hồn, không biết con có thể đề cử cho ta một giáo sư được không, hoặc là hôm nào đó ta trực tiếp đi tìm quý ngài Potter cũng có thể."
"......." Draco vô cùng kinh hoàng nhưng mặt vẫn vô cảm, hiện tại nội tâm chỉ có ba chữ: Chết chắc rồi!
Snape đột nhiên nở nụ cười rất ôn hoà, không pha lẫn một chút trào phúng nào, thiếu chút nữa làm Draco sợ đến mức tông cửa mà chạy lấy người "Cha con có biết con không lo làm phù thuỷ, mà đổi nghề sang làm thợ mộc hay không?"
Đây là cái tiết tấu kỳ quái gì a! Draco lần đầu tiên trong lòng kêu gọi Ron mãnh liệt, ít nhất cũng có một người ủng hộ!
Đáng tiếc Ron ở Hang Sóc xa xôi tuyệt đối không nghe được. Khi khí thế của Snape như sắp tận thế đến nơi, Draco đã rất có tiền đồ..... chạy.
Trực tiếp bị Snape làm sợ đến mức không khống chế được hình dáng của mình, sau đó đánh vỡ khoá cảng chạy ra khỏi phạm vi cấm độn thổ của trang viên Malfoy, sau đó độn thổ chạy mất.
"Merlin! Severus, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, Draco đâu?" Lucius vội vã chạy đến, chỉ nhìn thấy mớ phế tích của khoá cảng, cùng với âm thanh như sứ giả địa ngục của bạn tốt, mà con trai bảo bối của hắn thì không rõ tung tích.
"Lucius, tôi sẽ đem Draco toàn thây trở về." Lưu lại một câu như vậy, Snape rời khỏi trang viên Malfoy đến số mười hai quảng trường Grimmauld.
BETA: AKKI
Áp suất thấp lấy Snape làm trung tâm thổi quét qua từng ngóc ngách trong căn nhà số 23 Đường Bàn Xoay "Draco Malfoy, ngàn vạn lần đừng để cho ta phát hiện ra nó có quan hệ với con!"
Nếu ký ức ở Rừng Cấm là do Potter sửa chữa, vậy thì Draco tuyệt đối trốn cũng không thoát.
Mang theo áp suất thấp đi đến hầm độc dược ở Hogwarts, dược liệu nơi đó cất giữ đủ để nấu một nồi độc dược khôi phục ký ức.
Tốn thời gian một ngày, chạng vạng hôm sau tại văn phòng của giáo sư độc dược tại Hogwarts, Snape rót độc dược vào lọ, theo thói quen quan sát một chút màu sắc cùng phẩm chất của nó, sau đó một hơi uống hết - cho dù hắn rất thích nấu độc dược cũng không đồng nghĩa hắn thích cái loại hương vị kỳ quái này của nó.
Ký ức dối trá dần dần mơ hồ, như đẩy ra một lớp sương mù, ký ức chân thật dần lộ ra.
"Rắc" Snape tay không bóp nát cái bình trong tay, may mắn hắn vẫn chưa gỡ xuống bao tay da rồng mang lên khi nấu độc dược, bằng không tuyệt đối sẽ bị thuỷ tinh của bình cứa rách lòng bàn tay.
"Harry Potter! Draco Malfoy! Ron Weasley! Nhìn dáng vẻ thì Moni Cruise cũng không thoát khỏi can hệ!" Nở nụ cười đủ để dọa khóc Gryffindor, thanh âm trầm trầm khàn khàn của Snape vang vọng khắp hầm.
Trực tiếp dùng lò sưởi thông báo cho Lucius là mình sẽ đến, sau đó dùng khoá cảng trực tiếp đến trang viên Malfoy.
"Severus, cậu làm sao lại có thể rảnh rỗi mà đến đây vậy!" Lucius tò mò nhìn bạn tốt lần đầu tiên không cần mời cũng chủ động bước ra khỏi hầm độc dược.
"Tôi tìm Draco chút việc." Âm thanh khàn khàn, âm trầm cùng với ngữ khí đã tiết lộ tâm trạng hiện tại của Snape.
"Rồng nhỏ đang được huấn luyện lễ nghi." Xu lợi tị nạnh là bản năng của loài rắn, dù sao Severus cũng sẽ không làm hại rồng nhỏ. Lucius không chút áy náy liền bán đứng con trai cứng nhà mình.
"Ta nghĩ Draco không cần phải học cái môn mang tên 'Lễ nghi' này nữa." Lễ nghi quý tộc ngoại trừ lễ nghi bình thường còn có ngụy trang và diễn xuất, lấy trình độ của Draco Malfoy, thì cái huấn luyện lễ nghi này quả thật là một trò cười!. truyện ngôn tình
"Lần trước không phải cậu gửi thư nói Draco không đủ trầm ổn hay sao." Lucius không hiểu ý bạn tốt, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Không hề để ý đến Lucius, tiến thẳng đến phòng khắc tên Malfoy, những lần huấn luyện trước của Draco đều tiến hành ở đây.
"Chủ nhiệm." Draco nghi hoặc nhìn chủ nhiệm của mình mặt âm trầm nói tan học với giáo sư dạy lễ nghi.
"Draco Malfoy...." Hai chữ cực kỳ âm trầm làm Draco sợ đến mức phát run "Ta cũng không ngờ thật ra con lại có sự lĩnh hội cao như vậy trên phương diện phép thuật linh hồn, không biết con có thể đề cử cho ta một giáo sư được không, hoặc là hôm nào đó ta trực tiếp đi tìm quý ngài Potter cũng có thể."
"......." Draco vô cùng kinh hoàng nhưng mặt vẫn vô cảm, hiện tại nội tâm chỉ có ba chữ: Chết chắc rồi!
Snape đột nhiên nở nụ cười rất ôn hoà, không pha lẫn một chút trào phúng nào, thiếu chút nữa làm Draco sợ đến mức tông cửa mà chạy lấy người "Cha con có biết con không lo làm phù thuỷ, mà đổi nghề sang làm thợ mộc hay không?"
Đây là cái tiết tấu kỳ quái gì a! Draco lần đầu tiên trong lòng kêu gọi Ron mãnh liệt, ít nhất cũng có một người ủng hộ!
Đáng tiếc Ron ở Hang Sóc xa xôi tuyệt đối không nghe được. Khi khí thế của Snape như sắp tận thế đến nơi, Draco đã rất có tiền đồ..... chạy.
Trực tiếp bị Snape làm sợ đến mức không khống chế được hình dáng của mình, sau đó đánh vỡ khoá cảng chạy ra khỏi phạm vi cấm độn thổ của trang viên Malfoy, sau đó độn thổ chạy mất.
"Merlin! Severus, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, Draco đâu?" Lucius vội vã chạy đến, chỉ nhìn thấy mớ phế tích của khoá cảng, cùng với âm thanh như sứ giả địa ngục của bạn tốt, mà con trai bảo bối của hắn thì không rõ tung tích.
"Lucius, tôi sẽ đem Draco toàn thây trở về." Lưu lại một câu như vậy, Snape rời khỏi trang viên Malfoy đến số mười hai quảng trường Grimmauld.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất