[Hp] Ta Là Duy Nhất

Chương 11: Gặp người nhà (Draco)

Trước Sau
Mọi người đều biết, Harry trời sinh là vai chính cứu thế chủ, cậu đến nói nào nói đó sẽ có điều tốt xảy ra. Cho nên nói Harry vào Slytherin, hơn nữa cậu còn chủ động khiến cho mọi hành động kiếp trước xảy ra sớm hơn, nên việc Slytherin năm nay sẽ đạt được cúp nhà là điều không cần bàn cãi. Chỉ là Harry đối với chuyện này không có mấy vui vẻ, cậu cho rằng mình vẫn còn là thành viên nhà Gryffindor. Cũng vì thế, cậu liền đem vị trí tầm thủ nhường cho Draco.

"Harry cậu chắc chắn chưa? Cậu so với tôi thì ưu tú hơn." Draco hỏi.

"Tôi chắc chắn." Harry giúp hắn phủi đi mấy lá cây khô trên áo, "Nếu tôi thi đấu, thì tôi lại càng hy vọng có thể vì cậu toả sáng mà hoan hô."

"Không phải vì cậu không muốn làm đối thủ của bọn Weasly sao?"

Harry không trả lời, nhưng ai cũng biết chắc đó chính là nguyên nhân.

"Không nghĩ tới nhanh như vậy chúng ta đã sắp nghỉ học. Tớ còn chưa ở Hogwarts đủ a!" Khi chỉ cách ngày nghỉ một ngày, Hermione, Harry, Ron cùng Draco cùng nhau ngồi ở thư viện. Hermione lấy một quyển sách đặc biệt lớn, hận không thể trực tiếp đem toàn bộ kiến thức ở Hogwarts tiếp thu một lượt.

"Tớ chỉ ước về nhà thật nhanh. Ở Hogwarts ngây ngốc đủ rồi, đi học nhiều đến đầu óc chúng ta đều choán váng." Ron cư nhiên cũng mượn thư viện một quyển sách giở ra đọc.

"Weasly, cậu mà cũng đọc sách sao? Cậu xem cái gì vậy?" Draco cướp quyển sách trong tay Ron đang đọc, 《 Làm thế nào để kiếm được năm Galleon trong ba ngày 》? Tác giả là? Một kẻ không biết tên người Trung Quốc." Draco không có hứng thú ném trả quyến sách lại cho Ron. Hắn xem hành vi hiện tại của Ron không có cảm giác kỳ quái, liền không dở thói mà nói này nói nọ.

Vành tai bên dướ bộ tóc của Ron đã chuyển thành màu hồng phấn, hiển nhiên là thẹn quá hoá giận.

"Còn cậu thì sao Harry? Cậu không muốn về nhà sao?" Draco hỏi.

"Nói thật thì tôi rất mong chờ. Đương nhiên không phải là gia đình dượng tôi ở Muggle." Harry bổ sung nói, "Chắc kỳ nghỉ hè này tôi sẽ ở nhà Black. Nhưng trước tiên tôi cần viết thư thông báo cho dượng rằng cha đỡ đầu của tôi sẽ đến đón tôi."

"Dượng bồ sẽ đồng ý chứ?' Hermione hỏi. Nàng vừa rồi vẫn luôn chăm chú đọc sách, giọng của nàng đột nhiên vang lên từ sau quyển sách doạ Ron nhảy dựng."

"Họ có thể không đồng ý sao? Chắc chắn khi nghe tớ không trở về, bọn họ liền tổ chức tiệc thật lớn để ăn mừng đó a." Harry tự giễu nói. Nhưng sự thật cậu cũng không nghĩ mình sẽ trở lại nói đó. Cha Sirius đã trở về rồi, không bằng lúc này tranh thủ bồi dưỡng lại cho người.

"Harry, khi rảnh tôi có thể viết thư cho cậu được không?" Draco hỏi.

"Làm sao vậy? Có việc gì sao?" Harry nói.

Draco: "A, lễ Giáng Sinh cha mẹ tôi nói muốn mời cậu tới nhà tôi."

Harry: "Cha mẹ cậu đồng ý sao? Tôi cảm thấy bọn họ sẽ không thể nào tiếp đãi tôi nha."

Draco: "Không có việc gì, có tôi ở đây."

Harry nói: "Trước tiên tôi cũng muốn nói với cha đỡ đầu một tiếng. Lúc đó tôi sẽ viết thư cho cậu."

Draco: "Được, khi đấy tôi đến đón cậu."

Hermione xem hai người bọn họ kẻ xướng người hoạ, tuy cuộc nói chuyện rất bình thường, nhưng tổng thể lại có cảm giác xung quanh đầy màu hồng phấn.

"Kỳ quái, đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ sao?" Nàng tự hỏi chính mình.

"Chú!" Harry vừa xuống xe lửa liền không màng đến hành lý trực tiếp chạy về phía Sirius ôm chặt lấy hắn, dù sao cũng có người lấy giúp mình, "Chú, cháu thật sự có gia đình của riêng mình rồi phải không??"

Sirius cũng ôm lấy Harry nói: "Đương nhiên, cảm giác có người nhà thực tốt phải không?"

"Vâng." Harry cười cười gật đầu.



"Cháu về sau gọi chú là cha Sirius thì tốt rồi. Chú thật không thích cái danh xưng chú này chút nào." Sirius nhìn xung quanh Harry nói. "Hành lý của con đâu?"

"Hành lý của cậu ta đây, thưa chú." Draco mang hành lý của Harry tiến lại chỗ của bọn họ.

"Malfoy?" Sirius tiến lên đem Harry bảo hộ sau người

"Sirius." Harry nhảy ra túm lấy Draco nói, "Cậu ta ở trong trường là bạn tốt của cháu."

"Bạn tốt?!!!" Sirius trợn mắt khiếp sợ nhìn Harry, "Harry con yêu, con không sao chứ? Có phải không thoải mái ở đâu không?....Ách, trán cũng không có nóng a!"

"Ngài Black, so với quan tâm Harry thì ngài vẫn tốt nhất là nên lo cho thân thể mình đi. Tôi biết ở Azkaban không dễ chịu gì, đặc biệt là ở trong đó những mười năm." Draco nói, " Ngài cầm lấy hành lý của Harry, tôi muốn theo cha mẹ về nhà."

"Sirius, cháu thật sự không có vấn đề gì. Draco kỳ thật, a không phải ý con là Malfoy cậu ta thật sự không có xấu xa như vậy." Harry nghĩ đến lúc mình sinh bệnh, ngoài giáo sư ra thì chỉ có Draco vất vả chiếu cố mình, nghĩ cùng muốn trước mặt Sirius nói tốt cho hắn mấy câu.

"Harry, con không cần nhiều lời. Con cùng Draco ở trường học có quen biết nhau còn phù thuỷ nào biết không? Chú chỉ là lo lắng cho con, lo lắng sẽ lại mất đi con."

"Sẽ không." Harry tin tưởng mười phần mà nói với Sirius, "Tuyệt đối sẽ không."

"Được rồi, chúng ta đi thôi." Sirius tính nắm tay Harry mang cậu rời đi.

"Sirius, con đã mười một tuổi!"

"A đúng đúng đúng, con không phải trẻ con." Sirius buông tay Harry nói, "Chúng ta về nhà bắng cách nào? Ở đây không có bột Floo, hay là Độn thổ? Vẫn là thôi đi, nên nghĩ tới sự an toàn của con."

Sirius từ nhỏ đã đi mạo hiểm cùng James. Hiện tại James không còn nữa, nhìn thấy hài tử của James liền nhớ tới những ký ức hồi thanh xuân.

Sirius nói: "Con có chổi không?"

Harry: "Có, là một cây Nimbus 2000 đời mới nhất."

"Quá tuyệt vời, chúng ta trực tiếp cưỡi chổi về." Sirius nói.

Harry hỏi: "Vậy còn hành lý thì sao?"

Sirius búng tay một cái, một con gia tinh liền xuất hiện.

"Kreacher?"

"Đúng vậy." Sirus nói, "Nó sẽ giúp chúng ta mang về."

"A, tốc độ vừa rồi thật đã" Cirius mặt đầy vệt đỏ mà nói với Harry, cậu có cảm giác hắn trẻ ra vài tuổi.

"Được rồi a." Harry cảm thấy đầu có chút choáng váng, có lẽ là bị nhiễm gió lạnh.

"Như vậy, chúng ta vào nhà thôi."Sirius nói rồi dùng chổi gõ vào mặt đất vài cái, nhà cũ Black lập tức xuất hiện ở giữa hai căn nhà của Muggle.

"Chú cá rằng bên trong vô cùng hỗn loạn." Sirius đẩy cửa nhà bước vào, một giọng nói lập tức vang lên.

"Hoan nghênh cậu về nhà, Chân Nhồi Bông!" Lupin đứng đầu đoàn người nói, sau đó là từng đoàn người phía sau lên tiếng chào mừng, "Mừng về nhà."

"Ôi, Remus, lão bằng hữu của tôi." Sirius vui vẻ ôm chầm lấy Lupin, sau đó giới thiệu từng người một cho Harry, "Đây là Remus Lupin, cậu ta, chú và ba con là bạn thân của nhau. Hồi trẻ bọn chú thường xuyên tụ tập với nhau mỗi khi rảnh, chà thật là một ký ức đẹp a."



"Chào con, cứ gọi chú là Remus là được." Lupin nắm lấy tay Harry.

"Vâng ạ!" Harry lễ phép mà đáp lại. Cậu thực vui vì có thể gặp lại Lupin một lần nữa.

"Còn đây là Nymphadora Tonks." Sirius nói, "Là một phù thuỷ biến hình."

"Tôi đã bảo đừng gọi tôi là Nymphadora!" Mái tóc màu hồng của Tonks lập tức đổi thành màu đỏ rực.

"Tính tình cô ấy không tốt cho lắm. Chúng ta tốt nhất là không nên chọc vào." Sirius gây hoạ liền mang Harry chạy mất, hắn có cảm giác giống nhau quay lại thời điểm cùng James đi khắp nơi mạo hiểm cùng nhau.

Sau khi Sirius giới thiệu từng người một cho Harry, kỳ thật cậu đã biết hầu hết những người có mặt, giọng của Kreacher từ bếp truyền tới: "Chủ nhân, cơm chiều đã chuẩn bị xong."

"Làm tốt lắm Kreacher, mau dọn cơm. Mặt khác lấy thêm hai chai Whiskey và một ly bia bơ." Sirius nói vọng lại, sau đó ôn nhu đối với Harry nói: "Harry, hôm nay cháu cũng nên uống một chút đi, hiếm lắm mới được dịp mọi người cùng vui vẻ như này."

"Vâng, rất vui vì được phục vụ chủ nhân." Kreahcer sử dụng phép thuật trong nháy mắt liền dọn xong một bàn đầy đồ ăn, có đầy dủ dao dĩa, còn có mỗi người một ly Whiskey, đương nhiên của Harry là ly bia bơ đã được gọi trước đó.

Sirius cầm ly rượu trên tay dứng dậy phát biểu một đoạn ngắn trước giờ ăn cơm: "Các vị, hôm nay hãy ăn thoải mái đi! Mặt khác ai chuẩn bị nguyên liệu nói ăn? Nói với tôi, tôi đảm bảo sẽ trả tiền đầy đủ cho người đó."

"Ha ha ha a ha ha" Trên bàn ăn phát ra một trận cười to.

"Mặt khác, tôi cũng muốn cảm ơn Harry, nếu không phải vì cháu, chú cũng không biết chú phải ở trong nơi địa ngục đó đến bao lâu." Sirius cầm ly Whiskey giơ cao nói, "Kính Harry James Potter vĩ đại."

"Kính Harry Potter vĩ đại!" Những người khác cũng đồng dạng giơ ly rượu, vui sướng mà uống một ngụm lớn.

Harry cũng nâng ly, uống một ít bia bơ.

Tiệc tối chính thức bắt đầu.

"Hẹn gặp lại Chân Nhồi Bông, lần tới...có chuyện gì thì kêu tôi ha." Lupin cùng đám người đã say như chết, cùng Sirius đã say đến nói năng lảm nhảm tạm biệt nhau.

"Remus đi thôi! Cậu uống say quá rồi." Tonsk một bên đỡ Lupin nói lời tạm biệt vời Sirius.

"Cảm ơn cậu đã tiếp đãi Black, đồ ăn thật sự rất ngon." Moody xoa xoa miệng rồi độn thổ biến mất.

Mấy người khác cũng có chổi hoặc đi bằng xe buýt Kỵ sĩ trở về nhà.

"Tới đây Harry, những thứ này để cho Kreacher dọn dẹp, chú dắt con đi tham quan phòng." Sirius dắt Harry lên lầu hai, mọi vật trong phòng đều được Kreacher chuẩn bị gần như đầy đủ.

"Nơi này là phòng cho khách, trước kia ba con hay ngủ ở phòng này." Sirius đẩy cửa phòng, bên trong lấy hai màu đỏ và vàng làm chủ đạo, là màu của nhà Gryffindor khiến cho Harry có chút thích thú.

"Haizz, chú không nghĩ tới việc con sẽ vào Slytherin, những chú đoán con sẽ thích căn phòng này."

"Cảm ơn chú, Sirius, cháu thật sự thích nơi này." Harry ôm chầm lấy Sirius nói, "Chú cũng nghỉ ngơi đi, trên người chú có mùi rượu thật nồng."

"Được, phòng chú ở ngay bên cạnh, có việc gì thì kêu chú." Sirius đặt lên trên trán Harry một nụ hôn liền trở về phòng.

Harry thay đồ, mặc lên mình bộ đò ngủ nằm trên giường, cậu lúc này còn đang suy nghĩ hiện giờ Draco đang làm gì, nhưng rất nhanh liền bị cơn buồn ngủ kéo đi.

Có thể nói, đây là lần ngủ ngon nhất của cậu từ khi trọng sinh trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau