[Hp/tomhar] Trường Sinh Linh Giá
Chương 36: Cãi nhau
Mặc dù kết quả đã được dự đoán từ trước khi trận đấu bắt đầu, nhưng khi nhìn đám học trò Gryffindor hưng phấn reo vang, nâng cao những cầu thủ Quidditch của nhà mình rời khỏi sân bóng, sắc mặt của Tom vẫn không nén được mà trở nên tái đi như Abraxas bên cạnh.
"Nâng cao như vậy coi chừng bị đụng vào khung cửa thành ngốc đó!" Nhỏ giọng lầm bầm, Tom đứng dậy rời sân bóng, "Cúp Quidditch? Coi như là tặng cho các người, Cúp Nhà mới quan trọng."
"Nhưng mà..." Một giọng nói non nớt nhẹ nhàng nghe không giống tâm trạng hôm nay của đám học trò Slytherin vang lên sau lưng Tom, "Tính thêm lần này giành được Cúp Quidditch, Gryffindor đã dẫn trước Slytherin sáu, bảy mươi điểm. Nếu như từ nay đến cuối kỳ chẳng may xảy ra chuyện gì, e rằng đến cả Cúp Nhà cũng sẽ là của Gryffindor."
"Cậu có vẻ rất hài lòng với kết quả này, Potter?" Tom giả cười quay đầu nhìn Harry, "Đừng có vội vui mừng quá sớm như đám ngốc Gryffindor kia, khiến bọn chúng vi phạm nội quy bị trừ điểm là chuyện hết sức đơn giản."
Harry trừng mắt, "Tom, anh muốn làm gì?"
"Ta?" Tom nhìn Dumbledore và Slughorn đang cười nói đi từ sân thi đấu về tòa lâu đài, "Không cần ta làm gì, số lần bọn chúng vi phạm nội quy còn ít sao? Chỉ là không bị các giáo sư phát hiện ra thôi."
Vì vậy, sáng sớm ngày hôm sau, đám học trò đi vào Đại Sảnh Đường Hogwarts ăn sáng đều kinh ngạc phát hiện, cột hồng ngọc của Gryffindor vốn đang cao nhất đột nhiên bị mất một lương lớn, hơn nữa còn tụt xuống thấp hơn Slytherin đứng thứ hai đến tám mươi điểm.
Tin đồn rất nhanh lan đi, rằng có một học trò năm thứ ba nhà Gryffindor nuôi một Người Sói con trong trường, sau đó bị giáo sư Dumbledore bắt được, đã trừ phắn đi một trăm năm mươi điểm.
"Hagrid!" Sau khi biết tin này, Harry lập tức đi tìm Hagrid – từ sau lần đi vào Rừng Cấm, anh đã trốn tránh nó, "Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Sao anh dám nuôi Người Sói trong trường?"
"Anh... Đó chỉ là một cậu bé Người Sói đáng thương..." Hagrid chột dạ nhìn Harry, thân hình cao lớn rút lại, thì thào giải thích.
"Là một Người Sói đó!" Từ trước đến giờ Harry vốn chỉ hì hì cười xòa, lúc này đã không nhịn được mà hét toáng lên, "Lỡ như nó cắn học trò trong trường thì làm thế nào? Chẳng lẽ anh muốn nhìn thấy bạn học của mình cũng trở thành Người Sói?" Nhìn vẻ mặt Hagrid nháy mắt tái nhợt đi, Harry thật chỉ muốn mắng người. Nó chợt hiểu được tâm trạng của Tom khi đối mặt với nó. Hít sâu hai cái, nó mới lấy lại bình tĩnh, "Hagrid, em biết anh không hề muốn làm người khác tổn thương. Hơn nữa những sinh vật nguy hiểm đối với anh lại là loài sinh vật đáng yêu, vô hại. Nhưng học sinh ở Hogwarts không có khả năng thân thiết với sinh vật huyền bí bẩm sinh như anh, nếu như bọn họ gặp phải đám sinh vật đó, bọn chúng sẽ chẳng hề để ý mà tấn công."
"Giáo sư Dumbledore cũng đã nói với anh như vậy. Đáng lẽ hiệu trưởng Dippet đã đuổi học anh, nhưng giáo sư Dumbledore đã xin cho anh, anh mới được ở lại trường." Hagrid chán nản ngồi xuống bãi cỏ, nhìn đám học trò Gryffindor vui vẻ nói cười phía xa, "Nhưng bây giờ không ai thèm để ý đến anh nữa. Huynh trưởng Riddle nói rất đúng, anh chỉ biết mang đến phiền phức cho những người quan tâm mình. Giáo sư Dumbledore như vậy, em cũng thế, cả những học trò Gryffindor khác, đáng lẽ năm nay bọn họ đã đoạt được Cúp Nhà hai năm liên tiếp... A, anh không nói Slytherin đoạt được Cúp Nhà là không tốt, Harry."
Hagrid nhìn Harry đột nhiên lạnh mặt đứng lên mà vội vàng đứng lên theo, "Harry, em đi đâu?"
Harry không để ý tiếng gọi của Hagrid, lúc này nó chỉ muốn xác nhận một chuyện.
Tom, hẳn là chính anh ta đã nói chuyện này cho Hiệu trưởng mà không phải giáo sư Dumbledore. Chẳng lẽ anh ta muốn anh Hagrid bị đuổi học thật sao? Nghĩ đến chuyện Hagrid phải chịu oan vì Tom, suy nghĩ của Harry lập tức trở nên hỗn loạn. Nó cũng không khống chế được cảm xúc mà trước nay nó luôn cố gắng giữ vững nữa, xông thẳng vào Phòng Sinh Hoạt Chung nhà Slytherin, trước ánh mắt tò mò của mọi người, đẩy cửa phòng ký túc xá của Huynh trưởng ra.
"Tom Riddle!"
*
Đối với Tom, từ lúc làm chuyện khiến mọi người sung sướng, lại vì đã hoàn thành tất cả bài tập cuối kỳ, nghĩ đến gã Lai Khổng lồ Gryffindor không hiểu sao lại được Harry quan tâm có thể đã bị đuổi học từ tối hôm qua, hơn nữa Slytherin sẽ vì thế mà đoạt được Cúp Nhà năm nay, tâm trạng của hắn đang cực kỳ tốt. Hắn thậm chí vì thế mà nghỉ một ngày nghiên cứu về Pháp Thuật Hắc Ám, đọc một cuốn sách kỳ thực là một cuốn tiểu thuyết có đề tài về lịch sử pháp thuật.
Trong lúc hắn đang cười nhạo tình tiết trong cuốn tiểu thuyết, cửa phòng ký túc xá đột nhiên bị người đẩy mạnh ra, hắn vừa nhìn ra cửa liền thấy Harry nổi giận hầm hầm đứng trước cửa quát lớn: "Tom Riddle!"
Chẳng lẽ cậu ấy đã biết tin tên Lai Khổng lồ Hagrid kia bị đuổi học, hơn nữa còn biết hắn đứng sau lưng lợi dụng người khác thông báo cho Dippet?
Nghĩ tới đây, Tom lập tức đứng dậy, đóng cánh cửa phía sau lưng Harry lại để ngăn lòng hiếu kỳ không chút ít hơn đám Ravenclaw hay Gryffindor của Slytherin bên ngoài, còn dùng thêm một thần chú Im lặng rồi mới lên tiếng.
"Có chuyện gì thế?" Hắn cười ôn hòa, nhưng trong lòng không khỏi thoáng lo lắng vì sự tức giận chưa từng xuất hiện trên mặt Harry lúc này.
"Anh còn dám hỏi tôi có chuyện gì sao, Tom Riddle? Không phải anh đã đoán trước được chuyện này rồi sao? Anh biết anh Hagrid lén nuôi Người Sói trong trường từ lúc nào? Mà thôi, anh không cần trả lời. Nhưng chính anh đã nói chuyện này cho thầy Dippet thay vì thầy Dumbledore đúng không? Với trí thông minh của anh, hẳn đã sớm đoán được anh Hagrid sẽ bị thầy Dippet đuổi học..." Harry hít một hơi thật sâu, nhìn Tom đang nở nụ cười hờ hững, lớn tiếng rít gào: "Đừng nói với tôi anh không biết hậu quả khi nói chuyện đó cho thầy Dippet!"
Tom xoa xoa lỗ tai bị tiếng rít của Harry làm cho ong ong, nhíu mày hỏi: "Tên đó bị đuổi học thật rồi sao?"
Sau đó hắn phát hiện, vẻ mặt hầm hầm tức giận trên mặt Harry đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ mặt mà hắn không sao nói rõ được. Giống như đau lòng, thất vọng, lại giống như chán nản.
Hắn rất không thích Harry nhìn mình như vậy.
Harry cúi đầu, dùng hàng mi dài che đi hai mắt của mình, "Anh biết rõ nếu như thầy Dippet biết chuyện sẽ đuổi học anh Hagrid còn cố tình báo cho thầy ấy, mà không phải thầy Dumbledore đúng không?"
Hắn thật sự không thích Harry dùng giọng điệu lúc nào cũng nhẹ nhàng giống như không bao giờ tức giận và thái độ lạnh lùng thế này nói chuyện với mình. Tom nhìn Harry, không trả lời.
Hắn không muốn lừa gạt Harry, nhưng hắn cũng hiểu, nếu như hắn thừa nhận, kết quả tuyệt đối không khiến hắn vui vẻ.
"Nâng cao như vậy coi chừng bị đụng vào khung cửa thành ngốc đó!" Nhỏ giọng lầm bầm, Tom đứng dậy rời sân bóng, "Cúp Quidditch? Coi như là tặng cho các người, Cúp Nhà mới quan trọng."
"Nhưng mà..." Một giọng nói non nớt nhẹ nhàng nghe không giống tâm trạng hôm nay của đám học trò Slytherin vang lên sau lưng Tom, "Tính thêm lần này giành được Cúp Quidditch, Gryffindor đã dẫn trước Slytherin sáu, bảy mươi điểm. Nếu như từ nay đến cuối kỳ chẳng may xảy ra chuyện gì, e rằng đến cả Cúp Nhà cũng sẽ là của Gryffindor."
"Cậu có vẻ rất hài lòng với kết quả này, Potter?" Tom giả cười quay đầu nhìn Harry, "Đừng có vội vui mừng quá sớm như đám ngốc Gryffindor kia, khiến bọn chúng vi phạm nội quy bị trừ điểm là chuyện hết sức đơn giản."
Harry trừng mắt, "Tom, anh muốn làm gì?"
"Ta?" Tom nhìn Dumbledore và Slughorn đang cười nói đi từ sân thi đấu về tòa lâu đài, "Không cần ta làm gì, số lần bọn chúng vi phạm nội quy còn ít sao? Chỉ là không bị các giáo sư phát hiện ra thôi."
Vì vậy, sáng sớm ngày hôm sau, đám học trò đi vào Đại Sảnh Đường Hogwarts ăn sáng đều kinh ngạc phát hiện, cột hồng ngọc của Gryffindor vốn đang cao nhất đột nhiên bị mất một lương lớn, hơn nữa còn tụt xuống thấp hơn Slytherin đứng thứ hai đến tám mươi điểm.
Tin đồn rất nhanh lan đi, rằng có một học trò năm thứ ba nhà Gryffindor nuôi một Người Sói con trong trường, sau đó bị giáo sư Dumbledore bắt được, đã trừ phắn đi một trăm năm mươi điểm.
"Hagrid!" Sau khi biết tin này, Harry lập tức đi tìm Hagrid – từ sau lần đi vào Rừng Cấm, anh đã trốn tránh nó, "Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Sao anh dám nuôi Người Sói trong trường?"
"Anh... Đó chỉ là một cậu bé Người Sói đáng thương..." Hagrid chột dạ nhìn Harry, thân hình cao lớn rút lại, thì thào giải thích.
"Là một Người Sói đó!" Từ trước đến giờ Harry vốn chỉ hì hì cười xòa, lúc này đã không nhịn được mà hét toáng lên, "Lỡ như nó cắn học trò trong trường thì làm thế nào? Chẳng lẽ anh muốn nhìn thấy bạn học của mình cũng trở thành Người Sói?" Nhìn vẻ mặt Hagrid nháy mắt tái nhợt đi, Harry thật chỉ muốn mắng người. Nó chợt hiểu được tâm trạng của Tom khi đối mặt với nó. Hít sâu hai cái, nó mới lấy lại bình tĩnh, "Hagrid, em biết anh không hề muốn làm người khác tổn thương. Hơn nữa những sinh vật nguy hiểm đối với anh lại là loài sinh vật đáng yêu, vô hại. Nhưng học sinh ở Hogwarts không có khả năng thân thiết với sinh vật huyền bí bẩm sinh như anh, nếu như bọn họ gặp phải đám sinh vật đó, bọn chúng sẽ chẳng hề để ý mà tấn công."
"Giáo sư Dumbledore cũng đã nói với anh như vậy. Đáng lẽ hiệu trưởng Dippet đã đuổi học anh, nhưng giáo sư Dumbledore đã xin cho anh, anh mới được ở lại trường." Hagrid chán nản ngồi xuống bãi cỏ, nhìn đám học trò Gryffindor vui vẻ nói cười phía xa, "Nhưng bây giờ không ai thèm để ý đến anh nữa. Huynh trưởng Riddle nói rất đúng, anh chỉ biết mang đến phiền phức cho những người quan tâm mình. Giáo sư Dumbledore như vậy, em cũng thế, cả những học trò Gryffindor khác, đáng lẽ năm nay bọn họ đã đoạt được Cúp Nhà hai năm liên tiếp... A, anh không nói Slytherin đoạt được Cúp Nhà là không tốt, Harry."
Hagrid nhìn Harry đột nhiên lạnh mặt đứng lên mà vội vàng đứng lên theo, "Harry, em đi đâu?"
Harry không để ý tiếng gọi của Hagrid, lúc này nó chỉ muốn xác nhận một chuyện.
Tom, hẳn là chính anh ta đã nói chuyện này cho Hiệu trưởng mà không phải giáo sư Dumbledore. Chẳng lẽ anh ta muốn anh Hagrid bị đuổi học thật sao? Nghĩ đến chuyện Hagrid phải chịu oan vì Tom, suy nghĩ của Harry lập tức trở nên hỗn loạn. Nó cũng không khống chế được cảm xúc mà trước nay nó luôn cố gắng giữ vững nữa, xông thẳng vào Phòng Sinh Hoạt Chung nhà Slytherin, trước ánh mắt tò mò của mọi người, đẩy cửa phòng ký túc xá của Huynh trưởng ra.
"Tom Riddle!"
*
Đối với Tom, từ lúc làm chuyện khiến mọi người sung sướng, lại vì đã hoàn thành tất cả bài tập cuối kỳ, nghĩ đến gã Lai Khổng lồ Gryffindor không hiểu sao lại được Harry quan tâm có thể đã bị đuổi học từ tối hôm qua, hơn nữa Slytherin sẽ vì thế mà đoạt được Cúp Nhà năm nay, tâm trạng của hắn đang cực kỳ tốt. Hắn thậm chí vì thế mà nghỉ một ngày nghiên cứu về Pháp Thuật Hắc Ám, đọc một cuốn sách kỳ thực là một cuốn tiểu thuyết có đề tài về lịch sử pháp thuật.
Trong lúc hắn đang cười nhạo tình tiết trong cuốn tiểu thuyết, cửa phòng ký túc xá đột nhiên bị người đẩy mạnh ra, hắn vừa nhìn ra cửa liền thấy Harry nổi giận hầm hầm đứng trước cửa quát lớn: "Tom Riddle!"
Chẳng lẽ cậu ấy đã biết tin tên Lai Khổng lồ Hagrid kia bị đuổi học, hơn nữa còn biết hắn đứng sau lưng lợi dụng người khác thông báo cho Dippet?
Nghĩ tới đây, Tom lập tức đứng dậy, đóng cánh cửa phía sau lưng Harry lại để ngăn lòng hiếu kỳ không chút ít hơn đám Ravenclaw hay Gryffindor của Slytherin bên ngoài, còn dùng thêm một thần chú Im lặng rồi mới lên tiếng.
"Có chuyện gì thế?" Hắn cười ôn hòa, nhưng trong lòng không khỏi thoáng lo lắng vì sự tức giận chưa từng xuất hiện trên mặt Harry lúc này.
"Anh còn dám hỏi tôi có chuyện gì sao, Tom Riddle? Không phải anh đã đoán trước được chuyện này rồi sao? Anh biết anh Hagrid lén nuôi Người Sói trong trường từ lúc nào? Mà thôi, anh không cần trả lời. Nhưng chính anh đã nói chuyện này cho thầy Dippet thay vì thầy Dumbledore đúng không? Với trí thông minh của anh, hẳn đã sớm đoán được anh Hagrid sẽ bị thầy Dippet đuổi học..." Harry hít một hơi thật sâu, nhìn Tom đang nở nụ cười hờ hững, lớn tiếng rít gào: "Đừng nói với tôi anh không biết hậu quả khi nói chuyện đó cho thầy Dippet!"
Tom xoa xoa lỗ tai bị tiếng rít của Harry làm cho ong ong, nhíu mày hỏi: "Tên đó bị đuổi học thật rồi sao?"
Sau đó hắn phát hiện, vẻ mặt hầm hầm tức giận trên mặt Harry đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ mặt mà hắn không sao nói rõ được. Giống như đau lòng, thất vọng, lại giống như chán nản.
Hắn rất không thích Harry nhìn mình như vậy.
Harry cúi đầu, dùng hàng mi dài che đi hai mắt của mình, "Anh biết rõ nếu như thầy Dippet biết chuyện sẽ đuổi học anh Hagrid còn cố tình báo cho thầy ấy, mà không phải thầy Dumbledore đúng không?"
Hắn thật sự không thích Harry dùng giọng điệu lúc nào cũng nhẹ nhàng giống như không bao giờ tức giận và thái độ lạnh lùng thế này nói chuyện với mình. Tom nhìn Harry, không trả lời.
Hắn không muốn lừa gạt Harry, nhưng hắn cũng hiểu, nếu như hắn thừa nhận, kết quả tuyệt đối không khiến hắn vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất