Chương 16: Thiên tài độc dược và sát thủ nồi vạc
Tiết ma dược vĩnh viễn là cơn ác mộng của học sinh Nhà Gryffindor, bởi vì lão dầu mỡ kia luôn tìm ra lí do để trừ rụng nửa số điểm của Gryffindor.
Lớp ma dược cũng là tiết học Godric thích nhất, anh vẫn một mình như cũ. Hôm nay đề bài là thuốc cầm máu, Snape viết toàn bộ nguyên liệu và cách làm lên bảng.
Lần này Salazar không cùng một tổ với Harry, anh để Harry và Ron cùng một tổ, chính mình thì ngồi một góc cuối lớp, cầm dược liệu đã chuẩn bị trước bắt đầu từ từ cắt.
Không giống với thường ngày, hôm nay Snape không đi tới đi lui trong lớp, hắn đứng trên bục giảng nhìn cả quá trình Godric điều chế ma dược, lần này thời gian điều chế vẫn là 30 phút, trong đó có một bước bỏ sên râu vào quấy cũng mất mười phút, Snape muốn nhìn một chút xem tiểu quỷ này làm thế nào.
Dần dần, lực chú ý của Snape cũng chỉ đặt trên người Godric, hắn kinh ngạc phát hiện tên nhóc kia nhanh chóng cắt rễ cúc non thành những mảnh nhỏ đều nhau, sau đó gộp chung lá ngải cứu và cỏ roi ngựa vào một chỗ rồi bóp vụn, nhưng sai rồi, Snape có chút nghi ngờ, dựa theo trình tự hẳn phải tách riêng hai thứ ra rồi nghiền nát, sau đó phân làm hai bước cho vào vạc để quấy.
Snape không lên tiếng nhắc nhở, hắn chú ý Godric chỉ nhìn thoáng qua bảng đen sau đó lại cúi đầu làm chuyện của mình, ở phương diện chuẩn bị nguyên liệu còn có một chỗ nhỏ không giống công thức, tiểu quỷ này lấy thừa ra một loại – hạt giống hoa Nguyệt Thần. Công tác chuẩn bị của nó so với bạn đồng học nhanh hơn nhiều, kế tiếp là quá trình điều chế mới thật sự khiến Snape mở to hai mắt mà nhìn.
Thằng nhóc điên này lại không cần đến cân tiểu ly mà trực tiếp dùng tay bốc rồi ném vào trong vạc. Snape không kìm được tò mò mà tiêu sái bước xuống bục giảng, đứng cạnh Gorril, hắn cố nhịn không nói lời nào, chẳng qua là gắt gao ngó chừng từng động tác của Gorril. Tên tiểu quỷ này bỏ qua một bước, còn ném hỗn hợp vụn lá ngải cứu và cỏ roi ngựa vào vạc cùng một lúc, điều làm Snape giật mình nhất chính là Gorril đồng thời thả sên râu và hạt giống hoa Nguyệt Thần vào vạc – chỉ quấy hơn mười giây đã dừng lại.
Học sinh Slytherin phát hiện ra sự khác thường đầu tiên, Draco nhìn giáo sư mặt đen xì đứng cạnh Gorril, mà Gorril thì chuyên tâm làm ma dược, dường như không biết bên cạnh mình có người. Nó dũng cảm cỡ nào a, Draco ở một góc độ nào đó bắt đầu bội phục Gorril, viện trưởng viện mình chỉ cần nhăn mày đã có thể hù đứa nhỏ phát khóc, mà Gorril.....thật là dũng cảm!
Lớp ma dược thiếu đi âm thanh la mắng của Snape, học sinh Gryffindor cũng cảm thấy kỳ quái, dần dần, tất cả mọi người dừng hoạt động của mình, nhìn cảnh tượng quỷ dị trước mắt: Gorril không coi ai ra gì tập trung chế thuốc cùng với giáo sư Snape sắc mặt âm trầm đứng bên cạnh.
Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, Gorril ngẩng đầu lên nói: "Em đã làm xong."
A, Merlin, cũng chỉ dùng mười lăm phút! Tất cả học sinh một lần nữa bị tốc độ thần kì của Gorril làm cho giật mình. Snape không nhìn lầm, trong vạc đúng là thuốc cầm máu, hơn nữa bất kể màu sắc hay mùi hương đều vô cùng hoàn mỹ. Đứa bé này rốt cục là làm thế nào?
"Trò bỏ bột lá ngải cứu và cỏ roi ngựa vào vạc cùng một lúc." Không phải hỏi mà là khẳng định, Snape mở miệng, nhìn chằm chằm đứa nhỏ trước mắt. Hermione nghe thấy liền nhìn bảng một chút, sau đó nghiêng đầu kinh ngạc nhìn Gorril, Draco cũng có phản ứng, chỗ này không đúng lắm.
"Đúng?" Gorril chần chờ một chút, sau đó trả lời: "Hai thứ này cấu tạo và hoạt tính giống nhau, bỏ cái nào vào trước đâu có khác biệt, đương nhiên là bỏ cùng một lúc nhanh hơn."
Cấu tạo? Hoạt tính? Toàn bộ mọi người trong lớp đều mơ màng, có ý gì?
Snape cũng nghe không hiểu đành đổi vấn đề: "Trong nguyên liệu không có hạt giống hoa Nguyệt Thần, còn nữa, thời gian trò quấy vạc cũng không đúng."
"Cái này a, đơn giản hơn, bình thường nấu sên râu cần mười phút nhưng cho thêm hạt giống hoa Nguyệt Thần sẽ tăng tốc độ phản ứng, chỉ cần mười giây." Godric tỏ vẻ hiển nhiên: "Hạt giống hoa Nguyệt Thần chỉ đơn thuần là chất xúc tác, dùng rất tốt, không phải sao?"
Chất xúc tác? Trong sách ma dược cũng không có khái niệm 'Chất xúc tác'.
"Tóm lại." Godric kết luận: "Làm xong là được, quá trình không quan trọng, kết quả tốt là ổn." Godric đổ thuốc cầm máu vào lọ, đưa cho Snape: "Thứ này làm sai sao?"
Thứ này không tệ, quả thực là hoàn mỹ! Snape trong lòng đầy nghi ngờ cho Godric 20 điểm. Sau đó quay ra giám sát quá trình điều chế ma dược của những học sinh khác.
Những học sinh khác vội vàng hoàn hồn, nắm chắc thời gian hoàn thành bài tập của mình. Nọc độc lần nữa phun khắp phòng học, Harry đáng thương vì động tác chậm chạp mà bị trừ 5 điểm, Longbottom vì đông lạnh nồi ma dược nên bị trừ 10 điểm, về phần Salazar....
"Sal Jean, trò muốn cắt rễ cúc non tới khi nào?" Snape phát hiện anh trai của thiên tài ma dược kia thậm chí còn chưa làm xong công tác chuẩn bị, ngay cả vạc cũng chưa nhấc lên: "Sợ rằng đến lúc tan học trò cũng chẳng làm xong, Gryffindor trừ 20 điểm, buổi tối 8 giờ tới phòng ta cấm túc."
Toàn thể học sinh Gryffindor dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Salazar, đây cũng là học sinh năm nhất đầu tiên bị lão dơi già cấm túc, không thể không nói, quá đáng thương.
Thật ra cũng không có gì, buổi tối Salazar xuống tầng hầm, Snape căn bản không để ý đến anh, cũng chỉ để anh cắt một thùng rễ cúc non, làm xong liền thả anh đi.
.....
Hai tháng kế tiếp trôi qua thật nhanh.
Godric vẫn như cũ thỉnh thoảng chạy đến kí túc xá Gryffindor, mà học sinh Gryffindor mới đầu còn nhìn, từ từ thành quen, cuối cùng biến thành hoan nghênh. Các loại dược thanh lọc không khí đủ các vị được nội bộ Gryffindor đặc biệt yêu thích, từ đó trên lớp giáo sư Quirrel luôn tràn ngập mùi táo, mùi cỏ mới, mùi quýt,.... Viện Gryffindor có khá nhiều học sinh đến từ thế giới Muggle, đối với sự tranh chấp gữa các học viện không mấy để ý, bọn họ rất nhanh đã đón nhận Godric, mà các nữ sinh Gryffindor cũng rất thích Godric, bởi vì anh tặng các cô đủ các loại nước hoa và sơn móng tay. Ngay cả Hermione là một cô bé chỉ thích sách vở cũng trở thành bạn của Godric, bởi vì Godric rất quan tâm tặng cô bé một loại ma dược có thể khiến tóc cô trở nên mềm mại. Yêu thích cái đẹp là thiên tính của con gái, trong thời gian ngắn, Hogwarts rất thịnh hành sơn móng tay đổi màu, đây cũng là tác phẩm của Godric. Về phần nam sinh, các trò sản phẩm đùa dai của Godric rất được hoan nghênh, cặp song sinh Weasley xem anh như tri kỷ, ba người luôn cùng nhau dạo chơi khắp các ngóc ngách ở Hogwarts, đem tinh thần đùa dai phát triển sáng lạn.
Về phần học viện Slytherin, kể từ khi lục tục có 5 học sinh – 3 năm hai, 2 năm ba bị đưa vào bệnh thất thì học sinh Slytherin cũng không còn hành động thiếu suy nghĩ, học sinh cấp cao cũng tương đối có đầu óc, thông qua đủ loại đồn đại truyền khắp Hogwarts cùng căn cứ vào hiện trạng học sinh viện mình cũng có thể nhìn ra con sư tử khoác da rắn kia là một thiên tài ma dược, hơn nữa chỉ bằng chiến thắng của tiểu tử kia ở Slytherin cũng biết nó không dễ chọc.
Học sinh Slytherin vẫn không thích Godric, một Slytherin được ba học viện chào đón, một Slytherin được Gryffindor hoanh nghênh sao có thể được học viện Slytherin chấp nhận? Năm nhất Slytherin mặc dù xa lánh Godric lại không hoàn toàn chán ghét anh, bởi vì bọn họ cũng là người được lợi từ dược thanh lọc không khí, nhưng chỉ như vậy cũng chưa đủ để thu phục bọn họ. Cảm giác của Draco càng thêm vi diệu, một mặt, cậu chán ghét tiểu tử tóc vàng tùy tiện này, mặt khác, cậu lại bị tài năng ma dược của Godric khuất phục. Làm con đỡ đầu của Snape, Draco so với những đứa trẻ khác được tiếp xúc với ma dược từ rất sớm, cho nên so với những người khác, cậu càng nhận rõ sự ưu tú của Godric.
Salazar trừ lúc đi học thì cơ hồ tất cả thời gian đều dùng ở thư viện, sách của năm thứ tư đều bị anh đọc xong rồi, Hermione thường xuyên tới nơi này viết luận văn hoặc hỏi Salazar một số vấn đề, nhóc Harry có khi cũng tới, bất quá đại đa số thời gian cậu đều ở chung một chỗ với Ron, mà gần đây Harry cùng người gác rừng Hagrid quan hệ rất tốt, cho nên tỷ lệ xuất hiện ở thư viện rất nhỏ.
Đúng rồi, trừ đọc sách Salazar còn có thêm một chương trình học, đó chính là cấm túc, mỗi lần lên lớp ma dược Godric luôn thần tốc hoàn thành bài tập, trước sau luôn nhận thêm 20 điểm cho Slytherin, mà Salazar suốt một tiết cũng không thể xử lý xong nguyên liệu, nếu không chính là nổ tung cái vạc của mình, vì thế việc cấm túc sau mỗi tiết ma dược đã trở thành môn học bắt buộc. Mỗi lần cấm túc đều là xử lý nguyên liệu, lần nào cũng không tiến bộ, Snape có lẽ mới là người nhức đầu nhất.
Cuối cùng, đáng nhắc tới chính là, Salazar có biệt danh rất chuẩn – sát thủ nồi vạc. Về phần danh hiệu sát thủ nồi vạc, thử nghĩ cũng viết chắc chắn rơi vào người Longbottom, bất quá, có Salazar làm đệm lưng cho nên tiểu tử ngây ngốc này cũng không quá mức hỏng bét.
Đảo mắt, Halloween rất nhanh sẽ đến.
Lời tác giả: Giới thiệu chương sau ~~ Halloween kinh hồn ~
Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ, hạnh phúc và ấm áp bên người thân và bạn bè:)) Nhân giáng sinh ta up 2 chương làm quà nga~ <3
Lớp ma dược cũng là tiết học Godric thích nhất, anh vẫn một mình như cũ. Hôm nay đề bài là thuốc cầm máu, Snape viết toàn bộ nguyên liệu và cách làm lên bảng.
Lần này Salazar không cùng một tổ với Harry, anh để Harry và Ron cùng một tổ, chính mình thì ngồi một góc cuối lớp, cầm dược liệu đã chuẩn bị trước bắt đầu từ từ cắt.
Không giống với thường ngày, hôm nay Snape không đi tới đi lui trong lớp, hắn đứng trên bục giảng nhìn cả quá trình Godric điều chế ma dược, lần này thời gian điều chế vẫn là 30 phút, trong đó có một bước bỏ sên râu vào quấy cũng mất mười phút, Snape muốn nhìn một chút xem tiểu quỷ này làm thế nào.
Dần dần, lực chú ý của Snape cũng chỉ đặt trên người Godric, hắn kinh ngạc phát hiện tên nhóc kia nhanh chóng cắt rễ cúc non thành những mảnh nhỏ đều nhau, sau đó gộp chung lá ngải cứu và cỏ roi ngựa vào một chỗ rồi bóp vụn, nhưng sai rồi, Snape có chút nghi ngờ, dựa theo trình tự hẳn phải tách riêng hai thứ ra rồi nghiền nát, sau đó phân làm hai bước cho vào vạc để quấy.
Snape không lên tiếng nhắc nhở, hắn chú ý Godric chỉ nhìn thoáng qua bảng đen sau đó lại cúi đầu làm chuyện của mình, ở phương diện chuẩn bị nguyên liệu còn có một chỗ nhỏ không giống công thức, tiểu quỷ này lấy thừa ra một loại – hạt giống hoa Nguyệt Thần. Công tác chuẩn bị của nó so với bạn đồng học nhanh hơn nhiều, kế tiếp là quá trình điều chế mới thật sự khiến Snape mở to hai mắt mà nhìn.
Thằng nhóc điên này lại không cần đến cân tiểu ly mà trực tiếp dùng tay bốc rồi ném vào trong vạc. Snape không kìm được tò mò mà tiêu sái bước xuống bục giảng, đứng cạnh Gorril, hắn cố nhịn không nói lời nào, chẳng qua là gắt gao ngó chừng từng động tác của Gorril. Tên tiểu quỷ này bỏ qua một bước, còn ném hỗn hợp vụn lá ngải cứu và cỏ roi ngựa vào vạc cùng một lúc, điều làm Snape giật mình nhất chính là Gorril đồng thời thả sên râu và hạt giống hoa Nguyệt Thần vào vạc – chỉ quấy hơn mười giây đã dừng lại.
Học sinh Slytherin phát hiện ra sự khác thường đầu tiên, Draco nhìn giáo sư mặt đen xì đứng cạnh Gorril, mà Gorril thì chuyên tâm làm ma dược, dường như không biết bên cạnh mình có người. Nó dũng cảm cỡ nào a, Draco ở một góc độ nào đó bắt đầu bội phục Gorril, viện trưởng viện mình chỉ cần nhăn mày đã có thể hù đứa nhỏ phát khóc, mà Gorril.....thật là dũng cảm!
Lớp ma dược thiếu đi âm thanh la mắng của Snape, học sinh Gryffindor cũng cảm thấy kỳ quái, dần dần, tất cả mọi người dừng hoạt động của mình, nhìn cảnh tượng quỷ dị trước mắt: Gorril không coi ai ra gì tập trung chế thuốc cùng với giáo sư Snape sắc mặt âm trầm đứng bên cạnh.
Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, Gorril ngẩng đầu lên nói: "Em đã làm xong."
A, Merlin, cũng chỉ dùng mười lăm phút! Tất cả học sinh một lần nữa bị tốc độ thần kì của Gorril làm cho giật mình. Snape không nhìn lầm, trong vạc đúng là thuốc cầm máu, hơn nữa bất kể màu sắc hay mùi hương đều vô cùng hoàn mỹ. Đứa bé này rốt cục là làm thế nào?
"Trò bỏ bột lá ngải cứu và cỏ roi ngựa vào vạc cùng một lúc." Không phải hỏi mà là khẳng định, Snape mở miệng, nhìn chằm chằm đứa nhỏ trước mắt. Hermione nghe thấy liền nhìn bảng một chút, sau đó nghiêng đầu kinh ngạc nhìn Gorril, Draco cũng có phản ứng, chỗ này không đúng lắm.
"Đúng?" Gorril chần chờ một chút, sau đó trả lời: "Hai thứ này cấu tạo và hoạt tính giống nhau, bỏ cái nào vào trước đâu có khác biệt, đương nhiên là bỏ cùng một lúc nhanh hơn."
Cấu tạo? Hoạt tính? Toàn bộ mọi người trong lớp đều mơ màng, có ý gì?
Snape cũng nghe không hiểu đành đổi vấn đề: "Trong nguyên liệu không có hạt giống hoa Nguyệt Thần, còn nữa, thời gian trò quấy vạc cũng không đúng."
"Cái này a, đơn giản hơn, bình thường nấu sên râu cần mười phút nhưng cho thêm hạt giống hoa Nguyệt Thần sẽ tăng tốc độ phản ứng, chỉ cần mười giây." Godric tỏ vẻ hiển nhiên: "Hạt giống hoa Nguyệt Thần chỉ đơn thuần là chất xúc tác, dùng rất tốt, không phải sao?"
Chất xúc tác? Trong sách ma dược cũng không có khái niệm 'Chất xúc tác'.
"Tóm lại." Godric kết luận: "Làm xong là được, quá trình không quan trọng, kết quả tốt là ổn." Godric đổ thuốc cầm máu vào lọ, đưa cho Snape: "Thứ này làm sai sao?"
Thứ này không tệ, quả thực là hoàn mỹ! Snape trong lòng đầy nghi ngờ cho Godric 20 điểm. Sau đó quay ra giám sát quá trình điều chế ma dược của những học sinh khác.
Những học sinh khác vội vàng hoàn hồn, nắm chắc thời gian hoàn thành bài tập của mình. Nọc độc lần nữa phun khắp phòng học, Harry đáng thương vì động tác chậm chạp mà bị trừ 5 điểm, Longbottom vì đông lạnh nồi ma dược nên bị trừ 10 điểm, về phần Salazar....
"Sal Jean, trò muốn cắt rễ cúc non tới khi nào?" Snape phát hiện anh trai của thiên tài ma dược kia thậm chí còn chưa làm xong công tác chuẩn bị, ngay cả vạc cũng chưa nhấc lên: "Sợ rằng đến lúc tan học trò cũng chẳng làm xong, Gryffindor trừ 20 điểm, buổi tối 8 giờ tới phòng ta cấm túc."
Toàn thể học sinh Gryffindor dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Salazar, đây cũng là học sinh năm nhất đầu tiên bị lão dơi già cấm túc, không thể không nói, quá đáng thương.
Thật ra cũng không có gì, buổi tối Salazar xuống tầng hầm, Snape căn bản không để ý đến anh, cũng chỉ để anh cắt một thùng rễ cúc non, làm xong liền thả anh đi.
.....
Hai tháng kế tiếp trôi qua thật nhanh.
Godric vẫn như cũ thỉnh thoảng chạy đến kí túc xá Gryffindor, mà học sinh Gryffindor mới đầu còn nhìn, từ từ thành quen, cuối cùng biến thành hoan nghênh. Các loại dược thanh lọc không khí đủ các vị được nội bộ Gryffindor đặc biệt yêu thích, từ đó trên lớp giáo sư Quirrel luôn tràn ngập mùi táo, mùi cỏ mới, mùi quýt,.... Viện Gryffindor có khá nhiều học sinh đến từ thế giới Muggle, đối với sự tranh chấp gữa các học viện không mấy để ý, bọn họ rất nhanh đã đón nhận Godric, mà các nữ sinh Gryffindor cũng rất thích Godric, bởi vì anh tặng các cô đủ các loại nước hoa và sơn móng tay. Ngay cả Hermione là một cô bé chỉ thích sách vở cũng trở thành bạn của Godric, bởi vì Godric rất quan tâm tặng cô bé một loại ma dược có thể khiến tóc cô trở nên mềm mại. Yêu thích cái đẹp là thiên tính của con gái, trong thời gian ngắn, Hogwarts rất thịnh hành sơn móng tay đổi màu, đây cũng là tác phẩm của Godric. Về phần nam sinh, các trò sản phẩm đùa dai của Godric rất được hoan nghênh, cặp song sinh Weasley xem anh như tri kỷ, ba người luôn cùng nhau dạo chơi khắp các ngóc ngách ở Hogwarts, đem tinh thần đùa dai phát triển sáng lạn.
Về phần học viện Slytherin, kể từ khi lục tục có 5 học sinh – 3 năm hai, 2 năm ba bị đưa vào bệnh thất thì học sinh Slytherin cũng không còn hành động thiếu suy nghĩ, học sinh cấp cao cũng tương đối có đầu óc, thông qua đủ loại đồn đại truyền khắp Hogwarts cùng căn cứ vào hiện trạng học sinh viện mình cũng có thể nhìn ra con sư tử khoác da rắn kia là một thiên tài ma dược, hơn nữa chỉ bằng chiến thắng của tiểu tử kia ở Slytherin cũng biết nó không dễ chọc.
Học sinh Slytherin vẫn không thích Godric, một Slytherin được ba học viện chào đón, một Slytherin được Gryffindor hoanh nghênh sao có thể được học viện Slytherin chấp nhận? Năm nhất Slytherin mặc dù xa lánh Godric lại không hoàn toàn chán ghét anh, bởi vì bọn họ cũng là người được lợi từ dược thanh lọc không khí, nhưng chỉ như vậy cũng chưa đủ để thu phục bọn họ. Cảm giác của Draco càng thêm vi diệu, một mặt, cậu chán ghét tiểu tử tóc vàng tùy tiện này, mặt khác, cậu lại bị tài năng ma dược của Godric khuất phục. Làm con đỡ đầu của Snape, Draco so với những đứa trẻ khác được tiếp xúc với ma dược từ rất sớm, cho nên so với những người khác, cậu càng nhận rõ sự ưu tú của Godric.
Salazar trừ lúc đi học thì cơ hồ tất cả thời gian đều dùng ở thư viện, sách của năm thứ tư đều bị anh đọc xong rồi, Hermione thường xuyên tới nơi này viết luận văn hoặc hỏi Salazar một số vấn đề, nhóc Harry có khi cũng tới, bất quá đại đa số thời gian cậu đều ở chung một chỗ với Ron, mà gần đây Harry cùng người gác rừng Hagrid quan hệ rất tốt, cho nên tỷ lệ xuất hiện ở thư viện rất nhỏ.
Đúng rồi, trừ đọc sách Salazar còn có thêm một chương trình học, đó chính là cấm túc, mỗi lần lên lớp ma dược Godric luôn thần tốc hoàn thành bài tập, trước sau luôn nhận thêm 20 điểm cho Slytherin, mà Salazar suốt một tiết cũng không thể xử lý xong nguyên liệu, nếu không chính là nổ tung cái vạc của mình, vì thế việc cấm túc sau mỗi tiết ma dược đã trở thành môn học bắt buộc. Mỗi lần cấm túc đều là xử lý nguyên liệu, lần nào cũng không tiến bộ, Snape có lẽ mới là người nhức đầu nhất.
Cuối cùng, đáng nhắc tới chính là, Salazar có biệt danh rất chuẩn – sát thủ nồi vạc. Về phần danh hiệu sát thủ nồi vạc, thử nghĩ cũng viết chắc chắn rơi vào người Longbottom, bất quá, có Salazar làm đệm lưng cho nên tiểu tử ngây ngốc này cũng không quá mức hỏng bét.
Đảo mắt, Halloween rất nhanh sẽ đến.
Lời tác giả: Giới thiệu chương sau ~~ Halloween kinh hồn ~
Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ, hạnh phúc và ấm áp bên người thân và bạn bè:)) Nhân giáng sinh ta up 2 chương làm quà nga~ <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất