Quyển 12 Chương 9: NHỮNG DẤU VÂN TAY
Có phần chán nản, Tứ quái đành quay về thành phố theo con đường quốc lộ. Vẫn còn quá xa mới đến chỗ rẽ về hướng trường nội trú. Một chiếc xe ôtô tiến lại gần. Ê, chiếc xe hơi cũ kĩ nếu không muốn nói là đã tới lúc quẳng ra bãi rác. Tarzan thấy rõ ràng sau tấm kính chắn gió một cái đầu trọc lóc. Rồi cặp mắt chuột và chòm ria tua tủa hiện ra. Công Chúa la lên:
- A, “nhà địa chất” thăm dò mỏ!
Y chang là ông ta. Người đàn ông hói đầu đột ngột dừng xe và tắt máy mở cửa. Giọng ông ta oang oang:
- Chào các bạn nhỏ. Các bạn lại đi du ngoạn nữa phải không? Lần này đi bằng xe đạp. Lại dắt theo cả chó nữa. Dễ thương quá. Hoan hô. Này, đừng lạc vào kho chứa cỏ nữa đấy nhé. Vụ đó sao rồi? Tôi nghe nói cảnh sát đã bắt giữ Fanhauser, nhưng tài sản của lão vẫn bị thiêu ra tro, hả?
Tarzan cười hồn nhiên:
- Tụi cháu cứ tưởng là đã chộp đúng Con Quỷ Lửa, ai dè…
Người đàn ông vui vẻ:
- Cũng không sao. Các bạn còn nhiều dịp kia mà.
Gaby thắc mắc:
- Thanh thép hình êlip để dò mạch mỏ của bác đâu rồi?
Người đàn ông rút “nó” ra khỏi người. Ông ta khoe:
- Thanh thép đây cô bé xinh đẹp. Công dụng của nó không chỉ tìm ra mỏ ngầm. Nó còn có thể dò được bệnh tật trên quần áo của con người hay bất cứ đồ vật gì mà người mắc bệnh sử dụng. Nó khám phá được năng lượng của người khỏe mạnh qua luồng điện người đó phát ra. Ra phố bao giờ tôi cũng đem theo nó. Nó đúng là cây gậy thần.
Gaby reo lên:
- Hay quá ta!
Ông Hói cười ha hả:
- Cô bé có dám cho tôi trắc nghiệm với bửu bối này không? Tôi sẽ thử xem quần áo cô có vô sự không…
Gaby vui vẻ:
- Xin mời!
Tarzan chết điếng. Trời ạ, lẽ nào Công Chúa lại thích thú với trò chơi quỉ quái như vậy. Tuy nhiên nếu cô bé đã dám thí nghiệm trò chơi thì hắn cũng có trò… ảo thuật riêng của mình.
Coi, người đàn ông quơ quơ thanh sắt diễu một vòng quanh Gaby và tuyên bố:
- Quần áo vô hại. Co bé là một tiểu thư hoàn hảo. Không phát tia khả nghi nào.
Tarzan bỗng rút khăn tay chùi sạch xe đạp trước cái nhìn ngơ ngác của Karl và Kloesen. Hắn hân hoan cất giọng:
- Cho cháu thử cầm cái que chút được không ạ? Bác đồng ý chớ? Bác giữ xe giùm cháu.
Người đàn ông chưa có ý kiến thì Tarzan đã chìa tay ra. Mọi động tác xảy ra trong nháy mắt. Hắn chụp lấy thanh sắt hình êlip và đẩy mạnh yên xe về ông Hói tức thì. Người đàn ông hoảng hồn đưa hai tay ra. Một tay ông ta dính vào ghi-đông còn tay kia nắm chặt khung xe bóng loáng. Trong khi đó Tarzan giả vờ nhắm mắt kêu lên:
- Ôi, “cái que” này thật kì lạ. Một sức mạnh huyền diệu truyền qua người cháu. Cháu có cảm giác sắp trở thành Herculer đến nơi.
Ông Hói thô bạo:
- Trả nó đây cho tao, đồ hỗn xược. Mày dám cười nhạo tao hả!
Tarzan đưa trả cái que. Hắn chọn yên xe để đỡ tay vô. Người đàn ông lúc này thay đổi thái độ đến kì lạ. Ông ta hầm hầm leo lên chiếc xe cũ rích và liệng “cây gậy thần” một cách không thương tiếc xuống băng sau. Ông ta nổ xe, gật đầu chào mỗi mình Gaby và phóng về hướng làng Ponsdorf. Tarzan nheo mắt nhìn theo.
Công Chúa bừng bừng cơn thịnh nộ:
- Tại sao bạn lại cư xử với người lớn tệ hại như thế hả Tarzan? Ông ta tử tế vậy mà bạn lại định biến ông ta thành một tên hề à. Lố bịch thật.
- Mình chấp nhận “lố bịch”, thưa Công Chúa. Bởi mình vừa chợt nghĩ ra một điều. Và phải hành động ngay. Mình đã có cái mình muốn. Và nếu mình đoán đúng thì tụi mình có thể ăn mừng vì đã tóm cổ được Con Quỷ Lửa.
- Hả, đại ca huyên thuyên gì vậy?
Ba quái cùng há miệng ra một lượt khiến con Oskar cũng tò mò nghểnh đầu nghe ngóng:
- Tụi mình đã xem xét mọi khả năng, vậy mà lại không nghĩ tới một kẻ sờ sờ ngay cạnh. Nào, ai đã ở gần kho cỏ của Fanhauser lúc nó bốc cháy? Ai quanh quẩn thường xuyên ở vùng này? Ai giả dạng làm một nhà thăm dò mạch mỏ để che mắt thiên hạ? Ai được nghe Tròn Vo hớ hênh huyên thuyên kể về “Con Quỷ Lửa tưởng tượng” Fanhauser và cây nến bị thổi tắt? Câu hỏi cũng là câu trả lời: chính là lão Hói này đây.
Ba quái choáng váng như vừa bị sét đánh… hụt. Rồi sau phút sững sờ thì ba cái đầu gật lia lịa.
Tròn Vo thì thào:
- Bái phục đại ca đó!
- Cừ lắm, Tarzan à! - Gaby nói trong lúc cặp mắt xanh sáng lên thán phục khiến Tarzan dù cố dằn lòng vẫn phải đỏ mặt.
Karl Máy Tính lấy lại tinh thần trước tiên. Thằng này vốn tỉnh táo mà:
- Mày hết sảy. Nhưng chúng ta thiếu bằng chứng?
Tarzan cười ha hả:
- Mày không nhớ chú Glockner đã nói về những dấu vân tay trên can xăng và cây nến đó sao? Tụi mình sẽ kiểm tra thêm dấu vân tay “thứ ba” tại Tổng nha cảnh sát. Bây giờ tụi mình sẽ về đó để họ so sánh các dấu vân tay. Rồi sẽ rõ ngay thôi.
Tròn Vo la toáng lên:
- Đại ca lấy dấu vân tay lão Hói hồi nào?
Tay Tarzan vẫn không rời yên xe đạp:
- Mày có hiểu tại sao tao cứ phải cầm cái yên mà không dám đụng đến ghi-đông hoặc sườn xe hay không? Bởi vì lão Hói đã đặt “con dấu” lên đó. Trời ạ, đâu phải tự nhiên mà tao lau chùi chiếc xe sạch sẽ như vậy chớ. Và bây giờ thì tao sẽ cố gắng không đụng tới mấy cái chỗ lão đã cầm vào.
Karl gật gù:
- Tuyệt vời. Có điều tao vẫn không hiểu là tại sao lão già đầu trọc đó lại đốt kho cỏ khi Fanhauser không thuê lão?
- Lão đã gây nhiễu chúng ta và đánh lạc hướng cảnh sát. Nếu lão không gí đuốc đốt tức khắc thì không ai tin khi chúng ta tố cáo Fanhauser định đốt kho của mình và sẽ không có câu chuyện Fanhauser chính là Con Quỷ Lửa. Còn cảnh sát, một khi đã tóm được Con Quỷ Lửa Fanhauser thì sẽ thôi truy lùng.
- Nhưng đêm qua lão già trọc đã chui khỏi “vỏ bọc” đốt kho xí nghiệp đó thôi?
- Thì cũng lại là một “vỏ bọc tân kì” hơn. Bởi Fanhauser đã không phải là Con Quỷ Lửa qua điều tra của cảnh sát thì tên phóng hỏa đêm qua cũng có thể không phải là Con Quỷ Lửa. Cảnh sát sẽ nghĩ đến một gã Fanhauser mới.
- Ôkê! Đại ca lập luận được đó!
Tứ quái quay về thành phố. Tarzan ra hiệu cho các chiến hữu dừng lại ở một trạm điện thoại để báo tin cho thằng Erich Bosselt yên lòng rằng trái bom đã bị vô hiệu hóa. Chưa hết, hắn tiếp tục quay số về Tổng nha cảnh sát.
Thanh tra Glockner nghe xong, giục:
- Các con về gấp đi! À khoan, đọc cho chú số xe của lão hói đầu…
*
Tứ quái ngồi đợi trong văn phòng thanh tra. Càng hồi hộp hơn vì câu nói của thanh tra Glockner:
- Nếu kết quả đúng thì các con sẽ được thưởng mười ngàn mark đó. Chú chúc các con thành công!
Chiếc xe đạp được ông Glockner cho chuyên viên đi kiểm nghiệm cấp kì. Phút giây chờ đợi trôi qua dài như cả thế kỉ. “Bố già” quay lại lần thứ nhất với thông tin đầu tiên:
- Số xe đã cho ra đáp số về chủ nhân. Lão tên là Alwin Seitz, độc thân, hai năm nay cư trú tại thành phố.
Lần quay lại thứ hai của ông “chất lượng” hơn. Ông dằn mạnh từng chữ:
- Seitz đích thị là Con Quỷ Lửa!
Tứ quái hò hét rầm trời. Tiếng hò hét của chúng cũng khởi đầu cho lệnh truy nã. Hai xe tuần tra bay đến địa chỉ của Seitz, phôn về tuyệt vọng:
- Seitz đã bốc hơi!
Cả thành phố như lên cơn địa chấn. Chưa bao giờ có một cuộc lùng sục qui mô như vậy. Ba xe cảnh sát ập xuống làng Ponsdorf. Hàng chục chốt chặn truy tìm số xe của lão Seitz trên các ngả đường. Con Quỷ Lửa vẫn… mất tích.
Thanh tra Glockner nói với bốn quái:
- Cứ như là mặt đất đã nuốt trửng hắn vậy. Cũng có thể ngày mai người ta mới tóm được hắn. Chú đề nghị: giải tán.
Ông đưa Gaby về nhà. Còn ba quái thì khỏi nói, chúng nhào lên xe đạp phóng qua trung tâm thành phố với cảm giác của những phi hành gia không trọng lực ngoài không gian.
Tròn Vo bật cười:
- Chúng ta vô tình đưa thanh tra bảo hiểm Hecker lên mây khi lột mặt nạ Con Quỷ Lửa. Hãng của ông ta không còn…
Tarzan đột ngột thắng xe khiến tròn Vo ngỡ ngàng. Hãy nghe “đại ca” phát biểu:
- Mày đã cho tao một gợi ý bằng vàng. Đúng là Hecker. Thằng Norbert Hecker.
- Sao?
- Còn sao nữa. Tao đã ngờ chuyện này từ lâu nhưng chưa chứng minh được. Trời ơi, ai đã nghe lén chuyện tụi mình bên bờ hồ Oberrieder? Không ai hết. Rừng ở đó thưa đến mức kẻ thù chẳng có chỗ mà ẩn nấp, và dù sao bên hồ Oberrieder chúng ta cũng chưa sơ hở điều gì. Ái chà, lúc nghi ngờ hai thằng chạy mô-tô nhà Molln tao đã thấy không ổn nhưng tiếc thay lại không đủ sức bác bỏ. Rút kinh nghiệm bây giờ tuy đã trễ nhưng vẫn còn hơn không. Tao chỉ giận là mình đã say sưa chạy ma-ra-tông đường dài mà quên bẵng con đường điều tra ngắn nhất.
Karl thẫn thờ:
- Tao có lẽ phải từ bỏ vai trò quân sư… quạt mo. Dạo này tao lú lẫn thiệt. Đại ca nói đúng. Kẻ gọi phôn cho ông Krug chỉ có thể là thằng Norbert hoặc cha nó: thanh tra bảo hiểm Hecker.
- Tao cho là thằng con. Mày nghĩ coi, nó có mặt lúc tụi mình đàm đạo với cha nó. Nó nghe từ đầu tới cuối và nảy ra ý định trả thù tụi mình. Còn tại sao nó trả thù thì đủ thứ lí do: Chẳng hạn Gaby không ưa nó, rồi Kloesen phát hiện nó ăn cắp kẹo sôcôla, vân vân…
Tròn Vo hầm hầm sắc mặt. Nó vỗ bụng bình bịch:
- Ghé nhà Hecker, đại ca. Tụi mình phải cho nó một bài học.
- Thôi, làn gì dữ vậy mập. Tụi mình chỉ cần báo cho “ông già” nó là đủ.
Lúc ba đứa rẽ vào con đường yên tĩnh thì mặt trời đã nhá nhem. Đêm phục kích đằng sau các nóc nhà như thúc giục chúng tranh thủ chút ánh sáng còn lại. Trước cửa căn nhà số bảy mươi mốt của cha con Hecker là một chiếc xe hơi “xưa như Trái Đất” đậu chình ình.
Tarzan ngó bảng số xe và dụi mắt liên tục:
- Lạy Chúa, tôi có nằm mơ không đây?
Karl lập tức gỡ kính cận coi lại cặp tròng:
- Tròng kính của tao không hề bị bể.
Còn Kloesen nháy mắt liên tục:
- Đại ca ơi, tao tuyệt nhiên không lóa mắt. Đây chính thị là xe của lão Hói!
Tarzan lúc này đã… tỉnh người. Hăn mím môi:
- Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đâu vào đó. Một thằng chuyên nghiệp đốt nhà hội ngộ với một tên thanh tra bảo hiểm. Tao nói có đúng không tụi mày? Thử tính coi: Lão Seitz không dư thì giờ để bang giao với thằng Norbert, có nghĩa là lão chỉ “chơi” với “người lớn” Hecker, mà người lớn Hecker thì từng thổ lộ là chuyên gia kí các hợp đồng bảo hiểm hỏa hoạn. Tụi mày thấy thế nào?
Giọng của quân sư khàn đi vì xúc động dữ dội:
- Đại ca cho rằng Seitz và Hecker là một “liên minh ma quỉ” ư?
- Không hề sai.
Karl như tê tái trước kết luận đột ngột của Tarzan trong khi Tarzan tiếp tục hùng biện:
- Hai tên gian xảo này cầm đầu một hệ thống tội ác được tổ chức hoàn chỉnh. Hecker nắm rõ các khách hàng của gã. Gã hiểu kẻ nào đang cần tiền và có thể xúi dại được. Gã úp mở xì ra một chuyên viên đốt mướn. Khi kẻ bị xúi dại cắn câu thì gã thông báo tức khắc cho lão Seitz. Lão này chỉ có việc phóng hỏa. Tuyệt vời chưa, sau đó tất nhiên khách hàng được nhận đủ khoản tiền bồi thường khổng lồ của hãng bảo hiểm và phải chia xứng đáng cho Hecker. Phần tiền công “thầy dùi” đó được gã san sẻ lại cho lão Seitz.
- Trời đất!
- A, “nhà địa chất” thăm dò mỏ!
Y chang là ông ta. Người đàn ông hói đầu đột ngột dừng xe và tắt máy mở cửa. Giọng ông ta oang oang:
- Chào các bạn nhỏ. Các bạn lại đi du ngoạn nữa phải không? Lần này đi bằng xe đạp. Lại dắt theo cả chó nữa. Dễ thương quá. Hoan hô. Này, đừng lạc vào kho chứa cỏ nữa đấy nhé. Vụ đó sao rồi? Tôi nghe nói cảnh sát đã bắt giữ Fanhauser, nhưng tài sản của lão vẫn bị thiêu ra tro, hả?
Tarzan cười hồn nhiên:
- Tụi cháu cứ tưởng là đã chộp đúng Con Quỷ Lửa, ai dè…
Người đàn ông vui vẻ:
- Cũng không sao. Các bạn còn nhiều dịp kia mà.
Gaby thắc mắc:
- Thanh thép hình êlip để dò mạch mỏ của bác đâu rồi?
Người đàn ông rút “nó” ra khỏi người. Ông ta khoe:
- Thanh thép đây cô bé xinh đẹp. Công dụng của nó không chỉ tìm ra mỏ ngầm. Nó còn có thể dò được bệnh tật trên quần áo của con người hay bất cứ đồ vật gì mà người mắc bệnh sử dụng. Nó khám phá được năng lượng của người khỏe mạnh qua luồng điện người đó phát ra. Ra phố bao giờ tôi cũng đem theo nó. Nó đúng là cây gậy thần.
Gaby reo lên:
- Hay quá ta!
Ông Hói cười ha hả:
- Cô bé có dám cho tôi trắc nghiệm với bửu bối này không? Tôi sẽ thử xem quần áo cô có vô sự không…
Gaby vui vẻ:
- Xin mời!
Tarzan chết điếng. Trời ạ, lẽ nào Công Chúa lại thích thú với trò chơi quỉ quái như vậy. Tuy nhiên nếu cô bé đã dám thí nghiệm trò chơi thì hắn cũng có trò… ảo thuật riêng của mình.
Coi, người đàn ông quơ quơ thanh sắt diễu một vòng quanh Gaby và tuyên bố:
- Quần áo vô hại. Co bé là một tiểu thư hoàn hảo. Không phát tia khả nghi nào.
Tarzan bỗng rút khăn tay chùi sạch xe đạp trước cái nhìn ngơ ngác của Karl và Kloesen. Hắn hân hoan cất giọng:
- Cho cháu thử cầm cái que chút được không ạ? Bác đồng ý chớ? Bác giữ xe giùm cháu.
Người đàn ông chưa có ý kiến thì Tarzan đã chìa tay ra. Mọi động tác xảy ra trong nháy mắt. Hắn chụp lấy thanh sắt hình êlip và đẩy mạnh yên xe về ông Hói tức thì. Người đàn ông hoảng hồn đưa hai tay ra. Một tay ông ta dính vào ghi-đông còn tay kia nắm chặt khung xe bóng loáng. Trong khi đó Tarzan giả vờ nhắm mắt kêu lên:
- Ôi, “cái que” này thật kì lạ. Một sức mạnh huyền diệu truyền qua người cháu. Cháu có cảm giác sắp trở thành Herculer đến nơi.
Ông Hói thô bạo:
- Trả nó đây cho tao, đồ hỗn xược. Mày dám cười nhạo tao hả!
Tarzan đưa trả cái que. Hắn chọn yên xe để đỡ tay vô. Người đàn ông lúc này thay đổi thái độ đến kì lạ. Ông ta hầm hầm leo lên chiếc xe cũ rích và liệng “cây gậy thần” một cách không thương tiếc xuống băng sau. Ông ta nổ xe, gật đầu chào mỗi mình Gaby và phóng về hướng làng Ponsdorf. Tarzan nheo mắt nhìn theo.
Công Chúa bừng bừng cơn thịnh nộ:
- Tại sao bạn lại cư xử với người lớn tệ hại như thế hả Tarzan? Ông ta tử tế vậy mà bạn lại định biến ông ta thành một tên hề à. Lố bịch thật.
- Mình chấp nhận “lố bịch”, thưa Công Chúa. Bởi mình vừa chợt nghĩ ra một điều. Và phải hành động ngay. Mình đã có cái mình muốn. Và nếu mình đoán đúng thì tụi mình có thể ăn mừng vì đã tóm cổ được Con Quỷ Lửa.
- Hả, đại ca huyên thuyên gì vậy?
Ba quái cùng há miệng ra một lượt khiến con Oskar cũng tò mò nghểnh đầu nghe ngóng:
- Tụi mình đã xem xét mọi khả năng, vậy mà lại không nghĩ tới một kẻ sờ sờ ngay cạnh. Nào, ai đã ở gần kho cỏ của Fanhauser lúc nó bốc cháy? Ai quanh quẩn thường xuyên ở vùng này? Ai giả dạng làm một nhà thăm dò mạch mỏ để che mắt thiên hạ? Ai được nghe Tròn Vo hớ hênh huyên thuyên kể về “Con Quỷ Lửa tưởng tượng” Fanhauser và cây nến bị thổi tắt? Câu hỏi cũng là câu trả lời: chính là lão Hói này đây.
Ba quái choáng váng như vừa bị sét đánh… hụt. Rồi sau phút sững sờ thì ba cái đầu gật lia lịa.
Tròn Vo thì thào:
- Bái phục đại ca đó!
- Cừ lắm, Tarzan à! - Gaby nói trong lúc cặp mắt xanh sáng lên thán phục khiến Tarzan dù cố dằn lòng vẫn phải đỏ mặt.
Karl Máy Tính lấy lại tinh thần trước tiên. Thằng này vốn tỉnh táo mà:
- Mày hết sảy. Nhưng chúng ta thiếu bằng chứng?
Tarzan cười ha hả:
- Mày không nhớ chú Glockner đã nói về những dấu vân tay trên can xăng và cây nến đó sao? Tụi mình sẽ kiểm tra thêm dấu vân tay “thứ ba” tại Tổng nha cảnh sát. Bây giờ tụi mình sẽ về đó để họ so sánh các dấu vân tay. Rồi sẽ rõ ngay thôi.
Tròn Vo la toáng lên:
- Đại ca lấy dấu vân tay lão Hói hồi nào?
Tay Tarzan vẫn không rời yên xe đạp:
- Mày có hiểu tại sao tao cứ phải cầm cái yên mà không dám đụng đến ghi-đông hoặc sườn xe hay không? Bởi vì lão Hói đã đặt “con dấu” lên đó. Trời ạ, đâu phải tự nhiên mà tao lau chùi chiếc xe sạch sẽ như vậy chớ. Và bây giờ thì tao sẽ cố gắng không đụng tới mấy cái chỗ lão đã cầm vào.
Karl gật gù:
- Tuyệt vời. Có điều tao vẫn không hiểu là tại sao lão già đầu trọc đó lại đốt kho cỏ khi Fanhauser không thuê lão?
- Lão đã gây nhiễu chúng ta và đánh lạc hướng cảnh sát. Nếu lão không gí đuốc đốt tức khắc thì không ai tin khi chúng ta tố cáo Fanhauser định đốt kho của mình và sẽ không có câu chuyện Fanhauser chính là Con Quỷ Lửa. Còn cảnh sát, một khi đã tóm được Con Quỷ Lửa Fanhauser thì sẽ thôi truy lùng.
- Nhưng đêm qua lão già trọc đã chui khỏi “vỏ bọc” đốt kho xí nghiệp đó thôi?
- Thì cũng lại là một “vỏ bọc tân kì” hơn. Bởi Fanhauser đã không phải là Con Quỷ Lửa qua điều tra của cảnh sát thì tên phóng hỏa đêm qua cũng có thể không phải là Con Quỷ Lửa. Cảnh sát sẽ nghĩ đến một gã Fanhauser mới.
- Ôkê! Đại ca lập luận được đó!
Tứ quái quay về thành phố. Tarzan ra hiệu cho các chiến hữu dừng lại ở một trạm điện thoại để báo tin cho thằng Erich Bosselt yên lòng rằng trái bom đã bị vô hiệu hóa. Chưa hết, hắn tiếp tục quay số về Tổng nha cảnh sát.
Thanh tra Glockner nghe xong, giục:
- Các con về gấp đi! À khoan, đọc cho chú số xe của lão hói đầu…
*
Tứ quái ngồi đợi trong văn phòng thanh tra. Càng hồi hộp hơn vì câu nói của thanh tra Glockner:
- Nếu kết quả đúng thì các con sẽ được thưởng mười ngàn mark đó. Chú chúc các con thành công!
Chiếc xe đạp được ông Glockner cho chuyên viên đi kiểm nghiệm cấp kì. Phút giây chờ đợi trôi qua dài như cả thế kỉ. “Bố già” quay lại lần thứ nhất với thông tin đầu tiên:
- Số xe đã cho ra đáp số về chủ nhân. Lão tên là Alwin Seitz, độc thân, hai năm nay cư trú tại thành phố.
Lần quay lại thứ hai của ông “chất lượng” hơn. Ông dằn mạnh từng chữ:
- Seitz đích thị là Con Quỷ Lửa!
Tứ quái hò hét rầm trời. Tiếng hò hét của chúng cũng khởi đầu cho lệnh truy nã. Hai xe tuần tra bay đến địa chỉ của Seitz, phôn về tuyệt vọng:
- Seitz đã bốc hơi!
Cả thành phố như lên cơn địa chấn. Chưa bao giờ có một cuộc lùng sục qui mô như vậy. Ba xe cảnh sát ập xuống làng Ponsdorf. Hàng chục chốt chặn truy tìm số xe của lão Seitz trên các ngả đường. Con Quỷ Lửa vẫn… mất tích.
Thanh tra Glockner nói với bốn quái:
- Cứ như là mặt đất đã nuốt trửng hắn vậy. Cũng có thể ngày mai người ta mới tóm được hắn. Chú đề nghị: giải tán.
Ông đưa Gaby về nhà. Còn ba quái thì khỏi nói, chúng nhào lên xe đạp phóng qua trung tâm thành phố với cảm giác của những phi hành gia không trọng lực ngoài không gian.
Tròn Vo bật cười:
- Chúng ta vô tình đưa thanh tra bảo hiểm Hecker lên mây khi lột mặt nạ Con Quỷ Lửa. Hãng của ông ta không còn…
Tarzan đột ngột thắng xe khiến tròn Vo ngỡ ngàng. Hãy nghe “đại ca” phát biểu:
- Mày đã cho tao một gợi ý bằng vàng. Đúng là Hecker. Thằng Norbert Hecker.
- Sao?
- Còn sao nữa. Tao đã ngờ chuyện này từ lâu nhưng chưa chứng minh được. Trời ơi, ai đã nghe lén chuyện tụi mình bên bờ hồ Oberrieder? Không ai hết. Rừng ở đó thưa đến mức kẻ thù chẳng có chỗ mà ẩn nấp, và dù sao bên hồ Oberrieder chúng ta cũng chưa sơ hở điều gì. Ái chà, lúc nghi ngờ hai thằng chạy mô-tô nhà Molln tao đã thấy không ổn nhưng tiếc thay lại không đủ sức bác bỏ. Rút kinh nghiệm bây giờ tuy đã trễ nhưng vẫn còn hơn không. Tao chỉ giận là mình đã say sưa chạy ma-ra-tông đường dài mà quên bẵng con đường điều tra ngắn nhất.
Karl thẫn thờ:
- Tao có lẽ phải từ bỏ vai trò quân sư… quạt mo. Dạo này tao lú lẫn thiệt. Đại ca nói đúng. Kẻ gọi phôn cho ông Krug chỉ có thể là thằng Norbert hoặc cha nó: thanh tra bảo hiểm Hecker.
- Tao cho là thằng con. Mày nghĩ coi, nó có mặt lúc tụi mình đàm đạo với cha nó. Nó nghe từ đầu tới cuối và nảy ra ý định trả thù tụi mình. Còn tại sao nó trả thù thì đủ thứ lí do: Chẳng hạn Gaby không ưa nó, rồi Kloesen phát hiện nó ăn cắp kẹo sôcôla, vân vân…
Tròn Vo hầm hầm sắc mặt. Nó vỗ bụng bình bịch:
- Ghé nhà Hecker, đại ca. Tụi mình phải cho nó một bài học.
- Thôi, làn gì dữ vậy mập. Tụi mình chỉ cần báo cho “ông già” nó là đủ.
Lúc ba đứa rẽ vào con đường yên tĩnh thì mặt trời đã nhá nhem. Đêm phục kích đằng sau các nóc nhà như thúc giục chúng tranh thủ chút ánh sáng còn lại. Trước cửa căn nhà số bảy mươi mốt của cha con Hecker là một chiếc xe hơi “xưa như Trái Đất” đậu chình ình.
Tarzan ngó bảng số xe và dụi mắt liên tục:
- Lạy Chúa, tôi có nằm mơ không đây?
Karl lập tức gỡ kính cận coi lại cặp tròng:
- Tròng kính của tao không hề bị bể.
Còn Kloesen nháy mắt liên tục:
- Đại ca ơi, tao tuyệt nhiên không lóa mắt. Đây chính thị là xe của lão Hói!
Tarzan lúc này đã… tỉnh người. Hăn mím môi:
- Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đâu vào đó. Một thằng chuyên nghiệp đốt nhà hội ngộ với một tên thanh tra bảo hiểm. Tao nói có đúng không tụi mày? Thử tính coi: Lão Seitz không dư thì giờ để bang giao với thằng Norbert, có nghĩa là lão chỉ “chơi” với “người lớn” Hecker, mà người lớn Hecker thì từng thổ lộ là chuyên gia kí các hợp đồng bảo hiểm hỏa hoạn. Tụi mày thấy thế nào?
Giọng của quân sư khàn đi vì xúc động dữ dội:
- Đại ca cho rằng Seitz và Hecker là một “liên minh ma quỉ” ư?
- Không hề sai.
Karl như tê tái trước kết luận đột ngột của Tarzan trong khi Tarzan tiếp tục hùng biện:
- Hai tên gian xảo này cầm đầu một hệ thống tội ác được tổ chức hoàn chỉnh. Hecker nắm rõ các khách hàng của gã. Gã hiểu kẻ nào đang cần tiền và có thể xúi dại được. Gã úp mở xì ra một chuyên viên đốt mướn. Khi kẻ bị xúi dại cắn câu thì gã thông báo tức khắc cho lão Seitz. Lão này chỉ có việc phóng hỏa. Tuyệt vời chưa, sau đó tất nhiên khách hàng được nhận đủ khoản tiền bồi thường khổng lồ của hãng bảo hiểm và phải chia xứng đáng cho Hecker. Phần tiền công “thầy dùi” đó được gã san sẻ lại cho lão Seitz.
- Trời đất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất