Hủ Mộc Sung Đống Lương

Quyển 13 Chương 1: GIÁO PHÁI ATLANTIS

Trước Sau
Lớp 10A chuẩn bị bước vào tiết học thứ năm. Thầy Baumler, giáo viên dạy môn Giáo dục công dân chưa bao giờ rầu rĩ đến thế. Thầy bước lên bục giảng với vẻ mặt u ám hơn thường lệ khiến Tứ quái rất ngạc nhiên. Không lẽ một người có thể biến môn Giáo dục công dân khô khan thành hấp dẫn như thầy, lại bế tắc vì một đề tài trời ơi đất hỡi nào đó chăng?

Bây giờ đã là cuối tháng năm. Lễ Phục Sinh sắp tới nhưng không khí trong lớp có vẻ như còn lâu mới đến ngày… Chúa sống lại. Cứ lấy thầy Baumler làm một ví dụ. Giọng thầy rầu rĩ như đang đọc điếu văn:

- Hôm nay tôi trò chuyện với các em về một vấn đề không có trong giáo trình. Có lẽ các em đã được nghe nói đến những giáo phái gần đây xuất hiện khá nhiều. Và hậu quả của sự xuất hiện đó nguy hiểm đến nỗi truyền hình và báo chí đã phải cảnh báo. Tôi nghĩ rằng các em chưa quên Trưởng giáo phái Jim Jones, người tự xưng là Đấng tiên tri và đã xúi giục 914 tín đồ tự sát tập thể trong rừng rậm Guayana tại Nam Mỹ.

Những tiếng “ồ” vang lên đầy vẻ hiểu biết khiến thầy Baumler tạm thời ngừng lại. Thầy hắng giọng tiếp tục:

- Ừ… ừm, các em nên nhớ rằng mỗi giáo phái tồn tại được là nhờ tín đồ. Mà thanh thiếu niên các em do thiếu từng trải dễ trở thành những con cừu ngoan ngoãn nhất. Các tín đồ mê muội tập trung quanh một “lãnh tụ thần thánh”. Tên “lãnh tụ tự phong” này luôn luôn khẳng định rằng mình là kẻ duy nhất đã tìm ra con đường cứu rỗi nhân loại. Để đạt được mục tiêu cứu rỗi “cao quý” đó, gã đã đẻ ra một mê hồn trận gồm những thành viên cuồng tín nhất.

Thầy Baumler liếc lên trần nhà, giọng mỉa mai:

- Điều tệ hại thường gặp là đa số những gã “lãnh tụ thần thánh” đều trở thành tỉ phú không trước thì sau. Gã tha hồ múa mép về sự khiêm tốn, tính trung thực giản dị nhưng cuộc sống riêng của gã ngấm ngầm bơi lội trong vàng lụa. Có lẽ các em cũng đoán được tiền bạc gã kiếm chác từ đâu, từ những đệ tử ngu xuẩn quanh năm cung phụng gã…

Tròn Vo giơ tay và liếm mép. Chắc chắn nó liếm mép không phải vì dư vị sôcôla mà vì ngứa miệng:

- Thưa thầy, trẻ em trong một quốc gia văn minh không ai bị mấy thằng cha giáo chủ “dỏm” đó lừa gạt bao giờ.

- Ừ, em nhận thức rất đúng. Tuy nhiên chuyện đó xin hạ hồi phân giải bởi ngay trong trường chúng ta đã xảy ra một vài sự kiện đáng buồn. Hãy chó phép tôi giải thích tiếp: khi gia nhập các giáo phái, những nạn nhân phải cách li hết mọi sinh hoạt quen thuộc để “hành đạo” và phục vụ cho “lãnh tụ”. Các em thử tưởng tượng: những thanh thiếu niên khờ dại sẽ bỏ nhà ra đi, lẩn trốn gia đình để nương náu ở những khu vực mà giáo phái tập trung. Bị nhồi sọ tư tưởng thần bí và… phải ăn mày mỗi ngày tối thiểu mười tiếng đồng hồ. Đáng thương cho lòng bác ái vô bờ bến của nhân loại, họ sẵn sàng cho tiền những kẻ “ngửa tay hành đạo” đó để linh hồn được cứu rỗi và rơi vào bẫy chúng. Tất nhiên các tín đồ nộp cho thủ lãnh không thiếu một xu. Vị giáo chủ ngồi chơi xơi nước mỗi ngày thu hoạch một số tiền khổng lồ.

Thầy Baumler trầm giọng:

- Đám đệ tử trẻ tuổi thì chỉ được ăn uống đạm bạc và được trang bị một bộ cánh đồng phục của các thầy tu. Người ta vẫn gọi những kẻ đi xin đó là “tu sĩ khất thực”.



Tarzan đứng dậy:

- Thưa thầy, sự “cứu rỗi linh hồn” đã bị lợi dụng trơ trẽn vậy sao?

- Em nói đúng, quá trơ trẽn. Gã trùm giáo phái hứa hẹn thiên đàng nhưng thực chất thiên đàng đó nằm trong hầu bao của gã. Đám đệ tử đương nhiên bị biến thành những tên nô lệ kiểu hiện đại. Trong đám tín đồ hẩu lốn này một số kẻ có học thức lúc phát giác mình bị lừa gạt sẽ tìm cách thoát ra. Nhưng thoát thân làm sao được trước mê hồn trận của chúng. Chúng sử dụng hai phương pháp: Thứ nhất, dùng giáo lí như một loại ngải tẩy não con người cho đến khi thành một kẻ cuồng tín. Thứ hai, trong quá trình đi đến “cuồng tín” bất cứ tín đồ nào có ý định kháng cự hoặc đào tẩu sẽ bị đám “giám thị” chăm sóc sức khỏe. Tụi “giám thị” dưới trướng giáo chủ là những sát thủ ra tay rất tàn độc…

Gaby bất bình:

- Thế thì khác gì bắt cóc người ta.

- Gần như vậy Gaby ạ. Nói tóm lại các giáo phái tà đạo âm mưu dụ dỗ các thiếu niên mới lớn rời bỏ gia đình cha mẹ. Cảnh sát có truy nã cũng bất lực vì hầu hết các nạn nhân đều bị đưa ra nước ngoài để… ăn mày trên toàn thế giới. Các em phải hiểu bọn tà giáo có “chi nhánh” khắp nơi trên Trái Đất.

Tarzan lại giơ tay:

- Thưa thầy, báo chí dạo này có đưa tin về các tu sĩ khất thực thuộc giáo phái JAA, tên tắt của “Những chàng trai từ Atlantis”, đang có mặt ở thành phố chúng ta. Đám tu sĩ khất thực này ăn xin gần như bằng phương pháp bạo lực. Ai không cho tiền thì chúng hành hung và cướp thẳng thừng. Chúng muốn…

- Tôi hiểu ý em, Peter.Và bài giảng ngoài lề của tôi hôm nay là nhằm vào những tu sĩ khất thực từ Atlantis đó. Bản chất của “đám ăn mày phép lạ” này là… xin đểu. Tôi lặp lại: “xin đểu” không hơn không kém. Tồi tệ hơn, khi chúng xuất hiện ở thành phố đã có năm thiếu niên địa phương bị mất tích. Các em ấy đều ở trong độ tuổi từ mười ba đến mười sáu và đều tỏ ra quan tâm tới giáo phái JAA bí hiểm này. Người ta đang nghi ngờ rằng năm em trên đã bị đưa đi làm nô lệ ở nước ngoài. Chưa hết, cách đây ba ngày, một bạn học của các em, học sinh Uwe Widmann mười sáu tuổi ở lớp 10B cũng từ bỏ trường lớp và gia đình. Cha mẹ của cậu ta như người điên còn cảnh sát thì tuyệt vọng. Cái gì đã lôi kéo Uwe, nếu không phải là móng vuốt của giáo phái JAA?...

Tarzan mắt sáng rực:

- Bọn “Atlantis” đó phải có một trụ sở ở nước ngoài chớ, thưa thầy?



- Có. Trụ sở chính của JAA ở bên Tunesien, một quốc gia nhỏ bên bờ Địa Trung Hải thuộc Châu Phi.

- Tại sao cảnh sát bên đó lại không hợp tác với cảnh sát hình sự của chúng ta để điều tra vụ án này?

Thầy Baumler nhún vai:

- Mỗi xứ sở có một hệ thống tư pháp riêng Tarzan à. Tôi thật không thể hiểu nổi gã Chedli Hamouda là nhân vật quái quỷ nào mà có uy quyền và bất khả xâm phạm đối với sự điều tra của cảnh sát Tunesien đến như vậy.

Tarzan hiểu ngay ra vấn đề:

- Thưa thầy, có phải Chedli Hamouda là ông trùm giáo phái JAA?

- Đúng. Gã là ông trùm, là sếp, là thủ lãnh, là giáo chủ. Trụ sở của gã như một pháo đài có đầy đủ bót gác. Các em hiểu chứ, ngay từ lúc này tôi đề nghị các em phải cảnh giác trước đám tu sĩ khất thực. Giáo lí của họ đều là những viên thuốc độc tẩm đường. Nếu họ lân la làm quen thì phải báo ngay với cha mẹ, hoặc thầy cô giáo. Đừng để những lời đường mật của họ lọt vào tai các em.

Kloesen bật dậy như lò xo nén:

- Thưa thầy, ai chứ em thì đừng hòng. Chúng lấy gì để ve vãn nổi Willi này?

Tarzan nheo mắt:

- Với một phong kẹo sôcôla thôi, chúng không chỉ dụ dỗ được nhà ngươi sang tận Tunesien, mà còn xuyên suốt Châu Phi đó, Tròn Vo.

Cả lớp cười ầm. Thầy Baumler cũng tủm tỉm. Ai mà lạ chuyện Tròn Vo mê sôcôla chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau