Hủ Mộc Sung Đống Lương

Quyển 28 Chương 5: FLORI MẤT TÍCH

Trước Sau
Sáng nay Tarzan thức giấc khá trễ. Sương mù ban mai làm ướt đẫm các ô kính cửa sổ. Hắn ngáp một cái cho tỉnh hẳn rồi cởi áo ngủ ra, chống tay vô thành cửa làm liền một mạch những động tác nâng hạ toàn thân cho đúng với mô-típ một võ sĩ, sau đó thì…

Sau đó thì tắm rửa và sẽ gọi Tròn Vo dậy chớ sao.

Tarzan thuận tay bật ra-đi-ô. Coi, đài phát bản tin địa phương nghe như tiếng sét đánh xuống màng tai hắn:

- “… nếu có tin tức gì về vụ mất tích của học sinh nội trú Florian von Geckenheim, xin báo cho cảnh sát gần nhất”

Giọng người phát thanh viên ngưng bặt vì Tarzan đã ấn nút tắt. Hắn lay Tròn Vo:

- Dậy đi, đồ sâu ngủ. Một chủ nhật tuyệt đẹp đang chờ mày đó.

Tròn Vo hé một mắt:

- Trời hôm nay u ám lắm. Tao có cảm giác bầu trời đồng lõa với giấc ngủ.

- Dậy ngay! Không nghe ra-đi-ô nói gì sao? Đài vừa đưa thông báo tìm thằng mất tích đấy.

Tròn Vo lăn ra mép giường để dậy:

- Đài tìm ai thế?

- Còn ai nữa? Tất nhiên là Flori rồi. Tao đang tự hỏi trong chuyện này ai lừa ai đây?

Tròn Vo dụi mắt:

- Vừa sáng ra mày đã phun vào tai tao toàn những chuyện đau đầu. Thật chẳng thông cảm với bạn bè tí nào. Hãy chờ tao ăn sáng xong nha. Dạ dày rỗng thì chẳng suy nghĩ gì được đâu.

- Thế mày thích nhồi tin tức mới vào đầu ngay hay nhồi thức ăn vào bụng mà đầu rỗng tuếch nào?

- Mày nói “ai lừa ai” nghĩa là sao?

- Tao e rằng Flori tự bắt cóc chính nó.

Thằng mập quấn chiếc áo choàng vào người. Một mắt gần như mở hẳn (chứng tỏ cu cậu ngạc nhiên lắm!):

- Cái gì?

- Mày hình dun thử coi: Đã từ lâu Flori hận về sự mặc cảm trong thân thể bạc nhược. Nó âm thầm chờ một cơ hội nào đó để chứng tỏ dòng máu Geckenheim can đảm. Nó sẽ thoát khỏi tay bọn bắt cóc không hề tồn tại mà xem! Nó sẽ tự đắc phải biết.

- Ôi chao, phức tạp. Vậy ta cứ để nó tự mò về. Tao đi tắm cái đã.

Hai quái rời “Tổ đại bàng”. Nhưng chúng mới di chuyển được nửa đường thì đã gặp… ông thầy giám thị Scheiblich bộ dạng hớt ha hớt hải:

- Các em theo tôi gặp thầy hiệu trưởng ngay.

- Ơ… tụi em chưa ăn sáng ạ. – Tròn Vo đáp.



- Cậu chưa chết đói được đâu mà sợ.

Cả hai bước vào văn phòng người đứng đầu trường nội trú. Bộ mặt cau có của thằng mập biến dạng nhanh chóng. Hai đứa rạng rỡ nét mặt vì bên cạnh thầy hiệu trưởng khả kính là thanh tra Glockner, bố Gaby. Ông mỉm cười giơ tay cho hai quái, sau khi chúng lễ phép chào ông hiệu trưởng.

Ông hiệu trưởng mời hai quái ngồi xuống ghế. Thanh tra Glockner vô vấn đề liền:

- Chào Tarzan và Willi, chú có mặt ở đây vì yêu cầu của Ban giám hiệu trường nội trú. Vụ Flori mất tích. Các cháu sẽ cung cấp thông tin gì nào, chú đã có một chút “vốn” từ Gaby rồi.

Tarzan và Tròn Vo bèn tường thuật lại không khí cuộc thi vui hôm qua. Hai đứa không quên bổ sung các chi tiết về tính tình của cặp bài trùng Flori và Thilo cho thanh tra Glockner.

Ông Glocker hỏi:

- Cháu nghĩ sao về Flori hả Tarzan?

Ái chà, một câu hỏi cực kì tế nhị. Nói xấu thằng bạn học sau lưng ư, không đời nào. Nhưng Tarzan phải diễn giải thế nào bây giờ. Hắn tư lự khoảng một phút rồi cất tiếng:

- Thưa chú, thực ra Flori chẳng có gì đáng chê trách. Bạn ấy không ăn cắp, không đánh lộn, tham gia sôi nổi mọi hoạt động của trường. Về hình thể thì Flori luôn luôn muốn cao khoảng hai thước dù trên thực tế chỉ dài tới một thước năm mươi. Còn về tinh thần thì cậu ta luôn tự hào về dòng dõi cao quý của mình và tìm bất cứ cơ hội nào có được để chứng minh mình xứng đáng với dòng họ lừng danh khắp thế giới. Cháu nghĩ rằng có lẽ bạn Flori muốn chứng tỏ sức mạnh tinh thần để bù lỗ cho sự thấp bé của thân thể.

Glockner mỉm cười:

- Theo cháu, liệu có khả năng Flori bày ra trò gì ngu ngốc không?

- Có ạ. – Tròn Vo trả lời ngay lập tức. Chả bù ở trên lớp thì sao chậm thế - Cậu ta muốn “làm chòe” với tụi cháu.

- Nghĩa là…

- Nghĩa là, - Tarzan đỡ lời – có thể Flori giả như mình là nạn nhân của vụ bắt cóc rồi tự mình thoát ra được, mọi người sẽ lập tức chú ý đến Flori, và bạn ấy sẽ trở nên nổi tiếng.

Glockner gật đầu:

- Có tới 1001 cách để nổi tiếng, nhưng nổi tiếng kiểu này thì…

Ông quay qua thầy hiệu trưởng:

- Tôi không biết Flori và những điều cháu Tarzan phán đoán chỉ là giả thuyết thôi. Nhưng dù sao thì đến lúc này vẫn chưa có bọn tống tiền nào gọi điện hoặc quăng tối hậu thư đến trường lẫn gia đình Flori hăm dọa nên… giả thuyết của Tarzan cũng đáng phải bận tâm. Có điều chắc chắn là tính mạng Flori vẫn an toàn.

Hai quái được phép rời khỏi văn phòng thầy hiệu trưởng. Sau khi ăn sáng no nê, hai quái đạp xe đến điểm hẹn: số nhà 11 phố Công Tước.

Nhà ông Haudegan chớ còn phải hỏi.

*

Tứ quái bấm chuông cửa số nhà 11 phố Công Tước trong tiếng sủa của một con chó trên sân thượng.

Gaby nói:

- Chắc là con Bimbo. Nghe tiếng sủa cũng biết là hiền. Để xem nó có bắt tay mình không.



Cửa mở. Chủ nhân bước ra với vẻ mặt phờ phạc. Trong chiếc áo choàng trùm lên bộ đồ ngủ, ông Haudegan như người mới bị tra tấn. Tarzan lễ phép:

- Cháu là Tarzan và bốn đứa cháu là Tứ quái TKKG. Cháu đến đây vì cái hẹn với ông qua điện thoại hôm trước. Chúng ta cần cho bọn tống tiền khốn kiếp đó một trận cạch đến già.

Ông Haudegan hít một hơi dài:

- Tôi nhớ rồi. Mời các cháu vào nhà. Tôi mới chợp mắt được một giờ đồng hồ sau một đêm khủng khiếp. Cực kì khủng khiếp.

- À, ông bị rêm mình vì cú đá vô mạng sườn của thằng lưu manh ư?

- Không phải vậy. Vô phòng khách đi các cháu.

Khi chủ khách đã yên vị, ông già bắt đầu kể:

- Thằng trời đánh đó hành hung ta chẳng đáng kể gì. Hơi đau một chút thôi nhưng vụ này mới đáng nói. Đêm qua bọn bất lương đã bắt cóc lại con chó Bimbo trong công viên. Bảy giờ sáng ta phải chuộc lại với giá 1.000 mark bằng không con chó bị hành hình. Trời ạ, ta làm sao sống nổi nếu thiếu Bimbo, chúng đã tấn công trúng nhược điểm của ta. Ta… ta đành rút lại lời hứa đứng ra làm nhân chứng tố cáo chúng trước cảnh sát. Các cháu thông cảm.

Tứ quái lặng người. Mắt Gaby đỏ hoe. Tròn Vo bàng hoàng, quên cả thèm ăn. Tarzan và Karl đều đưa mắt nhìn nhau.

- Con Bimbo bị đánh bầm máu khắp thân thể nên bây giờ gặp người lạ nó sủa dữ dội như vậy. Chớ nó hiền khô à.

Gaby nghẹn ngào an ủi:

- Tim cháu nghẹn lại vì phẫn nộ. Ông có lí, thưa ông Haudegan. Tụi cháu không trách ông đâu, ông chỉ một thân một mình… Nhưng chúng cháu nhất định sẽ truy tìm bọn bất lương đó.

Ông Haudegan nói tiếp:

- Còn một người nữa đang bị uy hiếp. Cô Andrea…

Haudegan kể lại câu chuyện con Lady bị bắt cóc không thiếu một chi tiết.

Karl sửa lại cặp kiếng. Nó phát biểu:

- Tụi cháu đồng ý sẽ không đã động gì tới ông nhằm bảo vệ an toàn cho con Bimbo nhưng trường hợp cô Andrea Altgraf thì khác hẳn. Ông phải giúp tụi cháu tiếp xúc với cô ấy để lần ra dấu vết bọn tội phạm.

Haudegan chỉ do dự một thoáng:

- Việc này rất nguy hiểm cho cô gái lẫn các cháu. Cô ta… sống ở gần đây.

Thế là đủ. Tứ quái chia tay ông già. Trong lúc ba thằng con trai lục tục ra cửa trước, ông Haudegan cực kì ngạc nhiên trước thái độ của con Bimbo đối với Gaby. Coi, chỉ cần một cái vẫy tay, chó Bimbo đang lấp ló ở cầu thang đã phóng xuống trên bốn cái chân ngắn ngủn. Nó ngồi trên hai chân sau, ngước nhìn Gaby đầy ngưỡng mộ và chìa một chân trước ra bắt tay cô bé.

Ông Haudegan ngạc nhiên.

Tarzan giải thích:

- Gaby muốn trở thành bác sĩ thú y đấy ạ. Bạn ấy bẩm sinh yêu thích loài vật. Mỗi con chó đều sẵn sàng hiến cả bộ lông vì bạn ấy.

Tứ quái nhìn thấy vết lằn trên lưng Bimbo, đều xoa lưng nó bày tỏ sự cảm thông. Bimbo vẫy đuôi cảm động. Hình như nó hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau