Quyển 3 Chương 9: Tam quái ra tay
“Ta sẽ để yên cho lão già đi tìm thằng trùm phá két Tesco”, Tarzan nghĩ bụng, dù hắn chỉ muốn ngay lập tức nhảy xổ đến đấm vào mặt lão lang thang bất lương nuôi ý định hạ sát một… con chó vô tội.
Hắn theo sát lão Stunla như bóng với hình. Stunla đi qua bụi cây ra phố, lão tự tin đến nỗi không biết rằng mình vừa trở thành mục tiêu của hai “thám tử” Karl và Kloesen.
Tarzan búng tay gọi đồng đội:
- Tao sẽ kể tỉ mỉ sau. Giờ thì phải bám gót Stunla. Chính lão bắt cóc Oskar và đang trên đường đi giết con chó tội nghiệp của tụi mình đó.
- Đồ súc vật. Lão sẽ biết tay tụi mình! – Kloesen điên tiết.
Ba quái đập nhẹ ba bàn tay vào nhau. Kia kìa, trước mặt chúng là cái bóng dặt dẹo của lão già gian ác. Stunla đột nhiên rẽ ngoặt vào một con phố nhỏ. Tarzan không chần chờ lao đến góc đường. Hắn vừa kịp thấy cái bóng lão biến mất trong một căn trọ tồi tàn. Tarzan dừng lại trước cửa. Bên cạnh các chuông điện là những tấm bảng nhỏ ghi tên người. Hắn đọc thấy hàng chữ “Fecdinan Tesco”.
Quả là không hẹn mà gặp. Bọn lưu manh đang quy về một mối. Cuộc đàm đạo của vua phá két Tesco và lão lang thang kéo dài tới mười phút nên trong thời gian đó quân sư Karl và thằng mập Kloesen cũng được Tarzan kể lại từng chi tiết diễn biến tại sào huyệt gã Fungco. Cho đến khi lão Stunla lại xuất hiện.
Ba thằng rời khỏi chỗ nấp. Tarzan nói thật khẽ:
- Thế nào Stunla cũng lấy xe hơi. Chúng ta sẽ chặn lão trước khi lão kịp lên xe và buộc lão phải chở tụi mình theo.
Bỗng một trục trặc xảy đến không ai dự kiến. Khi không dãy phố rẽ rẽ làm đôi ở đoạn tối tăm nhất. Và vì ngọn đèn cao áp lù lù trước mặt, đám trẻ phải khựng lại vài giây sau lão Stunla. Chỉ có vậy thôi mà… mặt đất nuốt chửng lão.
Stunla “tàng hình” ư? Tarzan cảm thấy choáng váng. Hắn quyết định:
- Tụi bay rẽ phải, tao rẽ trái. Phát hiện ra lão thì huýt gió báo hiệu. Lúc này khỏi sợ lộ hình tích nữa. Trời ạ, con Oskar…
Ba thằng nhảy lên xe đạp, bật đèn trước và phóng không một phút chần chờ.
Tarzan là kẻ được Thượng đế ưu tiên. Hắn đang cắm cổ trên con đường đầy ổ gà thì nghe thấy tiếng sập cửa xe hơi. Máy xe nổ và đèn hậu chiếu sáng rực.
- Lão đó! Mình chậm chân rồi! – Tarzan giận dữ nghĩ thầm.
Chiếc xe hơi chuyển bánh. Tarzan đạp xuống pê-đan phẫn nộ như một cua-rơ sắp nổi cơn điên, tuy nhiên khoảng cách mỗi lúc một xa dần bởi lão Stunla đang tăng ga lao vun vút.
“Con đường tệ hại chưa từng thấy”, Tarzan rên rỉ. Chiếc xe đạp nhảy chồm chồm trên những ổ gà và những đống bùn mới khô. Coi, vậy mà vẫn còn cách chiếc xe hơi hiệu Open tới năm mươi mét. Và… đèn ở ngã tư thì màu xanh.
Chúa ơi, được ăn cả ngã về không. Vì Gaby và vì Oskar. Phải rượt kịp chiếc Open trước khi nó “tung cánh” trên trục đường chính.
Tarzan bay người trên yên xe như một thiên thần. Tai hắn toàn tiếng rền của gió. Hắn đang thu ngắn từng mét một bất chấp đinh ốc và bánh xe có thể sút tung ra.
Còn đúng mười mét nữa, nhưng lại gặp… ngã tư.
Chiếc xe hơi tự động giảm tốc độ. Trời đã phù hộ Tarzan. Đèn hiệu chuyển sang vàng. Rồi… đỏ. Chiếc xe đua của hắn đã ở thế song song với buồng lái lão Stunla.
Lão già đang cúi người trên vô-lăng bỗng quay đầu bởi tiếng thắng xe rít ghê rợn ngoài khung kính. Lão trừng trừng nhìn Tarzan. Không nói không rằng Stunla toan vô số vọt xe qua ngã tư bất chấp một triệu cái đèn đỏ.
Tarzan lúc này mới trổ tài… xuất quỷ nhập thần. Hắn nhanh như cắt nhảy khỏi yên xe tấp vào cánh cửa bên tay lái. Mặc số phận chiếc xe đạp mà hắn từng nâng niu như trứng, hai ngón tay thép của Tarzan đã bám dính nắm cửa. Chiếc Open sắp lồng lên thì cánh cửa đã bị hắn giật tung. Hắn chặt cườm tay xuống cổ tay trái lão. Mọi chuyện xảy ra chưa tới hai giây. Lão già lưu manh rú lên đau đớn. Lão quên luôn chiếc xe đang điều khiển và đánh trả hắn. Thật đáng tiếc cho lão, vị đại ca của TKKG đã kết thúc cuộc tấn công chớp nhoáng bằng một đòn chỏ trúng mặt lão. Tên tội phạm già đổ ập xuống chiếc ghế còn lại trong lúc Tarzan lao nốt nửa người đung đưa ngoài thành xe vào buồng lái.
Hắn xoay chìa khóa điện, vừa vặn chiếc Open khựng lại trước cột đèn hiệu một gang.
Tarzan rút chìa khóa công tắc và nhảy khỏi xe. Coi, nửa khuôn mặt dưới của Stunla đầm đìa máu. Máu từ miệng tràn xuống bộ râu bẩn thỉu của lão. Lão lảo đảo bước ra khỏi xe với một con dao sáng quắc trên tay.
Tarzan nháy mắt:
- Tốt lắm. Hạ một kẻ cầm dao giết người là hành động tự vệ được pháp luật cho phép đó, thưa ông!
- Chó đẻ! Xéo ngay! – Con dao khua loang loáng trong tay Stunla.
Chờ lão sấn đến, Tarzan chụp ngay cổ tay và ngực áo đối phương, đồng thời đạp thật nhanh vào đầu gối lão.
Stunla rớt xuống đường trong tư thế ngực chạm đất trước tiên. Lão nới lỏng năm ngón tay tê dại cho Tarzan tước con dao một cách dễ dàng.
Đường phố không một bóng người. Tarzan huýt gió ầm ĩ.
Khi hai quái Karl và Kloesen đạp đến nơi thì lão già lưu manh mới bắt đầu động đậy.
Tròn Vo nhún vai:
- Lão nếm đòn rồi hả Tarzan? Thật đáng đời.
Máy Tính Điện Tử nhổ một bãi nước bọt:
- Sử dụng cả dao nhọn nữa à, đồ… sát nhân. Thành phố này sẽ đẹp hơn khi lão vào tù.
Tarzan đưa chìa khóa xe cho hai chiến hữu:
- Bỏ mấy chiếc xe đạp vào cốp sau đi các bạn. Lão sẽ làm tài xế cho chúng ta đấy!
Hắn ấn Stunla vào tay lái. Hai quái Karl và Kloesen yên vị phía băng dưới, riêng hắn thì đương nhiên ngồi sát Stunla.
- Nào, bây giờ thì làm ơn đưa tụi này tới kho chứa cỏ. Báo để ông biết, tụi tôi đã biết tất cả mọi chuyện về Smith, Fungco rồi. Cả về Tesco nữa. Và tụi tôi cũng không bỏ qua việc ông định giết con chó tai rủ của tụi tôi đâu. Khôn hồn thì cầm lấy tay lái đi!
Stunla cố gắng giữ vô-lăng trong tư thế của một kẻ sắp ói mửa.
*
Chiếc Open chạy vào quốc lộ Soine, hướng đồng hoang quen thuộc nhưng chưa đến năm cây số lão Stunla đã bẻ ngoặt vào một con đường đất. Chiếc xe lắc lư dưới ánh trăng.
Lão dừng xe trước một kho chứa cỏ. Tiếng kêu ai oán của con Oskar đã nghẹn lại như tiếng… khóc.
- Xuống xe, lão già. Xuống và đứng yên đó.
Mặt lão lang thang méo xệch. Sức của lão lúc này chắc không chống cự nổi một con chó cỡ… Oskar.
Tarzan gian Stunla lại cho Tròn Vo và hắn cùng quân sư đi vào kho chứa cỏ. - Gấu, gấu…
Hai đứa mò mẫm theo hướng tiếng sủa mừng rỡ. Trời đất, con Oskar chẳng cần ánh sáng cũng nhận ra bạn bè. Nó nhảy tưng tưng như hóa dại, liếm lấy liếm để hai tay Tarzan như thể nó được trời chó tới một trăm cái lưỡi.
Tarzan cởi sợi dây lòi tói trói con chó. Dây chắc đến mức phải dùng con dao của Stunla mới gỡ được. Hắn quăng sợi dây cho Máy Tính Điện Tử:
- Mày với thằng Tròn Vo trói gô lão bằng sợi lòi tói này. Xong quăng lão vào kho chứa cỏ như lão đã từng quăng con Oskar.
Ba quái nhấc xe đạp ra khỏi cốp xe. Chúng quay lại kho chứa cỏ một lần cuối ngắm lão Stunla đang bị “bó giò” cứng nhắc. Cũng là lần đầu tiên chứng kiến cảnh khôi hài như vậy mà thằng Tròn Vo không cười một chút nào. Nó gằn giọng:
- Đêm nay cảnh sát sẽ tới đây đưa ông về nhà tù. Chúng tôi còn phải thanh toán với đồng bọn của ông nữa. Chúng sẽ bị bắt hết. Chúng không sủa cầu cứu được như con chó của chúng tôi đâu.
*
Tam quái và con Oskar lại đủng đỉnh về thành phố. Việc trước mắt là kiếm ngay một trạm điện thoại. Tarzan quay số máy khẩn cấp tới Sở cảnh sát. Người nghe bên kia đầu dây là thượng sĩ Hube.
- Cho tôi gặp thanh tra Glockner.
Câu trả lời khiến Tarzan sững sờ:
- Xin lỗi, ông Glockner đang tiếp chuyện vị tù trưởng A-rập. Tôi không thể làm phiền ông ta…
Tarzan lắp bắp:
- Thưa thượng sĩ Hube, có phải tù trưởng Abu Yassir Khalun không ạ?
- Đúng, ông ta mới từ Paris sang. Này, cậu là ai đấy?
- Em là Peter Carsten, thưa ông thượng sĩ. Em muốn thông báo tin tức về việc săn thú trộm trên cánh đồng Soine.
- Hãy tin tôi chứ Peter?
- Vâng, thứ nhất: người tiêu thụ số thịt rừng săn trộm là lão Kaipne, chủ quán trọ Thức Ăn Địa Ngục…
- A, chúng tôi đã khám xét cái quán mờ ám này, nhưng không thu hoạch gì hết…
- Em sẽ báo chi tiết sau. Còn chuyện thứ hai: tại kho chứa cỏ cạnh cánh rừng Fadanen có một lão già gian ác bị trói tên là Maks Stunla. Lão này có dính dáng đến vụ cướp kho báu của vị tù trưởng A-rập. Em cũng sẽ báo về vụ này sau. Hết!
- Vậy hả? Nói tiếp đi cậu bé… sao… sao…?
Tarzan gác máy. Hắn quay lại nhìn khuôn mặt bàng hoàng ngây dại của Máy Tính Điện Tử lẫn Tròn Vo.
- Tụi mày kinh ngạc vì vị tù trưởng dám bỏ công việc từ Paris qua đây phải không? Chẳng có gì lạ lùng: 15 triệu mark chớ đâu phải đồ bỏ, chưa kể đến chiếc Mystere 20 giá một triệu đô la tan xác. Ê, ông ta đang trò chuyện với thanh tra hình sự Glockner.
Ba hiệp sĩ trở ra nơi dựng xe đạp. Tarzan gãi gãi đầu:
- Tao nghĩ rằng các con cá đã mắc vào lưới vì vậy không thể để chúng thoát được. Phân công thế này nhé, tụi bây sẽ theo dõi căn nhà của đám Fungco, Smith, Onga và tuyệt đối đừng để chúng biết. Nếu có biến cố nào xảy ra, hai đứa nhớ gọi điện ngay đến Sở cảnh sát. Tao phải đến Sở cảnh sát ngay bây giờ để gặp bố già Glockner. Tao còn phải đưa Oskar về cho Gaby trước đã.
- Mày… sao lại đến Sở cảnh sát, đại ca? – Tròn Vo ngạc nhiên.
- Đến chớ! Việc tiếp theo là của cảnh sát mà. Tụi mình làm sao bắt giữ được tội phạm. Nhưng nếu thiếu các thông tin vô giá của tụi mình thì cảnh sát hiện thời cũng bó tay đúng không các chiến hữu?! Karl và Kloesen tán đồng bằng cách nắm ghi-đông xe Tarzan lắc mạnh. Chúng lại đập mạnh tay vào nhau. Tarzan tạt qua nhà Gaby ngay sau đó. Khỏi phải nói về nỗi vui mừng của Công Chúa và Oskar sau mấy chục giờ xa nhau…
Hắn theo sát lão Stunla như bóng với hình. Stunla đi qua bụi cây ra phố, lão tự tin đến nỗi không biết rằng mình vừa trở thành mục tiêu của hai “thám tử” Karl và Kloesen.
Tarzan búng tay gọi đồng đội:
- Tao sẽ kể tỉ mỉ sau. Giờ thì phải bám gót Stunla. Chính lão bắt cóc Oskar và đang trên đường đi giết con chó tội nghiệp của tụi mình đó.
- Đồ súc vật. Lão sẽ biết tay tụi mình! – Kloesen điên tiết.
Ba quái đập nhẹ ba bàn tay vào nhau. Kia kìa, trước mặt chúng là cái bóng dặt dẹo của lão già gian ác. Stunla đột nhiên rẽ ngoặt vào một con phố nhỏ. Tarzan không chần chờ lao đến góc đường. Hắn vừa kịp thấy cái bóng lão biến mất trong một căn trọ tồi tàn. Tarzan dừng lại trước cửa. Bên cạnh các chuông điện là những tấm bảng nhỏ ghi tên người. Hắn đọc thấy hàng chữ “Fecdinan Tesco”.
Quả là không hẹn mà gặp. Bọn lưu manh đang quy về một mối. Cuộc đàm đạo của vua phá két Tesco và lão lang thang kéo dài tới mười phút nên trong thời gian đó quân sư Karl và thằng mập Kloesen cũng được Tarzan kể lại từng chi tiết diễn biến tại sào huyệt gã Fungco. Cho đến khi lão Stunla lại xuất hiện.
Ba thằng rời khỏi chỗ nấp. Tarzan nói thật khẽ:
- Thế nào Stunla cũng lấy xe hơi. Chúng ta sẽ chặn lão trước khi lão kịp lên xe và buộc lão phải chở tụi mình theo.
Bỗng một trục trặc xảy đến không ai dự kiến. Khi không dãy phố rẽ rẽ làm đôi ở đoạn tối tăm nhất. Và vì ngọn đèn cao áp lù lù trước mặt, đám trẻ phải khựng lại vài giây sau lão Stunla. Chỉ có vậy thôi mà… mặt đất nuốt chửng lão.
Stunla “tàng hình” ư? Tarzan cảm thấy choáng váng. Hắn quyết định:
- Tụi bay rẽ phải, tao rẽ trái. Phát hiện ra lão thì huýt gió báo hiệu. Lúc này khỏi sợ lộ hình tích nữa. Trời ạ, con Oskar…
Ba thằng nhảy lên xe đạp, bật đèn trước và phóng không một phút chần chờ.
Tarzan là kẻ được Thượng đế ưu tiên. Hắn đang cắm cổ trên con đường đầy ổ gà thì nghe thấy tiếng sập cửa xe hơi. Máy xe nổ và đèn hậu chiếu sáng rực.
- Lão đó! Mình chậm chân rồi! – Tarzan giận dữ nghĩ thầm.
Chiếc xe hơi chuyển bánh. Tarzan đạp xuống pê-đan phẫn nộ như một cua-rơ sắp nổi cơn điên, tuy nhiên khoảng cách mỗi lúc một xa dần bởi lão Stunla đang tăng ga lao vun vút.
“Con đường tệ hại chưa từng thấy”, Tarzan rên rỉ. Chiếc xe đạp nhảy chồm chồm trên những ổ gà và những đống bùn mới khô. Coi, vậy mà vẫn còn cách chiếc xe hơi hiệu Open tới năm mươi mét. Và… đèn ở ngã tư thì màu xanh.
Chúa ơi, được ăn cả ngã về không. Vì Gaby và vì Oskar. Phải rượt kịp chiếc Open trước khi nó “tung cánh” trên trục đường chính.
Tarzan bay người trên yên xe như một thiên thần. Tai hắn toàn tiếng rền của gió. Hắn đang thu ngắn từng mét một bất chấp đinh ốc và bánh xe có thể sút tung ra.
Còn đúng mười mét nữa, nhưng lại gặp… ngã tư.
Chiếc xe hơi tự động giảm tốc độ. Trời đã phù hộ Tarzan. Đèn hiệu chuyển sang vàng. Rồi… đỏ. Chiếc xe đua của hắn đã ở thế song song với buồng lái lão Stunla.
Lão già đang cúi người trên vô-lăng bỗng quay đầu bởi tiếng thắng xe rít ghê rợn ngoài khung kính. Lão trừng trừng nhìn Tarzan. Không nói không rằng Stunla toan vô số vọt xe qua ngã tư bất chấp một triệu cái đèn đỏ.
Tarzan lúc này mới trổ tài… xuất quỷ nhập thần. Hắn nhanh như cắt nhảy khỏi yên xe tấp vào cánh cửa bên tay lái. Mặc số phận chiếc xe đạp mà hắn từng nâng niu như trứng, hai ngón tay thép của Tarzan đã bám dính nắm cửa. Chiếc Open sắp lồng lên thì cánh cửa đã bị hắn giật tung. Hắn chặt cườm tay xuống cổ tay trái lão. Mọi chuyện xảy ra chưa tới hai giây. Lão già lưu manh rú lên đau đớn. Lão quên luôn chiếc xe đang điều khiển và đánh trả hắn. Thật đáng tiếc cho lão, vị đại ca của TKKG đã kết thúc cuộc tấn công chớp nhoáng bằng một đòn chỏ trúng mặt lão. Tên tội phạm già đổ ập xuống chiếc ghế còn lại trong lúc Tarzan lao nốt nửa người đung đưa ngoài thành xe vào buồng lái.
Hắn xoay chìa khóa điện, vừa vặn chiếc Open khựng lại trước cột đèn hiệu một gang.
Tarzan rút chìa khóa công tắc và nhảy khỏi xe. Coi, nửa khuôn mặt dưới của Stunla đầm đìa máu. Máu từ miệng tràn xuống bộ râu bẩn thỉu của lão. Lão lảo đảo bước ra khỏi xe với một con dao sáng quắc trên tay.
Tarzan nháy mắt:
- Tốt lắm. Hạ một kẻ cầm dao giết người là hành động tự vệ được pháp luật cho phép đó, thưa ông!
- Chó đẻ! Xéo ngay! – Con dao khua loang loáng trong tay Stunla.
Chờ lão sấn đến, Tarzan chụp ngay cổ tay và ngực áo đối phương, đồng thời đạp thật nhanh vào đầu gối lão.
Stunla rớt xuống đường trong tư thế ngực chạm đất trước tiên. Lão nới lỏng năm ngón tay tê dại cho Tarzan tước con dao một cách dễ dàng.
Đường phố không một bóng người. Tarzan huýt gió ầm ĩ.
Khi hai quái Karl và Kloesen đạp đến nơi thì lão già lưu manh mới bắt đầu động đậy.
Tròn Vo nhún vai:
- Lão nếm đòn rồi hả Tarzan? Thật đáng đời.
Máy Tính Điện Tử nhổ một bãi nước bọt:
- Sử dụng cả dao nhọn nữa à, đồ… sát nhân. Thành phố này sẽ đẹp hơn khi lão vào tù.
Tarzan đưa chìa khóa xe cho hai chiến hữu:
- Bỏ mấy chiếc xe đạp vào cốp sau đi các bạn. Lão sẽ làm tài xế cho chúng ta đấy!
Hắn ấn Stunla vào tay lái. Hai quái Karl và Kloesen yên vị phía băng dưới, riêng hắn thì đương nhiên ngồi sát Stunla.
- Nào, bây giờ thì làm ơn đưa tụi này tới kho chứa cỏ. Báo để ông biết, tụi tôi đã biết tất cả mọi chuyện về Smith, Fungco rồi. Cả về Tesco nữa. Và tụi tôi cũng không bỏ qua việc ông định giết con chó tai rủ của tụi tôi đâu. Khôn hồn thì cầm lấy tay lái đi!
Stunla cố gắng giữ vô-lăng trong tư thế của một kẻ sắp ói mửa.
*
Chiếc Open chạy vào quốc lộ Soine, hướng đồng hoang quen thuộc nhưng chưa đến năm cây số lão Stunla đã bẻ ngoặt vào một con đường đất. Chiếc xe lắc lư dưới ánh trăng.
Lão dừng xe trước một kho chứa cỏ. Tiếng kêu ai oán của con Oskar đã nghẹn lại như tiếng… khóc.
- Xuống xe, lão già. Xuống và đứng yên đó.
Mặt lão lang thang méo xệch. Sức của lão lúc này chắc không chống cự nổi một con chó cỡ… Oskar.
Tarzan gian Stunla lại cho Tròn Vo và hắn cùng quân sư đi vào kho chứa cỏ. - Gấu, gấu…
Hai đứa mò mẫm theo hướng tiếng sủa mừng rỡ. Trời đất, con Oskar chẳng cần ánh sáng cũng nhận ra bạn bè. Nó nhảy tưng tưng như hóa dại, liếm lấy liếm để hai tay Tarzan như thể nó được trời chó tới một trăm cái lưỡi.
Tarzan cởi sợi dây lòi tói trói con chó. Dây chắc đến mức phải dùng con dao của Stunla mới gỡ được. Hắn quăng sợi dây cho Máy Tính Điện Tử:
- Mày với thằng Tròn Vo trói gô lão bằng sợi lòi tói này. Xong quăng lão vào kho chứa cỏ như lão đã từng quăng con Oskar.
Ba quái nhấc xe đạp ra khỏi cốp xe. Chúng quay lại kho chứa cỏ một lần cuối ngắm lão Stunla đang bị “bó giò” cứng nhắc. Cũng là lần đầu tiên chứng kiến cảnh khôi hài như vậy mà thằng Tròn Vo không cười một chút nào. Nó gằn giọng:
- Đêm nay cảnh sát sẽ tới đây đưa ông về nhà tù. Chúng tôi còn phải thanh toán với đồng bọn của ông nữa. Chúng sẽ bị bắt hết. Chúng không sủa cầu cứu được như con chó của chúng tôi đâu.
*
Tam quái và con Oskar lại đủng đỉnh về thành phố. Việc trước mắt là kiếm ngay một trạm điện thoại. Tarzan quay số máy khẩn cấp tới Sở cảnh sát. Người nghe bên kia đầu dây là thượng sĩ Hube.
- Cho tôi gặp thanh tra Glockner.
Câu trả lời khiến Tarzan sững sờ:
- Xin lỗi, ông Glockner đang tiếp chuyện vị tù trưởng A-rập. Tôi không thể làm phiền ông ta…
Tarzan lắp bắp:
- Thưa thượng sĩ Hube, có phải tù trưởng Abu Yassir Khalun không ạ?
- Đúng, ông ta mới từ Paris sang. Này, cậu là ai đấy?
- Em là Peter Carsten, thưa ông thượng sĩ. Em muốn thông báo tin tức về việc săn thú trộm trên cánh đồng Soine.
- Hãy tin tôi chứ Peter?
- Vâng, thứ nhất: người tiêu thụ số thịt rừng săn trộm là lão Kaipne, chủ quán trọ Thức Ăn Địa Ngục…
- A, chúng tôi đã khám xét cái quán mờ ám này, nhưng không thu hoạch gì hết…
- Em sẽ báo chi tiết sau. Còn chuyện thứ hai: tại kho chứa cỏ cạnh cánh rừng Fadanen có một lão già gian ác bị trói tên là Maks Stunla. Lão này có dính dáng đến vụ cướp kho báu của vị tù trưởng A-rập. Em cũng sẽ báo về vụ này sau. Hết!
- Vậy hả? Nói tiếp đi cậu bé… sao… sao…?
Tarzan gác máy. Hắn quay lại nhìn khuôn mặt bàng hoàng ngây dại của Máy Tính Điện Tử lẫn Tròn Vo.
- Tụi mày kinh ngạc vì vị tù trưởng dám bỏ công việc từ Paris qua đây phải không? Chẳng có gì lạ lùng: 15 triệu mark chớ đâu phải đồ bỏ, chưa kể đến chiếc Mystere 20 giá một triệu đô la tan xác. Ê, ông ta đang trò chuyện với thanh tra hình sự Glockner.
Ba hiệp sĩ trở ra nơi dựng xe đạp. Tarzan gãi gãi đầu:
- Tao nghĩ rằng các con cá đã mắc vào lưới vì vậy không thể để chúng thoát được. Phân công thế này nhé, tụi bây sẽ theo dõi căn nhà của đám Fungco, Smith, Onga và tuyệt đối đừng để chúng biết. Nếu có biến cố nào xảy ra, hai đứa nhớ gọi điện ngay đến Sở cảnh sát. Tao phải đến Sở cảnh sát ngay bây giờ để gặp bố già Glockner. Tao còn phải đưa Oskar về cho Gaby trước đã.
- Mày… sao lại đến Sở cảnh sát, đại ca? – Tròn Vo ngạc nhiên.
- Đến chớ! Việc tiếp theo là của cảnh sát mà. Tụi mình làm sao bắt giữ được tội phạm. Nhưng nếu thiếu các thông tin vô giá của tụi mình thì cảnh sát hiện thời cũng bó tay đúng không các chiến hữu?! Karl và Kloesen tán đồng bằng cách nắm ghi-đông xe Tarzan lắc mạnh. Chúng lại đập mạnh tay vào nhau. Tarzan tạt qua nhà Gaby ngay sau đó. Khỏi phải nói về nỗi vui mừng của Công Chúa và Oskar sau mấy chục giờ xa nhau…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất