Hủ Mộc Sung Đống Lương

Quyển 30 Chương 7: CĂN HỘ CÓ GIÁ

Trước Sau
Đã năm tuần trôi qua mà Uckmann vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Tháng sáu oi nóng. Neschke, tên cướp ở Tây Ban Nha đang bị giam toát mồ hôi dầm dề khi bị các giám thị chất vấn về tên tòng phạm. Khăng khăng thề thốt 1001 kiểu rằng không tham gia trong phi vụ cướp toa bưu phẩm, rằng không có thằng bạn nào tòng phạm với gã, rằng tên tù Doge vừa ra khỏi khám đã lợi dụng những lời nói mơ bậy bạ để vu oan giá họa cho gã.

Dĩ nhiên Neschke không hay biết việc Uckmann đang bị truy nã. Ông thanh tra chủ trương cứ lặng lẽ tìm dấu vết gã, với hi vọng: con cáo già Uckmann sẽ sa bẫy vì mất cảnh giác. Nhưng dường như mặt đất đã nuốt trửng Uckmann.

Cuối cùng, hóa ra chiến thuật của ông Glockner lại đúng đắn.

*

Sáng thứ ba, lớp 10A được nghỉ tiết học tiếng Anh vì thầy Kunkel bị cảm. Đôi mắt xanh của Gaby sáng long lanh. Cô bé vẫy ba quái lại:

- Mình có tin tức mới. Đêm qua ba mình bị các đồng nghiệp dựng dậy khỏi giường cũng vì chuyện này. Vào vườn hoa rồi mình sẽ kể.

Khi bốn đứa đã ngồi trên thảm cỏ. Công Chúa mới bắt đầu:

- Đêm qua Neschke đã vượt ngục. Gã giả vờ đau gan lăn lộn, mặt mũi xanh bủng để các giám thị đưa xuống trạm xá. Tại đây lúc không ai đề phòng, gã đã đánh gục hai nhân viên tư pháp và trốn đi. Ghê gớm, hả?

Tarzan nói:

- Thế thì ngay bây giờ - chứ chẳng phải đợi năm năm nữa - Uckmann sẽ biết chìa khóa của gã là chìa khóa dỏm.

Gaby mỉm cười bí hiểm:

- Với điều kiện gã gặp gỡ Neschke, để cùng đi đến chỗ cất của.

- A ha! Với điều kiện đó? Phải! – Tarzan kêu lên – Vì Neschke không biết Uckmann phải sống lén lút mà.

Gaby gật đầu. Tròn Vo bảo:

- Tarzan, hãy để Công Chúa kể hết đã nào, đừng cướp lời thế.



- Thì tao đang đợi đấy chớ. – Thủ lĩnh TKKG bào chữa.

Gaby nói:

- Này nhé, ngày mai thế nào các báo cũng đăng những hàng tít rất lớn về vụ Neschke vượt ngục. Lớn đến nỗi Uckmann không thể bỏ qua tin đó. Đó là kế hoạch của ba tớ. Neschke không thể ngờ rằng Uckmann đang bị truy nã mà tưởng tên này vẫn sống đàng hoàng ở tầng mười hai trong cao ốc mười sáu tầng. Và trong thế giới anh chị ở thành phố này cũng không đứa nào biết về gã. Báo chí thì im bặt.

- Vậy kế hoạch của ba bạn ra sao, nói đại ra đi. - Tròn Vo càu nhàu.

- Đơn giản lắm. Tên Neschke sẽ gõ cửa mái nhà xưa của Uckmann.

Tròn Vo ngạc nhiên:

- Gõ… cửa sao?

- Nghe đây Ông Địa, “gõ cửa” ở đây là nghĩa bóng thôi. Neschke đang bị truy nã, gã chỉ có thể quay số điện thoại hỏi thăm, hiểu chưa? Ba của mình đã tiên liệu như vậy. Khi ấy ba của mình sẽ giăng bẫy lừa tên tội phạm vượt ngục đến một điểm hẹn và túm cổ gã.

Tarzan búng tay cái chách:

- Tuyệt lắm, Gaby. Tôi đạo diễn thử cuốn phim xem nhé. Neschke phôn đến, bị lừa và bị bắt. Còn Uckmann qua tin tức trên báo, biết Neschke sổng tù, chắc sẽ tìm cách liên hệ với gã. Gã sẽ lượn lờ quanh tòa nhà chọc trời để đón chiến hữu. Gã làm vậy là phải, bởi nếu Neschke kêu điện thoại không ai trả lời tất nhiên sẽ trực tiếp tới nhà Uckmann ở để xem Uckmann còn ở đó hay đi đâu rồi. Lúc đó thì…

Máy Tính Điện Tử nói:

- Lỡ căn hộ của Uckmann đã có chủ mới thì sao? Cảnh sát đã nói với ban quản lí nhà về Uckmann rồi và yêu cầu họ giữ kín chuyện. Họ biết gã sẽ không trở lại và phải cho thuê tiếp để thu hồi vốn chớ. Và dễ dàng gì người thuê phòng mới cho phép nhân viên an ninh sử dụng tư gia của mình để gài bẫy. Ông ta sợ quýnh đít đi ấy chớ. Theo tao biết, có thể là giáo sư Zabrawodki sẽ đến ở đó nay mai.

- Sao? – Tarzan không hiểu – Zabrawodki là ai?

- Một giảng viên đại học trẻ tuổi, đồng nghiệp của ông già tao. Tối hôm qua Zabrawodki ghé nhà thăm ông già tao. Qua tâm sự của hai người lớn, tao được biết là Zabrawodki có ý định mướn căn hộ sang trọng bỏ không ở tầng mười hai tòa nhà mười sáu tầng mà chúng ta đang theo dõi.

Tròn Vo há hốc mồm:



- Cái gì? Ngài giảng viên đại học chọn sào huyệt của gã Uckmann để soạn giáo án ư?

- Ông Z, gọi tắt thế nhé, kể rằng người thuê trước tên là Uckmann. Ông Z có thể không thuê, vì không đủ sức trả tiền nhà. Xét cho cùng, ông là người hoạt động trí óc, chớ không phải là kẻ cướp.

- Bây giờ tụi mình phải báo cho chú Glockner biết mới được. – Tarzan nói.

- Ba tớ biết rồi. Tiếc là cảnh sát không thể đòi hỏi để trống căn hộ để… làm bẫy. Chỉ hi vọng không sớm có người nhảy vào thuê nó.

- Sau bữa ăn trưa tụi mình sẽ đến thám thính tòa nhà chọc trời đó. Đồng ý chớ? – Tarzan hỏi.

- Tao và Willi sẽ đi với mày, đại ca. – Karl nói.

Ba thằng con trai ngó sang Gaby. Chúng hấp háy mắt chờ ý kiến của cô bé. Nhưng lạ chưa, Gaby làm như chẳng hề quan tâm đến chuyện ấy. Cô bé thản nhiên thả người ra đằng sau chống khuỷu tay lên đám cỏ mơ màng.

- Ôi, lông của Oskar có lẽ đã cao hơn cả đám cỏ này. Chiều nay mình sẽ dẫn nó đến chỗ xén lông vậy. Thông cảm nghe các bạn.

Tarzan liếc cái cổ rám nắng của Gaby:

- Bạn đang đeo nửa vầng trăng bạc đó à? Sợi dây đẹp ghê há. Chắc bạn mới đánh bóng phải không?

- Ừ, ông thợ đồng hồ gần nhà mình tân trang giùm đó. Ông ấy bảo để ông ấy xóa hai chữ U.R đi và thay bằng hai chữ G.G nhưng mình không chịu.

Tròn Vo chu mỏ:

- Sao lại không chịu?

- Biết đâu mình gặp lại cô gái đánh rơi sợi dây đó, mình sẽ trả lại cho cô ta.

- Trả lại làm gì hả Công Chúa? Tôi mà lượm được sô-cô-la dọc đường, dù có chết cũng nhét họng.

- Thế mới… Tròn Vo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau